Âm thanh này vang lên, mặt đất Hoàng Đô chấn động, vô số kiến trúc cũngchấn động theo, ngay cả trận pháp của Đô thành đều lấp lóe ánh sáng rực rỡ,trên bầu trời hiện lên từng tia cầu vồng, giống như điềm lành vậy.Vô số cường giả của các thế lực trong Đô thành, sắc mặt từng người đều vôcùng nghiêm trọng, sắc mặt của một số ít người trong đó nhanh chóng thay đổi,trong lòng cuồn cuộn sóng lớn.Đúng thật là Hứa Thanh đến, chỉ trong thời gian một ngày đã tác động đếntâm thần của quá nhiều người.Theo người khác thấy Hứa Thanh có thực lực kinh người, khiến cho ThiênVương ngã xuống, ngồi trên một nửa đại vực, còn kết thành đồng minh với TếNguyệt đại vực, từng có kinh nghiệm giết Thần hiếm thấy.Những chuyện này người bình thường có một điều cũng đã là hạng siêuphàm thoát tục, càng khỏi cần nói Hứa Thanh có toàn bộ.Nhất là hắn mạnh mẽ vào trận, để lộ phong cách làm việc, Thự Quang ChiDương chấn nhiếp bốn phương tám hướng, sau đó bái tượng Đại Đế, vô số nămnay đây là lần thứ tư Chấp Kiếm Đại Đế truyền tới âm thanh khôi phục.Một loạt chuyện này khiến cho Hứa Thanh không thể không bị chú ý.Lúc này, đáy lòng lão tổ Kim Cương Tông cũng đang cảm khái, mặc dù hắnkhông dám truyền âm với Hứa Thanh vào lúc then chốt này, nhưng dao độngtrong lòng hắn không hề nhỏ.Hắn cảm thấy theo như sách cổ hắn xem, bình thường nhân vật chính sẽkhông như vậy, trước giờ đều là làm việc khiêm tốn… Chỉ có đối thủ của nhânvật chính, nhân vật phản diện lớn siêu cấp nào đó trong sách cổ, sau khi thắngtrận trở về, nhân vật này mới sẽ có tình tiết chấn động bốn phương tám hướngnày.Hắn từng nghiên cứu tình tiết như vậy đa số đều là để làm nổi bật sự đángsợ của kẻ địch và dựng lên một mục tiêu cho nhân vật chính, sau đó từng bướcđể nhân vật chính chiến thắng, từ đó khiến người đọc có cảm giác vui vẻ nhânvật nhỏ chiến thắng nhân vật lớn.“Chuyện này… Chủ tử, làm ngược rồi…”Đáy lòng lão tổ Kim Cương Tông hơi run lên, hắn cảm thấy chuyện xảy ratrên người Hứa Thanh chênh lệch rất lớn so với sách cổ hắn xem.Hắn còn như vậy, càng không cần nói đến những người khác ở Hoàng Đôkhông hiểu Hứa Thanh.Từ lịch Huyền Chiến đến nay, cũng ít ai làm chấn động cả Đô thành nhưbiểu hiện của Hứa Thanh.Nhất là Chấp Kiếm Đại Đế sống lại, chuyện lớn này tới có thể ghi vào tronglịch sử của Nhân tộc.Tượng của Chấp Kiếm Đại Đế trong ghi chép của sách cổ, từ đầu tới cuốiđều ở trong trạng thái ngủ say, chỉ có lúc người chấp kiếm của các nơi khảohạch mới sẽ có phân niệm tản ra, chất vấn lòng trách nhiệm.Trước lúc này, nó từng khôi phục ba lần.Lần đầu tiên là thời kỳ Đông Thắng Nhân Hoàng, sau khi Nhân tộc trải quađại chiến, trước khi cung chủ Chấp Kiếm cung khi đó Trần Thư Yến chết đãtriệu hoán Đại Đế, khẩn cầu thức tỉnh.Lúc đó, lần đầu tiên Chấp Kiếm Đại Đế khôi