“Trần Đại Thanh, vị này là?”Nghe thấy xưng hô của đối phương, Hứa Thanh nhìn Đội trưởng một chút,biết Trần Đại Thanh chắc là tên giả Đội trưởng dùng.“Đây là huynh đệ của ta, tên là Nhị Cẩu, hắn không yên lòng ta tới mộtmình, nên đi cùng tiếp ứng.”Đội trưởng chớp chớp mắt, thong dong mở miệng.Nữ tử này từ chối cho ý kiến về chuyện này, chỉ nhìn Hứa Thanh thêm mộtchút, rồi thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Tinh Đế Cực Thượng tông.“Như vậy, dựa theo ước định của chúng ta, hiện lại xuất phát chứ?”“Xuất phát!” Đội trưởng thở sâu, sau khi cho Hứa Thanh một ánh mắt, cảngười hắn lóe lên, bay ra.Nữ tử kia cũng cất bước, một trước một sau đi cùng Đội trưởng, tiếp cận vềphía ngọn núi rực rỡ kia.Hứa Thanh vẫn luông ngóng nhìn. Rất nhanh hắn đã thấy sau khi hai ngườiđến gần ngọn núi kia, đột nhiên mỗi người đều mờ đi, đồng thời biến mất khôngthấy gì nữa.Đối với một cảnh này, Hứa Thanh không ngoài ý muốn.Đội trưởng có rất nhiều thủ đoạn, mà người có thể làm cho hắn nói thần bí,hiển nhiên cũng không phải hạng người tầm thường. Mặt khác, dám có ý đồ vớiTinh Đế Cực Thượng tông, cũng nhất định là người có chút tự tin.Nhưng nghĩ đến tính cách tìm đường chết của Đội trưởng, Hứa Thanh hơichần chờ, thân thể lóe lên, rời xa nơi đây, đến một ngọn núi khác chờ đợi.Thời gian chậm rãi qua đi, trên phân tông của Tinh Đế Cực Thượng tônghoàn toàn yên tĩnh, không có bất cứ thay đổi nào. Cho đến một canh giờ sau,bỗng nhiên bên ngoài ngọn núi lóng lánh kia, hư vô vặn vẹo, bóng dáng nữ tửkia lóe lên, hiện ra từ bên trong.Sau khi đi ra, nàng không chần chờ chút nào, muốn rời đi về nơi xa, nhưngtrong chớp mắt tiếp theo, bước chân nữ tử này dừng lại. Trong hư không phíatrước nàng, bóng dáng Hứa Thanh hiện ra, ngăn cản nàng lại.“Vị đạo hữu này chớ vội rời đi, chờ sau khi Đại Thanh ra ngoài thì cùngnhau rời đi, mới an toàn nhất.”Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng.Nữ tử nhíu mày, trong mắt hiện ra vẻ lạnh lẽo. Nàng nhìn về phía HứaThanh, thản nhiên mở miệng.“Cút!”Nói rồi, trên người nữ tử tràn ra một luồng khí tức nguy hiểm, hư vô trướcmặt nàng lập tức ngưng kết, giống như hóa thành một cái gương, bao phủ haibên trái phải của Hứa Thanh, rồi vỡ vụn trong nháy mắt.Mà thân thể của nàng không chần chờ chút nào, tiếp tục tiến lên, nhưngkhoảnh khắc tiếp theo, hai mắt nàng co rụt lại. Trong hư không trước mặt nàng,Hứa bóng dáng Thanh lại xuất hiện lần nữa, nét mặt hắn vẫn bình tĩnh nhưtrước.“Dừng bước.”Đồng tử trong mắt nữ tử co lại, nét mặt trở nên nghiêm trọng. Sau khi dò xétHứa Thanh vài lần, nàng bỗng nhiên nâng tay phải lên, nhấn một cái về phíatrước. Gió tuyết xung quanh lập tức rung động, thay đổi hình thái, biến thànhtừng cây băng châm, lao tới gần Hứa Thanh.Thân thể nàng càng xuất hiện tàn ảnh, bay thẳng đến chỗ Hứa Thanh.Hứa Thanh mặt không biểu cảm, tay trái bấm niệm pháp quyết vung lên.Ngay lập tức, một ngọn lửa màu đen từ trên người hắn bỗng nhiên khuếch tán rangoài, thân thể hắn lóe lên, phóng tới hướng nữ tử kia.Hai người lập tức tiếp xúc, ngươi tới ta đi, thuật pháp giao thoa. Trong vòngmấy nhịp thở ngắn ngủi, đã lấy nhanh đánh nhanh, va chạm hơn trăm lần.Mà bọn họ đều đang khắc chế, không phát ra tiếng vang, không nhấc lênchấn động quá lớn.Cho đến mười nhịp thở sau, nữ tử kia thầm lo lắng, nét mặt lộ ra sự khôngkiên nhẫn.