Thấy ngài ‘Kẻ Khờ’ chỉ khẽ cười rồi im lặng, nhóm ‘Chính Nghĩa’ Audrey đành phải thu tầm mắt lại, không dám hỏi nữa.
Trong tình huống chỉ nhận được nhắc nhở chứ không được nghe giải thích, họ cũng không thấy vấn đề gì. Các tồn tại cấp bậc thần linh luôn có thói quen giống nhau, đôi khi còn chẳng cho nhắc nhở mà chỉ đưa gợi ý.
Trong mắt nhân vật vĩ đại như ngài ‘Kẻ Khờ’, chỉ cần nói ra một cái tên là đủ. Không hiểu rõ là do chúng ta chưa đủ trình độ, phải cố gắng tìm hiểu và thử nghiệm nhiều thứ hơn… ‘Chính Nghĩa’ Audrey càng lúc càng mong đợi trở thành “Bác Sĩ Tâm Lý” hơn trong tương lai.
“…Tôi nhớ là có thứ gì đó liên quan đến Tường Vi Cứu Rỗi trong tòa thần miếu bị hủy diệt một nửa kia thì phải?” ‘Người Treo Ngược’ Alger nghiêng đầu nhìn ‘Mặt Trời’.
Derrick gật đầu không do dự:
“Phải, trong một góc của bức bích họa, viết bằng chữ viết có nguồn gốc từ tiếng Cự Nhân. Chúng tôi phải mất khá nhiều thời gian mới giải mã ra.”
Chữ viết có nguồn gốc từ tiếng Cự Nhân… Lần trước ‘Người Treo Ngược’ Alger cũng không để ý tới chi tiết này, lúc này không khỏi nảy sinh liên tưởng.
Dường như đứa trẻ Jack kia đã băng qua biển Sonia mà đến đó… Chữ viết có nguồn gốc từ tiếng Cự Nhân… Alger cân nhắc đưa ra thỉnh cầu, cụ thể hóa một hàng chữ.
Những con chữ đó thuộc tiếng Feysac cổ, nguồn gốc của loại ngôn ngữ thuộc lục địa Bắc, mang nghĩa:
“Tường Vi Cứu Rỗi.”
‘Mặt Trời’ Derrick cẩn thận nhìn gần hơn, lập tức khựng lại:
“Rất giống, nhưng hậu tố lại có cách xử lý khác.
Ngài ‘Người Treo Ngược’, đây chính là ngôn ngữ ở nơi mọi người sống à?”
Vừa nói, Derrick vừa tái hiện lại bức bích họa có hàng chữ ấy.
“Phải.” Alger khẳng định, “Bản thân thứ ngôn ngữ này cũng trải qua quá trình phát triển rồi. Thứ cậu nhìn thấy hẳn là loại hình thuộc thời kỳ đầu.”
Trong giới ngôn ngữ học, loại ngôn ngữ này tương đồng với tiếng Feysac cổ, được nhiều người cho là đặc thù của Đế quốc Solomon… Nhà sử học Klein đưa ra đáp án chính xác nhất trong lòng.
‘Người Treo Ngược’ Alger hơi ngừng lại một chút:
“Nội dung tương ứng của bức bích họa đâu?”
“Tôi không phụ trách khu vực ấy, lúc xuất phát cũng không để ý kỹ…” ‘Mặt Trời’ Derrick hơi xấu hổ.
Alger không thay đổi vẻ mặt, chỉ gật đầu:
“Tìm cơ hội xác định rõ nó. Rất có thể trong đó ẩn chứa điểm then chốt.”
“Vâng!” Derrick được thuyết phục rằng tình hình cũng không đến mức quá bết bát.
Thấy cậu đã thả lỏng một chút, Audrey vừa hiếu kỳ vừa bối rối, hỏi:
“Ngài ‘Người Treo Ngược’, nếu cậu bé Jack kia chính là con trai của “Người Lắng Nghe” mà anh mô tả, thì tại sao nó có thể giao tiếp được với ‘Mặt Trời’ và những người khác?”
Sau khi bàn luận về chuyện cụm từ “Tường Vi Cứu Rỗi” xong, cô nàng đã hoàn toàn xác nhận được Thành Bạch Ngân sử dụng loại ngôn ngữ khác biệt so với tiếng Loen cũng như tiếng của các quốc gia khác trên toàn lục địa Nam Bắc.
