Quan Thần

Chương 770: Nước tận mây bay



Điện thoại là của ông cụ Phó gọi đến, chỉ nói với Phó Tiên Phong một câu uể oải:

- Chuẩn bị về Bắc Kinh, nghỉ ngơi một thời gian rồi tính tiếp.

Giọng nói không lớn, nhưng lại như sấm sét giữa trời quang, khiến cho Phó Tiên Phong bị đánh cho thương tích đầy mình.

Nghỉ ngơi? Sao lại có thể là nghỉ ngơi? Với thực lực của nhà họ Phó, xử lý khiêm tốn một chút là đến Bắc Kinh đảm nhiệm một chức quan nhàn rỗi nào đó cũng không được sao? Sự việc thật sự không thể cứu vãn nổi rồi? Y muốn hỏi gì đó, lại hỏi không ra miệng, ông cụ đã cúp máy rồi.

Thời gian gần đây, bởi vì vấn đề của y khiến ông cụ phải bôn ba khắp nơi, cầu cạnh khắp nơi, các ân tình tiêu hao đi không ít mà lại không thu được hiệu quả gì. Không phải thể diện nhà họ Phó không đủ lớn, mà là vận khí của y quá không tốt. Chỉ sự kiện sữa bột nhỏ nhoi mà đã nâng tầm thành tranh chấp quốc gia, bên Mỹ liên tục dùng con đường ngoại giao gây áp lực cho Trung Quốc, Thủ tướng luôn chưa tìm được thời cơ để kìm hãm thế lực gia tộc, cuối cùng bây giờ đã tìm được một cơ hội cực tốt rồi, nếu ông ta chịu bỏ qua mới là lạ.

Chủ yếu cũng do trong tầng lãnh đạo Trung ương chưa phải là chỉ có một mình Thủ tướng là người phản đối thế lực gia tộc, cộng thêm tay chân của y quả thực là có vấn đề. Nghe nói lúc đó còn có người cực lực phản đối xử phạt nghiêm khắc y, nhưng sau khi văn kiện chính tay y phê chuẩn được lôi ra, tất cả mọi người đều á khẩu không thể nói thêm gì.

Bởi vì dựa trên lí do thoái thác của Tỉnh ủy tỉnh Yến lẫn cách nói của Hồ Tăng Chu, tương đương với việc Ủy ban nhân dân thành phố và Tập đoàn Tứ Ngưu mưu đồ bí mật đạt đến thỏa thuận bồi thường, Thành ủy và Tỉnh ủy đều chẳng hay biết gì, hoàn toàn đưa một mình y ra để người ta chém, hiện rõ là nhân vật chịu tội thay. Tuy rằng trên thực tế y vốn là đầu sỏ gây chuyện, nhưng y vẫn là phẫn nộ Tỉnh ủy và Thành ủy vứt bỏ y trong thời khắc then chốt.

Bây giờ Phó Tiên Phong đang là loạn trong giặc ngoài.

Bên trong, Tỉnh ủy và Thành ủy không còn bao che gì cho y. Bên ngoài, tuy rằng thương gia Mỹ hứa hẹn thế này thế kia, nhưng rốt cuộc ai là người chỉ đạo đằng sau mạng sữa bột, ai kinh động đến quan chức Mỹ thì không biết được. Hiện giờ cũng không phải là lúc để truy cứu nữa, vấn đề bây giờ là, trong tình thế loạn trong giặc ngoài ép buộc, y quả thực là bí đến cùng đường rồi.

Cái mà khiến Phó Tiên Phong không thể ngờ tới được là, y bất ngờ nhận được điện thoại của Nguyên Minh Lượng.

- Thị trưởng Phó, về Bắc Kinh tử tế nghỉ ngơi một thời gian cũng tốt, lo lắng sầu muộn quá lâu sẽ hao tổn tinh thần, tự hại thân. Anh cũng nên nghỉ ngơi rồi, tâm trạng bị tiêu hao nhiều quá, cẩn thận chưa già đã yếu.

Giọng của Nguyên Minh Lượng cũng không biết là may mắn hay là tiếc hận, dù sao thì giọng điệu nhàn nhạt, nghe không ra có phải là có ý vui sướng khi thấy người khác gặp họa hay không?

