Đến khi Tôn Phi từ thế giới Diablo đi ra thời gian đã là hai giờ chiều.
Bởi ngày mai giải đấu diễn võ tác chiến sẽ chính thức bắt đầu, nên chiều nay ai ai cũng bận rộn, năm mươi tòa thí kiếm đài làm sân khấu cho các cao thủ trình diễn được đế quốc phái ra số lượng lớn thợ thủ công và ma pháp sư một lần nữa sửa chữa, bố trí thêm ma pháp trận để đảm bảo nó có thể chống chọi qua sự tàn phá của mấy tên phá phách mang danh "cao thủ".
Khu vực doanh khu có vẻ náo nhiệt phồn hoa vô cùng.
Các nước phụ thuộc đều chuẩn bị đâu vào đấy cho giải đấu, theo lệ thường, toàn bộ khi tham gia diễn võ tác chiến theo địa vực sẽ chia ra làm đông, tây, nam, bắc, trung - ngũ đại chiến khu, quá trình các trận đấu trong mỗi đại chiến khu lại chia làm hai mục.
Mục đầu tiên là bài vị thi đấu (thi đấu xếp hạng).
Ở mục này, từng nước phụ thuộc sẽ phái ra sáu cao thủ cường đại nhất của mình tham gia thi đấu tranh hạng, sau đó lại chọn một đội năm mươi binh sĩ tinh nhuệ tham gia thi đấu chiến trường, cuối cùng tìm ra mười đại cao thủ và mười đội tinh nhuệ nhất, khi diễn võ tác chiến chấm dứt sẽ được Yashin đại đế tiếp kiến và ban thưởng hậu hĩnh, hơn nữa có thể tăng cấp của đất nước mình lên.
Mục thứ hai là thi đấu khiêu chiến.
Ở mục này, các nước phụ thuộc có thể chọn nước khác làm mục tiêu khiêu chiến, nói chung sẽ không hạn chế số lần khiêu chiến, một quốc gia có thể liên tiếp khiêu chiến nhiều nước, nhưng dạng này thì sẽ bất kể sống chết, bình thường có rất ít quốc gia nào có thể chịu được liên tục hai lần khiêu chiến, bởi vậy khi khiêu chiến họ đều chọn đối thủ mạnh hơn mình, dốc toàn lực đánh cược một lần. Cứ như vậy khi thắng có thể lấy được cấp bậc của nước đối thủ, quy định này thật sự rất tàn khốc, có rất nhiều nước thoáng cái tăng mấy cấp bậc nhưng cũng có lúc nước cấp cao trở thành cấp thấp.
Sau khi hai mục này kết thúc sẽ đến thứ mà người ta mong chờ nhất — Đế quốc bài vị chiến.
Đông, tây, nam, bắc, trung - ngũ đại chiến khu sẽ tuyển chọn ra cao thủ đại biểu tham gia quyết chiến sau cùng. Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn
Vương giả chân chính sẽ đạp trên máu và thi thể của những cao thủ tuyệt đỉnh khác để đi đến ngai vàng đệ nhất cao thủ nước phụ thuộc và chiến lực đệ nhất quốc (nước có chiến lực mạnh nhất).
Hai danh hiệu này tượng trưng cho sự quang vinh vô thượng. Năm đó Yashin đại đế còn là Zenit đại hoàng tử, chính là tại diễn võ tác chiến đế quốc Spark mang theo cận vệ đoạt lấy vinh quang của đệ nhất cao thủ và chiến lực đệ nhất quốc, một bước thành danh, sau đó lại ly khai đế quốc Spark, khai phá đế quốc Zenit. Bởi vì đoạn điến cố này nên hai danh hào lại bao hàm thêm càng nhiều ý nghĩa, bất luận là hoàng thất đế quốc hay các nước phụ thuộc lớn đều thập phần coi trọng.
Hơn nữa, trở thành đệ nhất vương giả còn đạt được thân phận hoàng thân, có thể sánh vai cùng hoàng thất.
Phần thưởng như vậy, làm cho vô số quốc vương các nước phụ thuộc và cao thủ điên cuồng!
Hai trăm năm mươi nước phụ thuộc, trừ các nước tư thông đế quốc Spark đã bị diệt trừ, toàn bộ đều có chung một ước muốn đó là có thể đạt được lợi ích tối đa ở kì diễn võ tác chiến lần này.
Xế chiều, các nước phụ thuộc đều phái ra đại biểu để rút thăm.
Bình thường việc này đều do quốc vương tự mình làm, bất quá Tôn Phi lại khác, hắn phái Peter Cech làm đại biểu.
- Chiến khu số 8 phương Bắc?
Sau một giờ, Cech cũng đã mang về kết quả, điều này làm cho Tôn Phi cười đến toét cả miệng.
Đây là một số rất không tệ.
Hương Ba Thành nằm ở tận cùng phía bắc đế quốc Zenit, tự nhiên sẽ được phân vào chiến khu phương Bắc. Chiến khu bắc này có năm mươi quốc gia tham dự, mà một kẻ xuyên việt như Tôn Phi lại khá yêu thích số 8 và 6, đương nhiên hài lòng với con số bắt được.
(Dân TQ thích số 6 và 8 vì cho rằng nó tượng trưng may mắn, như Việt Nam mình là vì đọc ra Hán Việt là Lục – Bát nghe chệch thành Lộc – Phát vậy)
Chiều hôm đó, quốc vương bệ hạ tự mình tổ chức một cái hội nghị lãnh đạo, trong hội nghị này sẽ đánh giá lại toàn bộ từ các thành viên lãnh đạo quân viễn chinh tới tướng sĩ, tiện thể khích lệ tinh thần mọi người một chút. Trong buổi họp Alexander nhiệt tình phát biểu, biểu dương một lượt những người có cống hiến, rồi nói đến cuộc diễn võ tác chiến sắp tới, khích lệ mọi người phát huy ra ba thứ hắn gọi là "tam đặc tinh thần": Đặc biệt chịu được khổ, đặc biệt giết được người, đặc biệt chiến đấu giỏi.