Mà ở trên sương xám, mọi người đều có thể giao tiếp với nhau rất trôi chảy, không hề có khoảng cách. Tất cả đều là nhờ vào năng lực vĩ đại của ngài ‘Kẻ Khờ’… Audrey ca ngợi từ tận đáy lòng.
‘Người Treo Ngược’ Alger nhìn cô nàng, cười phá lên:
“Tiểu thư ‘Chính Nghĩa’ à, cô đã từng trải qua sự kiện siêu phàm bao giờ chưa vậy?
Jack đã hoàn toàn biến thành một con quái vật đáng sợ, thì có gì mà không thể thay đổi được nữa? Tin tôi đi, có những khi kiến thức về ngôn ngữ có thể đạt được cực kỳ dễ dàng, chỉ là chuyện trong một hai giây thôi.”
“…” Audrey chớp chớp mắt, cảm thấy bản thân lại bị bại lộ việc mình không có nhiều kinh nghiệm và kiến thức về lĩnh vực thần bí học.
Sau khi chuyện này kết thúc, tụ hội Tarot bắt đầu tiến hành theo trình tự thông thường. ‘Chính Nghĩa’ Audrey nhìn lên vị trí cao nhất trước bàn thanh đồng dài, nói:
“Thưa ngài ‘Kẻ Khờ’, lần này có ba trang nhật ký Rossell. Tôi còn nợ ngài bảy trang nữa.”
Nghe thấy thế, ‘Ma Thuật Sư’ Falls cũng vội vàng lên tiếng:
“Thưa ngài ‘Kẻ Khờ’, tôi cũng đã nhận được phản hồi. Lần sau sẽ có nhật ký Rossell mới cho ngài.”
“Rất tốt.” Klein khẽ cười đáp.
Phía bên kia, ‘Mặt Trời’ Derrick đột nhiên xấu hổ, vì tham gia tiểu đội thăm dò nên tuần trước cậu không có thời gian đến thư viện đọc tư liệu, ghi nhớ chi tiết lịch sử.
Sau vài tiến trình đơn giản, Klein cầm ba trang nhật ký đã được cụ thể hóa lên, bắt đầu đọc với niềm kỳ vọng tràn đầy:
[Ngày 8 tháng 8. Lần đầu tiên ta được mời tham dự vũ hội ở cung điện Bạch Phong do Quốc vương bệ hạ tổ chức.
Đám quý tộc này đúng xa cmn xỉ, mà đồ ăn thì toàn là theo đuổi những thứ mới lạ, gì mà thiên nga nướng, gì mà bánh t*nh h**n dê…
Phải nói rằng, ban đầu ta rất kinh ngạc. Quý tộc của thế giới này, phải, chỉ giới hạn trong giới quý tộc thôi, cực kỳ yêu thích sự sạch sẽ, thường xuyên tắm rửa, giấy vệ sinh cũng đã có hình mẫu ban đầu. Họ hoàn toàn không hề giống giới quý tộc Trái Đất thời Trung cổ một chút nào hết.
Ta vốn cho rằng đây là ảnh hưởng từ tồn tại của Chân Thần, nhưng sau đó mới biết sự cải tiến này có được là do một loại uy hiếp nào đó. Người Phi Phàm của một số Danh sách đặc thù có khả năng phát tán dịch bệnh thông qua những thói quen bẩn thỉu. Không biết là đường tắt và Danh sách nào nhỉ.
Lúc đó, ý nghĩ đầu tiên của ta là, đám quý tộc này có vấn đề về não à? Nếu chúng đã sợ bệnh dịch truyền nhiễm, thì sao không dọn dẹp nước thải chảy ngay giữa đường phố đi? Sao không xây dựng một hệ thống cống thoát nước hoàn chỉnh đi? Sao không cải tạo lại khu dân cư nghèo đi?
Tất cả đều sống trong cùng một thành phố cơ mà. Bên kia có dịch bệnh, chẳng lẽ bên này lại không bị gì?