phục, cũng chính là lần khôiphục đó khiến cho Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc ngại một số nhân quả, khônglựa chọn diệt tộc.Lần thứ hai là thời kỳ Kính Vân Nhân Hoàng, lúc Tử Thanh Thái Tử bị vạntộc bao vây tấn công, cung chủ Chấp Kiếm cung Vương Khẳng từng cầm kiếmvào cung… Sau đó, không còn trở về.Hôm đó Chấp Kiếm Đại Đế đã khôi phục, ngóng nhìn phía Nam, truyền ramột tiếng thở dài.Lần thứ ba, cách hiện tại không quá xa xôi, đó là thời khắc Huyền ChiếnNhân Hoàng đăng cơ, Đại Đế khôi phục, ngóng nhìn về phía hắn, trong mắt cóý sâu xa, có nghiêm nghị, còn có mong đợi.Sách cổ ghi chép hôm đó Đại Đế từng truyền âm cho Nhân Hoàng, lời nóicụ thể ngoài Nhân Hoàng ra không ai biết. Người ngoài chỉ có thể thấy sau khiNhân Hoàng im lặng mấy nhịp thở, bái một cái với Đại Đế, ánh mắt kiên định.Bây giờ là lần thứ tư.Trong phút chốc, vô số ánh mắt, vô số thần niệm, từ các nơi trong Đô thànhào ào tập trung lại, chuyện này cũng nhanh chóng lan rộng ở đại vực Nhân tộcgiống như gió bão.Giờ phút này, lời thảo luận và truyền âm tới từ bốn phương tám hướng cũngvang vọng ở Tâm Linh hải.Tình báo về Hứa Thanh không phải bí mật đối với các nơi của Đô thành,vấn tâm vạn trượng của hắn càng là như vậy.Cho nên rất nhanh các nơi đều đoán được nhân quả.“Trong tin tức của Hứa Thanh có một điều trọng điểm, hắn là người chấpkiếm vấn tâm vạn trượng đầu tiên từ lịch Huyền Chiến tới nay! Chuyện này cólẽ chính là nguyên nhân Đại Đế khôi phục vì hắn!”Công chúa An Hải đứng trước cửa sổ ở Phượng Dương Các trong hoàngcung, nhìn về phía tượng của Chấp Kiếm Đại Đế, trong đầu hiện lên đủ chuyệnliên quan tới Hứa Thanh, lúc lâu sau, nàng thu ánh mắt về, nhỏ giọng lẩm bẩm:“Đại Đế khôi phục vì hắn, chuyện này… Trông như chăm sóc, nhưng tại saota lại có một cảm giác giống như ủy thác?”Cùng lúc này, trong phủ Thất hoàng tử, Thất hoàng tử nhắm mắt, lặng lẽngồi trong lầu các ở trong phủ, phía sau hắn có mấy chục tu sĩ, tất cả đều imlặng.Cả lầu các yên tĩnh, nhưng nhìn thật kỹ sẽ có thể nhìn thấy bàn tay trongống tay áo của Thất hoàng tử không biết đã nắm chặt từ khi nào.Còn phủ Thập hoàng tử, người ngoài cho rằng Thập hoàng tử trước giờngang ngược càn rỡ, tính cách táo bạo, hắn nổi giận trước mặt tôi tớ, nhưng ởchỗ không ai thấy, dưới vẻ mặt bạo ngược của hắn lại có sự u ám chợt lóe quarồi biến mất.Giờ phút này, hoàng tử khác cũng đều có suy nghĩ khác nhau ở các nơi củamình, còn cảm xúc bề ngoài và nội tâm có đồng nhất hay không, thì ngườingoài không biết.Còn có một số quyền quý và Thiên Vương ở đỉnh phong, giống như đại tể,thái úy… Biểu cảm của bọn họ bình tĩnh hơn rất nhiều, không nhìn ra quá nhiềugợn sóng, chỉ là đa số ánh mắt sau khi ngóng nhìn tượng Chấp Kiếm Đại Đế, rồilại nhìn hoàng cung, đều có ý sâu xa