Phó Tiên Phong muốn nói gì đó, nhưng không mở miệng tiếp lời, chỉ cười một tiếng, không ngờ Nguyên Minh Lượng liền cúp điện thoại rồi.

Y suy sụp ngồi trên ghế, chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, thiếu chút nữa là huyết áp tăng cao choáng ngã xuống đất, miễn cưỡng bình tĩnh trở lại, gọi điện thoại cho Hạ Tưởng.

- Tới bước này rồi, Hạ Tưởng, anh nói cho tôi biết, đằng sau sự kiện lần này có tay chân của anh hay không?

Phó Tiên Phong cũng không giảng giải nghệ thuật lãnh đạo gì nữa, trực tiếp hỏi thẳng.

Giọng điệu của Hạ Tưởng đều đều:

- Thị trưởng Phó, tôi vẫn luôn bận việc gì thì anh cũng rõ rồi. Có những chuyện là do tự mình gây nên, đừng tìm nguyên nhân từ người khác nữa.

Hạ Tưởng có ý gì? Có phải là đang dạy dỗ y? Phó Tiên Phong giận:

- Anh đang lên lớp tôi đó hả?

- Tôi đang kể lại sự thật.

- Anh không xứng để dạy dỗ tôi, Hạ Tưởng, sau này núi cao sông dài, chúng ta vẫn sẽ có ngày gặp mặt đấy.

Phó Tiên Phong không thất thố trước mặt Hồ Tăng Chu, không dám tức giận trước mặt Diệp Thạch Sinh, cuối cùng lại bộc phát ra hết những bất mãn và không cam lòng trước mặt Hạ Tưởng.

- Tôi và anh vốn không quen biết nhau, là phía anh cứ một rồi hai, hai rồi ba gây phiền phức cho tôi. Thị trưởng Phó, sau này hoan nghênh anh đến thành phố Yến làm khách, nể giao tình trước kia có lẽ tôi sẽ mời anh dùng cơm. Nhưng người dân thành phố Yến này có hoan nghênh anh hay không thì khó mà nói được.

- Anh…

Phó Tiên Phong không kìm nổi tức giận liền quăng điện thoại.

Hạ Tưởng cười trước thái độ thất thố của Phó Tiên Phong. Một người leo được lên cao hơn nữa, có là trung tâm được mọi người chú ý, một khi thân vướng bụi bẩn thì đều có lúc tâm lý mất thăng bằng, đều sẽ khôi phục lại mặt bình thường của con người, đều biết chửi mẹ nó, đều biết chửi lời thô tục.

Thậm chí còn có người sẽ gào khóc, sẽ lộ ra bộ dạng xấu xí.

Biểu hiện của Phó Tiên Phong trong đánh giá của Hạ Tưởng đã được coi là khá rồi, ít nhất thì có thể cho được sáu mươi điểm.

Cũng không biết khi Phó Tiên Phong biết được Hạ Tưởng đánh giá y rồi thì sẽ có cảm nghĩ như thế nào nhỉ?

Một tuần sau, Tỉnh ủy tỉnh Yến mở cuộc họp kết quả xử lý sự kiện "sữa bột Tứ Ngưu", Dương Quốc Anh và một số người chịu trách nhiệm của Tập đoàn Tứ Ngưu đều bị bắt theo pháp luật, đợi chờ phần xử phạt tiếp theo, được Trung ương phê chuẩn, cách chức Phó bí thư Thành ủy Phó Tiên Phong, người phải chịu trách nhiệm lãnh đạo chính trong sự kiện Tập đoàn Tứ Ngưu, đối với Bí thư Thành ủy Hồ Tăng Chu chịu trách nhiệm lãnh đạo nhất định thì chỉ xử phạt cảnh cáo, đồng thời đề nghị Hội đồng nhân dân thành phố Yến cách chức Thị trưởng Phó Tiên Phong theo luật pháp.

