Phủ Thừa tướng vốn dĩ vì chuyện hôm qua nháo đến gà chó không yên, hiện giờ lại bị Lưu Kỳ
xem náo nhiệt không chê lớn chuyện trộn lẫn một chân. Vì lấp kín miệng rộng của Lưu Kỳ, Thừa tướng không thế không tiêu phí tiền tài, Lưu Kỳ vớt được một đống tiền, lúc này mới vừa lòng rời đi, còn không quên chia một nửa phần bạc cho Mạc Ly, mỹ danh rằng đây là hắn gặp quỷ, đại nạn không chết, tất có hạnh phúc cuối đời.
Mạc Ly cũng không chối từ, nhận bạc đưa biếu, lấy danh nghĩa Thừa tướng quyên tất cả cho thiện đường.
Từ trong miệng Lưu Kỳ biết được người hạ chú đã tìm được. Đúng là chủ nhân cũ của Mai lâm.
Những cây mai đó của nhà ông ta là đời đời truyền xuống, phẩm tướng cực tốt, mỗi lần đến mùa đông đều hấp dẫn rất nhiều người tới du ngoạn, Tam tiểu thư cũng từng đi đến đó. Lúc nói muốn trồng mai, nàng liền nhớ đến nơi này, vốn dĩ bán một ít cây mai cho nàng cũng không sao, nhưng Tam tiểu thư cảm thấy Mai lâm của nàng phải là độc nhất vô nhị kinh thành, muốn mua hết toàn bộ chỗ này, còn lại cũng chém bỏ. Nhà tiểu phú bọn họ sao chống cự được quyền thế của Thừa tướng đại nhân, phụ thân vì tức giận mà nhắm mắt, mẫu thân cũng tức đến sinh bệnh, ông ta nuốt không nổi khẩu khí này, mới động tâm tư trả thù.
Vốn tưởng rằng đêm nay Lưu Kỳ sẽ an phận ở trong phủ mình, kết quả bọn họ mới vừa bày bàn chuẩn bị ăn cơm chiều, hắn lại tới nữa, còn mang đến một tin tức, Tam tiểu thư buổi chiều nay treo cổ ở Mai lâm.
Mạc Ly bấm tay tính toán, việc này còn chưa xong.
Tam tiểu thư chết là dự kiến bên trong, xảy ra loại chuyện này Thừa tướng không có khả năng sẽ
để nàng tồn tại uy hiếp danh dự phủ Thừa tướng. Nhưng có những chuyện khó lòng phòng bị, vỏ
rắn lột thả lâu như vậy, không có khả năng chỉ mỗi một mình Tam tiểu thư có phản ứng, trong phủ khẳng định còn có người bị tai ương, chỉ không nghiêm trọng như Tam tiểu thư thôi.
Việc này của bọn họ, Mạc Ly sẽ không nhúng tay nữa, vỏ rắn lột đã trừ, còn lại để chính bọn họ
giải quyết, hắn còn nhúng tay vào chính là nghịch thiên.
Tam tiểu thư còn có chút chuyện dấu diếm chưa nói ra, bị vỏ rắn lột ảnh hưởng, nàng đâu chỉ đi hoa phố thông đồng nam nhân, hậu viện không có ngoại nam, chỉ có hai ca ca cùng cha khác mẹ, đêm đó nàng trang điểm một phen, chuẩn bị từ cửa sau trộm chuồn ra, không ngờ gặp đại ca uống say đến không còn biết gì, lúc ấy nàng như bị ma chướng, dẫn hắn tới sau núi giả, cùng hắn ân ái một phen. Từ khi đó, nàng liền không thỏa mãn với đi hoa phố tìm nam nhân, ở trong phủ
tự mình tìm nam nhân càng làm cho nàng hưng phấn.
Cha và các ca ca thường xuyên mời bằng hữu tới cửa đối ẩm, mỗi lần nàng đều chờ ở trong vườn, chờ bọn họ say khướt đi qua, sau đó tiến lên dụ dỗ bọn họ. Bọn họ còn tưởng rằng là tiểu thiếp tịch mịch khó nhịn nào trong phủ Thừa tướng.
