Tôi mới nhận ủy thác hôm kia thì liên quan gì đến thời gian tôi tìm ra ông ta? Nếu không phải bỏ ra một ngày để đợi “Con Rắn Thủy Ngân” Will Oncetine định vị tới, tôi đã xong trước 24 tiếng rồi… Đây gọi là chuyên nghiệp đấy nghe chưa! Klein bình thản đáp:
“Anh có thể lựa chọn không nghe.”
Những lời còn lại của “Dược Sĩ” béo Darkwill kẹt trong cổ họng, khuôn mặt thì giật giật. Cuối cùng, anh ta đáp:
“Anh nói đi.”
Klein nói thẳng:
“Tôi nhận được một tin, Roy Kim bị quân đội bí mật bắt giữ, hiện giờ đang bị giam trong Dinh Thống đốc.”
Tin tức này nhận được từ gương ma Arrodes… Hắn thầm bồi thêm trong lòng.
“Thật á?” Darkwill lại suýt mất kiểm soát, trợn tròn mắt, bật thốt hỏi ngược.
Klein thoáng gật đầu:
“Nguồn tin của tôi rất đáng tin cậy.”
“Nhưng tôi đâu có cách nào để kiểm chứng…” Darkwill do dự.
“Nguyên nhân là do liên quan đến một món Vật Phong Ấn trọng yếu của Học phái Sinh Mệnh.” Klein nói thẳng.
“Dược Sĩ” béo giật nảy mình, lùi lại hai bước, nhòm ngó quanh quất, sợ hãi lời vừa rồi sẽ bị ai nghe lọt.
Loại chuyện kiểu này có thể tùy tiện nói trên đường cái chắc? Hắn biết rõ chúng ta là Học phái Sinh Mệnh, hắn biết rõ lão già liên quan tới một món Vật Phong Ấn trọng yếu… Trong khi mình chỉ mới biết từ lần cuối liên lạc với ông ấy… Darkwill dần tin tưởng tình báo mà nhà thám hiểm trước mặt cung cấp.
Klein quét mắt qua con cú béo vừa rời nóc nhà bay xuống đậu trên vai Darkwill, lên tiếng:
“Anh có thể thanh toán thù lao rồi.”
“Tôi không thể kiểm chứng được mà. Đâu phải cứ anh nói gì là tôi tin nấy…” Darkwill mạnh miệng.
Thế rồi, anh ta nhìn thấy ánh mắt của nhà thám hiểm đối diện trở nên lạnh lẽo dị thường.
“Dược Sĩ” béo rùng mình, vội thì thầm:
“Rồi rồi, miễn cưỡng tính là anh hoàn thành ủy thác này.”
Anh ta đau lòng lấy ra một mấy xấp tiền mặt từ đủ loại túi ngầm trong chiếc áo choàng bác sĩ phù thủy nông thôn, gom đủ 100 bảng giao cho Klein.
Dù là một Người Phi Phàm, nhưng chức nghiệp của Darkwill chỉ là “Dược Sĩ” và “Người Thuần Thú”, tố chất cơ thể hoàn toàn không thể đóng vai trò chủ lực trong chiến đấu chính diện. Thậm chí chưa chắc vị “Dược Sĩ” béo này đã thắng được một người bình thường dùng súng ngắn ổ quay. Mà con thú phi phàm anh ta nuôi cũng chẳng có sức chiến đấu nào. Đứng trước một nhà thám hiểm kỳ cựu và nắm giữ nhiều con đường, khả năng cao còn là một Người Phi Phàm, một người một cú mèo hẳn không phải đối thủ, nên chỉ đành nghe theo lời đối phương.
Tôi đã phải tiết kiệm tiền rất là cực khổ đấy nhé… Darkwill thầm than.
Quả thực làm “Dược Sĩ” kiếm được thu nhập rất khá khẩm, càng đến thuộc địa ở hải ngoại thì càng khá hơn nữa. Nơi đây có hải tặc, thủy thủ và nhà thám hiểm, đủ loại người, và tổ chức chính phủ cũng nới lỏng luật lệ. Anh ta có thể bán được một chút dược phẩm vi phạm lệnh cấm mà không phải lo lắng sẽ bị ai tìm tới cửa. Trong hai tháng qua, chỉ với số khách hàng của Rạp Hát Đỏ cũng đủ giúp anh ta kiếm được số tiền nhiều hơn cả một năm vừa rồi.
