Cả cấm khu đều đang rung động, tất cả dị thú đều đang run rẩy, càng có mộtluồng khí tức bạo ngược hình thành sương mù màu đỏ, cuốn theo ý nghĩ bàixích hội tụ từ bát phương, phóng tới hai người Hứa Thanh, ý đồ xua đuổi.Nhưng vừa mới tới gần, ánh xanh lóe lên trong mắt Đội trưởng, sương mùnháy mắt trì trệ.Rồi nó lại cảm giác Hứa Thanh, sương mù quay cuồng, suýt nữa sụp đổ.Cuối cùng, dường như cảm thấy được cái bóng của Hứa Thanh, đám sươngmù này trực tiếp phát ra nổ vang, trong chốc lát đã bị cuốn ngược.Tiểu Ảnh bỗng nhiên xông ra như thợ săn, vô cùng hưng phấn, hối hả truykích.Đội trưởng nhìn lướt qua, cười khì khì, tiếp tục tiến lên.Hứa Thanh cũng không để ý tới hay đuổi theo Tiểu Ảnh, ở đây, Tiểu Ảnh làtồn tại thiên địch của hết thảy cấm khu.Cứ như vậy, một nén hương sau, hai người bọn họ đi tới dưới ngọn núihuyết sắc bên trong cấm khu kia.Núi này nhìn từ xa là màu đỏ, nhìn gần thì có chứa cả màu đen. Màu đỏ trênđó là đến từ vô số muỗi huyết sắc, hình dáng bọn chúng dữ tợn, nằm sấp trênnúi, nhuộm màu cả núi.Hai người Hứa Thanh xuất hiện cũng khiến cho những con muỗi này, runlẩy bẩy.Hứa Thanh quét mắt xem xét một vòng, đang muốn dời núi, Đội trưởng ởbên cạnh lại làm một cử động Hứa Thanh không tưởng được.Đội trưởng nâng tay lên, thân thể tràn ra khí tức kỳ dị, thế mà dẫn độngnhững con muỗi kia, làm cho chúng nó vượt qua sự kính sợ, bùng nổ bản tính.Một đám vù vù tràn ra, bay thẳng đến chỗ Đội trưởng.Đội trưởng không hề né tránh, mặc cho đám muỗi này trải rộng toàn thân,chịu đựng từng cái vòi hút máu, chịu đựng thân thể không ngừng sưng lên, màmở miệng với Hứa Thanh.“Tiểu A Thanh, năm đó ta bởi vì thân thể không đủ rắn chắc, đã từng thuathiệt ở vòng đi săn thứ nhất, cho nên sau đó ta nghĩ đến biện pháp này, mượnnhững con muỗi này kỳ dị, gia tăng phòng hộ thân xác của mình trong thời gianngắn!”“Vòng đi săn thứ nhất, tên là trời sập đất lún, thử thách thân xác. Đến đây,ngươi cũng nhanh lên, nhịn một chút, bị cắn thêm mấy ngụm, tiếp nhận đượccàng nhiều, thân xác của chúng ta càng không sợ trời sập.”Âm thanh của Đội trưởng đều hơi lạc giọng.Hứa Thanh sững sờ, nhìn Đội trưởng nhanh chóng sưng thành núi thịt, trongthời gian ngắn không biết nên nói gì…“Tiểu A Thanh, thất thần làm gì, lúc vừa đi vào cấm khu, ta đã cảm nhậnđược ấn ký của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, cấm khu này hẳn là có ngườixác định nó thành tư vật.”Đội trưởng cố nén loại cảm giác ngứa và sưng trên người, ngẩng đầu lênnhìn về phía Hứa Thanh.“Ngươi nhanh lên, ta nói với ngươi Tiểu A Thanh, cảm giác này thật thoảimái, càng mãnh liệt, thì đại biểu hiệu quả tăng thêm cho thân thể càng hoànmỹ.”“Vòng thứ nhất của cuộc đi săn lớn Viêm Nguyệt, lúc đầu ta đã phải chịu lỗnặng. Ngươi biết vì sao nó gọi là trời sập không, là màn trời trong phạm vimười vạn dặm bên ngoài Thần Sơn rơi xuống, bất kể tu vi, mà trấn áp trên thânmỗi một người.”