Tam tiểu thư biến thành như vậy, người trong viện nàng sao lại không chịu ảnh hưởng, nha hoàn Hồng Tụ và Thiêm Hương bên người không một ai không bước lên vết xe đổ của chủ tử. Hồng Tụ là người hầu, cha mẹ đều ở thôn trang Kinh giao, mỗi tháng nàng về nhà một lần, nàng cũng giống Tam tiểu thư, hàng đêm làm mộng xuân khó có thể mở miệng, không dám nói cho người khác. Ngày ấy nàng như lệ thường về thôn trang thăm cha mẹ, lại cố ý trời sắp tối mới xuất phát.
Chiều muộn, nàng một nữ tử độc thân mảnh mai, khó tránh khỏi bị kẻ xấu theo dõi, đây đúng là trong lòng nàng chờ mong. Mắt thấy cách thôn trang bất quá thời gian nửa chén trà nhỏ, vẫn chưa gặp gỡ đăng đồ tử như nàng suy nghĩ. Trong lòng thất vọng, đột nhiên nhớ tới cái gì, nàng quay người đi
vài bước lại trở về, quẹo vào một con đường nhỏ, nàng biết bên kia có kẻ vô lại, thường xuyên đùa giỡn cô nương ở trong thôn phụ cận …
Nàng cố ý đi qua cửa nhà kẻ vô lại, quả nhiên là hắn đi theo, càng ngày càng gần, càng ngày càng gần, từ phía sau ôm lấy nàng, nàng giả ý phản kháng, ỡm ờ bị kẻ vô lại kéo vào trong rừng, bị hắn dùng dương vật dơ xú phá thân mình, từ đây là một lần không thể vãn hồi.
Lại nói Thiêm Hương, Thiêm Hương là con gái nhà nông gia phụ cận, trong nhà chỉ có một ca ca không nên thân và mẫu thân ốm đau trên giường, từ nhỏ nàng bị bán đến phủ Thừa tướng, cũng mỗi tháng về nhà thăm mẫu thân một lần.
Ngày ấy nàng trở về, ca ca khó được cũng ở nhà, trần trụi nửa người trên nằm ở dưới cây ngô đồng trong sân ngủ trưa. Không biết thế nào mà nàng bị mê tâm hồn, tay nải cũng chưa buông, liền đi đến trước mặt ca ca, cởi lưng quần hắn, học tư thế trong mộng, há mồm ngậm lấy nghiệt căn kia, ca ca là sảng mà tỉnh lại, hắn cũng không để bụng nàng là muội muội ruột. Vào sau giờ
ngọ nóng đến không được đó, nàng bị ca ca ruột của mình đè ở dưới cây ngô đồng trong viện phá thân mình, rót một bụng tinh dịch.
Từ khi đó bắt đầu, nàng liền cùng ca ca luôn vẫn duy trì loại quan hệ này, nhưng không ngờ ca ca hỗn trướng, uống rượu say cái gì cũng nói ra bên ngoài, chuyện của hai anh em không bao lâu đã truyền khắp thôn, chỉ Thiêm Hương vẫn chưa hay biết gì. Ngày đó nàng trước sau như một đi về nhà, mới vừa vào đầu thôn, đã bị người nào từ sau lưng che miệng, nàng còn không kịp phản kháng, đã bị người ta dùng chuyện hai anh em làm bậy bịt miệng, bị người nọ đè xuống chỗ đồi 39
cỏ tranh làm một lần. Người nọ đi không bao lâu, lại tới một người nữa, như thế vài lần, trong thôn hơn nửa nam nhân đều bắn một lần trong cơ thể nàng.
Viện bên cạnh, mẹ đẻ Vương di nương của Tam tiểu thư cũng không tránh được ảnh hưởng của vỏ rắn lột. Không giống tiểu nha đầu cái gì cũng không biết, mỗi đêm làm mộng xuân, bà ta dùng ngọc thế giảm bớt hư không, biện
pháp này một lần hai lần còn được, số lần nhiều đã không tác dụng, bà ta biến đổi biện pháp đi câu dẫn tướng gia tới phòng mình, nhưng tướng gia mới vừa nạp mấy tiểu thiếp tuổi trẻ mạo mĩ, tâm tư tất cả đều ở trên người những tiểu yêu tinh đó, nào có thể như bà ta mong muốn.
