Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 603: Dọn bãi



“Long uy” mãnh liệt quét tới, ‘Lực Sĩ Khổng Lồ’ Ozil và cấp dưới của lão đều chấn động ngay tại chỗ như thể bị một cái chùy cực lớn đập mạnh vào đầu.

 

Đột nhiên, đám bọn chúng người chạy một đằng kẻ chạy một nẻo, chạy trốn điên loạn hoặc có mục đích, có tên còn cứ loanh quanh ở chỗ cũ, có tên thì đứng bất động, cơ thể liên tục run lẩy bẩy. Đủ loại phản ứng khác nhau.

 

Không giống vừa rồi sợ ‘Kẻ Xảo Ngôn’ Misol khôi phục lại, nhất định phải giành giật từng giây, lúc này Klein đủ thời gian để quan sát toàn bộ hiện trường, chỉ trong chớp mắt đã nắm rõ tình hình:

 

Các phản ứng khác nhau là do bắt nguồn từ nghị lực và trình độ bền bỉ về tinh thần khác nhau. Loại yếu ớt và thông thường nhất là chạy trốn điên loạn. Người bình thường có ý chí khá kiên định sẽ chạy trốn có mục đích, trong khi Người Phi Phàm loại tăng cường về tinh thần và có ý chí kiên định thì chủ yếu loanh quanh tại chỗ, vừa muốn chạy trốn nhưng lại có thể khắc chế được bản thân. Người Phi Phàm sở hữu thực lực mạnh hoặc tinh thần cứng cỏi thì đứng yên bất động, cơ thể run rẩy, hoặc kết hợp với loanh quanh tại chỗ.

 

Những tên bị dọa đến nỗi đái ra quần kia thuộc loại hình chạy trốn và né tránh…

 

Klein lướt mắt qua, đang định giơ súng bắn khiến kẻ địch có thể uy hiếp đến mình mất đi khả năng chiến đấu.

 

Nhưng đúng lúc này, hắn phát hiện đôi mắt của một gã đàn ông đang run rẩy tại chỗ đã khôi phục sự tỉnh táo, có vẻ gã sắp thoát khỏi ảnh hưởng của “Kinh hoàng”, thậm chí còn có vài tên đã xuất hiện dấu hiệu khôi phục ở trình độ nhất định.

 

Cất nhắc tới chuyện không thể giải quyết hết tất cả chỉ trong thời gian ngắn, mà tiếng súng vang cũng dễ khiến vài kẻ bừng tỉnh, trong khi các năng lực khác biệt của nhiều Người Phi Phàm khác biệt kết hợp lại sẽ tạo nên tổn thương cho mình, Klein đổi ý, khiến găng tay trái nhuốm chút sắc đen không phản quang tà dị.

 

Con ngươi hắn cũng trở nên đen thăm thẳm, hắn ép buộc “Bóp méo” ý định của tên sắp thức tỉnh.

 

Gã đàn ông đang run rẩy chợt nhào sang một bên, không còn kiềm chế nổi ý định chạy trốn nữa, vọt thẳng về phía lối đi bí mật, để lại cho ông chủ ‘Lực Sĩ Khổng Lồ’ Ozil một bóng lưng càng ngày càng nhỏ.

 

Klein lại cấp tốc hoán đổi giữa “Bác Sĩ Tâm Lý” và “Nam Tước Sa Ngã”, cứ dùng “Long uy” và “Bóp méo”, lại “Long uy” rồi “Bóp méo”, nhanh chóng đuổi sạch đám người sở hữu tinh thần bền bỉ và mấy tên bảo vệ cứng cỏi của Ozil ra khỏi khu vực ngầm.

 

Dù Đói Khát Ngọ Nguậy không thể so sánh được với “Người Chăn Cừu” chính hiệu, việc hoán đổi giữa các linh hồn vẫn cần thời gian hồi chiêu nhất định. Song Klein lại nắm giữ nhịp độ cực tốt, cùng với ảnh hưởng sót lại từ “Long uy”, hắn dễ dàng hoàn thành mục đích.

