Ánh nến đốt lên, thần hồn hắn thành dây đốt ở bên trong, tiếp tục thiêu đốt.Tiếng kêu rên đau đớn thê thảm, không giống tiếng người, theo ngọn nếnthiêu đốt, không ngừng vang vọng từ trong ánh nến này.Hứa Thanh nâng tay, cầm ngọn nến trong tay, quay người đi đến chỗ TửHuyền, đặt ngọn nến này trước mặt nàng.“Tặng cho ngươi, một món quà nhỏ.”Hứa Thanh chần chờ một chút, nói ra.Tử Huyền nhìn Hứa Thanh, nàng không ngờ tới Hứa Thanh sẽ làm như thế.Dựa theo sự hiểu biết của nàng với Hứa Thanh, đây hình như không phải phongcách của đối phương, nhưng không sao cả, giờ khắc này, đáy lòng Tử Huyềndâng lên cảm xúc dị dạng nồng đậm.Nàng nhận ngọn nến, trong mắt lộ ra thần thái mãnh liệt.Nàng chuẩn bị đặt chiếc đèn này, ngoài cửa động phủ của mình, làm đènchong, luôn luôn thiêu đốt.Bên trong đại điện, hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có tiếng kêu thảm trong cây nếncòn đang truyền ra.Mắt lão tổ Huyết Luyện Tử lộ vẻ tán thưởng, nhìn đồ tôn duy nhất củamình, trong lòng vô cùng thưởng thức. Hắn cảm thấy Hứa Thanh không tệ, rấtcó phong thái của mình lúc còn trẻ tuổi, biết cái gì gọi là lãng mạn huyết sắc.Mà trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn lênbầu trời, ôm quyền cúi đầu.Tâm thần, truyền đến lời nói lạnh như băng của lão Cửu.“Có vài kẻ địch, cần một kiếm chém giết nó.”“Nhưng đối với loại đối thủ trêu chọc nữ nhân của mình, nếu ngươi chémgiết quá nhanh, không khỏi thiếu một chút khuây khoả.”“Cho nên, ngươi phải tra tấn từng chút một, làm tàn phế, cuối cùng hóathành một món quà.”“Đây mới là phương pháp khiến nữ nhân cảm động trong lòng, việc này lãophu có kinh nghiệm, năm đó giúp rất nhiều người làm như thế rồi.”Nét mặt Hứa Thanh trở nên kỳ quái. Đây vẫn là lần đầu tiên hắn nghe thấyCửu gia gia nói nhiều như thế, cũng không ngờ tới Cửu gia gia bình thườnglạnh như băng, thế mà có vẻ rất có kinh nghiệm.Thế là hắn chỉ có thể gật đầu, nhưng chú ý tới thần thái trong mắt Tử Huyềngiờ phút này, Hứa Thanh cảm thấy, lời Cửu gia gia nói có lẽ là đúng.Tuy nhiên hắn vẫn cho rằng, kẻ địch, nên dùng một đao chơi chết, không thểkéo dài.“Chỉ một lần này.” Hứa Thanh thì thào dưới đáy lòng.Nguy cơ của quận Phong Hải, theo Trần Dương Tử hóa thành một chiếcđèn, theo Thất hoàng tử ẩn nấp, tạm thời biến mất.Chuyện phản loạn bên trong quận Phong Hải cũng kết thúc rất nhanh.Một mặt là Thất gia lôi đình trấn áp, mà nguyên nhân càng lớn hơn là tin tứchoàng đô Thiên Phong quốc bị một viên Thự Quang Chi Dương san bằng khôngcách nào giấu được, đã truyền khắp toàn bộ Thánh Lan đại vực bằng tốc độ kinhngười.Cho dù là từng dị tộc trên Cấm hải cũng đều nghe nói về chuyện này, từngtên kinh hãi đến cực hạn, run lẩy bẩy, cảm giác kính sợ với quận Phong Hảitrong chớp mắt đã tăng lên mức cao nhất.Thật ra dù là tộc đàn nào, đều có tính xấu.Mà Thự Quang Chi Dương rất có tác dụng với loại kém tính xấu này.Uy hiếp của nó có thể đánh nát hết thảy