Song, thân là Người Phi Phàm, mức chi tiêu của “Dược Sĩ” béo cũng lớn không kém. Khoản tiết kiệm trước đó đã bay hơi gần hết khi thăng cấp lên “Người Thuần Thú”. Sau đó lại nuôi thú cưng, vất vả mua phối phương và điều chế ma dược giúp nó, lại còn mua mấy thứ vật phẩm như bùa chú phòng thân cho mình, nên anh ta chỉ còn dư ra vài trăm bảng.
Klein nhận số tiền mặt kia, lấy cớ đếm tiền để kiểm nghiệm thật giả rồi mới đút vào túi, quay người rời đi.
Thấy bóng lưng hắn biến mất sau đầu ngõ, biểu cảm của “Dược Sĩ” béo sầm xuống.
“Nơi này nguy hiểm quá..” “Nguy lắm rồi…” “Nhất định phải rời khỏi đây sớm nhất có thể!” Vừa lầm bầm, anh ta vừa trở lại tiệm thảo dược, vào phòng trong, lôi chiếc vali hành lý màu nâu ra, nhanh chóng nhét đủ loại quần áo và chỗ tiền mặt được gấp cẩn thận vào.
Cuối cùng, Darkwill rút hết chỗ tiền lẻ và mấy đồng xu penny trị giá khác nhau ra khỏi thùng tiền, nhét vào túi áo, cầm chứng minh thư giả đã mua với giá cao lên. Xách chiếc vali hành lý nâu trong tay, anh ta chạy ra khỏi cửa hàng thảo dược dân gian.
Quay đầu nhìn mấy loại vật liệu chế thuốc còn chưa bán hết, gương mặt mập mạp của Darkwill hơi xoắn lại một chút.
Anh ta hít một hơi thật sâu, cố nén cơn đau lòng, khóa cửa lại, đi thẳng tới đầu ngõ, chặn một chiếc xe ngựa cho thuê, đến công ty vé tàu chở khách Bayam.
Nguy hiểm quá, nguy hiểm quá, lão già bị bắt rồi… Bị bắt rồi… Ngồi trong toa xe, Darkwill cứ liên tục nhủ thầm như vậy, người hơi run lẩy bẩy.
Trong tình trạng này, cuối cùng anh ta cũng có mặt tại công ty vé. Trả tiền xe xong, anh ta bước nhanh đến mức gần như xông vào đại sảnh, xếp hàng trước lối vào tàu chở khách đi Đông Balam.
Phù… Hộc… Hộc… Darkwill liên tục hít thở thật sâu, theo sát hàng khách đứng trước mình, tiến bước từng chút một.
“Mua con tàu rời khỏi đây sớm nhất.” Anh ta lại tự nhấn mạnh với bản thân.
Nhích lên từng xíu một, Darkwill dần trở nên bình tĩnh hơn.
Vẻ mặt anh ta cứ méo mó rồi nhanh chóng thả lỏng, lại méo mó, rồi lại thả lỏng.
Đến khi trước anh ta chỉ còn lại một vị khách, Darkwill đứng chôn chân tại chỗ.
Đồ ngu này nữa! Sao mày ngu thế không biết! Anh ta tự chửi mình, chợt xoay người, xách vali hành lý, rời khỏi đại sảnh bán vé với tấm chứng minh thư trong tay.
…
Klein không quan tâm Darkwill sẽ cứu Roy Kim – thầy của anh ta thế nào. Hắn cho đây không phải chuyện mình cần bận tâm.
Họ đã có Học phái Sinh Mệnh chống lưng rồi, kể cả gần đây có bị phân liệt, họ vẫn là một tổ chức cổ xưa đã được hình thành từ đầu Kỷ thứ Năm, sở hữu lịch sử hàng trăm năm, có di sản đáng kể. Đương nhiên “Dược Sĩ” béo sẽ tìm được người hỗ trợ thôi… Nếu Học phái Sinh Mệnh không làm gì được, mình có lôi toàn bộ Hội Tarot ra cũng vô dụng. Không cần phải mù quáng quan tâm, quân đội ở Bayam vẫn có Bán Thần… Đương nhiên, có thể anh ta không ở trong Dinh Thống đốc mà là ở trong căn cứ quân sự. Trong khoang xe, Klein móc ví tiền ra, nhìn hạc giấy ở đó, băn khoăn có nên lập tức ném nó lên phía trên sương xám không.
