Quan Thần

Chương 974: Nét bút thần của Thủ tướng



- Cái gì gọi là không nên hỏi? Chủ ý này cũng là từ cậu mà ra, cậu nên hỏi mới đúng chứ?

Tống Triêu Độ cười ha hả, nửa đùa nửa thật nói xong thì giọng điệu lại trầm xuống:

- Đương nhiên là càng nhanh càng tốt, có lẽ trong vòng một tháng nữa sẽ bắt đầu mở rộng, trong khoảng thời gian nửa năm sẽ hoàn thành việc hợp nhất. Thời gian càng nhanh thì tổn thất thu nhập từ thuế càng ít đi.

Như thế, thép Bảo Thành sớm ngày bị đuổi đi, điều này tuyệt đối phù hợp với ích lợi của tỉnh Yến. Về phần có phù hợp với lợi ích của thép Bảo Thành hay không chả lẽ người trong toàn quốc phải lo hộ? Huống chi thép Bảo Thành tới thời điểm này thì miệng ăn uống khá rộng, hơn nữa cách ăn vô cùng khó coi. Việc hợp nhất các tài nguyên thép tỉnh Yến là sự việc liên quan đến căn cơ của Chủ tịch tỉnh Tống tại tỉnh Yến, nếu việc hợp nhất thành công thì việc an vị của ông ta sẽ ổn định, nếu việc hợp nhất thất bại thì có khả năng sẽ bị người khác điều chuyển.

Trong lòng Hạ Tưởng đầy những ưu tư lo nghĩ, khoảng thời gian một tháng là rất nhanh, nếu còn đủ thời gian thì hắn cũng sẽ muốn như Khâu gia và Trần Khiết Văn mong muốn, đem vấn đề của huyện Bào Mã đè xuống.

Đang nghĩ như vậy thì, không ngờ, Khâu Tự Phong lại tự mình gọi điện thoại tới.

- Hạ Tưởng, vừa rồi ba tôi vừa gọi điện thoại cho tôi, nói là trong lúc nhất thời không suy nghĩ cẩn thận đã gọi một cuộc điện thoại không nên gọi tới Phó Chủ tịch tỉnh Tào, ông ấy muốn tôi thay lời xin lỗi hộ ông ấy, đừng để cho Phó Chủ tịch tỉnh hiểu lầm …

Đường đường là một vị Bí thư Tỉnh ủy tôn kính nói ra lời xin lỗi, nếu thay là người bình thường khác thì đúng thật là thấy thành ý của Khâu Nhân Lễ đủ cả mười phần, hơn nữa không chừng còn có thể được sủng ái quá mà lo sợ. Nhưng Hạ Tưởng lại cực kỳ rõ ràng, đây là Khâu Nhân Lễ thi triển một loạt các thủ đoạn lôi kéo, việc này được ông ta tính toán rất rõ ràng, gọi điện thoại cho Tào Vĩnh Quốc là chiêu đầu, rồi bây giờ Khâu Tự Phong gọi điện thoại cho hắn là chiêu sau, đây là một thủ đoạn rất cao minh.

Hạ Tưởng cũng không nói ra điều này, chỉ cười ha hả:

- Bác Khâu quá khách khí rồi, đối với bố vợ tôi mà nói thì bác ấy là lãnh đạo, với tôi mà nói là bác ấy là bề trên, kể cả có phê bình cũng là việc đúng lý đúng tình. Mà có phê bình thì cũng vì muốn tiến bộ tốt hơn mà thực hiện, tôi phải cảm ơn bác Khâu quan tâm mới phải chứ.

Hạ Tưởng dùng cách xưng hô là "bác" mà không phải là Bí thư Khâu là không phải để kéo gần mối quan hệ, mà là nhắc nhở Khâu Tự Phong rằng Khâu Nhân Lễ là bề trên, lại là Bí thư Tỉnh ủy nên không cần phải nói những lời khách sáo như vậy.

Khâu Tự Phong liền hiểu rõ ý tứ của Hạ Tưởng, chần chừ một chút rồi nói:

- Hạ Tưởng, cậu xem như là bạn bè thân thiết nhiều năm của tôi, có một số chuyện nói ranh được thỉ tốt hơn. Tôi cứ việc nói thẳng, Đông y Thiên Trạch đúng là nơi cực kỳ trọng yếu của Khâu gia, nơi này không phải là nơi mà mang đến nhiều lợi nhuận cho Khâu gia mà là đối với bố cục trong bước tiếp theo của Khâu gia thì cực kỳ quan trọng, trong lòng cậu chắc hiểu rõ việc này, tôi không tiện nói sâu thêm. Tuy rằng Dương Kiếm đã thu tay lại, nhưng tôi biết tính cách của cậu, nhất quyết không để tình trạng lợi ích của nông dân bị tổn hại. Việc này cũng phải thừa nhận rằng Khâu gia làm việc thiếu suy xét, tôi nghĩ Đông y Thiên Trạch có thể trả lại đất bị chiếm dụng, và có những bồi thường kinh tế nhất định cho người nông dân.

