Hạ Tưởng bình thường thì vô hại đối với người và vật, thường xuyên tươi cười đón chào với mọi người, trước kia họp cũng là vẻ mặt ôn hoà, hôm nay lại đột nhiên làm khó dễ, thái độ cứng rắn, mạnh mẽ mà còn ép tới đường cùng, hoàn toàn khác hẳn so với con người bình thường của hắn, khiến cho không ít người đối với hắn sinh ra khó hiểu, rốt cuộc Hạ Tưởng là một người có tính cách gì?
Hạ Tưởng không để ý tới suy đoán của mọi người, hắn cúp điện thoại, cười cười qua loa:
- Thật có lỗi làm lỡ mất thời gian của các đồng chí, về đề tài thảo luận hôm nay, còn ai có ý kiến gì khác không?
Lý Hàm há mồm ra, chưa kịp nói, Biện Tú Linh vuốt tóc một cái, cười rất tao nhã:
- Ủy ban Kỷ luật nếu tra vấn đề kinh tế của một cán bộ, cũng là phải nắm giữ chứng cớ nguyên vẹn trước, mới có thể tra án. Nhà đầu tư định giá là hoạt động thuộc về thị trường, khẳng định có suy xét thương mại của bọn họ, chúng ta trước khi chưa thăm dò tình trạng liền mạo muội hẹn gặp thương lượng với nhà đầu tư, là hành vi không chín chắn, tôi kiên trì phản đối.
Theo sau, Trần Thiên Vũ, Phó Hiểu Bân, Hoàng Kiến Quân, Trang Thanh Vân đều phát biểu ý kiến phản đối. Ý vị sâu xa nhất chính là, Đằng Phi sau khi do dự một lát, cuối cùng cũng là bầu phiếu chống, cùng Hạ Tưởng duy trì nhất trí, cũng là lần đầu tiên trong vấn đề lớn ở hội nghị thường vụ, y đứng về phía Hạ Tưởng
Mộ Duẫn Sơn nhìn Đằng Phi hồi lâu, ánh mắt phức tạp, trong ánh mắt đều là bất mãn và khó hiểu
Lý Hàm lần đầu tiên giáp mặt tiến công, nhận lấy kết cục thảm bại, ông ta không cam lòng, sau khi tan họp, lập tức gọi điện thoại cho Phó Tiên Phong
Phó Tiên Phong nghe xong Lý Hàm báo cáo, trong lòng kinh ngạc Hạ Tưởng cứng rắn, mạnh mẽ ngoài dự đoán mọi người, trong lòng lại càng dấy lên lửa giận hừng hực. Y lửa giận thiêu đốt trong lồng ngực, thật ra là bởi vì Triệu Tiểu Phong gọi điện thoại cho y, nói với y về sự thật thấy được Hạ Tưởng và Phó Tiên Tiên ở cùng một chỗ
Hơn nữa, Phó Tiên Tiên còn thân thiết đút singum cho Hạ Tưởng, giống như đôi nam nữ đang yêu cuồng nhiệt. Hạ Tưởng đi Bắc Kinh làm cái gì, thì Phó Tiên Phong không biết nội tình, nhưng hiện tại y một lòng nhận định Hạ Tưởng tới Bắc Kinh, là vì hẹn hò với Phó Tiên Tiên
Hạ Tưởng thật sự là khinh người quá đáng, lần trước là y hiểu lầm hắn, hiện tại hắn còn có cái gì để nói? Bị Triệu Tiểu Phong bắt tại hiện trường, còn có thể xảo biện gì nữa? Hạ Tưởng có lẽ là cố ý đùa bỡn Phó Tiên Tiên, chính là vì trả thù y. Phó Tiên Tiên tâm tư đơn giản, lại tư tưởng phóng khoáng, dễ dàng bị Hạ Tưởng lừa gạt tình cảm rồi lừa tới thân thể, khẳng định dễ như trở bàn tay, Phó Tiên Phong giận sôi gan sôi máu
Đương nhiên, bây giờ y sẽ không kích động, muốn đằng sau ra tay hại Hạ Tưởng. Có vết xe đổ lần trước, y cũng không muốn lại tái phạm một sai lầm những hai lần. Chỉ có điều y càng không ngờ tới, kế sách vây Nguỵ cứu Triệu của y, kế sách lợi dụng Lý Hàm lấy danh nghĩa chính phủ hẹn gặp các nhà đầu tư khai phá tiến hành áp chế phương diện giá cả, mà lại bị Hạ Tưởng mạnh mẽ, cứng rắn áp chế, thì trong lòng lại càng tức giận khó tiêu
Phó Tiên Phong tạm thời nuốt xuống cơn ác khí trong lòng, dù sao y sắp nhậm chức Thị trưởng, hơn nữa Phó bí thư Thành ủy và Trưởng ban thư ký Thành ủy cũng sắp đổi người, Trưởng ban thư ký là Phạm Duệ Hằng đề danh, có lẽ sẽ không tiếp cận y, nhưng ứng cử viên Phó bí thư Thành ủy là Thôi Hướng đề danh, không cần hoài nghi khẳng định là đồng minh kiên định với y. Hơn nữa lai lịch Phó bí thư Thành ủy, không có mấy người rõ... Bởi vậy, trong Thành ủy, thế lực y đại trướng, mơ hồ bức ép được cả Hồ Tăng Chu.
