Khoảnh khắc hình thành, Hứa Thanh nâng tay phải lên, lệnh bài Hồ Ly Bùntặng cho bị hắn giơ lên thật cao.Mà dưới ảnh hưởng của con mắt Nhật Viêm, lệnh bài này chấn động mạnhmột lần, trong chớp mắt tiếp theo đã tràn ra vô tận ánh sao, bao phủ bát phương,đồng thời cũng rơi vào trên người Hứa Thanh.Như ngân hà chảy xuôi, từng điểm ánh sao xung quanh lại hóa thành ngọnlửa màu hồng bốc lên trên.Uy của Tinh Viêm kinh thiên dâng lên.Thiên địa chấn động, tất cả dây đằng màu đỏ cùng nhau yên tĩnh. Dị chấttràn ngập trên thế gian bị lẫn vào lực lượng Tinh Viêm. Hết thảy, hết thảy đềuxuất hiện đối kháng.Dường như có tiếng sấm sét vang vọng trong hư vô, nổ tung ra.Một cảnh này, Minh Nam Thế tử nhìn mà sắc mặt tái mét.“Tinh Viêm... Thần sứ!!”Thực sự là Hứa Thanh được tinh hỏa bao phủ, vào thời khắc này, như đãbiến thành Tinh Viêm Thần sứ chân chính, mà lại còn là cấp độ cao nhất.Hắn đứng ở đó, Tinh Viêm phảng phất biến thành chúc phúc, không ngừngxoay quanh, không ngừng chuyển động, hình thành một vòng xoáy khổng lồ,ầm ầm rung chuyển hư vô.Hứa Thanh đang đánh cược.Hắn cược Thần linh cao cao tại thượng, không có khả năng thật sự mở raThần mục vì một tu sĩ Quy Hư. Con mắt lớn xuất hiện lần này cũng chẳng qualà lực lượng chúc phúc cụ tượng hóa mà thôi.Dù là cho chúc phúc, nhưng trong nhận biết của Thần linh, Quy Hư và kẻphàm tục không có gì khác biệt.Mà trên trình độ nhất định, đây cũng không phải là đánh cược hết toàn bộ,Hứa Thanh hiểu rõ Thần linh, hiểu rõ hơn quá nhiều tộc đàn.Hắn biết rõ, dưới trạng thái như thế, Hồ Ly Bùn hình thành từ sợi hồn củamình và lệnh bài trong tay hắn, dung hợp lại cùng nhau sẽ tạo thành khí tức. Khítức này có thể hóa thành thuật hộ thân.Mặc kệ, đối phương có phải là mắt thật hay không.Hứa Thanh đã cược đúng rồi!Con mắt lớn màu vàng óng trên trời, tập trung ánh nhìn lạnh lùng lên ngườiHứa Thanh, cuối cùng rơi vào lệnh bài.Sau đó... Nó chậm rãi khép kín, cuối cùng khe hở trên bầu trời bắt đầu tiêután, cho đến một lát sau, hoàn toàn biến mất.Con mắt lớn, rời đi.Hứa Thanh chứng minh thân phận mình, mà so với Thần sứ tối cao củaThần linh, một tôi tớ không quan trọng đương nhiên có thể bị từ bỏ.Một cảnh này khiến sắc mặt Minh Nam Thế tử lập tức tái nhợt, hắn nhìn conmắt lớn biến mất, lại nhìn Hứa Thanh, cảm xúc không cam lòng, bi phẫn, đủloại suy nghĩ quay cuồng trong tâm thần.Át chủ bài lớn nhất không có bất cứ tác dụng gì trước mặt đối phương.Bối cảnh của bản thân, giờ phút này nhìn lại, cũng hoàn toàn không có ýnghĩa.Đây là kết cục ngay từ đầu, dù thế nào hắn cũng không ngờ tới. Bất kể thếnào, hắn cũng không thể đoán trước, Hứa Thanh... Lại là Tinh Viêm Thần sứ.