Toàn thân người này mông lung, không nhìn thấy rõ trông như thế nào, chỉcó thể nhìn thấy đế bào kim hoàng lộ ra uy thế vô thượng.Đỉnh đầu người này đội đế quan, phía trước phía sau đều có mười hai chuỗingọc rũ xuống. Những chuỗi ngọc này được làm từ tiên ti năm màu xâu quanhật nguyệt châu, tượng trưng cho quân vương có chỗ thấy có chỗ không thấy.Hắn ngồi ở trung tâm toàn bộ cung điện, cũng là trung tâm Hoàng Đô đạivực, càng là trung tâm của Nhân tộc ở đại lục Vọng Cổ.Điều kinh người hơn cả là khí vận.Khí vận đến từ toàn Nhân tộc đều tập trung trên người Nhân Hoàng. Vì thế,Hứa Thanh chỉ nhìn thoáng qua thôi đã có cảm giác bị khí thế vô tận, dời nonlấp biển ấy trấn áp.Hai mắt vô cùng đau đớn, khi còn ở Tế Nguyệt đại vực, đối mặt với nhómngười Thế tử, loại cảm giác này cũng không mãnh liệt như bây giờ. Điều nàykhông liên quan gì đến tu vi, đây là lực lượng của khí vận.Dưới khí vận này, chỉ một suy nghĩ của Nhân Hoàng thôi cũng có thể khiếntrời sụp đất nứt.Hứa Thanh hơi cúi đầu xuống, trong đầu hiện lên những lễ nghi lúc trướcTử Huyền dạy cho mình.“Thời kỳ Huyền U Cổ Hoàng thống trị, ngoài nơi có người sống thì còn cóvùng đất U Minh, thời xưa đã bỏ Bắc nhìn về phía Nam, thành ngồi phía TâyĐông, ý là sống chết của vạn tộc đều nằm trong lòng bàn tay Nhân tộc.”“Từ đó về sau, triều hội lớn nhỏ, Nhân Hoàng đều sẽ nhìn về phía Đông.”“Đại Đế, Thiên Vương, Thượng Huyền cung chủ có thể không tham giatriều hội nhỏ, nhưng cần có mặt trong triều hội lớn. Đại Đế ngồi trên bậc thứsáu, Thiên Vương ngồi bậc thứ ba, Thiên Hậu ngồi bậc đầu tiên. Tam côngđứng thẳng dưới bậc thứ nhất, mặt hướng Đông. Phó sử của Thượng Huyền ngũcung mặt phía Bắc hướng Tây. Phó sử của Hạ Huyền ngũ cung mặt phía Namhướng Tây. Hoàng tộc bên phải lối vào chính. Đại bộc, đại hữu và chúc quancủa đại bộc ở bên trái lối vào chính.”Trong lúc Hứa Thanh suy tư, mười mấy tu sĩ mặc triều phục màu đen cùngđi vào với hắn đã cất bước lên bậc thứ nhất, mặt hướng về cửa điện.Hứa Thanh hít sâu một hơi rồi cũng đi thẳng tới bậc thứ nhất!Hắn đi tới làm những người khác nhìn qua, nhưng phần lớn chỉ nhìn lướtqua. Rất nhanh sau đó, bóng dáng của Hứa Thanh đã xuất hiện trên bậc thứnhất, đứng ở cuối cùng.Hắn vừa bước lên bậc thứ nhất, các đại thần ngoài đại điện đã lập tức bướctới vị trí vào triều của mình rồi đứng thẳng.