À thì, khi cách ly nguồn nước, lương thực và con người, hoặc chỉ được di chuyển một chiều, có lẽ đúng là sẽ không bị gì thật…
Nhưng vẫn có những loại bệnh dịch có thể truyền nhiễm qua không khí đấy! Chờ khi ta có địa vị cao hơn, ta phải vận động việc kiến thiết lại thành phố, dọn dẹp môi trường. Kể cả không có dịch bệnh, chỉ sống trong cái thành phố thối hoắc này thôi cũng muốn điên đầu rồi!
Phải rồi, ta được Quốc vương bệ hạ triệu tập vào đêm nay.
Ta cho rằng, bản thân sinh ra ở Trái Đất, tiếp nhận nền giáo dục tất cả đều bình đẳng, thì sẽ không kiêu ngạo cũng không tự ti, luôn trấn định, bình tĩnh. Nhưng trên thực tế, ta vẫn rất nôn nóng, kích động, vô thức khom người cúi đầu. Đương nhiên, ta biết xét trên nhân phẩm, ta bình đẳng với Quốc vương…
Đây chính là sức cuốn hút của quyền thế!]
Dù cả trang này đều viết kín về sinh hoạt hằng ngày, Đại Đế vẫn thành công chọc mình cười được… Ông ta đúng là người có chí hướng mà… Cũng phải, cho dù có là một người được sinh ra trong thế giới hiện đại, đối mặt với một nhân vật có địa vị cao, đối mặt với một người có thể ảnh hưởng đến số phận của mình, họ cũng sẽ e ngại, muốn lấy lòng… Klein nhếch khóe miệng, tâm trạng thả lỏng hơn nhiều.
Hắn lật tới trang thứ hai, đọc tiếp.
[Ngày 11 tháng 11. Sắp thăng cấp lên Danh sách 4, sắp trở thành Bán Thần.
Sau chuyện này, miễn là ta không bị mất khống chế, cấp độ sinh mệnh của ta sẽ thay đổi về chất, không còn là sinh vật có thời gian sống ngắn ngủi nữa. Đương nhiên, Danh sách khác nhau của các đường tắt khác nhau cũng sẽ có trạng thái khác nhau.
Ta có hai lựa chọn. Một là “Giả Kim Thuật Sư” của đường tắt ‘Nhà Thông Thái’, cái còn lại là “Nhà Thần Bí Học” của đường tắt ‘Người Dòm Ngó Bí Ẩn’. Cuối cùng, ta chọn không thay đổi đường tắt, vì Hiền Giả Ẩn Dật là một tồn tại cực kỳ nguy hiểm. Tuy nhiên, ta vẫn luôn nghi ngờ Thần không phải là thần linh chân chính. Có lẽ địa vị vẫn thấp hơn một chút.
Sau khi trở thành “Giả Kim Thuật Sư”, ta sẽ có khả năng rót ‘linh hồn’ vào trong vật phẩm mình chế tạo, khiến chúng có sinh mệnh nhất định. Đây chính là cảm giác của một Chúa Sáng Thế. Chắc chắn sẽ vô cùng tuyệt vời. Đây cũng là lý do ta chọn tiếp tục đi theo đường tắt này.
Sau khi có được đặc tính phi phàm của Danh sách này, hẳn ta có thể hoàn thành nhiều ý tưởng hơn nữa. Đến một ngày, thế giới này sẽ có câu nói “Không phải là chúng ta không cố gắng, chẳng quan kẻ gian lận có Gundam (*)”. Nó sẽ là Gundam chân thật nhất trên ý nghĩa mặt chữ!
Chỉ có một vấn đề là nghi thức đối ứng của “Giả Kim Thuật Sư” cần phải rút hết toàn bộ sinh mệnh của một khu vực nhất định, đất đai sẽ sa mạc hóa, hồ nước sẽ khô cạn… Sao mà thứ này cũng chẳng kém mấy so với nghi thức hiến tế của tà giáo vậy…
Ta vẫn luôn cảm thấy hệ thống ma dược Danh sách này có quá nhiều phần u ám, điên rồ. Thỉnh thoảng, nó tà dị đến mức có thể khiến người khác tuyệt vọng.]
Đại Đế cũng có cảm giác tương tự à… Đọc đến đây, Klein không khỏi thở dài.
Đôi khi, hắn cũng cảm thấy bối cảnh của thế giới này là một gam màu xám xịt và sự điên cuồng.