Sự nhượng bộ của Khâu gia không nhỏ, điều này khiến Hạ Tưởng phải giật mình kinh hãi. Từ trước đến nay thì lợi ích về kinh tế cực kỳ nặng nề, ai cũng không chịu buông tay, kể cả gia tộc lớn cũng muốn kiếm tiền, ai chống đối lại con đường kiếm tiền của bọn họ thì người đó chính là kẻ thù. Vốn hắn tưởng rằng Khâu gia sẽ cứng rắn, mạnh mẽ, rốt cuộc không nghĩ tới tình trạng chủ động nhượng bộ đang diễn ra ở trước mắt, là biến cố xuất hiện trên người nào đó?

Ngay cả vậy thì Hạ Tưởng cũng cần phải nhắc nhở Khâu Tự Phong một chút:

- Tự Phong, Đông y Thiên Trạch và Biện Hữu Thủy, Trương Hòa Hưng thì có bao nhiêu lợi ích có liên quan?

Hạ Tưởng vừa hỏi như vậy thì Khâu Tự Phong liền lập tức hiểu rõ, khả năng Biện Hữu Thủy và Trương Hòa Hưng là khó giữ được. Vì thế y không tiện nói thẳng, chỉ nói dưới dạng hàm súc:

- Thường thì các gút mắc trong lợi ích ở địa phương rất phức tạp, nhất là ở huyện, nơi đó thì Bí thư Huyện ủy chính là Hoàng đế.

Hạ Tưởng trầm mặc trong chốc lát:

- Qua ngày mồng một tháng năm thì các sự tình tại huyện Bào Mã phải có một lời giải thích cho dân chúng.

Khâu Tự Phong lập tức minh bạch, Hạ Tưởng cho y thời gian một tháng để giảm xóc, do đó y liền nhận lấy ân tình này của Hạ Tưởng:

- Thời gian một tháng cũng đủ để xử lý rất nhiều việc.

Lại tạm dừng một lát rồi y lộ ra một tin tức với Hạ Tưởng:

- Khả năng là Tưởng Tuyết Tùng được điểm danh điều động, thế cục tỉnh Tây sắp được sáng sủa, Phó Chủ tịch tỉnh Tào sẽ có nhiều lựa chọn.

Vẫn là tin tức của Khâu gia luôn đi trước người khác một bước, trách không được thái độ lại biến đổi như vậy, hóa ra thế cục có biến.

Tưởng Tuyết Tùng được cấp trên điều động, bất kể là điều đến Bắc Kinh hay đi tỉnh khác thì ngai vàng Bí thư tỉnh Tây sẽ trống, Hình Đoan Đài sẽ thuận lý thành chương tiếp nhận chức vụ Bí thư, Tào Vĩnh Quốc càng thêm khả năng từ phó chuyển thành trưởng.

So sánh với việc đi tới tỉnh Tề để lần nữa mở ra cục diện thì chắc chắn Tào Vĩnh Quốc càng thêm nguyện ý không cần điều động nơi khác mà vẫn thành Chủ tịch tỉnh, càng thêm lợi cho việc triển khai công tác. Chuyện này từ trước đến nay vẫn chưa nghe được một chút tin tức nào, lỗ tai của Khâu gia quả thật tinh tường, đã sớm nghe được tin tức này, có lẽ cũng liên quan tới việc Khâu Nhân Lễ luôn có chủ ý với Tào Vĩnh Quốc.

Trong lợi ích về chính trị thường thường là rút dây động rừng, nhưng là ai ra tay thay đổi lợi ích của tỉnh Tây vậy?

Chẳng lẽ là…

Ý niệm trong đầu vừa mới hiện lên thì điện thoại lại tiếp tục vang lên, vừa nhìn thấy số điện thoại không ngờ ngoài dự đoán của hắn lại là điện thoại từ Bắc Kinh gọi đến.

- Hạ Tưởng, tháng 5 Cổ Ngọc sẽ trở về, đến lúc đó cháu nhớ tới sân bay để đón nó. Con bé nó nói rằng, nếu cháu không đến đón nó thì nó sẽ không để ý tới cháu nữa.

Lão Cổ vừa lên tiếng liền nhắc tới Cổ Ngọc, hơn nữa giọng nói còn khá sang sảng, cười rất vang dội:

- Tào Vĩnh Quốc hết bệnh chưa? Tuổi của ông ta không lớn, nhất định phải chú ý tới sức khỏe. Sức khỏe có tốt thì mới có khả năng được chọn để gánh trọng trách.