Ba ngày sau, Hội đồng nhân dân thành phố Yến mở cuộc họp mở rộng khẩn cấp, cách chức Thị trưởng Phó Tiên Phong theo luật pháp. Trong cùng một ngày, thông qua đề bạt của Tỉnh ủy, Trung ương phê chuẩn, bổ nhiệm Vu Phồn Nhiên lên làm Phó bí thư Thành ủy, ứng cử cho vị trí Thị trưởng, tiếp sau đó, Hội đồng nhân dân thành phố Yến thông qua, bổ nhiệm Vu Phồn Nhiên làm Thị trưởng.

Sự kiện sữa bột Tứ Ngưu oanh liệt chỉ trong nháy mắt đã chìm vào cát bụi, Phó Tiên Phong thân bại danh liệt, Bí thư Thành ủy Hồ Tăng Chu bình an vô sự, một loạt tầng lãnh đạo của Tập đoàn Tứ Ngưu đều đổ sụp, gây cho người dân thành phố Yến khiếp sợ và bất lực.

Mặc cho có rất nhiều chân tướng vẫn y nguyên giấu giếm ở đằng sau nơi mà không ai biết đến, nhưng cũng coi như nhờ một bàn tay có sức mạnh thúc đẩy, kết thúc sớm sự kiện Tứ Ngưu gây hại nặng nề cho thế hệ sau, cũng coi như là cứu rỗi được hạnh phúc của vô số gia đình.

Sự kiện Tứ Ngưu đã dóng lên hồi chuông cảnh báo cho rất nhiều nhà máy sản xuất sữa bột trong nước.

Cũng may, theo đuôi Phó Tiên Phong bị cách chức Thị trưởng, thương gia Mỹ cũng công khai tuyên bố đã tiêu hủy hoàn toàn mười tấn sữa bột Tứ Ngưu tại Mỹ, cùng lúc đó, mạng sữa bột cũng mai danh ẩn tích, biến mất không còn tăm hơi.

Cũng may, cái mà làm Hạ Tưởng cảm thấy may mắn là, tuy Tập đoàn Tứ Ngưu chịu ảnh hưởng nghiêm trọng, danh tiếng xuống dốc không phanh mà Hồ Tăng Chu cũng phải ôm xử phạt cảnh cáo, nhưng so với việc Tập đoàn Tứ Ngưu bị phá sản sụp đổ sau này và chức vị Thị trưởng, Bí thư Thành ủy đều bị bãi miễn cùng lúc, thì trên thực tế vẫn là đạt được nhiều lợi ích lớn. Ít nhất, Tập đoàn Tứ Ngưu có thể tập hợp chấn hưng lại, phạm vi ảnh hưởng vẫn nằm trong mức độ có thể chấp nhận được. Trong nửa năm sau, xử phạt cảnh cáo Hồ Tăng Chu sẽ tự động bị tiêu trừ, không ảnh hưởng lắm đến con đường làm quan.

Hậu quả so với những kiếp nạn đời sau phải gánh chịu còn tốt hơn gấp trăm lần.

Đương nhiên kết quả khiến hắn cảm thấy thoải mái là, Phó Tiên Phong có tội thì đáng phải chịu, kết quả xử lý cách chức tại chỗ đủ để khiến cho cuộc đời chính trị của y phải chịu ảnh hưởng nghiêm trọng, ít nhất có thể đảm bảo là, nội trong ba năm y không thể có khả năng tái nhậm chức lại.

Tiếp sau Nguyên Minh Lượng thất bại tại quận Hạ Mã, Phó Tiên Phong lại ra khỏi thành phố Yến, thực ra nói chính xác phải là y cũng bị một con nước lớn của sông Hạ Mã đánh bại, tương đương với việc bị sông Hạ Mã làm cho lật thuyền.

Một dòng sông Hạ Mã nhỏ bé liên tiếp lật chìm cấp Phó giám đốc sở, Giám đốc sở, thậm chí là mấy vị quan chức cấp Phó tỉnh, lẽ nào thật là ứng với cái tên quận Hạ Mã?

Việc Phó Tiên Phong bị cách chức, gây ra chấn động không nhỏ ở tỉnh lẫn thành phố Yến.