Nếu không có Hạ Tưởng trợ giúp, Hồ Tăng Chu trong Thành ủy vẫn là thế cô sức yếu. Nhưng Hạ Tưởng nhanh chóng tiếp cận Hồ Tăng Chu, liền càng khiến cho Phó Tiên Phong đối với Hạ Tưởng căm hận càng sâu sắc. Có thể nói Hạ Tưởng đối nghịch y ở mọi mặt, nếu Hạ Tưởng kiên định cùng Hồ Tăng Chu đứng chung một chỗ, mạng lưới quan hệ phía sau hắn cũng gắn bó cùng một chỗ với Hồ Tăng Chu, kể từ đó, Hồ Tăng Chu tuyệt đối sẽ có thể đè đầu y
Hay cho một Hạ Tưởng, thật đúng là khắc tinh trong đời y
Phó Tiên Phong đi tới đi lui trong phòng làm việc, đột nhiên liền hạ quyết tâm, cầm lấy điện thoại gọi cho Dương Quốc Anh.
- Chủ tịch Dương, trang trại chăn nuôi khi nào thì có thể xây dựng xong?
- Bí thư Phó chào ngài, ồ, sắp tới sẽ đổi gọi là Thị trưởng Phó, ha hả
Giọng điệu Dương Quốc Anh so với tuổi bà ta có vẻ trẻ hơn nhiều, người không biết, chỉ nghe thanh âm bà ta còn tưởng rằng mới chỉ hơn 30 tuổi, trên thực tế, bà ta đã đã sắp 50 rồi
- Một trang trại chăn nuôi nho nhỏ cũng khiến bí thư Phó quan tâm, thật ngại quá đi thôi
Phó Tiên Phong ha hả cười:
- Chủ tịch Dương, tôi và bà không phải người ngoài, không cần phải nói lời khách sáo, trang trại chăn nuôi là căn bản của Tập đoàn Tứ Ngưu, tôi đương nhiên phải quan tâm. Hơn nữa, tôi còn có trọng dụng... Trước mùa hè, có thể khánh thành hay không?
- Có thể, chỉ cần bí thư Phó có yêu cầu về kỳ hạn công trình, Tập đoàn Tứ Ngưu sẽ tập trung toàn bộ tinh lực nhất định sẽ xây dựng xong trang trại chăn nuôi trước mùa hè.
Dương Quốc Anh hiểu rõ tâm tư Phó Tiên Phong, bởi vì Phó Tiên Phong đã tiết lộ qua với bà, phải lợi dụng trang trại chăn nuôi bò sữa để hành động, dùng bò tạo thêm phiền toái cho Hạ Tưởng
- Xây dựng thế nào? Xây với quy mô gì? Nhập khẩu bao nhiêu bò, cần mấy con bệnh, chỉ còn chờ một câu của ngài thôi!
Phó Tiên Phong tâm tình tốt hẳn lên, Dương Quốc Anh rất biết làm việc, một chút là hiểu thấu tất cả, là chỗ mà y xem trọng bà ta nhất:
- Cụ thể chi tiết, tôi sẽ cho Quách Lục tiếp xúc với bà
Quách Lục là do Lý Hàm dẫn tiến, luôn hướng y tỏ vẻ trung thành. Cho dù Phó Tiên Phong cũng không cho rằng Quách Lục đáng tin cậy có thể sử dụng, nhưng thủ đoạn của y là, lợi dụng một việc gắn kết Quách Lục bên y, nếu Quách Lục còn muốn đầu quân bên Hạ Tưởng, sẽ trả giá bằng tiền đồ.
