Thời điểm Klein cúi người chào, ánh tím trong đôi mắt của Cattleya với mái tóc đen xõa dài chợt co rụt vào như thể chúng đã hóa thành một vực sâu hút hồn người. Thứ không khí thần bí vốn có lại càng thêm rõ ràng.
Cô trông thấy linh thể sao ở sâu trong tầng ngoài thể dĩ thái của Gehrman Sparrow là một màu đen thuần túy không chút ánh sáng. Ở một chỗ rất nhỏ xuất hiện sóng ngầm cuồn cuộn với sự thay đổi vô tận;
Cô trông thấy tay trái Gehrman Sparrow sáng rực, nhưng lại nhuốm màu máu đặc tới mức không tan nổi;
Cô trông thấy ống tay áo Gehrman Sparrow lóe lên ánh sáng xanh biển, còn bên túi áo trái thì chảy một vệt màu bạc. Màu sắc nổi bật vô cùng như thể chúng kết nối với Linh giới hư ảo trùng điệp. Chung quanh lại có tiếng thủy triều và âm thanh mơ hồ của gió lượn lờ quanh vô số đồ vật;
Cô trông thấy màu sắc giao thoa giữa xanh lục và đen bên dưới túi áo phải của Gehrman Sparrow, cũng như hai chấm màu vàng, bạc và nâu dưới nách hắn. Vùng ngực tỏa ra ánh sáng xám trắng thâm trầm như thể đã chết vì thối rữa.
Bốn món vật phẩm thần kỳ, còn dụng cụ phi phàm và bùa chú chứa linh tính phải tính bằng đơn vị mười… Đôi mắt ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya bị chói đến mức cô đành phải nhắm lại một hồi.
Rồi, cô cũng gật đầu:
“Chào buổi tối, ngài Sparrow.”
Cho dù có là một cường giả lẫy lừng nhiều năm trên biển, là một người lão làng trong thất tướng, cô cũng hiếm khi nào chứng kiến một kẻ trang bị đủ loại vật phẩm siêu phàm trên người đến tận chân răng như vậy.
Đương nhiên, cô cũng đã từng thấy kẻ mang số lượng vật phẩm thần kỳ, dụng cụ phi phàm và bùa chú chứa linh tính còn nhiều hơn thế này rồi. Có điều họ đều được tổ chức bí ẩn chống lưng, cấp dưới thì sở hữu mấy chiếc thuyền và hơn ngàn hải tặc. Rất nhiều thứ phải đem nộp, phải xung công quỹ, phải chia sẻ, phải bán lấy vốn nhằm duy trì cho thế lực ngày càng lớn mạnh hơn. Kết quả là chỉ còn lại chút ít nằm trong tay họ.
Song, “chút ít” ở đây cũng đã sánh ngang với vật sở hữu của Gehrman Sparrow hiện tại. Chẳng qua Cattleya đã đóng góp trao đổi hết, chỉ để lại hai món——hai món vừa đủ quyền năng, vừa đủ thần kỳ để xứng đôi với thân phận tướng quân hải tặc.
Trừ ánh hào quang đại diện cho đủ loại vật phẩm khác biệt kia, tròng mắt đen ánh tím của Cattleya còn có thể mơ hồ nhìn ra được Gehrman Sparrow không đủ chân thực, như thể hắn đang ẩn mình đằng sau một bức màn bóng tối dày.
Đ-Đây chính là nguyên nhân hắn tạo cho mình cảm giác không phải người sống khi ở trên Hội Tarot sao? Hắn nhiều bí mật thật, ít nhất cũng dính dáng tới một Thánh Giả Danh sách 3 hay thậm chí một Thiên Sứ cấp độ cao hơn… Cattleya không dám nhìn lâu, ánh mắt cũng không còn sâu thẳm như vừa nãy.
Cùng lúc, cô thầm tự chế nhạo trong lòng, cảm thấy vài suy đoán của mình về ‘Thế Giới’ mới thật buồn cười làm sao:
Dính dáng tới Thánh Giả Danh sách 3 hay thậm chí một Thiên Sứ cấp độ cao hơn cơ đấy. Haha, cũng chẳng lấy gì làm lạ, vì hắn cũng như mình, là thành viên của Hội Tarot cơ mà. Kiểu gì mà chẳng liên quan tới ngài ‘Kẻ Khờ’, một vị được cho là Cổ Thần đang thức tỉnh.
Chào hỏi lẫn nhau xong, Cattleya không trò chuyện, cũng không lòng vòng mà dẫn Klein đến cửa vào khoang thuyền.