“Việc này...”Minh Nam Thế tử oán độc nhìn đám người Đại hoàng tử.Trong cái nhìn của hắn, những người này có lẽ biết việc này, nhưng hết lầnnày tới lần khác trước đó lại giả vờ như không biết rõ tình hình, chính điều nàykhiến mình phán đoán sai lầm...Nếu không, sao hắn có thể cố ý chờ đợi...Nhưng bây giờ chuyện gì cũng đã muộn, mất đi chúc phúc bất tử, mất đi átchủ bài, hắn nghĩ tới sự hung tàn và tàn nhẫn của Hứa Thanh trước đó, nội tâmrung động.Thế là giờ phút này, hắn không chút do dự, bỗng nhiên quay đầu, thiêu đốtkhí huyết toàn thân trên dưới, triển khai cấp tốc, mau chóng chạy về nơi xa.Hắn muốn mượn cơ hội lao ngục của đối phương tiêu tán, thoát đi nơi đây.Biện pháp truyền tống cũng triển khai trong nháy mắt.Nhưng Hứa Thanh sao có thể để hắn chạy thoát như thế, trong mắt lóe lênsát cơ.“Đại sư huynh.”Nói rồi, hắn phất tay, bốn thanh cấm binh lấp lánh xé gió lao đi.Lão tổ Kim Cương Tông cũng hiện ra từ chỗ tối, phi nhanh tới gần, miệngcòn truyền ra âm thanh khặc khặc, cũng không biết là thêm sức cho chính mình,hay là muốn chấn nhiếp Minh Nam Thế tử.Càng có bốn ngón tay trấn sát hình thành trên màn trời, trấn áp về phía MinhNam Thế tử.Đội trưởng cười một tiếng ha ha, thân thể trong chớp mắt bùng nổ ánh xanh,lan tràn cả bầu trời, đồng thời hình thành một cái miệng lớn âm u như ThiênCẩu, bay thẳng đến Minh Nam Thế tử.Ánh sáng màu lam bao phủ tứ phương, trong khoảnh khắc Minh Nam Thếtử sắp mở ra truyền tống, đến cùng lúc với thần thông và cấm binh của HứaThanh.Bóng dáng Hứa Thanh cũng trong đó, hai người xé gió bay đến trước ngườiMinh Nam Thế tử.Một thanh chủy thủ cắt mạnh một phát, một cái miệng lớn dùng sức cắn.Hai người không cần nói chuyện, tự nhiên đã có ăn ý với nhau.Trong chớp mắt, Minh Nam Thế tử dốc hết sức chống cự, nhưng mặc chohắn tự vệ thế nào, cũng không có tác dụng gì.Cuối cùng hắn phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, thân xác bị bốn thanhcấm binh xuyên thấu, nửa người bị ánh sáng lam ăn mòn, trên cổ xuất hiện mộtvết thương.Cái đầu bay lên.Mi tâm bị lão tổ Kim Cương Tông cắm vào đó.Thân diệt!Nhưng Minh Nam Thế tử này quả thực bất phàm, đối mặt giết chóc như thếcũng chỉ có thân xác sụp đổ, hồn của hắn lại thừa cơ thoát ra.Trong lúc cấp tốc cuốn ngược, theo truyền tống bùng nổ, hắn lại trực tiếptiêu tán.Hứa Thanh không để ý, bấm niệm pháp quyết chỉ vào, bốn thanh cấm binhsát ý kinh thiên, lao thẳng đến chỗ hắn tiêu tán, như tính sẵn đối phương nhấtđịnh sẽ xuất hiện.Đội trưởng nhếch miệng cười một tiếng, phất tay làm năm khối huyết nhụcxuất hiện, triển khai thuật pháp.Trong chớp mắt tiếp theo, ở nơi hồn Minh Nam Thế tử truyền tống rời đi,biến mất, một vòng xoáy được tạo thành. Hồn của hắn trực tiếp bị kéo ra, nétmặt hắn lộ vẻ không thể tin nổi, càng có tuyệt vọng, muốn phát ra âm thanh.Nhưng đã quá muộn.Ngay khi hắn xuất hiện, bốn thanh cấm binh của Hứa Thanh đã xuất hiệnphía trước Minh Nam Thế tử, đâm mạnh vào hồn hắn.Trường đao đoạn hồn, chiến phủ diệt phách, tam xoa kích cắt đứt tương lai,trường thương đốt quá khứ.