Đạo lý dùng người an toàn nhất, chính là ích lợi chưa chắc cùng hưởng, nhưng mạo hiểm phải cùng chia, sẽ không cho đối phương có bất cứ ý tưởng không an phận nào
Buông điện thoại, Phó Tiên Phong ngồi trở lại ghế sô pha rộng thùng thình, nhìn quanh văn phòng bí thư Phó, trong lòng vẫn có một tia đắc ý, y rốt cục được ngồi trên ngai vàng Thị trưởng thành phố Yến rồi, theo lịch trình hang ngày của vòng kinh tế Bắc Kinh sắp tới gần, tầm quan trọng của tỉnh Yến càng ngày càng cao, thành phố Yến cũng sẽ nước lên thì thuyền lên, trở thành tiêu điểm được thế lực khắp nơi quan tâm. Y có thể thuận lợi ngồi trên ngai vàng Thị trưởng, chẳng những có thể lấy lại lòng tin trước mặt bác cả và chú tư, cũng càng thêm củng cố địa vị y trong gia tộc
Y hiện tại tuổi còn trẻ thì đã là cấp phó tỉnh, là đời thứ ba Phó gia trong giai đoạn hiện nay có tiền đồ nhất có hi vọng nhất. Về sau người cầm lái Phó gia, không ai ngoài y
Hạ Tưởng... chẳng qua chỉ là thằng hề nhỏ mà thôi, hắn làm sao biết mình đang âm thầm bố cục cái gì, tiếp theo tổng thể thế nào? Hắn làm sao biết bao gồm Tập đoàn Tứ Ngưu ở trong ngành sản xuất sản phẩm sữa cả nước gần như đều do Phó gia khống chế? Hắn làm sao biết Nguyên Minh Lượng ở quận Hạ Mã bố cục đã tới hồi khẩn cấp, sắp kết thúc cuối cùng, sau đó để lại cho hắn một cục diện rối rắm khổng lồ
Ha ha, Hạ Tưởng chờ khóc nhè đi mày. Không khóc cũng được, dù sao hắn không có tiền đồ gì, Phó Tiên Phong đắc ý suy tưởng, trang trại chăn nuôi Tập đoàn Tứ Ngưu xảy ra sự cố trọng đại về mặt an toàn, lúc Hạ Tưởng sứt đầu mẻ trán, kinh tế quận Hạ Mã lại bị đả kích trầm trọng, xem hắn còn có thủ đoạn gì để thong dong ứng phó? Y lại lên làm Thị trưởng, trong Thành ủy thêm mắm thêm muối một chút Hạ Tưởng ăn không hết cũng phải nuốt chửng mà đi
Phó Tiên Phong lại nghĩ đến y vừa mới mời một chuyên gia đang nghiên cứu vấn đề chất phụ gia, trong lòng lại càng đắc ý vô cùng. Triệu Tiểu Phong cũng là người tài ba, một câu nói toạc ra thiên cơ, trong sữa bột cho tăng thêm một vài thứ, có thể đánh dấu nhiều thêm thành phần dinh dưỡng, thật sự diệu kế. Kế tiếp, y lại có thể mang đến một món hời lớn cho Phó gia, đợi sau khi sữa bột bán chạy, cũng không biết chú tư sẽ giật mình như thế nào, xem trọng y như thế nào?
Trên Chính trị đảm nhiệm Thị trưởng thành phố Yến, trên kinh tế xúc tiến sự nghiệp phát triển mạnh, Phó Tiên Phong biết rõ, địa vị y ở Phó gia sẽ càng thêm củng cố, có hi vọng khi ông cụ còn sinh thời, nắm giữ thân phận người cầm lái của Phó gia
Phó Tiên Phong không biết Hạ Tưởng đang bố cục gì, còn Hạ Tưởng lại biết Phó Tiên Phong đang bố cục thế nào, nhưng cũng là chỉ biết một mà không biết hai, song phương đều chiêng trống rùm beng mà gia tăng chuẩn bị chiến tranh, có lẽ, là thành là bại rất nhanh sẽ cho ra kết quả
Cũng không biết trong trận đụng độ kịch liệt tiếp theo sau, ai sẽ là người cười đến phút chót?