Ngày ấy bà ta về nhà mẹ đẻ chúc thọ phụ thân, uống chút rượu, ở trong phòng ngủ chốc lát, trong mộng lại mơ thấy chuyện đó, tỉnh lại thật muốn, đáng tiếc ngọc thế không ở bên cạnh, chỉ phải dùng ngón tay cắm vào hoa huyệt ướt đẫm, động tác vội vã, mãn đầu óc nghĩ đến bị nam nhân đè ở dưới thân yêu thương như thế nào, như thế nào. Cũng không biết có phải ông trời nghe thấy bà ta khát cầu hay không, có một nam nhân xuất hiện… Là cháu trai của bà ta, cháu trai tuổi không lớn, trong phòng lại thu rất nhiều người, là đồ sắc quỷ đói.
Hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra mỹ nhân cô cô nhà mình dục cầu bất mãn, nghe thấy cô cô đi nghỉ ngơi liền trộm đi theo, quả nhiên thấy một màn mỹ nhân thủ dâm này, cái gì hắn cũng chưa làm, chỉ cởi quần, lộ ra kê kê cứng rắn, cô cô liền lao lên, phun ra nuốt vào gậy cứng của hắn.
Sau đó dựa vào danh nghĩa cầu học, Vương di nương nhận cháu trai vào phủ Thừa tướng, trắng trợn táo bạo bắt đầu hàng đêm nghênh xuân.
Người này mắt độc, liếc mắt một cái liền nhìn ra người trong phòng Tam muội muội không bình thường, không phí thủ đoạn đã đem người trong phòng Tam muội muội tất cả đều gian một lần.
Những việc này cũng theo Tam tiểu thư chết mà bại lộ ra, từ ngày ấy, không ai gặp lại biểu thiếu gia bất nhập lưu này. Tam tiểu thư đã chết, Vương di nương cùng bọn thị nữ hầu hạ bên cạnh đều đau xót vạn phần, cũng đi theo Tam tiểu thư.
Lúc này mới đầu năm, đã liên tiếp xảy ra loại quỷ sự này, đều có quan hệ với nam nữ hoan ái, nghĩ đến quẻ tượng hồng nhan loạn quốc, Mạc Ly không khỏi lại lấy mai rùa ra tính một quẻ.
Quả nhiên năm nay họa loạn thật đúng là không ít, loạn thế ra yêu nghiệt, họa từ hồng nhan, xem ra hắn không được thanh nhàn.
Lưu Kỳ nghe xong lời Mạc Ly nói, càng không dám rời phủ quốc sư, mặt dày mày dạn ở lại phòng cho khách.
Mạc Ly rất đau đầu về hắn, chỉ đành cùng hắn ước pháp tam chương, trừ chính hắn, không cho phép mang bất kì kẻ nào tới.
Lưu Kỳ lập tức đáp ứng, không đến hai ngày đã không chịu được cuộc sống độc thân, hồi phủ
ôm tiểu thiếp.
Mạc Ly biết hắn là sắc quỷ đói nhịn không nổi bao lâu, mới ước pháp tam chương với hắn, bất quá nói trở lại, chính Mạc Ly cũng sắp nhịn không nổi bao lâu.
Tiểu tức phụ bế lên, vừa thơm vừa mềm lại ngon miệng, mỗi đêm nhào lên dán vào trong ngực hắn, hắn muốn viên phòng lại lo lắng tiến trình quá nhanh sẽ làm tiểu tức phụ sợ, chỉ phải chịu đựng dục vọng bồng bột trong lòng, ôm tiểu tức phụ niệm thanh tâm chú.
Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng rối rắm, không rõ vì sao hắn chỉ ôm nàng ngủ, trong lòng hồ nghi, chẳng lẽ viên phòng chính là hai người ôm nhau ngủ? Sao lại không giống đại nương nói?