Đại điện vô cùng yên tĩnh.Về tam công ở dưới bậc thang đầu tiên, Hứa Thanh chỉ nhìn thấy một vị. Đólà một ông lão mặc triều phục màu đỏ, mái tóc bạc phơ, dáng người cao ngất, vẻmặt không cần tức giận đã tỏa ra uy thế. Còn về thân phận của đối phương, HứaThanh không biết cụ thể, hắn đoán có thể người này chính là Thái Tể.Dựa theo những gì Huyền U báo cho biết thì triều hội đều do Thái Tể chủtrì.Hiện giờ, khi mọi người đều trở nên nghiêm túc, ánh mắt ông lão mặc triềuphục màu đỏ đó nhìn lướt qua tất cả mọi người, cuối cùng xoay người nhìn vềphía nhóm người đứng trên đài thứ nhất, bao gồm cả Hứa Thanh.Khi ánh mắt của hắn dừng trên người Hứa Thanh thì đã hơi dừng lại, trọngđiểm nhìn xem không phải vẻ ngoài của Hứa Thanh mà là chi tiết trên trangphục, trên nét mặt hiện lên một tia ngạc nhiên.Hắn đã nhận ra điểm khác biệt rất nhỏ trên triều phục của Hứa Thanh. Có lẽloại cổ khí này và chính tông rất khó phát hiện, nhưng hắn chỉ liếc nhìn một lầnđã nhìn ra manh mối.Sau đó hắn thu mắt lại, chắp tay hành lễ với Nhân Hoàng trên bậc thứ chín.“Bệ hạ, triều nghi đã định!”Mọi người trong đại điện sôi nổi cúi đầu xuống. Dựa theo triều hội nhỏtrước kia, bây giờ Nhân Hoàng sẽ đứng lên tỏ vẻ tôn kính chúng thần, cùnghành ấp lễ với mọi người, xem như hoàn thành lễ.Nhưng lần này lại xuất hiện vài điểm bất đồng…Nhân Hoàng chậm rãi đứng lên, uy áp nhấn chìm tám hướng, lực lượng khívận đến từ Nhân tộc càng toả ra trong thiên địa.Trong mây mù bên ngoài, khi từng con kim long vang lên tiếng long ngâm,hắn không cùng bái với chúng thần như trước kia mà quay đầu lại, ánh mắtxuyên qua chuỗi ngọc trước mặt trên mũ miện, nhìn về phía Hứa Thanh rồi nhẹnhàng gật đầu ba lần.“Ban ghế ngồi cho tướng soái có công.”Bên dưới, giọng nói của Thái Tể vang vọng, lên tiếng thay Nhân Hoàng.Trong chớp mắt sau đó, một chiếc ghế dựa màu đen khắc huyền long chậmrãi xuất hiện trên bậc phía sau Hứa Thanh.Hứa Thanh chắp tay bái tạ chín lần với vẻ mặt cung kính, không thiếu lễphép, tư thế chính xác, lộ ra phong cách cổ.Cảnh tượng này rơi vào trong mắt mọi người trong đại điện, cả đám đều imhơi lặng tiếng, nhưng ít nhiều gì trong lòng đều coi trọng Hứa Thanh hơn vàiphần, biết sau lưng hắn có người cực kỳ hiểu biết lễ nghi của Nhân tộc.Sau đó, Nhân Hoàng và chúng thần cùng chắp tay, Nhân Hoàng ngồi xuống,Hứa Thanh ngồi xuống, những người mặc triều phục màu đen giống hắn khoanhchân lại.Một tiếng chuông vang lên, triều hội bắt đầu, rất nhanh sau đó đã có ngườibước ra nói.Đầu tiên là dân sinh, tiếp đó là các sự kiện xảy ra trong Nhân tộc, bao gồmbuộc tội, còn có những vấn đề liên quan đến tài chính, ngoại giao… vân vân củaNhân tộc.Từ đầu đến cuối, rất ít khi Nhân Hoàng lên tiếng, đều do Thái Tể xử lý. Chỉkhi tới thời điểm mấu chốt, Thái Tể xin chỉ thị của Nhân Hoàng, hắn mới dùnglời nói đơn giản ý sâu xa lên tiếng, một lời định càn khôn.Lần đầu bước vào điện phủ trung tâm của Nhân tộc, tham gia triều hội quycách như thế, trong lòng Hứa Thanh cũng xuất hiện gợn sóng, rất khó có thểbình tĩnh như ngày thường.Đứng đưa lưng về phía Nhân Hoàng, ánh mắt hắn nhìn về phía đại điện!