“Sau khi Trần Đại Thanh tiến vào, đã không thấy tung tích, ngươi đến ngăncản ta thật là không có đạo lý, nếu lại không cút đi… Ta liền giết ngươi!”“Chờ hắn ra, ngươi mới có thể rời đi.”Hứa Thanh nhàn nhạt mở miệng.“Ngươi muốn chết!” Trong mắt nữ tử dâng lên tia sắc lạnh. Tay phải nàngbỗng nhiên bấm niệm pháp quyết, mi tâm nàng lập tức tách ra một cái khe, mộtcây châm màu trắng xông ra từ bên trong, mang cảm giác phiêu dật, phá vỡ hưvô, xuất hiện trước mặt Hứa Thanh.Khí tức nó lộ ra khác biệt với lực lượng của tu sĩ, cũng không giống uy ápThần linh, không phải tu sĩ cũng không phải thần, nhưng trình độ độc tài của nólại càng kinh người hơn.Giống như bản chất luồng lực lượng này là chỉ có nó độc tôn khắp thiên hạtrên mặt đất.Đồng tử Hứa Thanh lần đầu co lại. Hắn cảm nhận được cảm giác nguy cơ.Giờ phút này không chút chần chờ, ba mươi mốt vạn sợi hồn trong thức hải lậptức bùng nổ, trực tiếp hình thành một bóng dáng dữ tợn bên ngoài thân thể.Bóng dáng này là một bọ cánh cứng, toàn thân trên dưới lộ ra dao động thầntính nồng đậm, cho người ta cảm giác gần như Thần linh, chính là Địa Tử tronghình vẽ tham ngộ của trường phái Dị Tiên.Nhưng loại sinh vật thần tính Địa Tử này, tu vi tối cao của nó cũng chỉ làLinh Tàng thôi, nhưng tu vi của con này hôm nay lại là Quy Hư, được HứaThanh dùng phương pháp dệt sợi hồn, mà tạo ra.Giờ phút này sau khi xuất hiện, hơn ba mươi vạn sợi hồn lít nha lít nhíttrong đó phun trào ra, đang sắp lao tới va chạm về chiếc châm sắp tiến đến.Nữ tử kia mắt thấy như vậy, sắc mặt tái mét, cả người rút lui lại, nàng vộivàng mở miệng.“Dừng lại!”“Đạo hữu Nhị Cẩu, cứ tiếp tục như thế đều bất lợi đối với ngươi và ta, ta bốtrí cấm chế đặc thù xung quanh đây cũng sẽ xuất hiện sơ hở, và bị phát hiện.Chúng ta không đánh nữa, ta ở lại đợi cùng ngươi!”Nói rồi, nàng hãi hùng khiếp vía nâng tay lên, triệu hồi cây châm màu trắng.Hứa Thanh nheo lại mắt, phất tay làm Địa Tử biến mất, sợi hồn ẩn nấp.Dù như thế, nhưng nếu đối phương còn muốn động thủ, hắn cũng có thểhình thành trong nháy mắt lần nữa.Gió tuyết vẫn như cũ, trên núi, theo hai người dừng tay, không khí trở nênkhá yên tĩnh.Cho đến hơn mười nhịp thở sau, nữ tử kia nhìn Hứa Thanh, trong mắt khónén sự rung động. Nàng thở sâu, không xác định lắm mà mở miệng.“Đạo hữu Nhị Cẩu, vừa rồi ngươi dùng công pháp của trường phái Dị Tiênsao?”“Mấy chục vạn sợi hồn này … Quá đáng sợ rồi…”“Thế gian lại có thể có người có thể tu luyện trường phái Dị Tiên tới trìnhđộ chưa bao giờ nghe nói đến như thế, ngươi… Là ai?”