Một lát sau, Hứa Thanh bỗng nhiên mở mắt ra.“Hơn nửa tháng trước, lúc ấy tổng cộng có ba hồn chủng rời đi, bao gồm cảnó.”“Hai cái khác…” Trong mắt Hứa Thanh lóe lên tia u tối, từ trong những sợitơ bên ngoài khác, hắn lập tức khóa chặt hai sợi.Một sợi trong đó ở tại vòng thứ chín mươi bảy của Hoàng Đô đại vực, còncó một sợi thì xa hơn rất nhiều, không ở mảnh đại vực này, mà đi một trong bảyquận, quận Cửu Châu.Sát ý mãnh liệt nổi lên trong lòng Hứa Thanh, thân thể lập tức bay ra, hắncòn lấy ra mặt trời viễn cổ, mượn tốc độ kinh người, phi nhanh về vòng hướngchín mươi bảy.Lộ trình xa xôi, cũng may trong truyền tống cũng thông thuận, cho nên mộtngày sau, Hứa Thanh trải qua nhiều lần truyền tống, lại dựa vào tốc độ của mặttrời viễn cổ, từ trong nội vực của Hoàng Đô đại vực, đi tới vòng thứ chín mươibảy sát bên ngoài.Hoàng Đô đại vực, tổng cộng có một trăm mười vòng. Ở vòng chín mươibảy, có không ít Nhân tộc phàm tục cư trú. Lúc Hứa Thanh đến đã là hoàng hôn,phóng mắt nhìn lại, toàn bộ vùng đất tràn đầy hài hòa, không có vẻ gì là cóchuyện lớn phát sinh.Hứa Thanh nheo lại mắt, thu hồi mặt trời viễn cổ, mau chóng đuổi đếnhướng chính tây của vùng đất này dựa theo sự chỉ dẫn của sợi tơ hồn chủng.Rặng mây đỏ như màu máu lan tràn khắp màn trời trong thời gian này.Trong ánh nắng chiều đỏ, Hứa Thanh cũng mang sát cơ mãnh liệt, xuyên thẳngqua, nửa canh giờ sau, bóng dáng hắn đã xuất hiện ở phương tây vùng đất này.Nơi đây rất bao la, hình dạng mặt đất đa số là bình nguyên, thoạt nhìn hơitrống trải, bên trong nó tồn tại chín tiểu quốc Nhân tộc.Nói là tiểu quốc, trên thực tế chỉ là đô thành tương đối tự trị thôi.Bởi vì nằm trong Hoàng Đô đại vực, cho nên đô thành Nhân tộc ở đâytương đối an bình hơn nhiều. Nơi ánh mắt Hứa Thanh nhìn đến bây giờ là mộtquốc gia trong đó, tên là Vạn Lợi.Vào thời gian này, có thể thấy được đô thành quốc gia này lượn lờ khói bếp,nhìn lại từ phía trên, đầu đường nơi đó tiếng người huyên náo, không ít ngườilui tới, tôi tớ, tiểu thương, chỗ nào cũng có.Tu sĩ cũng có một vài người, nhưng lại không nhiều.Trong đó ngoài người có tu vi cao nhất là Nguyên Anh, nằm trong hoàngcung quốc gia này.Hứa Thanh quét thần niệm qua, thân thể lóe lên, biến mất trên màn trời. Lúcxuất hiện lại, hắn đã ở nơi hẻo lánh đầu đường đô thành này, cất bước tiến lên.Hắn đi trong thành. Những nơi đi qua, cho dù là kẻ phàm tục hay tu sĩ, đềukhông thể phát hiện ra hắn mảy may, giống như Hứa Thanh không tồn tại trongmắt những người khác.Đây là do khí tức của bản thân tu sĩ cấp cao dẫn đến, bởi vì có Thiên đạocủa mình, có thể hình thành pháp tắc của mình, cho nên nếu không muốn đểngười khác trông thấy, trừ khi là người có tu vi cao hơn, nếu không thì không aicó thể cảm giác được.Mà cảm xúc của Hứa Thanh thời khắc này, cũng làm cho hắn không có tâmtình đi thể hội phàm tục. Giờ phút này giữa lúc cất bước, hắn xuất hiện ở bênngoài một cửa hàng.