 

Tuy vậy, hắn cũng phát hiện ra một vấn đề. Đối với vài mục tiêu nào đó, nếu cứ liên tiếp bị ảnh hưởng bởi “Long uy”, hiệu quả của “Kinh hoàng” sẽ càng lúc càng kém đi. Đương nhiên, sau khi không ngừng bị ăn chiêu “Long uy”, hầu hết đám cấp dưới của ‘Lực Sĩ Khổng Lồ’ Ozil đã la liệt dưới đất, cứt đái vãi ra, mùi hôi thối lan tràn.

 

Kết hợp “Long uy” với “Bóp méo” đúng là chuẩn bài mà… Trước đó, nếu Misol không định phản công mà là dùng “Hối lộ - Suy yếu” và “Bóp méo” để cố chạy trốn, chưa chắc mình đã đuổi kịp và giết được gã. Ừm, cách phản công của gã cũng khá tài tình đấy, đoạn đầu gần như không có dự báo gì cả. Nếu không phải “Thầy Bói” cùng “Tên Hề” đều sống dựa vào trực giác linh tính và dự cảm, mình đã ăn cám thay cơm, chắc còn chẳng kịp dùng “Người giấy thế thân” chứ đừng nói đến né tránh.

 

Điều này càng nhắc nhở mình, dù ỷ vào Đói Khát Ngọ Nguậy cung cấp sức chiến đấu của Danh sách 5, cũng không thể xem thường một Danh sách 6. Bất cẩn một chút là bị giết ngược ngay…

 

Vừa trầm ngâm, Klein vừa khiến găng tay trái như biến thành vàng, còn trong đôi mắt thì sáng lên hai tia chớp.

 

‘Lực Sĩ Khổng Lồ’ Ozil tức thì gào thét, cuối cùng cũng mất kiểm soát. Lão ta đổ sập xuống như núi, ôm đầu giãy giụa trong đau đớn tựa như một con cá nheo mới bị câu lên.

 

Xui quá, không có năng lực phi phàm loại công kích phạm vi rộng, chứ không đã giữ lại được mấy tên Người Phi Phàm kia rồi… Mình nhớ trong lĩnh vực của “Hải Vương” có “Bão chớp”… Nhưng loại bùa chú này quá cao cấp, vượt xa phạm vi tri thức hiện giờ của mình… Klein quét mắt qua đám tay chân lấm đầy bùn đất, thong thả bước vào khu vực ngầm.

 

Nơi đây vốn là một thị trường giao dịch, song giờ người muốn chạy đã chạy, vắng tanh vắng ngắt.

 

Mặc lễ phục dài có hai hàng cúc, Klein lôi một cái ghế từ quầy hàng phía sau ra, tiến đến trước mặt Ozil, nhàn nhã ngồi xuống. Hẳn đổ người về trước, nhìn chăm chăm ông chủ quán bar Lá Phong Hương này mà không chớp mắt.

 

Ozil lăn lộn một hồi, cuối cùng cũng tỉnh lại từ bờ vực mất khống chế, nhưng vẫn cảm thấy đầu đau đến nỗi sắp nứt ra.

 

Lão ta đang định đứng thẳng người lên, chợt trông thấy một đôi mắt rất nhạt cùng con ngươi được phản xạ màu vàng nhợt, nhìn thấy một chiếc găng tay phủ kín lớp vảy vàng sẫm.

 

Trong nháy mắt, cái trán vẫn còn đổ mồ hôi lạnh, lão ta cảm thấy từng vòng xoáy hiện ra trước mắt như muốn hút lấy toàn bộ sự chú ý của mình.

 

Klein từ tốn hỏi:

 

“Trước kia ngươi là hải tặc phải không?”

 

“Vâng.” Ozil nhận ra mình cực kỳ muốn trả lời câu hỏi của đối phương.

 

Đây chính là “Tâm lý ám thị”!

 

Klein vẫn hỏi bằng tông giọng điềm nhiên:

 

“Ngươi đã từng làm chuyện gì trái pháp luật Vương quốc?”

 

Ozil không giấu giếm gì, kể qua một lượt các việc mình đã làm khi từng là hải tặc cho đến khi trở thành ông chủ quán bar Lá Phong Hương. Bao gồm hãm hiếp khách nữ, tàn sát người vô tội trong quá trình cướp tàu khách. Bao gồm để đả kích đối thủ cạnh tranh, đã bắt cóc người nhà đối phương, bố trí mai phục khiến cả gia đình họ chìm dưới đáy biển.

