Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 3378



Dù cho thật sự công chúa Lộ Khiết chỉ đi ngang qua đây hay cố tình đợi y ở đây, nếu đối phương đã nói như vậy mà Kim Phi vẫn nói không tin thì thật sự khiến đối phương bị bế mặt.

Mặc dù hai bên đang âm thầm cạnh tranh, nhưng đều có ý định thương lượng, cũng không cần phải làm cho công chúa Lộ Khiết quá khó khăn.

Vì thế Kim Phi cười nói: "Thật là quá trùng hợp, không biết điện hạ dự định đi đâu?"

“Ta muốn đến xem xưởng dệt một chút.” Công chúa Lộ Khiết nói: “Mấy năm nay thảo nguyên càng ngày càng lạnh, mỗi khi mùa đông đến thì có rất nhiều người chết cóng, ta muốn tìm xưởng dệt để mua một lô vải chống nước và quần áo mùa đông.”

Nói đến đây, đột nhiên công chúa Lộ Khiết khom người hành lễ với Kim Phi: “Mong rằng tiên sinh cho phép!”

Trước đây cô ta đã tìm và nói chuyện với Đường Đông Đông vài lần nhưng Đường Đông Đông không đồng ý kế hoạch mua hàng của cô ta, nguyên do là vì sản lượng quần áo quá ít, Đại Khang không đủ dùng qua mùa đông, Kim Phi cũng không đồng ý bán nó ra bên ngoài.

Kỳ thật đây cũng không phải Đường Đông Đồng lấy cớ mà là sự thật.

Trước khi cây bông vải được đưa vào Trung Nguyên, chủ yếu trang phục mùa đông của người dân là lông cừu, áo bông độn đầy sợi tơ tằm, hoặc là áo khoác chứa đầy sợi đay thô hoặc là hoa lau.

Chẳng có mấy người có đủ khả năng để mua quần áo lông thú hoặc sợi tơ tằm, người dân bình thường có thể mặc áo khoác bằng vải sợi đay hoặc hoa lau trong mùa đông thì cũng được coi là gia đình có điều kiện tốt.

Đại đa số người dân Đại Khang khi đến mùa đông đều ở trong nhà, không ra ngoài, cả gia đình rúc vào chăn để sưởi ấm cho nhau.

Năm ngoái đội viễn chinh mới đưa giống của cây bông vải và giống lúa nước L về, bởi vì số lượng hạt giống có hạn nên năm nay vẫn đang trong giai đoạn trồng trọt và nhân giống thử nghiệm, rất khó có thể sản xuất hàng loạt trong vòng một hoặc hai năm.

Dưới loại tình huống này, quả thật vải do xưởng dệt sản xuất được không đủ tiêu dùng trong Đại Khang, cơ bản không thể bán cho người Đông Man.

Về phần vải chống nước thì có thể làm áo mưa và mặc vào để che gió che mưa, nhưng khó làm hơn áo khoác mùa đông, rất nhiều binh lính Đại Khang còn chưa được trang bị áo mưa như vậy chứ đừng nói đến việc bán cho Đông Man.

Thật ra công chúa Lộ Khiết cũng có thể mua chuộc người bán hàng rong Đại Khang, mua chúng thông qua người bán hàng rong Đại Khang rồi lại buôn lậu về Đông Man.

Nhưng giờ đây thành Du Quan và vùng biển đều do Lưu Thiết khống chế, việc buôn lậu quá khó khăn.

Hơn nữa dựa vào buôn lậu thì có thể mua được bao nhiêu?

Thật ra công chúa Lộ Khiết cũng biết xác xuất cầu xin Kim Phi thành công của cô ta rất thấp, nhưng cô ta vẫn muốn thử một lần.

Trên thực tế, đúng như cô ta nghĩ, Kim Phi trực tiếp lắc đầu từ chối yêu cầu của cô ta: “Thật xin lỗi, áo khoác mùa đông của chúng ta quả thực không đủ dùng, cũng không còn dư để bán cho cô!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!