Từ tình báo hai phương thì ít nhất có thể biết được, Thần Thánh giáo đình tựa hồ cũng không tính công khai chuyện tình Baresi bị ám sát bởi Tử linh ma pháp sư đến tai mọi người, mà là cần âm thầm điều tra, như thế làm cho Tôn Phi tạm yên lòng, bởi vì chuyện này từ đầu đến cuối cũng chỉ có Tôn Phi tự mình biết, hơn nữa thế giới Diablo tồn tại vô cùng thần bí, cũng không sợ Giáo Đình có thể điều tra ra.
Tạm thời bỏ qua chuyện này, Tôn Phi xem thời gian còn sớm, bèn trở ra đại doanh chỉ đạo đám Inzaghi một phen vũ kỹ.
Lúc này Tôn Phi đối với vũ kỹ của đại lúc Azeroth đã rất am hiểu, lại trong đoạn thời gian trước học được từ cường giả thần bí không ít tri thức về phương diện thích khách trong thế giới hiện thực, không như trước chỉ có thể dựa vào hình thức thích khách, hiện tại đã có thể coi như một lão sư giỏi.
Bên ngoài quốc vương đại trướng, Inzaghi dẫn bốn người Michael Owen, David Beckham, Cavani cùng Raul đến cho Tôn Phi chỉ dẫn bài bản một số kiến thức cùng động tác cơ bản của một thích khách.
Inzaghi trước kia từng là một dong binh, lại qua kinh nghiệm thực chiến, lớn tuổi nhất, thực lực cũng là mạnh nhất. Thiếu niên hơi có vẻ đen gầy này là thích khách trời sinh, đối với một ít kỹ xảo Tôn Phi dạy lĩnh ngộ cực kỳ nhanh, lại có Người Khổng Lồ Xanh Dược Tề cải tạo, thực lực tăng lên không ít, lúc này bằng vào thiên phú dị năng đã có thể một mình đấu với võ sĩ tam tinh.
Michael Owen thì là một thiếu niên phi thường khả ái, mày rậm mắt to, vừa mới mười hai tuổi, tóc vàng ngắn, còn hơi có vẻ ngượng ngùng, nhưng lại lộ ra linh khí, lựa chọn vũ khí là một thanh trường thương chẳng hề thích hợp cho thích khách dùng, thế nhưng lại uy vũ sanh phong, hơi có vài phần khí thế.
David Beckham thì là một mỹ thiếu niên tóc vàng khuôn mặt tuấn tú, lựa chọn một thanh loan đao ngân sắc.
Còn Cavani thì trời sinh cao to, tuy chỉ mới mười ba tuổi, nhưng đã thân cao một thước bảy, cùng Inzaghi giống nhau, tính cách trầm mặc ít nói, lựa chọn một thanh chủy thủ, tuy chưa tính là anh tuấn nhưng khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, cực kì siêng năng dù thiên phú lại bình thường, nhưng không biết vì lý do gì lại khiến Tôn Phi thưởng thức tiểu tử trầm mặc này.
Về phần Gonzales Raul tuy rằng cũng là thích khách, nhưng lại thích mặc cả người bạch y, một thanh kiếm nhỏ ngân quang lóng lánh linh khí mười phần, tuy rằng không thể so anh tuấn với Beckham, nhưng là trên trán lại biểu lộ một cỗ thanh tú khí, thiên phú khá vô cùng.
Mấy tiểu tử này đều xuất thân xóm nghèo, thời gian thơ ấu gặp không biết bao nhiêu khó khăn, cha mẹ lại chết sớm, trải qua thảm kịch tận mắt nhìn thấy đại thúc York cùng đám người Tina chết thảm, có thể nói là mạng khổ đến cực điểm, theo bên người Tôn Phi học tập võ đạo, ở đại lục Azeroth thượng võ chỉ có võ đạo là sức mạnh. Đám nhóc này cảm tình đối với Tôn Phi chẳng thua gì đám người Pearce cùng Drogba, coi Tôn Phi chẳng khác gì cha anh, vô cùng tôn kính.
Chỉ có hài tử chân chính chịu cực khổ, mới có thể hiểu được quý trọng hết thảy.
Bởi vậy biểu hiện của mấy hài tử kia làm cho Tôn Phi rất là vừa lòng, quốc vương bệ hạ cũng không có nghĩ thật sự cho mấy hài tử này thay mình đi giết người nào, bất quá dù sao cũng phải cho bọn hắn chuyện làm, bọn hắn tuổi nhỏ thời gian phát triển còn dài, tại đại lục Azeroth luật rừng, học tập vũ kỹ hiển nhiên là một cái lựa chọn tốt, còn nữa bọn nhỏ đối với trận huyết cừu Ôn Tuyền Quan kia đều khắc cốt minh tâm, lập chí báo thù, coi như là một cái ký thác tinh thần đi.
