Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 1402



Nếu nói đám quyền quý triều đình là hổ, vậy địa chủ chính là con địa năm trên người người dân và trực tiếp hút máu họ.

Không chỉ có Kim Phi không ưa bọn chúng, mà Cửu công chứa cũng vậy.

Việc hôm nay Đại Khang suy tàn đến mức này, có liên quan trực tiếp đến việc địa chủ thâu tóm đất đai một cách điên cưồng.

Khi Kim Phi đề nghị đến chỗ địa chủ mua lương thực, ý nghĩ đầu tiên của Cứu công chúa chính là cưỡng chế.

Mặc dù Kim Phi không hề ưa địa chủ, nhưng cưỡng chế. thu lương thực rất dễ dẫn tới mâu thuẫn với địa chủ, với tình hình hôm nay của Xuyên Thục, Kim Phi không muốn gây thêm rác rối, chỉ muốn nhanh chóng gom góp đủ lương thực để cứu trợ thiên tai.

Còn về địa chủ, có thế đế sau này từ từ xử lý

Thế nên y từ chối đề nghị cưỡng chế thu lương thực của Cửu công chúa, mà đề nghị dùng châu Thủy Ngọc, đến tìm địa chủ 'mua' lương thực.

"Mua lương thực?”

Quận trưởng Mậu Châu nghe vậy, nỗi lo lẳng trong lòng cuối cùng cũng tan biến.

Mặc dù trong ình hình này, việc lấy được lương thực từ trong tay địa chủ khá khó khăn, nhưng so với việc Cửu công chúa gây rắc rối, kết quả này đã khiến ông ta rất hài lòng rồi

Hơn nữa Cửu công chúa cũng không cưỡng chế, mà giao ra rất nhiều Thủy Ngọc đế trao đối

Danh tiếng của châu Thủy Ngọc sớm đã vang xa, rất nhiều nhà quyền quý cũng hãnh diện vì có được Thủy Ngọc.

Nhưng vì Kim Phi và Cửu công chúa luôn khống chế số lượng Thủy Ngọc được bán đi nên giá của Thủy Ngọc luôn ở mức cao, địa chủ bình thường không thế nào mua nối

Quận trưởng Mậu Châu nãm mơ cũng không ngờ, có ngày. ông ta bỗng dưng thấy được nhiều châu Thủy Ngọc đến thế.

Giống như ở đời trước có người bỗng dưng cho ngươi một đống kim cương to đùng vậy, dù là ai đi nữa cũng sẽ kích động

Mặc dù những viên châu Thủy Ngọc này không phải của ông ta, vẫn khiến ông ta kích động không thôi

Đồng thời cũng khiến trong lòng ông ta dâng lên nỗi lo mới

Đồ của Cửu công chúa dễ cầm như vậy sao?

Lỡ như đòi hỏi nhiều, ông ta không thể gom đủ lương thực, e răng chỉ có một con đường chết

"Điện hạ, người cần bao nhiêu lương thực?"

Quận trưởng Mậu Châu hỏi với vẻ mặt vô cùng lo lẳng.

"Yên tâm, ta sẽ không làm khó ngươi."

Cửu công chúa nói: "Chỗ này có tổng cộng một trăm hai mươi viên châu Thủy Ngọc, một trăm viên nhỏ, hai mươi viên lớn.

Mỗi viên nhỏ đối mười xe lương thực, mỗi viên lớn năm mươi xe, không thành vấn đề chứ?"

"Không thành vấn đề, không thành vấn đề!" Quận trưởng Mậu Châu vội vàng xua tay.

Với giá trên thị trường của châu Thủy Ngọc bây giờ, giá tiền này có thế nói là vô cùng hợp lí, thậm chí ông ta còn được lời thêm.

Trong buổi đấu giá ở Giang Nam, Đường Tiểu Bắc dùngchâu Thủy Ngọc đổi lương thực, phải dùng thuyền làm đơn vị đo lường.

Dĩ nhiên, châu Thủy Ngọc ở hội đấu giá đều là hàng cao cấp, cho dù là kích cỡ hay chất lượng, đều vượt xa những viên trong tay quận trưởng Mậu Châu này.

"Không thành vấn đề thì tranh thủ thời gian làm đi, mười ngày sau, bổn cung phái người tới lấy lương thực!"

Cửu công chúa lạnh giọng bảo. “Vâng! Hạ quan đi làm ngay đây!"

Quận trưởng Mậu Châu vừa nghe thời gian gấp rút như vậy. thì mau chóng rời đi

"Tiên sinh, bỗng dưng giao ra ngoài nhiều châu Thủy Ngọc như vậy, thật sự không có vấn đề gì sao?"

Cửu công chúa cau mày hỏi.

"Không sao cả, lúc trước Tiểu Bắc đã đi quảng bá ở Giang Nam rồi, châu Thủy Ngọc càng lớn càng có giá trị, lần này chúng ta giao ra toàn là viên nhẻ, chất lượng không tốt, sẽ không ảnh hưởng đến giá trên thị trường của châu Thủy Ngọc."

Kim Phi không hề quan tâm mà nói

Mô hình bán hàng này cũng bắt chước kim cương ở đời trước.

Mỗi viên kim cương có kích cỡ lớn hơn, giá cả sẽ gấp mấy lần viên nhỏ hơn nó.

Những viên kim cương thượng hạng đều là thứ chỉ người rất giàu mới có thế theo đuối, đừng nói dân thường, cho dù là tầng lớp trung lưu khá giàu có cũng không mua nổi