Lúc này, Tàu Tương Lai đang neo đậu lại xuất phát. Một đường vòng cung dài được vẽ lên mặt biển khi nó tiến về phía đông theo tuyến hàng hải đánh bắt cá voi. Vì thế, bầu không khí lo âu trên cảng Naz cũng dần tiêu tán theo.
Dưới ánh nhìn chòng chọc của đủ loại thủy thủ, Klein chẳng tỏ vẻ bị áp lực, ngược lại còn ngó quanh, tự nhiên như ở nhà mà cất tiếng:
“Ít người hơn tôi tưởng.”
‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya nghiêng đầu quan sát hắn một chút, đáp đơn giản:
“Tuyến hàng hải chuyên để đánh bắt cá voi ở phía đông là nơi vô cùng nguy hiểm. Chỉ có Ludwell mới thường xuyên di chuyển ở đó, y đang tìm kiếm thứ gì thì phải.
Ngoài Tàu Tương Lai, thuyền của các đoàn hải tặc khác sẽ không đi đường này. Tương tự, một số lượng lớn các thủy thủ đã được điều đến những thuyền khác. Ở đây chỉ giữ lại số lượng tối thiểu cần thiết để đảm bảo duy trì sự thành công cho chuyến hành trình.”
Một lựa chọn vô cùng sáng suốt… Ludwell, là ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell kia sao? Ngài ‘Người Treo Ngược’ từng đề cập tới y từ lâu về trước rồi, nói y lại bắt đầu thăm dò vùng viễn đông Biển Sonia… Klein khẽ gật đầu, không nói gì.
Đây là khí chất thuộc về riêng Gehrman Sparrow.
Hắn lẳng lặng quan sát tứ phía, phát hiện ra boong, vách khoang và cột buồm của Tàu Tương Lai phủ đầy các ký hiệu thần bí và trừu tượng. Chỉnh thể hòa vào nhau tựa một nghi thức ma pháp khổng lồ.
Cũng giống Tàu Mộng Tưởng Hoàng Kim, là một con thuyền buồm hệ thần bí, song chưa tới cấp độ tàu ma… So với ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ và ‘Trung Tướng Núi Băng’, rõ ràng một Tracy mới trở thành tướng quân hải tặc được vài tháng còn phải chạy dài. Tàu Cái Chết Đen chẳng có gì đặc biệt hết… Klein đảo mắt, theo Cattleya đến lối vào khoang thuyền.
Chờ ở đây là một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng cùng quần yếm. Anh ta khoảng ba mươi tuổi, cơ thể cường tráng, lông trên người dày đến mức phần lộ ra ở cánh tay giống như đang mặc một chiếc áo len nâu.
Anh ta đội một chiếc mũ vành tròn lõm giữa, nở nụ cười sảng khoái, giơ tay phải ra:
“Lái chính của Tàu Tương Lai, Frank Lee.
Chào buổi tối, ngài Sparrow.”
‘Chuyên Gia Độc Tố’ Frank Lee, tiền thưởng 7000 bảng… Klein lập tức nhận ra đối phương.
Cân nhắc đến việc Gehrman Sparrow không có thói quen bắt tay người khác, hắn chỉ hơi cúi người, đáp:
“Chào buổi tối.”
Frank Lee rút tay về và liếc nhìn ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya, anh ta vẫn giữ nguyên nụ cười:
“Hình như anh nhận ra tôi nhỉ? Phải đấy, bức ảnh tôi từng chụp bị đem đi làm lệnh truy nã mà.
Đừng để ý tới cái danh hiệu ‘Chuyên Gia Độc Tố’ gì đó nhé. Tôi là một người cực kỳ thân thiện luôn, miễn là không phải đối mặt với đám chó chết kia! Tôi thích nhất là nghiên cứu thổ nhưỡng, thu hoạch và kỹ thuật lai giống giữa các chủng loại khác biệt. Tin tôi đi, đây mới là tương lai của nhân loại.”
“Nhưng người của Giáo hội Mẫu Thần Mặt Đất không tin.” Cattleya úp úp mở mở giới thiệu với Klein.
Người này vốn thuộc Giáo hội Mẫu Thần Mặt Đất sao? Kỹ thuật lai giống giữa các chủng loại tốt lắm mà, chỉ khi tăng sản lượng lên thì mới có thể nuôi sống thêm nhiều người, rút ngắn khoảng cách giàu nghèo… Klein nhìn về phía Frank Lee, vừa bình thản vừa chân thành đáp:
“Đây là một chuyện tốt.”