Gì mà Định Luật Đặc Tính Phi Phàm Bất Diệt và Định Luật Bảo Toàn Đặc Tính Phi Phàm, gì mà hiệu ứng hội tụ trong cùng một đường tắt, gì mà Danh sách gần có thể trao đổi với nhau, tất cả đều mang tới những thay đổi dẫn đến sự tàn nhẫn.
Danh sách “Giả Kim Thuật Sư” này thú vị thật đấy. Thuật luyện kim sinh mệnh nghe vừa cấm kỵ, vừa tiệm cận với lĩnh vực của thần linh… Không biết trước khi bị ám sát, Đại Đế đã chế tạo ra Gundam chưa nhỉ… Hẳn là chưa rồi… Klein nhất thời để suy nghĩ bay bổng.
Hắn cũng rất tò mò về nghi thức đối ứng của việc trở thành Bán Thần - Người Phi Phàm Danh sách cao. Không may thay, Rossell không kể quá nhiều. Sau cùng, đây là nhật ký, không phải sổ ghi chép.
Danh sách 4 “Nhà Thần Bí Học” của đường tắt ‘Người Dòm Ngó Bí Ẩn’ nghe cũng rất hay… Klein lật trang nhật ký thứ hai qua, để lộ ra trang thứ ba:
[Ngày 23 tháng 4. Đám quý tộc này đúng là một mớ hỗn loạn! Ta còn tưởng phu nhân Karen quyến rũ ta lên giường là vì yêu thích nội tâm của ta. Ai ngờ, chồng cô ta, Bá tước Champagne lại nhìn trộm từ căn phòng ngay bên cạnh. Thậm chí gã còn rất hưng phấn, muốn th*ng ta!
Ta xin lỗi, ta thực sự không thể nào tiếp nhận nổi, đành phải đá gã ra khỏi phòng.
So với gia đình họ, ta chỉ là một đứa trẻ thuần khiết!]
“…” Klein nhất thời cạn lời, chỉ cảm thấy cuộc sống cá nhân của Rossell Đại Đế thực sự đặc sắc quá mức, mà quý tộc của Entis cũng quá là quái dị rồi.
Vạn nhất có một quý tộc kỳ cục nào đó muốn tìm sự mới lạ, kiếm một con khỉ đầu chó lông quăn, thì có khi sẽ sinh ra một loại dịch bệnh nào mất… Klein tặc lưỡi thở dài, dời tầm mắt xuống đọc tiếp.
[Ngày 25 tháng 4. Để tu tâm dưỡng tính, ta đi câu cá ở hồ Thiên Nga, hy vọng một ngày nào đó ta có thể câu được mỹ nhân ngư trên biển.
Hầy, gần đây ta có vẻ hơi sa đọa rồi. Ta phải chấn chỉnh lại tinh thần và phát minh ra nhiều thứ hơn. Ta không thể chừa ra bất cứ khoảng trống nào! Nếu đã xuyên không một chuyến rồi, vậy thì phải in tên ta lên thời đại này!]
…Đại Đế à, ông cứ sa đọa tiếp còn tốt hơn… Khóe miệng Klein hơi giật giật, hắn không muốn bình luận nữa.
Rồi, hắn bình tĩnh nhìn vào đoạn cuối của trang nhật ký cuối cùng:
[Ngày 26 tháng 4. Zaratul đến thăm ta. Nhân cơ hội, ta cố tình hỏi gã một câu, kỳ tích là gì?
Gã hỏi ngược lại ta, rằng ta nghĩ sao.
Ta nghĩ sao ấy à? Chỉ có duy nhất một kỳ tích trong lòng ta, đó là chính kỳ quan của nền văn minh! Ví dụ như Đại Điện Hoàng Hôn của Đế quốc Feysac, nơi ở cũ của Cự Nhân Vương Aurmir.
Cuối cùng Zaratul cũng trả lời trực tiếp.
Gã nói, ‘Kỳ tích là gì?
Kỳ tích chính là chết đi sống lại!’]
_______
(*) Gundam (ガンダム Gandamu?): dòng sản phẩm truyền thông khoa học viễn tưởng được sản xuất bởi Sunrise, dòng sản phẩm này xoay quanh những người máy khổng lồ (mecha) với tên gọi “Gundam”.