Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 3147



“Kim tiên sinh bận rộn như thế, sao ta có thể nói gặp là gặp được?”

Nữ nhân viên hộ tống trả lời: “Hơn nữa, đây cũng không phải là chuyện gì to tát, xin chỉ thị từ tiểu đoàn trưởng của chúng ta là được rồi!”

“Sao chuyện này lại không phải là chuyện lớn chứ?”

Băng Nhi còn muốn phản bác thì bị công chúa Lộ Khiết đứng đẳng sau ngăn lại.

“Làm phiền cô nương quá, bọn ta đã biết.”

Công chúa Lộ Khiết gật đầu với nữ nhân viên hộ tống, sau đó ra hiệu cho Băng Nhi vào phòng.

“Điện hạ, bọn họ coi khinh chúng ta quá!” Băng Nhi tức giận nói.

Công chúa Lộ Khiết là viên ngọc quý của Đông Man, được. người dân thảo nguyên cưng chiều, nhưng từ khi thấy Kim Phi, đi đến đâu cô ta cũng bị khinh bỉ.

“Chúng ta đang ở địa bàn của người ta, chẳng lẽ không cúi đầu được sao? Hiện giờ Đông Man chúng ta yếu thế, bị người coi khinh quá bình thường, giống như ngày trước, sứ giả Đại Khang đi sứ sang Đông Man ta, có bao giờ được coi trọng không?”

Công chúa Lộ Khiết chua xót nói: “Ngẫm lại thì, Kim Phi bằng lòng gặp ta, lại còn chuẩn bị cho chúng ta một căn nhà, còn đồng ý cho đội thân vệ của ta vào đây, đã là rất tôn trọng chúng ta rồi.”

“Cho đội thân vệ vào được là một tiểu đoàn trưởng, cũng đâu phải là Kim Phi...” Băng Nhi nói thầm.

“Ngươi cảm thấy một tiểu đoàn trưởng nho nhỏ lại dám tùy ý để người của chúng ta lên bờ sao?” Công chúa Lộ Khiết liếc nhìn Băng Nhi: “Thôi, ngươi ra thuyền thông báo một tiếng, bảo bọn Dokim đổi quần áo với thân vệ mà vào đây đi.”

Lần này công chúa Lộ Khiết đến Đại Khang có ba mục đích chính, một là tới thăm Đại Khang, hai là dựa vào kết quả thăm thú ở Đại Khang để đàm phán với Kim Phi.

Mục đích thứ ba chính là tuyển dụng một nhóm nhân tài các ngành các nghề ở Đông Man, đưa đến Đại Khang học tập một chút.

Dokim chính là một trong những nhân tài mà công chúa Lộ Khiết tuyển được, có thể coi là người phụ trách tạm thời của nhóm người tài đó.

Khi ở trên biển, công chúa Lộ Khiết đã nhìn thấy trấn Ngư Khê có không ít nhà xưởng, cô ta muốn cho nhóm người tài đó lên bờ, nhìn xem có thể học được gì không.

Nếu Kim Phi chỉ cho đội thân vệ của cô ta lên bờ, vậy thì cô ta ra lệnh cho nhóm người tài đổi quần áo với thân vệ là được.

“Bảo Dokim đến, vậy không cho đội thân vệ vào ạ?” Băng Nhi sửng sốt: “Thế nhỡ điện hạ gặp nguy hiểm thì phải làm sao ạ?”

“Trong viện có nữ nhân viên hộ tống của tiêu cục Trấn Viễn, hai người các ngươi ở bên cạnh bảo vệ ta, đội thân vệ có tới hay không cũng đâu khác gì nhau.”

Công chúa Lộ Khiết nói: “Nếu gặp nguy hiểm mà đến nữ nhân viên hộ tống cũng không xử lý được, thì đội thân vệ đến đây cũng thế mà thôi, chẳng bằng cho nhóm người Dokim đến, chưa biết chừng họ có thể học lỏm được gì đó.”

“Điện hạ anh minh!” Băng Nhi gật đầu: “Vậy ta sẽ đi đến thuyền thông báo cho họ?”

Thấy công chúa Lộ Khiết hơi gật đầu, Băng Nhi xoay người đi ra sân, cô ta đi cùng hai nữ nhân viên hộ tống tới chỗ đỗ của đội tàu Đông Man.

Một tiếng sau, một đội ngũ theo Băng Nhi đi vào tiểu viện.

“Đây là đội thân vệ của điện hạ ư?” Vẻ mặt của Giang Văn Văn hiện rõ sự ngạc nhiên.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!