 

Klein lẳng lặng nghe xong, từ từ nhếch khóe miệng lên, vỗ tay phải vào bàn tay trái, khen ngợi:

 

“Quả là một hải tặc tài đức so với chức danh, một ông trùm băng đảng hợp tiêu chuẩn làm sao.”

 

Trong tiếng tán dương, hắn thò bàn tay trái ra, một cái miệng dữ tợn toét ra ngay giữa lớp da người mỏng manh.

 

Dưới khu vực ngầm lập tức vang vọng tiếng kêu thảm thê lương, nhưng chỉ kéo dài vài giây rồi im bặt, để lại tiếng vọng lượn lờ.

 

Klein ngồi trên ghế, im lặng nhìn những đốm sáng chậm rãi hội tụ lại trước mặt mình.

 

Xung quanh hắn, những tên tay chân băng đảng đã bị dọa đến vãi đái ra đang cuộn người lại, chỉ muốn tránh xa hắn theo bản năng. Chúng lê lết trườn bò trên mặt đất đầy vết phóng uế.

 

Một lúc sau, Klein mới ung dung đứng dậy, khom lưng nhặt quả cầu thuần khiết có kích cỡ như nắm tay trẻ con kia cùng ví tiền trong quần áo Ozil lên.

 

Liếc mắt nhìn độ dày của tiền mặt, hắn thu hồi hai vật phẩm, đặt súng lục ổ quay xuống, bỏ mũ phớt tơ lụa cao nửa ra. Đứng trước đám tay chân băng đảng đã run rẩy trốn đến cái xó xỉnh nào đó, hắn cúi người làm một lễ.

 

Xong xuôi, Klein kiểm tra khu vực ngầm, tiếc nuối vì không phát hiện ra mấy thứ như két sắt, chỉ đành trở về bằng lối cũ, lôi thi thể ‘Kẻ Xảo Ngôn’ Misol Kim đi về phía lối vào.

 

Hắn dừng lại hai giây, trong đầu tự nhiên hiện lên khung cảnh bên ngoài, nhận ra đám bảo kê mà hắn cho là sẽ muốn thử mở cửa để vào cứu viện đã mất dạng không biết tự bao giờ.

 

“Long uy” vừa rồi khiến chúng nhận ra đây là trận chiến giữa Người Phi Phàm, nên rút lui rồi? Không hổ là địa bàn hoành hành của hải tặc, dù là người bình thường thì vẫn có cơ hội hiểu chuyện Người Phi Phàm… Dường như điều này diễn ra khá thường xuyên ở đây nhỉ? Đã có vài tên tội phạm đột ngột bị Kẻ Trừng Phạt tập kích bắt giữ rồi? Klein gỡ xích sắt ra, thuận tay sờ túi áo Misol, chuyển tiền mặt của đối phương vào trong người mình.

 

Đè nén cảm giác muốn đếm chiến lợi phẩm ngay, hắn đốt người giấy, giũ tay ném ra ngoài, sau đó mới mở cửa vào, xách thi thể Misol bước ra.

 

Bấy giờ, gần như toàn bộ khách uống rượu đã tản hết, chỉ còn lại bảy, tám người trốn trong các chỗ khác biệt, chờ đợi kết quả.

 

Klein không cảm xúc quét mắt qua một vòng, khiến từng ánh nhìn kia cuống quýt thu về.

 

Người duy nhất dám đối mặt với hắn chính là Oz Kent. Vị nhân viên liên lạc quân đội này cau mày nhìn Gehrman Sparrow xách một cái thi thể từ từ bước tới.

 

Rầm!

 

Cái thi thể bay tới trước mặt anh ta, nện đổ một cái bàn.

 

Oz Kent tập trung ánh mắt vào đó, đồng tử đột nhiên co rụt.

 

‘Kẻ Xảo Ngôn’ Misol Kim! Phó tam của ‘Trung Tướng Bệnh Tật’, Misol Kim! Anh ta lại kinh ngạc ngẩng lên, một lần nữa nhìn về phía Gehrman Sparrow.