Ánh nắng vàng chiếu trên dải đất trống trải của đại doanh, xa xa “Hanh Cáp nhị tướng” đang cùng nhóm thánh đấu sĩ và thành quản tập luyện, Torres thì siêng năng tập bắn cung, Robben cũng cùng một đội thánh đấu sĩ tu luyện đao thuật. Trừ bỏ Peter Cech hiện đang mê man thì bên trong đại doanh Hương Ba, mọi người đều bận rộn, sôi sục khí thế ngất trời.
Người ngoài đi ngang đại doanh, nhìn qua hàng rào thấy người bên doanh trại Hương Ba đều lộ vẻ hâm mộ, đặc biệt đối với mấy thiếu niên được chính tay Hương Ba Vương chỉ điểm. Lúc này trong suy nghĩ của nhiều người, Tôn Phi đã được so với một võ đạo tông sư.
Mặt trời nhanh chóng lặn, đế quốc Paolo cử một vị sứ giả tiến tới đại doanh Hương Ba, đưa tới một lọ giải dược cùng một mảnh giấy nhỏ, sau khi Ngân Giáp Cuồng Sĩ thức tỉnh thì đặc biệt phái người đưa phương thức cứu chữa cho Cech đang hôn mê.
Có lẽ người khác không biết vì sao Ngân Giáp Cuồng Sĩ có thể dưới một kiếm của Nhất Kiếm bảo trụ tính mạng, nhưng Ngân Giáp Cuồng Sĩ lại có thể loáng thoáng đoán ra, thêm đoạn đối thoại giữa Nhất Kiếm cùng Tôn Phi được lão quốc vương nói với hắn, bởi vậy Ngân Giáp Cuồng Sĩ từ trong hôn mê tỉnh lại, liền lập tức phái người tiến Hương Ba đại doanh.
Tôn Phi đọc xong mảnh giấy, rốt cuộc xác nhân suy đoán của mình, thủ đoạn của Ngân Giáp Cuồng Sĩ đúng thật là lên linh hồn con người, giống như là Bi Hoan Kiếm, Ly Hợp Kiếm cùng Vô Danh Kiếm của hắn có thể gợi lên tâm tình của đối thủ, là một loại kiếm thuật phi thường kỳ diệu. Đọc xong nội dung trong mảnh giấy, trong lòng Tôn Phi đã hoàn toàn xác định phương pháp đem Cech hồi tỉnh, cuối cùng là thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Tôn Phi sau khi nhận được đồ vật từ tay sứ giả, cũng hỏi thăm một phen thương thế của Ngân Giáp Cuồng Sĩ mới được biết hắn thương thế không nhẹ, nhưng được dược thủy của Tôn Phi tặng cùng y sĩ của đế quốc Paolo chữa trị thì đã không còn nguy hiểm tánh mạng, nhưng cần phải tịnh dưỡng một thời gian.
Sau khi tiễn sứ giả đi thì trời đã dần chiều.
Đúng lúc này, Tôn Phi đột nhiên phát hiện đại quân đoàn trú đóng xa xa doanh khu hai mươi dặm có dấu hiệu thường xuyên điều động, số lượng lớn quân đội hướng đế đô tập kết, như có sự tình gì phát sinh.
- Chẳng lẽ là chiến sự tiền tuyến xuất hiện biến cố mới? Không phải là Quân Thần Arshavin gặp phải cường địch chứ?
Trong lòng Tôn Phi có một loại dự cảm bất hảo.
Nghĩ nghĩ, cử vài tên thành quản thông minh một chút ra đi tìm hiểu tin tức.
Mặc dù nói lòng trung thành Tôn Phi đối với đế quốc Zenit cũng không có bao nhiêu, nhưng tổ chim bị phá thì trứng cũng không thể lành lặn, nếu đế quốc Zenit nguy vong, Hương Ba Thành cũng sẽ bị vây bên trong bấp bênh, huống chi tân quân đoàn được kiến lập sắp tới cũng phải lao tới tiền tuyến, tình thế bắt buộc Tôn Phi phải nắm quân quyền đối với tân quân đoàn này trong tay, cũng phải chú ý một phen tình hình chiến sự ở tiền tuyến.
Thời gian thong thả trôi qua, đêm tối bao phủ mặt đất.
Thành quản ra đi tìm hiểu tin tức rất nhanh đã có phản hồi, mang đến một cái tin tức ngoài ý muốn cho Tôn Phi, nguyên lai là đoàn người Võ Thánh đế quốc Spark - Iaquinta đã tới đế đô, sẽ ở năm ngày sau cùng Võ Thánh đế quốc Zenit -Krasic ở đỉnh Võ Thánh Sơn nhất tuyệt tử chiến.
Trận Võ Thánh chiến này, nguyên bổn từ rất sớm đã ước định tốt.