Lời nói của lão Cổ có hàm ý khác, Hạ Tưởng liền bỏ qua chuyện liên quan đến Cổ Ngọc mà hỏi:

- Lão Cổ, thế cục tỉnh Tây có biến?

- Thật ra thì phản ứng của cháu rất nhanh, là thế này, Thủ tướng cố ý điều chỉnh bộ máy tỉnh Tây một chút, hiện tại là cơ hội rất thích hợp cho Tào Vĩnh Quốc vượt qua kỳ ngộ tốt thế này.

Tuy rằng lão Cổ cũng là người trong quan trường, nhưng dù sao ông ta cũng xuất thân từ quân nhân, lại lui về tuyến hai nhiều năm nên cách nói chuyện khá thẳng thắn, không vòng vo, nhất là khi đối mặt với Hạ Tưởng thì thường nói thẳng:

- Ý tứ Thủ tướng là Tào Vĩnh Quốc thuận lợi lên chức, Hình Đoan Đài điều chuyển về thành Chủ tịch tỉnh tỉnh Tề, trên Trung ương hàng không xuống một Bí thư Tỉnh ủy, người này thì cháu cũng biết đấy.

Hạ Tưởng suy ngẫm một chút rồi nhớ tới một người:

- Là Dịch Hướng Sư?

- Lại đoán đúng rồi, cháu đúng thực là người rất lanh lợi.

Lão Cổ vừa cười vừa nói:

- Cũng là kết quả mong muốn của nhiều nơi. Đương nhiên, cái chính là thời cơ chọn lựa rất chuẩn, còn Khâu Nhân Lễ thì lại tính sai.

Khâu Nhân Lễ chẳng những tính sai mà chắc chắn có thể có nỗi thất vọng to lớn.

Khâu Nhân Lễ kiệt lực muốn điều Tào Vĩnh Quốc đến tỉnh Tề tham gia vào bộ máy của ông ta, không chỉ có việc lôi kéo mình, đem vị bố vợ của hắn buộc cùng một chiến xa với ông ta mà cũng là coi trọng tính cách ôn hòa, thuần hậu của bố vợ hắn, với tính cách này thì làm trợ thủ là điều rất tốt. Nhưng có người lại không cho ông ta được đúng theo ý nguyện, điều Hình Đoan Đài đến phối hợp công tác cùng với ông ta, chẳng những Khâu Nhân Lễ vô cùng buồn bực hơn nữa còn chẳng thể vui vẻ gì.

Tính cách của Hình Đoan Đài mạnh mẽ, cứng rắn, hơn nữa lập trường rất rõ ràng, so với Tào Vĩnh Quốc thì y còn khó ứng phó hơn. Nếu Hình Đoan Đài được điều động đến đây thì xem như kế hoạch một công đôi việc của Khâu Nhân Lễ sẽ hoàn toàn thất bại, tương đương với việc ông ta bị Thủ tướng tìm đúng cơ hội rồi đào một cái hố cho ông ta nhảy xuống. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

Hạ Tưởng có thể tưởng tượng được rằng vì điều Tào Vĩnh Quốc đi đến tỉnh Tề thì chắc chắn Khâu gia đã làm một lượng rất lớn công tác phía sau lưng nhưng lại bị thất bại trong gang tấc, mùi vị lúc này trong lòng chắc chắn sẽ đầy khổ sở, trách không được Khâu Tự Phong lại trở nên khiêm tốn rất nhiều, chủ động làm ra nhượng bộ rất lớn.

Lại nghĩ đến Thủ tướng, tuy rằng là nhân vật cầm đầu thế lực bình dân đến nay vẫn không chịu ra tay, để người khác tự sinh tự diệt. Hiện tại thì mới hiểu được rằng, với trí tuệ của Thủ tướng, theo đuổi lối đánh nhỏ không phải là cách của ông, mà là đánh ra một kích là phải trúng.

Lại điều Dịch Hướng Sư đi tới tỉnh Tây để đảm nhiệm vị trí số một, ghế Bộ trưởng Bộ Thương mại lại trống, nhất định cơ cấu quyền lực của Bộ Thương mại sẽ được tổ chức lại, một lượng lớn tài nguyên các ghế quan được mở ra. Mà hiểu theo nghĩa rộng thì Dịch Hướng Sư là dòng chính của Ngô gia, quyết định của Thủ tướng chắc chắn chiếm được sự ủng hộ âm thầm của Ngô gia, không chút khoa trương mà nói thì hành động này xem như một nét bút thần vậy.