 

Klein nở nụ cười nhạt:

 

“Nhớ kỹ tiền thưởng cho tôi.”

 

Nói xong, hắn bỏ chiếc mũ phớt lụa cao nửa xuống, hơi cúi đầu, xem như làm lễ, rồi quay người bước ra cửa chính quán bar Lá Phong Hương.

 

 

Bến cảng Bayam, trên tàu Bạch Mã Não.

 

Elland thấy cửa phòng mình đột nhiên bị đẩy ra sầm một tiếng, ngạc nhiên thốt lên:

 

“Kent, sao thế?”

 

Oz Kent chất vấn với vẻ mặt hơi vặn vẹo:

 

“Elland, rốt cuộc ông đã giới thiệu quái vật gì cho tôi vậy?”

 

“…Gehrman Sparrow?” Elland không chắc chắn lắm, hỏi lại.

 

Oz Kent khẽ gật đầu:

 

“Hắn cứ thế mà giết chết ‘Kẻ Xảo Ngôn’, giết chết ‘Lực Sĩ Khổng Lồ’, ngay trong quán bar Lá Phong Hương, ngay trước mặt tôi! Cả thảy chưa tốn đến năm phút!”

 

Anh ta cảm thấy mình sắp phát điên rồi.

 

“Misol Kim?” Elland hỏi lại như đang tự lẩm bẩm cái tên đó.

 

Rồi, ông ta cười khổ:

 

“Xem ra chúng ta phải báo cáo lên bên trên rồi.”

 

Ông ta không nhắc đến ‘Liệt Diễm’ Danitz, cũng không kể chuyện cái chết của ‘Sắt Thép’ Mavity.

 

“Được!” Oz Kent chỉ chờ đúng câu này.

 

Ba giờ chiều, bên trong một tòa nhà có vườn hoa gần Dinh Thống đốc.

 

Elland và Oz Kent ngồi trong phòng khách được trang trí nhã nhặn, chờ đợi phản hồi từ vị nhân vật tai to mặt lớn kia.

 

Không biết qua bao lâu sau, một người đàn ông trẻ tuổi với mái tóc vàng được chải ngược cẩn thận đi từ cầu thang xuống, nói với hai người:

 

“Ý của Thượng tướng là, nếu hắn tạm thời không có địch ý thì cứ thực hiện hiệp nghị, tiếp tục lời hợp tác trước đó, nhưng phải có phòng bị nhất định. Đồng thời, truyền điện tín về Backlund, âm thầm điều tra danh tính thực sự và ý đồ khi ra biển của hắn.

 

Hơn nữa, tuyên truyền chuyện hắn giết chết Misol Kim ra ngoài, tuyên truyền cho đám hải tặc.”

 

“Vâng, thưa ngài Luan.” Sau khi nhận được chỉ thị rõ ràng, Elland và Oz Kent lập tức thở phào nhẹ nhõm.

 

 

Trong quán trọ, Klein đã xem bói kỹ lưỡng và đếm tiền mặt xong, xác nhận thu hoạch lần này được 327 bảng 9 saule 5 penny, cùng một đặc tính phi phàm đối ứng với Danh sách 8 “Nhà Cách Đấu” thuộc đường tắt ‘Chiến Sĩ’.

 

Đây cũng là một vật phẩm trị giá những sáu, bảy trăm bảng… Hơn nữa còn có thêm tiền truy nã của Misol. Trừ “phí dịch vụ” ra cũng vẫn mấy ngàn bảng. Ha, chưa chắc Oz Kent đã dám ăn hoa hồng… Thu hoạch lần này khá khẩm quá chứ, đúng là tiền bất chính từ trên trời rơi xuống! Klein mỹ mãn nghĩ, sau đó cử hành nghi thức đưa Đói Khát Ngọ Nguậy lên phía trên sương xám.

 

Thành thật mà nói, ba năng lực phi phàm “Long uy”, “Cuồng loạn” và “Tâm lý ám thị” đều khá hữu dụng, hắn hơi không nỡ. Tuy nhiên, vì đã nhận lời tiểu thư ‘Chính Nghĩa’, cuối cùng hắn vẫn chọn tuân thủ lời hứa.