Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 3006



Cũng trong đêm đó, đội chủ lực trấn áp cướp biển cũng đã trở về.

Họ một lần nữa xác nhận xung quanh đảo Mạo Lãng không có cướp biển nên để lại một số ca nô và nhân lực tạm thời đóng quân trên đảo Mạo Lãng, trong khi đội chủ lực quay lại và chuẩn bị hộ tống cho ngư dân ra biển hái rong biển.

Kim Phi biết được tin này đã thông báo cho Hồng Đào Bình và Trịnh Trì Viễn ngay trong đêm, triệu tập một cuộc họp nhỏ với các trưởng lão và yêu cầu họ thông báo cho ngư dân ngày mai ra khơi.

Sau lần bị Đường Tiểu Bắc gõ trước đây, các trưởng lão đã biết điều hơn trước kia nhiều nên lần này cũng không dám gây sự nữa. Sau khi họp xong, các trưởng lão đã lếch cái thân thể già nua đi gõ cửa từng nhà để thông báo quyết định của Kim Phi cho ngư dân biết.

Hôm sau trời còn chưa sáng Kim Phi đã lao ra biển, thấy trên biển khắp chốn đều là đốm lửa trại và mỗi đống lửa lại đều có rất nhiều ngư dân vây quanh.

Các ngư dân đều đã lâu không ra khơi, đêm qua nghe thông báo hôm nay sẽ ra khơi và còn có cả nhân viên hộ tống và thủy quân hộ tống. Khiến cho nhiều ngư dân phấn khởi đến mức không ngủ được, nửa đêm đã lên thuyền đánh cá đến bến tàu.

Cứ chờ mãi đến khi trời sáng hơn, cuối cùng cũng nhìn thấy hai chiếc ca nô lái khỏi bến tàu.

"Tướng công, chàng muốn đến đảo Mạo Lãng thật sao?"

Đường Tiểu Bắc kéo cánh tay Kim Phi, vẻ mặt không mấy vui vẻ.

Mặc dù cô ấy chưa bao giờ oán thán với ai về lần lưu lạc ở Đông Hải trước đây, nhưng sâu trong thâm tâm Đường Tiểu Bắc vẫn có chút bóng ma về đại dương.

Câu cá ở bờ biển còn được, nhưng để cô ấy đi ra biển thì sâu trong lòng Đường Tiểu Bắc vẫn không muốn.

Nhưng Nhuận Nương, Tả Phi Phi và cả đám người Khánh Mộ Lam đều muốn đi theo Kim Phi ra biển, nếu cô ấy không đi thì lại có hơi lạc lõng.

“Tai nghe là giả, mắt thấy để tin, cuối cùng vẫn phải đến nơi mới yên tâm”

Kim Phi xoa đầu Đường Tiểu Bắc an ủi nói: “Yên tâm đi, những người ngồi chung ca nô với ta lần này đều là do Phi Phi lựa chọn cẩn thận, trên trời còn có phi thuyền hộ tống bay mà không sao cải"

Sau chuyện lần trước, Tả Phi Phi đặc biệt nghiêm túc với chuyến ra biển lần này của Kim Phi nên tạm thời giao chuyện sân phơi cho cấp dưới xử lý, còn đích thân tổ chức các binh lính nữ và đội cận vệ để lên thuyền bảo vệ y.

Đường Tiểu Bắc do dự một lát rồi nói: "Nếu tướng công đã quyết định vậy thì ta cũng đi."

“Muội đừng đi,' Kim Phi có thể thấy được Đường Tiểu Bắc có hơi bài xích biển khơi nên lắc đầu nói: "Đi đảo Mạo Lãng này cũng phải mất chừng mấy ngày, đã có ta, Phi Phi và Trịnh tướng quân ởi rồi, cũng phải để lại mấy người trên bờ lo liệu chuyện ở đây.”

"Tiểu Bắc tỷ tỷ, phiền tỷ giúp muội trông coi việc ở sân phơi năng mấy ngày rồi."

Tả Phi Phi cũng khuyên theo.

Nhớ đến cảnh nước mênh mông, đưa mắt ra nhìn đã thấy toàn là nước, một ngọn cây cũng không có chỉ thế thôi đã khiến lòng Đường Tiểu Bắc thấy sợ hãi rồi.

Thấy Kim Phi và Tả Phi Phi đều khuyên mình, cô ấy gật đầu nói: "Được rồi, vậy ta ở lại bờ mọi người đi phải cẩn thận một chút!"

“Chúng ta biết rồi."

Kim Phi gật đầu, dẫn Nhuận Nương, Tả Phi Phi và đám người Trịnh Trì Viễn bước lên ca nô.

Những người hộ tống trên chiếc ca nô này đều do Tả Phi Phi và Thiết Chùy cùng nhau lựa chọn, nên chắc chắn là người có thể tin tưởng được.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!