Theo hai đại đế quốc toàn diện tuyên chiến, trận Võ Thánh chiến này có ý nghĩa càng trọng yếu, đối với bất kỳ một cái đế quốc nào mà nói, tồn tại Võ Thánh chính là hồn phách tinh thần của võ giả đế quốc, là cây trụ tinh thần cả quân đội đế quốc, vô số người tín ngưỡng, tuy rằng Võ Thánh không có bất kỳ quyền lợi nào, nhưng lại như là thần tượng được vô số người sùng bái.
Kết quả Võ Thánh chiến cũng đại biểu cho kết quả võ lực đỉnh phong nhất của đế quốc đó.
Một khi Võ Thánh chiến bại, đế quốc liền vô lực đối kháng Võ Thánh đối phương, đến lúc đó cho dù là quân đội tác chiến, cũng sẽ đối mặt nguy hiểm to lớn, đại lục Azeroth trong chiến tranh, võ giả mũi nhọn phát huy tác dụng quả thực không thể đánh giá, nhiều khi có thể phát ra tác dụng nghịch chuyển chiến cuộc.
Lần này đoàn người Võ thánh của đế quốc Spark vô cùng kín tiếng, tiến vào trong đế đô cơ hồ không khiến cho bất kì ai chú ý, đương nhiên tin tức cũng không cố ý che giấu, rất nhanh đại đa số người cũng biết chuyện này, tuy rằng phía đế quốc vô cùng tin tưởng đối với Võ Thánh Krasic, nhưng như cũ vẫn đem ba đại quân đoàn điều động tới đế đô bố trí phòng ngự, tránh để nguy hiểm phát sinh.
- Nguyên lai là như vậy.
Tôn Phi như có suy nghĩ gì.
Đối với cái trận Võ Thánh chiến này Tôn Phi cũng rất chờ mong, nhưng không biết đến lúc đó điều kiện để xem cuộc chiến này có cái gì hạn chế, bất kể như thế nào, Tôn Phi nhất định phải đi xem trận quyết đấu giữa đỉnh phong cường giả mạnh nhất hai đại đế quốc này.
Bên trong doanh khu hai mươi dặm, không khí đang đang lặng lẽ biến hóa.
Một ít võ sĩ cùng các quý tộc nước phụ thuộc chiến khu phía Nam nghe nói Võ Thánh nước đối địch đã đến, lập tức ào ào chạy đến nơi đóng quân của đoàn người Iaquinta tiến hành chửi mắng, lên án mạnh mẽ nước Spark đối địch về việc hung ác xâm lược.
...
Mãi cho đến buổi tối, Angela vẫn chưa về.
Chỉ có trưởng công chúa đã phái người tới đại doanh Hương Ba truyền lời nhắn, nói buổi tối có một yến hội quy tụ các quý tộc nổi tiếng, Angela sẽ lưu lại tham kiến yến hội, ngày mai mới trở về.
Tôn Phi mặt nhăn mày nhíu, không nói gì thêm.
Một đêm không có gì đặc biệt, Tôn Phi tiến vào thế giới Diablo sát quái thăng cấp.
Lần này hắn lựa chọn là hình thức người man rợ, một đêm thăng cấp giết chóc, mấy nhiệm vụ màn thứ ba không sai biệt lắm đều hoàn thành, cùng Elena một đường giết chóc, tới lao tù của sự thù hận (Durance of Hate) tầng thứ hai thì đã tới giới hạn thời gian.
Tôn Phi quyết định không đi khiêu chiến BOSS cuối cùng của màn thứ ba là Mephisto, mà là trở về Rogue Doanh Địa, đi theo nữ tu sĩ cùng đại gia Cain học tập một ít tương quan tri thức, lại hỏi thăm về tiến độ phá giải mật thất không gian thần bí kia, khi biết thành công sắp ở trước mắt hắn mới cố nén xúc động, rời khỏi thế giới Diablo.
Lúc này, hình thức người man rợ đã lên tới cấp 76.
...
Ngày thứ hai, giải đấu diễn võ tác chiến đế quốc bài vị thi đấu tiếp tục tiến hành.
Kết quả rút thăm trận đấu tứ cường dưới sự chứng kiến của mấy vạn người rốt cuộc cũng đã có, Tôn Phi cùng Elena hai người gà nhà bôi mặt đá nhau, còn lại là Vận Khí Tiểu Vương Tử Shevchenko cùng Nhất Kiếm quyết đấu.
Như vậy đối với Hương Ba Thành thoáng có chút điểm tiếc nuối, mặc dù thắng bại thế nào, trong hai người sẽ có một bị loại, mà vận khí của Nhất Kiếm so với Hương Ba Vương thì khá hơn nhiều, đụng phải Shevchenko với tỉ lệ mười phần thắng chắc, nghĩ đã biết không cần tốn nhiều sức là có thể thoải mái tiến vào trận chung kết.
Dưới tình thế như thế, trận chiến định mệnh giữa Hương Ba Vương cùng Nhất Kiếm giống như đã được dự đoán trước.