Phần cuối là chọn người tham gia bài vị chiến, cùng với đó là tuyển chọn ra năm mươi thành quản cùng thánh đấu sĩ lập chiến đoàn, tham gia đoàn thể chiến trong bài vị thi đấu.
Lập tức chuyện này gây nên một hồi tranh luận, ai cũng hăng hái, sẵn sàng vác giáo ra trận.
Bên trong doanh khu, người rống ngựa hí, đao thương sáng loáng, tinh kì uốn lượn, trường thương như rừng, một trận nhiệt huyết có thể trực trùng vân tiêu ( xông lên tận trời) làm cho thiên địa biến sắc.
...
...
Mặt trăng đã lên cao, ánh sáng dịu nhẹ.
Tại chiến trường bên trong Moro sơn mạch.
Một đạo quyền ấn oanh toái không khí, rồi chìm vào đêm đen, tiếp đó bỗng hiện ra một đạo hỏa sắc, rồi một tiếng chói tai lăng lệ vang lên.
- Tốt!
Cường giả thần bí vẻ mặt bình tĩnh thản nhiên đánh giá một câu, nhưng khóe miệng mơ hồ run lên một chút.
Hắn thật sự không ngờ người trẻ tuổi này lại có thiên phú cao và tốc độ tiến bộ khủng bố đến vậy.
Quyền vừa rồi mà Tôn Phi đánh ra, tạo thành lưu ly quyền ấn đã siêu việt vận tốc âm thanh, giữa đêm đen vạch ra một đường đỏ như máu, quyền ấn bay một hồi rồi như biến vào không trung hóa thành một cái ngôi sao sáng… Một quyền này thật sự đã giống hệt quyền mà cường giả thần bí đánh ra ngày hôm qua.
Loại thủ đoạn này, hiển nhiên đã tiến nhập vào cảnh giới khó lãnh ngộ nhất của võ giả "Nhập vi cảnh giới".
Kinh khủng hơn nữa là cường giả thần bí cảm thấy được thực lực của Hương Ba Vương đã siêu việt hơn hôm qua, không tin nổi là lên hẳn một giai từ thất tinh sơ giai lên đến thất tinh trung giai đỉnh… Tốc dộ như vậy thậm chí so với vài cái thiên tài mà cường giả thần bí từng thấy qua còn muốn đáng sợ và khủng bố hơn vô số lần!
Thật là một kẻ biến thái!
Cường giả thần bí thầm mắng trong lòng một câu.
Nguyên lai hắn nghĩ sẽ tiêu phí một thời gian dài thì vị vương giả trẻ tuổi này mới có thể nắm giữ được nội dung cuốn chép tay kia, nhưng lúc này xem ra những thứ hắn vất vả chuẩn bị đã không còn cần thiết nữa.
Vù!
Cường giả thần bí khoát tay, một quyển chép tay khác được bao bọc trong thanh sắc quang diễm bay vào người Tôn Phi, sau đó khẽ lắc mình, biến mất ngay tại chỗ.
- Đêm mai lại đến!
Thanh âm nhẹ nhàng vang lên bên tai Tôn Phi.
Thực lực của cường giả thần bí tuyệt đối là còn ẩn giấu, Tôn Phi dù có thực lực tăng trưởng như bay nhưng vẫn không thể nhìn thấy cách cường giả thần bí rời đi.
Trong tay cầm quyển chép tay, chế tạo hoàn mỹ, tương tự quyển hôm qua, chỉ có khác mỗi cái tên…
"Luận về kỹ xảo phát kình lực kiểu xoắn ốc và kỹ xảo chất chồng ám kình".
Dòng chữ nhỏ còn lại là "Đại hoàng tử Yashin trình xin ý kiến Zenit Vương ngự bút phê", đều đồng dạng xuất từ Yashin đại đế.
Tôn Phi thoáng suy nghĩ rồi minh bạch ý tứ của cường giả thần bí.
Hai loại kỹ xảo này, đều thuộc loại kỹ xảo cấp cao, có thể gây ra lực sát thương lớn, nhưng cũng đòi hỏi việc vận dụng phải hết sức tỉ mỉ, cho nên cường giả thần bí mới đưa cho hắn quyển kia trước, từ đó giúp hắn có thể khống chế lực lượng của mình thật tốt, sau đó quyển này giúp hắn có lực công kích cường đại.
Vị cường giả thần bí này, thật giống như một thầy giáo, nói cho hắn biết một cường giả chân chính cần phải đi con đường thế nào.
Có lẽ hắn nhìn đã sớm nhận biết Tôn Phi có thực lực mạnh mẽ nhưng ở võ đạo trụ cột thì chả biết gì sất, do đó ở lần đầu gặp mặt đã hạ sát thủ làm cho Tôn Phi biết mình đã thiếu sót những chỗ nào, từ đó mới từng bước khắc phục.
Chỉ là tại sao hắn lại tốt với mình như vậy?
Câu hỏi này trước đến nay Tôn Phi vẫn không có câu trả lời.
Quốc vương bệ hạ tuy ngày thường luôn dương dương tự đắc, tự xưng là phong lưu tiêu sái, hoa dung ngọc mạo tựa Phan An tái sinh… Nhưng hắn lại hiểu trên đời này tuyệt đối không có thứ gì cho không, cường giả thần bí nhọc lòng trợ giúp mình như thế, hắn cuối cùng là muốn gì?