Cứ chờ thêm một chút, không chừng “Con Rắn Thủy Ngân” Will Oncetine lại cho mình phúc lợi gì thì sao… Lần sau phải nhớ chuẩn bị sẵn bút chì. Trước đó mình hoàn toàn không nghĩ ra chuyện này, một con hạc giấy chỉ lớn chừng này, dùng bút mực sẽ nhanh hết chỗ viết lắm… Mình lại chẳng có cách nào chủ động liên lạc với Will Oncetine hết, chỉ đành thụ động chờ đợi. Mà mình lại không thể cứ giữ khư khư hạc giấy bên mình, qua vài hôm nữa phải vứt nó vào đống đồ linh tinh trong góc phía trên sương xám thôi. Dù gì cũng đâu thể để cho Will Oncetine luôn định vị mình được, cẩn thận vẫn hơn… Klein nhanh chóng quyết định, trở lại quán trọ Azure Breeze, thu dọn hành lý, rời khỏi căn phòng sang trọng.
Điều khiến hắn vui mừng là, lần thứ hai ở đây, Danitz vẫn trả trước tiền phòng, nên hắn chỉ phải bỏ ra 5 saule.
Chẳng bao lâu sau, Klein đổi sang một quảng trường khác, đến phố Otum gần quán bar Lá Phong Hương, bước vào một nhà trọ gọi là Theana, đặt một căn phòng sạch sẽ và bình dân với giá 2 saule 2 penny mỗi ngày. Ngoài ra còn tặng kèm một ly nước ép thứ quả khổng lồ tên là Theana.
Uống cốc nước ép trái cây ngọt như sữa xong, Klein không cần bận tâm tới hình tượng nữa, nằm gục xuống ghế bành, quyết định ngủ bù hai giờ trước khi tiến lên phía trên sương xám để xem lời khẩn cầu của các tín đồ, trải nghiệm cảm giác ngàn người ngàn mặt.
…
Backlund, nhà White.
Emlyn nhìn viên “đá quý” đỏ như máu xuất hiện trên tế đàn, như thể nghe thấy nó đang cộng hưởng với dòng máu của mình.
Sau khi cảm ơn ngài ‘Kẻ Khờ’, anh ta cầm viên đá quý kia lên, cảm ứng sự độc đáo dị thường đang chảy bên trong nó, vững tin đây chính là di vật của một vị Nam tước Huyết tộc.
“Chỉ cần chuẩn bị thật kỹ nghi thức kế thừa hoặc vật liệu phụ trợ của ma dược, mình sẽ trở thành một vị Nam tước. Mà trong giai đoạn này thì điều ấy chẳng khó khăn gì.” Emlyn nghĩ với vẻ mong chờ và đắc ý, “Dựa theo hệ thống nhân loại, lúc ấy mình đã là một Người Phi Phàm Danh sách 6, tên đối ứng chính là “Giáo Sư Ma Dược”!”
…
Chớp mắt đã tới thứ hai, trên biển Sương Mù, một hạm đội đang xuyên qua lớp sương mù mỏng manh và hải dương xanh thẳm.
Kỳ hạm của chúng chính là một chiếc thuyền buồm khổng lồ, bên trên căng một lá cờ in hình mười ngôi sao vây quanh một con mắt không có mí.
‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya đứng bên cửa sổ phòng thuyền trưởng, lẳng lặng nhìn ánh mặt trời chiếu xuyên qua lớp sương mỏng, cho tới khi chiếc đồng hồ treo tường vang lên âm thanh cúc cu.
Cô liếc nhìn thời gian, nhanh chóng chuyển đổi thành giờ Loen, sau đó mới kéo màn cửa vào, ngồi trước bàn sách.
Đặt trên mặt bàn gỗ đỏ là một chiếc kính lục phân màu nâu đồng và một quả thiên cầu (*) màu xanh biển nhạt. Bề ngoài thứ sau có một mảng trống rỗng khá lớn, đó là vùng chưa thăm dò tới và cũng không có cách nào để khám phá ra.
Cattleya duỗi ngón tay ra chạm vào quả thiên cầu rồi khép hờ mắt, chờ đợi “Kẻ Khờ” triệu tập.
Chỉ một thời gian ngắn sau, ánh sáng đỏ thẫm tuôn trào như thủy triều che lấp hoàn toàn lấy cô.