Lời đồn thổi trong dân gian và phía quan chức rất nhiều, cho dù không phải trường hợp cá biệt, đủ các thể loại nhưng không nằm ngoại lệ chính là, người dân đều vỗ tay tán thưởng, lòng ai cũng vui mừng. Phía quan chức thì giữ kín như bưng, nói năng cẩn thận, không dám lộ ra nửa câu. Cũng có cái gọi là người biết chuyện tiết lộ ra ngoài một nửa câu chuyện thật là, trong sự kiện Tứ Ngưu, Phó Tiên Phong là có được lợi ích từ Tập đoàn Tứ Ngưu, muốn bao che quá khứ cho Tập đoàn Tứ Ngưu, không ngờ "lợi ích" lại có thể cắn người. Kết quả là, chỉ tham ô được hơn một triệu tệ mà mất cả chức, quá là không đáng rồi. Một vị Thị trưởng vì hơn một triệu tệ mà bị cách chức thì quá ngu.

Còn có người nói là, Thị trưởng Phó vì vấn đề nam nữ mà bị cách chức, sự kiện Tứ Ngưu chỉ là cái cớ để che đậy mà thôi.

Cách nói được truyền đi còn vô lý hơn nữa là, Phó Tiên Phong và Dương Quốc Anh một người bị cách chức, một người bị bắt đều là bởi cái tên "quận Hạ Mã" không may mắn mà ra. Nếu như Tập đoàn Tứ Ngưu không xây dựng trang trại chăn nuôi tại đây, nếu như Thị trưởng Phó không phải trước khi chuyện xảy ra còn đến hiện trường thị sát, thì e là cũng sẽ không có kết cục như ngày hôm nay.

Tất cả tin đồn chỉ là những mẩu chuyện tiêu khiển sau những bữa cơm, buổi trà, Phó Tiên Phong nghe ở tai nhưng tức ở trong lòng, lại chỉ có thể chọn cách coi như không thấy. Một buổi trưa mưa thu bay bay, y ngồi trong xe, không phải xe chuyên dụng của Thị trưởng, là xe nhà họ Phó phái đến đón y, lúc đi qua cầu sông Hạ Mã, nhìn xuống dòng chảy êm đềm, duyên dáng phía dưới, nhìn ra xa khu nhà Quận ủy to lớn, thậm chí còn có thể nhìn thấy văn phòng làm việc của Bí thư Quận ủy Hạ Tưởng, sự mất mát và phẫn hận trong y không cách nào hình dung được.

Nhớ năm đó đến thành phố Yến nhậm chức, là Phó bí thư Thành ủy, tiền hô hậu ủng, cảnh quang náo nhiệt làm sao. Bây giờ thì mưa sầu gió thảm, cô đơn một mình rời đi, Hồ Tăng Chu đến Tỉnh ủy dự họp, các Ủy viên thường vụ khác bận việc, chỉ có mấy người Trần Ngọc Long tượng trưng đến tiễn, y đành một mình ngồi xe rời đi, thê lương và bi thảm làm sao.

Tạm biệt rồi thành phố Yến! Có điều không thể từ biệt được, vẫn còn ý nguyện y chưa hoàn thành. Y nhất định phải điều tra ra lý lịch của thương gia Mỹ, xem xem rốt cuộc ai là kẻ chỉ đạo đằng sau. Nếu như là Hạ Tưởng, sau này bất kể hắn đi đến đâu, sợ gì là chân trời góc bể, nhà họ Phó cũng phải tính sổ với hắn.

Hạ Tưởng cũng biết hôm nay Phó Tiên Phong đi khỏi thành phố Yến, hắn đứng trước cửa sổ phòng làm việc Quận ủy, nhìn vọng ra dòng Hạ Mã uốn lượn nhấp nhô, thấy một ô tô đen lái qua cầu Hạ Mã đi về phía cửa trạm đường cao tốc. Xe ô tô lên đường cao tốc ở quận Hạ Mã bình thường đều là lên phía Bắc, lẽ nào đó là xe của Phó Tiên Phong?

Theo sau sự ra đi của Phó Tiên Phong, thành phố Yến cuối cùng đã lật sang một trang mới. Tạm biệt thời đại Phó Tiên Phong, trong lòng Hạ Tưởng tràn đầy niềm vui thắng lợi. Có thể thao túng bố cục, hoàn thành tuyệt hảo ván công kích Phó Tiên Phong lần cuối cùng, hơn nữa hắn cũng không quá bị tiết lộ thân phận cũng coi như là một lần bắn tỉa không chút kẽ hở. Còn về sau này có bị Phó Tiên Phong điều tra ra là do hắn gây nên hay không thì đó lại là chuyện của sau này rồi.

