Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 2758



Họ đến đất Tân không phải để làm ăn mà là để xây dựng lại các điểm tiếp tế.

Nhưng Đại Tản Quan luôn bận rộn ngày hôm nay lại trở nên yên tĩnh.

Tất cả các đội vận chuyển vật tư đều dừng lại và bắt đầu quét tước quân doanh, chỉnh đốn nội vụ.

Cách đó hơn mười dặm, Kim Phi từ xa nhìn Đại Tản Quan, trong lòng tràn đầy cảm xúc.

Chỉ cần qua Đại Tản Quan, là đã tiến vào lãnh thổ Xuyên Thục.

Lúc trước để nhanh chóng tiếp viện Hi Châu, lúc đi, Kim Phi mang theo tiểu đoàn Thiết Hổ và đội súng kíp nữ công nhân ra roi thúc ngựa, đến lúc trở về tốc độ của đại quân rất chậm.

Cứ ung dung thong thả, đi liền hai mươi ngày mới trở về Đại Tản Quan.

Trịnh Phương đã trở lại Đại Tản Quan trước, lúc Kim Phi dẫn theo đại quân tới thì Trịnh Phương đã dẫn người chờ ở trên đường núi, trong doanh trại cũng đã giết bò mổ dê, chuẩn bị nghênh đón đội viễn chinh chiến thắng trở về.

Đêm hôm đó, đoàn ca múa Kim Xuyên còn biểu diễn vở kịch mới dàn dựng để bày tỏ lời chia buồn với những người lính trở về.

Ở lại Đại Tản Quan hai ngày, đội ngũ lại lần nữa xuất phát, lái Trấn Viễn số 2 xuôi dòng thượng nguồn sông Gia Lăng để về Kim Xuyên.

“Cuối cùng cũng về rồi!”

Quan Hạ Nhi đứng trên boong tàu, nhìn bờ sông dần hiện một màu xanh xung quanh, nhẹ giọng hỏi: “Đương gia, chàng sẽ được gặp Đại Nữu và Nhị Nữu nhanh thôi!”

Nói đến bọn trẻ, gương mặt Quan Hạ Nhi không khỏi hiện ra nụ cười đặc trưng của một người làm mẹ.

Trong mắt Kim Phi còn có một tia mong đợi và áy náy. Hai đời làm người, lần đầu tiên y làm cha.

Nhưng y không chỉ không có mặt lúc con mình chào đời, mà lúc con đầy tháng cũng chẳng về kịp.

Tính thời gian thì bọn trẻ bây giờ chắc cũng được hai ba tháng rồi.

“Đúng rồi đương gia, chàng còn chưa đặt tên cho con đâu."

Quan Hạ Nhi thúc giục nói: “Chúng ta sắp được gặp con rồi, cũng không thể gọi chúng là Đại Nữu, Nhị Nữu chứ?”

Đại Nữu, Nhị Nữu chỉ là Quan Hạ Nhi gọi bừa, ai dè Cửu công chúa cũng gọi vậy, thế là tên cúng cơm của hai cô bé được quyết định như thế.

Mỗi lần nghĩ đến việc đặt cho hai đứa con của mình cái tên quê mùa như vậy, Quan Hạ Nhi lại cảm thấy có lỗi với các con của mình.

Cho nên cô cực kỳ quan tâm đến tên chính thức của bé, vừa đến kênh Hoàng Đồng là thúc giục Kim Phi đặt tên, nhưng Kim Phi cứ nói để suy nghĩ, thế rồi nghĩ đến tận bây giờ.

“Đại Nữu, Nhị Nữu thì làm sao? Vừa đơn giản vừa dễ nghe, †a cảm thấy khá ổn.” Kim Phi không khỏi nở nụ cười.

“Nhị Nữu là con của chúng ta, gọi là gì cũng không sao, nhưng Đại Nữu là con đầu lòng của chàng và Vũ Dương, cũng là trưởng công chúa Đại Khang chúng ta, dù sao cũng phải có một cái tên vang dội mới được.”

Quan Hạ Nhi liếc xéo Kim Phi: “Đương gia, không phải chàng quên nghĩ tên cho con đấy chứ?”

“Sao có thể!” Kim Phi vội xua tay: “Chỉ là ta chưa nghĩ ra thôi!"

Thật ra y thật sự quên mất.

“Vậy chàng mau chóng nghĩ đi, nếu gặp con rồi mà chàng vẫn chưa quyết định, ta sẽ không để ý tới chàng nữa!"

Quan Hạ Nhi nghỉ ngờ liếc mắt nhìn Kim Phi, cho y tối hậu thư.

“Nghĩ kỹ rồi, nghĩ kỹ rồi!”

Kim Phi về phía trước, chậm rãi nói: “Đại Nữu tên là Thái Bình, Nhị Nữu là Vĩnh Nhạc đi.”

“Thái Bình? Vĩnh Nhạc?” Quan Hạ Nhi lặp lại một lần, hỏi: “Là thiên hạ thái bình và hạnh phúc dài lâu sao?”

“Đúng vậy!” Kim Phi gật đầu: “Hy vọng từ nay về sau thiên hạ thái bình, Đại Nữu, Nhị Nữu và tất cả người dân có thể mãi mãi hạnh phúc!”

Thật ra Thái Bình còn có nghĩa là Thái Bình Dương, Kim Phi hy vọng một ngày kia, bản đồ Đại Khang có thể kéo dài qua Thái Bình Dương, để lãnh thổ Đại Khang bao bọc đại dương lớn nhất thế giới!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!