tính toán, có thể rung chuyển toànbộ tâm thần, nhất là... Nó phóng thích, làm cho tất cả mọi người nhìn thấy tửvong.Cũng không người nào biết, quận Phong Hải rốt cuộc đã chế tạo ra ThựQuang Chi Dương thế nào, bây giờ còn có mấy viên.Không người dám đi cược.Bởi vì lúc trước khi Thự Quang Chi Dương xuất hiện, tộc đàn đánh cượcđầu tiên tên là Hắc Thiên. Bọn họ chịu đựng tổn thất thật lớn, lấy kết cục gầnnhư diệt tộc, báo cho tất cả những người sau đó, cái giá đánh cược là gì.Tộc Hắc Thiên đều như thế, lại càng không cần phải nói nơi khác.Cho nên dị tộc vây khốn Thất Huyết Đồng, ngay lập tức rút quân, lại lấythái độ vô cùng cung kính, đưa ra lễ vật nhận lỗi, muốn hóa giải ân oán.Nhưng chuyện há có thể hóa giải đơn giản như thế, chiến tranh không phảingươi muốn đánh thì đánh, ngươi muốn hòa hoãn thì hòa hoãn. Thế là Thất giađích thân đi nhiều dị tộc, ký kết một loạt hiệp ước không bình đẳng.Từ đây về sau, địa vị của những dị tộc này còn không bằng cả đảo NhânNgư lúc trước, luôn bị khóa chặt dưới thân quận Phong Hải.Trong thời gian ngắn, uy của quận Phong Hải dâng lên hiển hách trong toànbộ Thánh Lan đại vực.Cái tên Hứa Thanh cũng lại một lần nữa vang vọng bát phương, không chỉlà quận Phong Hải, còn bao gồm Cấm hải, bao gồm Nam Hoàng Châu, cùngtoàn bộ Thánh Lan đại vực.Người nghiên cứu lịch sử bên trong rất nhiều tộc đàn đều từng sinh ra cảmgiác hoảng hốt trong khoảng thời gian này, giữa mơ hồ dường như đã có mộtthời đại, từng xuất hiện chuyện tương tự trên mảnh đất này.Thời đại kia thuộc về Tử Thanh thượng quốc, thuộc về Kính Vân NhânHoàng và Tử Thanh Thái Tử cùng nổi danh.Bây giờ, vô số năm trôi qua, quận Phong Hải quật khởi, Hứa Thanh... Quậtkhởi.Bởi vì trong cái tên mang chữ “Thanh”, cho nên có một số tộc đàn suy đoánHứa Thanh có lẽ là có huyết mạch của Tử Thanh thượng quốc.Nhưng đây cũng chỉ là một suy đoán.Đồng thời, bên phía Diêu Hầu, cũng cực kỳ thuận lợi mà thành công cứu vềhơn một vạn tu sĩ quận Phong Hải chỗ Khổng Tường Long.Thời khắc những tu sĩ Phong Hải trải qua vô số lần sinh tử này trở về, HứaThanh đích thân dẫn đầu cả đám người quận Phong Hải nghênh đón ở ngoàithành.Lúc gặp mặt nhau, âm thanh kích động đến từ mọi người đại quân, truyềnkhắp bát phương.Đại đa số người trong bọn họ cho rằng tử vong chính là kết cục duy nhất củamình, cho rằng lần nữa trở lại quận Phong Hải đã là giấc mơ không có khả năngthành hiện thực.Trước mắt, nhìn thấy quận đô quận Phong Hải, trong bọn họ có người lệ rơiđầy mặt.Hứa Thanh nhìn bọn họ, trong lòng cũng nổi sóng. Những người này, rấtnhiều người hắn đều thấy quen mắt, bên trong có chiến hữu của hắn, cũng cóbằng hữu của hắn.Người sau, là Khổng Tường Long.Thương tích của Khổng Tường Long không nhẹ, mà dáng vẻ của hắn so vớimấy năm trước, rõ ràng tang thương hơn một chút, tính cách cũng có thay đổi.Sự ngang ngạnh ngày xưa đã biến mất, cứng nhắc và nghiêm túc đã trởthành toàn bộ nét mặt của hắn.