Tuy nhiên sau khi Phó Tiên Phong ra đi, thời gian hắn ở quận Hạ Mã cũng đã không còn nhiều rồi. Nhưng rốt cục là đến nơi nào thì đến bây giờ một tẹo tin tức cũng không có, nói không lo lắng thì là giả, Hạ Tưởng vẫn là có chút lo âu.

Cũng chỉ có sau khi xác định được phương hướng hắn phải đi, xác định hắn được điều đi khỏi quận Hạ Mã thì việc tiến cử người tiếp quản vị trí này mới có thể trình lên. Đối với việc Lý Hàm có thuận lợi đảm nhận chức vị Bí thư Quận ủy hay không, Hạ Tưởng không tự tin lắm. Tuy nhiên hắn vẫn tin tưởng ít nhiều, bởi vì Phó Tiên Phong rời đi, tiếng phản đối lớn nhất trong Thành ủy đã không còn rồi, mà hắn cũng thử do thám thái độ của Vu Phồn Nhiên, y tỏ vẻ ngầm đồng ý người hắn tiến cử.

Bởi vì trong lòng Vu Phồn Nhiên biết rõ, y thuận lợi lên làm Thị trưởng thành phố Yến, trở thành người được lợi nhất trong sự kiện Phó Tiên Phong, đằng sau có bàn tay của Hạ Tưởng hay không y không dám khẳng định, nhưng có thể chắc chắn trong sự thất bại của Phó Tiên Phong thì Hạ Tưởng là người biết rõ sự tình nhất trong số tất cả mọi người.

Đương nhiên, xuất phát từ góc độ nhà họ Ngô, y cũng tình nguyện giúp Hạ Tưởng, hơn nữa y cũng rất tán thưởng Hạ Tưởng. Ở thành phố Yến, y nhanh chóng đứng vững được đều toàn nhờ vào mạng lưới quan hệ của Hạ Tưởng cả.

Người được lợi lớn thứ hai từ sự kiện Phó Tiên Phong là Cao Hải, cũng thuận lợi lên đảm nhiệm chức vị Phó thị trưởng thường trực, cuối cùng cũng coi như trở thành nhân vật hô mưa gọi gió ở thành phố Yến rồi. Bao nhiêu năm đảm đương vị trí Trưởng ban thư kí Ủy ban nhân dân thành phố, có thể có được thành tựu ngày hôm nay, hồi tưởng lại quá khứ y cũng cảm thán hàng nghìn lần. Không thể không cảm thán trong một đời người, thời cơ quả thực quá quan trọng.

Không có thời cơ, cũng không thể sau khi Hà Giang Hoa bị đổ y có thể thuận lợi vào Hội nghị thường vụ. Không có thời cơ, càng không thể sau khi Phó Tiên Phong thất bại lại có thể tiến thêm một bước trở thành nhân vật số hai ở Ủy ban nhân dân thành phố.

Cao Hải thỏa thuê mãn nguyện, cảm thấy tiền đồ trước mắt sáng láng.

So sánh ngược lại thì Hồ Tăng Chu hơi có chút buồn bực, bởi vì y phải chịu liên lụy từ sự kiện Phó Tiên Phong, phải lãnh xử phạt cảnh cáo.

Tuy nhiên bởi vì có chuyện Phó Tiên Phong bị cách chức hoàn toàn, y đã nhìn ra được nhiều điều. Nếu như không có Hạ Tưởng cảnh báo, y cũng ký tên lên báo cáo của Tập đoàn Tứ Ngưu thì không chỉ bị mỗi một xử phạt cảnh cáo nhỏ đơn giản như vậy nữa đâu. Làm không tốt có khi còn bị xử phạt ghi lỗi lớn, chính là điểm đen trong sự nghiệp chính trị. Rốt cuộc Hạ Tưởng từ đâu mà biết được mối liên quan bên trong giữa Phó Tiên Phong và Tập đoàn Tứ Ngưu, cùng với lời cảnh tỉnh mà hắn thốt ra rất trùng hợp, hay là sớm đã biết vấn đề sữa bột Tứ Ngưu sẽ bùng nổ, Hồ Tăng Chu không biết được, nhưng trong lòng y vẫn là cảm kích Hạ Tưởng.