“Đây là một điểm. Còn nữa, trong vòng này, sẽ có các loại đau nhức kịchliệt không cách nào hình dung, từ trong ra ngoài, từ ngoài hướng vào trong, tómlại là nổi lên trên người bằng các loại phương thức, khiến người ta đau đến nửabước khó đi.”“Lúc ấy ta quá gầy, thân xác cũng không chuẩn bị thêm, đau đến nỗi ta suýtnữa hôn mê, nhưng ta nhìn thấy một vài tu sĩ thân thể cường hãn như ngườikhổng lồ. Ở vòng này, bọn họ có ưu thế rất lớn.”“Cho nên sau đó ta đã bắt đầu suy nghĩ phương pháp, cuối cùng năm đó tatìm được muỗi biến dị ở cấm khu này, độc tố của bọn chúng có thể chống đỡđược, có thể tăng thêm cho thân xác trong thời gian ngắn.”“Hơn nữa, sẽ khiến cho người dần dần mất đi cảm giác đau, vô cùng thíchhợp cho vòng thứ nhất, đáng tiếc một đời kia ta chết thảm, không có cơ hội.”“Tin tưởng ta, Tiểu A Thanh.”Đội trưởng vừa mở miệng, vừa các loại vận chuyển tu vi, cuối cùng từngđám muỗi bên ngoài thân thể rơi xuống đất tử vong, hiển nhiên là bị chính hắnhạ độc chết.Nhưng Đội trưởng rất cố chấp, không thỏa mãn với trạng thái bây giờ, thế làlại hấp dẫn một đám lớn bay tới…Mắt thấy như vậy, Hứa Thanh hồi ức các vòng trong cuộc đi săn lớn mà HồLy Bùn nói với mình. So với ngôn từ của Đội trưởng, Hứa Thanh cảm thấy…Hồ Ly Bùn có lẽ càng đáng tin cậy một chút.Mà Đội trưởng, Hứa Thanh cảm giác hắn có thể quá đắm chìm trong kinhnghiệm lúc trước, không biết quy tắc đã thay đổi. Dù sao Nhân tộc cách bản bộViêm Nguyệt rất xa xôi, kia tin tức này tương đối bế tắc.Nếu muốn sớm biết được, trừ khi lấy tộc đàn làm tổ chức đến tìm hiểu, bằngkhông, vẫn có độ khó nhất định.Thế là Hứa Thanh há to miệng, dự định nói cho Đội trưởng một chút tin tứcliên quan mình lấy được từ chỗ Hồ Ly Bùn, nhưng ngay khi hắn muốn nóichuyện, Đội trưởng nâng tay ném ra một bình đan dược, rơi vào trước mặt HứaThanh.“Tiểu A Thanh, đừng nói đại sư huynh không yêu ngươi, đây là yêu thươngcủa ta, ngươi mở ra nó là có thể hấp dẫn được muỗi giống như ta.”“Hơn nữa, dị hương trong bình đan này, là ta chuyên môn chuẩn bị chongươi, ta hấp dẫn muỗi cái, ngươi hấp dẫn muỗi đực, khà khà.”Đội trưởng sưng khắp toàn thân, chớp mắt với Hứa Thanh, bày ra dáng vẻxấu xa, chỉ là đến mí mắt của hắn cũng sưng lên, sau một cái nháy mắt đã khôngmở ra được…Hứa Thanh nhìn bình đan dược, lại nhìn Đội trưởng một chút, cầm lấy bìnhđan cất kỹ, nuốt xuống lời muốn nói ra khỏi miệng.Hắn không định nói cho Đội trưởng tình huống thật, mà quay người đi vềhướng cấm sơn huyết sắc. Hắn ở dưới chân núi ngẩng đầu nhìn đỉnh núi, thởsâu, tay phải nâng lên, trực tiếp đặt trên núi đá.Tu vi toàn thân nháy mắt bùng nổ, hình thành khí tức kinh khủng, bao phủcả ngọn núi, khiến cho toà cấm sơn này chấn động, càng có tiếng nổ vang vọng.Từng con muỗi trên đó đều hoảng sợ, liên miên liên miên bay lên, đen nghịtche đậy màn trời, khiến cho cấm khu vốn âm trầm, lại càng u ám hơn.