Đây là một tiệm tạp hóa, chủ quán là một ông lão, đang gối lên hai tay, ghévào trên quầy ngủ, việc làm ăn trong tiệm đều do một tiểu hỏa kế trông nom.Hứa Thanh đi tới, đương nhiên sẽ không khiến cho tiểu hỏa kế chú ý, nhưngchưởng quỹ ngủ say kia, thân thể lại chấn động mạnh. Trong chớp mắt tiếptheo, bóng dáng hắn lại bắt đầu mơ hồ, biến mất không thấy gì nữa.Hứa Thanh mặt không biểu cảm, nhàn nhạt mở miệng.“Trở về.”Ngôn xuất pháp tùy*, quy tắc bị thay đổi, truyền tống bị ảnh hưởng. Trongchốc lát, bóng dáng chưởng quỹ mơ hồ hiện ra một lần nữa ở chỗ quầy hàng, rồidần dần trở nên rõ ràng.(*Ngôn xuất pháp tùy: Lời nói ra hình thành thuật pháp ngay)Nét mặt hắn lộ ra vẻ kinh hãi, muốn đứng dậy nhưng đã muộn. Hứa Thanhhất tay áo lên, nơi đây vật đổi sao dời, không gian thay đổi, đã không phải trongthành, mà xuất hiện ở vạn dặm trên không trung.Từng trận gió mạnh, rít gào chói tai, chưởng quỹ đứng ở đó, giờ phút nàytâm thần hắn nổi sóng vạn trượng. Hắn kinh nghi bất định, kiêng kị đến cực hạnnhìn Hứa Thanh.Hắn đã vô cùng cẩn thận, từ sau khi thăm dò được đồng bạn thất bại bị chémgiết, hắn lập tức từ bỏ hành động, lợi dụng bí pháp hình thành nhiều vết tíchphân tán ở các vòng khác, chân thân thì lựa chọn ẩn nấp ở đây.Hắn dự định quan sát một phen, chờ thông báo từ bên trên rồi mới quyếtđịnh.Nhưng hôm nay dấu vết khác chưa từng xuất hiện bất cứ dao động bị đụngchạm nào, nhưng lại có người trực tiếp tìm tới được chân thân của mình.Chuyện này vốn đã làm cho hắn cảnh giác, mà điều càng làm cho hắn giậtmình là thân phận của Hứa Thanh.Hắn đương nhiên đã từng gặp Hứa Thanh.Đồng thời, việc khiến hắn hoảng sợ đến cực hạn là đạo chủng trong cơ thểhắn thời khắc này đang rung động và đột nhiên xuất hiện loại cảm giác khôngthuộc về mình.Hết thảy đều như đang nói với hắn, đạo chủng của hắn chân chính thuộc vềngười trước mắt, là vực tôn Hứa Thanh toàn thân trên dưới tràn ra khí tứctrường phái Dị Tiên kinh khủng.“Người sau lưng trường phái Dị Tiên, vậy mà là hắn!”Đáy lòng chưởng quỹ tuyệt vọng. Không cần phải hỏi, người tìm tới mìnhvào thời cơ này, đáp án chỉ có một.Thế là trong mắt hắn lộ ra ý muốn chết. Hắn không chần chờ chút nào trựctiếp cắn nát túi độc ẩn giấu trong răng, sinh cơ dần dần mục nát.Thân thể hắn càng chấn động, bùng nổ cấm chế chuẩn bị kỹ càng trước đó,để thân xác cũng bắt đầu tan nát không còn dấu vết.Đồng thời linh hồn hắn cũng bị hư vô hỏa đã sớm gieo xuống lập tức thiêuđốt.Một loạt cử động này đều là thủ đoạn của tử sĩ, để bảo đảm không để lại bấtcứ dấu vết gì.Giờ phút này chúng đã hoàn thành trong chớp mắt. Trước khi chết, vẻ tuyệtvọng trong mắt hắn biến mất, lộ ra một vệt mỉa mai.