Bởi vì chỉ cần Tập đoàn Tứ Ngưu xảy ra chuyện, thân làm Bí thư Thành ủy như y tuyệt đối sẽ không thể như không có việc gì đứng ngoài không dính dáng đến, có thể chỉ phải chịu một chút ảnh hưởng nhẹ khi mà Phó Tiên Phong hoàn toàn bị rớt đài cũng coi như là may mắn trong cái không may mắn rồi.

Nhưng bước tiếp theo trong việc Hạ Tưởng tiến cử người tiếp nhận chức vị của hắn, y gặp phải khó khăn rồi. Bí thư Diệp kiên quyết muốn để Lý Hàm lên tiếp quản, từ phía lập trường của y mà nói cũng không cho rằng Lý Hàm đủ năng lực gánh vác trách nhiệm quan trọng là nhân vật số một của quận Hạ Mã.

Áp lực của Bí thư Tỉnh ủy không phải người bình thường có thể ung dung ứng phó được, Hồ Tăng Chu cũng biết Hạ Tưởng không yên tâm để quận Hạ Mã rơi vào tay Lý Hàm. Từ góc độ cân bằng mà xét, cứ coi như Hạ Tưởng rời đi, ở lại quận Hạ Mã còn có bộ máy rất có năng lực của hắn, chắc chắn không hòa hợp với Lý Hàm, sẽ bất lợi cho sự phát triển tiếp tục sau này của quận Hạ Mã. Text được lấy tại http://truyenfull.vn

Một mặt là suy xét về đại nghiệp của quận Hạ Mã, mặt khác lại phải đối mặt với áp lực từ Bí thư Tỉnh ủy, Hồ Tăng Chu khó xử đôi bề.

Tuy nhiên phương hướng Hạ Tưởng phải đi còn chưa rõ ràng, có thể kéo dài một ngày thì cứ kéo dài một ngày.

Khi Hồ Tăng Chu ở trong văn phòng đang suy nghĩ Hạ Tưởng sẽ phải đi về đâu, thì điện thoại vang lên, vừa nhìn là điện thoại của Tỉnh ủy gọi đến. Sau khi nhận điện thoại, biết đó là Vương Bằng Phi. Y cũng không khách khí nói thẳng:

- Tăng Chu, chuyện điều động Hạ Tưởng có tin rồi đấy…

Hạ Tưởng cũng được biết tin trong giây phút đầu tiên, bởi vì hắn nhận được điện thoại của Trưởng ban tổ chức cán bộ. Giống như giả thiết của hắn, là Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Mai Thái Bình gọi tới, chứng minh một điều, hắn bị điều động vượt qua khỏi phạm vi tỉnh Yến.

Nghe xong điện thoại của Mai Thái Bình, Hạ Tưởng đặt điện thoại xuống, một lúc lâu không nói gì, mặt cười thản nhiên. Hướng đi của hắn vừa nằm trong tình và lý, lại nằm ngoài dự đoán. Tóm lại là phù hợp với việc hắn luôn lo lắng và phỏng đoán.

Lo lắng là, hắn không sợ rời khỏi thành phố Yến, cũng không sợ đến đâu đó dập lửa, châm lửa, mà là không muốn lại tham gia vào những rối rắm giữa các thế lực gia tộc, chỉ muốn yên ổn ở một thành phố trong hai năm, ở vị trí Phó giám đốc sở tích đủ năng lực, lý lịch cũng dễ thuận lợi bước chân lên Giám đốc sở. Sợ gì phải đến Bắc Kinh đảm nhiệm bất kỳ chức vị nhàn rỗi nào đó ở Bộ và Ủy ban trung ương, bởi vì hắn cũng có chút mệt mỏi rồi, muốn nghỉ ngơi một thời gian. Nhưng vẫn luôn không có tin tức truyền ra, giữ bí mật hướng đi của hắn khiến hắn không khỏi phải phỏng đoán, nơi mà hắn phải đi có lẽ không phải nơi tốt đẹp gì cả.