Ngày hôm sau, Hạ Tưởng đến tiễn đưa Tiền Cẩm Tùng. Trước mặt lãnh đạo Tỉnh ủy, Hạ Tưởng nói cười với Phạm Duệ Hằng, bắt tay cùng Tống Triêu Độ, thỏ thẻ với Mai Thái Bình, vô cùng thân thiện với Lý Ngôn Hoằng, cũng nói cười thân thiết với Cao Tấn Chu, trong mắt phần đông lãnh đạo tỉnh, Hạ Tưởng thật đúng là một người trẻ tuổi làm cho người ta bắt đoán không tới. Bí thư Quận ủy nhỏ nhoi, sao có thể có quan hệ chặt chẽ với nhiều lãnh đạo tỉnh như vậy?
Xã giao mặt ngoài của Hạ Tưởng, vừa là trình tự phải có trên trường hợp, cũng là cố ý khiến Diệp Thạch Sinh và Thôi Hướng nhìn thấy, làm cho trong lòng bọn họ có thêm một ít so đo. Chủ yếu vẫn là cho Diệp Thạch Sinh xem, khiến Diệp Thạch Sinh biết rõ, hắn trong Tỉnh ủy, vẫn còn có mạng lưới quan hệ thâm hậu
Khi bắt tay cùng Diệp Thạch Sinh, thái độ Hạ Tưởng vô cùng cung kính, Diệp Thạch Sinh lại có một chút cảm xúc xa cách thản nhiên, cũng không nói gì thêm. Khi Hạ Tưởng thấy không ai chú ý, không để lỡ cơ hội nói một câu:
- Bí thư Diệp, lần trước Chủ tịch Thành nói, do ông ta ra mặt làm chủ, mời ngài ngồi lại cùng ăn một bữa với nhau
Diệp Thạch Sinh chỉ nhẹ nhàng "Ồ" một tiếng, không có nói tiếp, lại hỏi:
- Đồng chí Bằng Phi nhậm chức, cậu cũng đi nghênh đón phải không?
Hạ Tưởng gật đầu: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Trưởng ban thư ký Vương ngày hôm qua cũng gọi điện thoại cho tôi, cần phải đi. Năm đó khi Trưởng ban thư ký ở Thành ủy, đối với tôi chiếu cố không ít, là lãnh đạo cũ
Một câu "lãnh đạo cũ" đầy thâm ý, Diệp Thạch Sinh rốt cục hơi biến đổi sắc mặt, cũng không biết là mừng hay là oán mà nói một câu:
- Hạ Tưởng, cậu quen biết cũng không ít người, hơn nữa còn đều là nhân vật trọng yếu
Hạ Tưởng nghe ra bên trong giọng điệu Diệp Thạch Sinh có sự kinh ngạc, nhưng càng còn nhiều bất mãn và đề phòng, liền vội nói:
- Tôi quen biết không ít nhân vật lớn, tuy nhiên theo tôi thấy, vẫn là Bí thư Diệp có tình người nhất, khiến cho người ta từ sâu trong nội tâm không tự chủ được cảm thấy thân thiết và tôn kính.
Người tới độ tuổi nhất định, mặc kệ là Bí thư Tỉnh ủy hay là người đứng đầu cả nước, đều hy vọng có thể lấy gương mặt thân thiết để tiếp đãi người, tươi cười thân thiện với mọi người, Diệp Thạch Sinh tất nhiên không thể ngoại lệ, một câu Hạ Tưởng đã đả động ông ta, trong lòng ông ta rốt cục nứt ra một khe hở:
- Đã lâu không cùng Đạt Tài ngồi lại với nhau…
Sau đó thì không có câu dưới, nhưng Hạ Tưởng trong lòng vui sướng, biết rằng nếu như vận tác tốt, có Thành Đạt Tài ra mặt, quan hệ giữa hắn và Diệp Thạch Sinh không nhất định có thể khôi phục chặt chẽ như trước kia, nhưng, ít nhất cũng sẽ không còn bất hòa xa cách nữa
Buổi chiều, Hạ Tưởng lại xuất hiện trong đội ngũ nghênh đón Vương Bằng Phi, khiến cho Thôi Hướng và Mã Tiêu nhìn thêm Hạ Tưởng vài lần, tất cả trong mắt đều là sự bất mãn.