Đến khi đã quen với thay đổi, trong tầm mắt cô lại xuất hiện cung điện thần thánh được chống đỡ bởi những cột đá, xuất hiện một chiếc bàn đồng dài lốm đốm cổ xưa.
Trong lúc tiểu thư ‘Chính Nghĩa’ đang năng nổ chào hỏi mọi người, Cattleya cũng bày tỏ lời chào của mình tới ngài ‘Kẻ Khờ’ vẫn luôn được che phủ trong lớp sương mù xám trắng.
Cô bắn một ánh mắt đơn giản qua, con ngươi màu tím sẫm gần đen chợt co rụt.
Cattleya phát hiện ra ‘Người Treo Ngược’, ‘Mặt Trăng’ và ‘Mặt Trời’ ngồi bên đối diện đều có hiện tượng nhẹ nhàng lan tràn linh tính ra ngoài. Nó hoàn toàn khác biệt với lần trước!
Điều này cho thấy họ đã thăng cấp!
Điều này đồng nghĩa với việc họ chỉ mới thăng cấp trong mấy ngày gần đây!
Chỉ vỏn vẹn một tuần, Hội Tarot đã có ba thành viên thăng cấp. Thậm chí có khả năng ‘Người Treo Ngược’ và ‘Mặt Trăng’ đã đạt đến Danh sách 6… Đây là trùng hợp à? Vừa vặn dùng ma dược thăng cấp trong tuần vừa rồi? Dựa trên xác suất, điều này rất khả thi vì lần trước ‘Mặt Trăng’ và ‘Mặt Trời’ mới mua vật liệu xong. Nhưng điều đó cũng cho thấy tốc độ thăng cấp của thành viên Hội Tarot rất nhanh, không thì đã chẳng trùng hợp thế này…
Đương nhiên, từ Danh sách 5 trở xuống, với những Người Phi Phàm đã làm chủ cách đóng vai chính xác, cũng không thiếu con đường tài nguyên, thì thăng cấp nhanh chóng cũng chẳng có gì lạ… Từ Danh sách 6 tiến đến Danh sách 5 thì cần phải có một nghi thức, độ khó của việc tiêu hóa ma dược cũng tăng cao hơn nhiều, nên sẽ khó mà phát sinh chuyện tương tự lần nữa… ‘Ẩn Sĩ’ Cattleya thu hồi tầm mắt.
Sau đó, ‘Chính Nghĩa’ Audrey nói lời xin lỗi với “Kẻ Khờ”, kể gần đây cô nàng không liên lạc với thành viên Hội Tâm Lý Luyện Kim nên không thể cung cấp được nhật ký Rossell. ‘Ma Thuật Sư’ Falls cũng tương tự, vì gần đây thầy cô luôn hồi âm chậm, mà thời tiết giá rét lại khiến cô không muốn ra ngoài.
‘Mặt Trời’ Derrick mới thăng cấp, có rất nhiều chuyện cần xử lý, chưa thể lấy thêm tư liệu thần thoại cổ đại mới được. ‘Kẻ Khờ’ Klein chỉ đành thong thả gật đầu.
Thấy vậy, Derrick thầm thở phào, quay đầu nhìn về phía dưới cùng bàn đồng dài:
“Ngài ‘Thế Giới’, tôi đã lấy được biện pháp tách rời ô nhiễm tinh thần bên trong đặc tính phi phàm của người mất khống chế mà ngài cần rồi.”
Đừng có nói thẳng ra như thế chứ… Ngồi ở vị trí cao nhất trước bàn đồng dài, ‘Kẻ Khờ’ Klein suýt thì đần mặt ra.
Nhóc ‘Mặt Trời’ à, dù cậu đã liên tục hứa hẹn trong quá khứ, khiến mấy người tiểu thư ‘Chính Nghĩa’ và ngài ‘Người Treo Ngược’ biết chuyện này rồi, nhưng cậu không thấy quý cô ‘Ẩn Sĩ’ mới gia nhập thôi hả? Klein chỉ muốn giơ tay lên che mặt.
_____
(*) Thiên cầu: một mặt cầu tưởng tượng có tâm là nơi ta quan sát, có bán kính vô cùng lớn và các thiên thể phân bố ở mặt trong quả cầu đó.
Các bạn có thể tìm kiếm hình ảnh của nó với từ khóa “celestial globe”.