Nếu là nơi tốt, có lẽ sớm đã có tin tức truyền ra rồi. Với mạng lưới quan hệ của hắn, chuyện lớn không dễ nói, nhưng điều động hắn đến đâu dù là ý kiến của tầng cao trên Trung ương thì hắn cũng có thể biết trước một, hai rồi. Nhưng bí mật nghiêm ngặt như thế thì e là không phải do các nơi giữ kín mồm miệng, mà là còn chưa có quyết định hắn sẽ đến đâu.

Bây giờ rốt cuộc là có tin tức rồi, trong lòng Hạ Tưởng nói không lên lời cảm xúc của mình, bởi vì nơi hắn phải đến là thành phố Lang.

Thành phố Lang có tiếng tăm không nhỏ ở tỉnh Yến, không phải bởi vì kinh tế phát đạt hay không phát đạt thế nào. Nền kinh tế thành phố Lang ở bậc trung, diện tích bậc trung, nhân khẩu bậc trung, trên cơ bản có thể nói là giống như Ngưu Thành, kinh tế và chính trị đều là kiểu hình không trên không dưới ở tỉnh Yến, không có bất kỳ điểm nào là xuất sắc. Nhưng thành phố Lang rất có tiếng là bởi vì vị trí địa lý và tính đặc thù khác.

Thành phố Lang có tiếng tăm hơn Ngưu Thành nhiều, trong lòng Tỉnh ủy cũng quan trọng hơn, bởi vì thành phố Lang là thành phố gần Bắc Kinh nhất của tỉnh Yến, đồng thời cũng là thành phố gần Thiên Tân nhất. Vị trí vừa đúng ở giữa Bắc Kinh, Thiên Tân, có tên gọi là "viên ngọc sáng trên hành lang Kinh Tân".

Thành phố Lang cách Bắc Kinh, Thiên Tân đều không đến một tiếng đồng hồ ngồi xe, ngược lại, cách thành phố Yến ba tiếng ngồi xe. Do đó trong lòng người dân thành phố Lang, tỉnh và thành phố Yến cực kỳ xa cách với họ, nhưng Bắc Kinh, Thiên Tân lại dường như là tỉnh của bọn họ vậy. Thường xuyên mở miệng là Bắc Kinh, ngậm miệng là Thiên Tân, người dân thành phố Lang từ trước đến giờ đều không coi trọng thành phố Yến.

Hơn nữa, Bí thư và Thị trưởng thành phố Lang có quan hệ với Tỉnh ủy cũng không chặt chẽ lắm, bởi vì bọn họ thường xuyên hướng về Bắc Kinh, quan hệ mật thiết với hậu đài ở Bắc Kinh, đối với Tỉnh ủy, thậm chí có lúc họ còn có ý xa cách. Tỉnh ủy hơi bất mãn thành phố Lang, nhưng cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua, không chỉ là vì thành phố Lang có vị trí địa lý quá quan trọng, mà là vì vị trí Bí thư và Thị trưởng thành phố Lang từ trước đến nay đều là do trên Bắc Kinh định đoạt. Bề ngoài, trình tự lên chức ở Tỉnh ủy là do Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy bổ nhiệm, nhưng trên thực tế, nhân vật số một Đảng chính ở thành phố Lang lại luôn do Trung ương đề bạt chọn người.

Nguyên nhân không có gì lạ, chỉ vì Trung ương luôn muốn thành phố Lang quy hoạch trở lại trong phạm vi Bắc Kinh quản lý, tỉnh Yến không đồng ý, Trung ương liền sử dụng sách lược can thiệp chính trị. Trên bản đồ hành chính không thể đem thành phố Lang trở thành của mình thì cài người trong việc bổ nhiệm nhân sự. Tỉnh ủy tỉnh Yến luôn luôn bảo thủ và không đủ kiên cường, liền sử dụng chính sách thoái nhượng, nhượng bộ trong việc bổ nhiệm nhân sự.

Hạ Tưởng hiểu rất rõ một điều là, lần này hắn đến thành phố Lang, sắp tới sẽ phải đối mặt với trận khiêu chiến lớn nhất từ lúc hắn bắt đầu theo nghiệp chính trị đến nay.