“…Anh đúng là một nhà thám hiểm sở hữu quan điểm không màng thế tục! Tuyệt vời! Xuất sắc! Trong thế giới này, người như anh chỉ có xíu xiu thôi!” Đôi mắt xanh lam của Frank Lee lộ vẻ mừng rỡ vô cùng, “Tôi chỉ định lai giống trâu đực, trâu cái và lúa mì với nhau để tạo ra một con nghé có thể mọc lúa mì thôi mà. Thế mà suýt thì tôi đã bị người của Giáo hội Mẫu Thần bế lên tòa án. Hỡi Thân Mẫu nhân từ, họ vốn đâu có hiểu được ý chí chân chính của ngài!”
Lai giống trâu đực, trâu cái và lúa mì với nhau… Đồ ác ma nhà ngươi… Bấy giờ Klein mới nhận ra, loại kỹ thuật lai giống mà mình nghĩ hoàn toàn khác biệt so với thứ nói ra từ miệng đối phương.
Hắn vẫn duy trì vẻ mặt không cảm xúc, cũng không giải thích gì. Dưới sự dẫn dắt đột nhiên trở nên nhiệt tình của Frank Lee, hắn sóng vai với ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya trên hành lang.
Dẫm chân lên bậc thang tầng cao hơn, linh cảm của Klein bị kích thích khi hắn đưa mắt nhìn sang một cái bóng bên cạnh mình.
Hình dáng ấy méo mó mọc ra từ trong bóng tối, cao gầy và nhợt nhạt.
Làn da trên gương mặt kẻ đó gần như trong suốt, chiếc mũi không hài hòa cao thẳng, cả người đem lại cảm giác ốm yếu.
“Đây là phó nhì của Tàu Tương Lai chúng ta, Heath Doyle.” Frank Lee hớn hở giới thiệu.
‘Kẻ Không Máu’ Heath Doyle, mức treo thưởng cao hơn ngươi, 7600 bảng? Klein tức thì đối chiếu khuôn mặt với tấm lệnh truy nã.
Heath gật đầu xem như chào hỏi rồi lẳng lặng rút về trong bóng tối.
“Anh ấy là một “Giám Mục Tường Vi”.” Khi xoay người hướng về phía phòng thuyền trưởng, Frank Lee nhiệt tình kể lại tình hình của Heath Doyle.
Cứ thế nói tên Danh sách của phó nhì nhà ngươi cho ta á? Klein suýt nhíu mày.
Hắn lặng yên quan sát ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya một chút, phát hiện ra cô có vẻ bất đắc dĩ.
“Anh đang lấy làm lạ và lo sợ rằng anh ấy là tín đồ thành kính của Chúa Sáng Thế Chân Thực và là một tên điên bị ô nhiễm ấy hả? Không đâu, haha. Anh ấy là một kẻ may mắn. Vì một sự cố nào đó, đang bình thường thì anh ấy bị vẩy vật liệu điều phối ma dược “Giám Mục Tường Vi” lên người, bị nó thẩm thấu vào nhưng may mà vẫn chống đỡ qua khỏi. Thành ra anh ấy trở thành một Người Phi Phàm khá kỳ lạ. Vì không trải qua giai đoạn “Người Lắng Nghe” nên anh ấy không bị ô nhiễm, cũng chẳng bị biến thành tên điên luôn. Chỉ cần không chủ động sử dụng loại năng lực phi phàm “Lắng nghe” này thì sẽ luôn là người bình thường.” Frank Lee khoe khoang.
Quả là một tên khiến người khác phải ghen ăn tức ở mà. Một phát đã thành Danh sách 6 rồi, hơn nữa tinh thần còn không bị thất thường như con rắn biển Kalvetua… Klein thầm than, nhìn ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ mở cửa phòng thuyền trưởng ra.
Cattleya chỉ vào trong, cất tiếng:
“Phòng của anh ở chếch phía đối diện, Frank sẽ dẫn anh đến đó. Có chuyện gì thì anh cứ đến thẳng đây tìm tôi.
Anh có thể đến phòng ăn dùng bữa bất cứ lúc nào, cũng có thể nhờ Frank đưa đồ ăn lên tận phòng anh. Quyết định thế nào tùy theo sở thích của anh.”
Cách xử lý mọi chuyện của ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ rất điêu luyện và dứt khoát luôn. Ừm, cô ta đúng là một quý cô trưởng thành và sáng suốt… Klein thầm khen trong lòng, dù ngoài mặt vẫn chẳng đổi sắc:
“Được.”
Hắn nhân cơ hội nhìn quanh bố cục trong phòng thuyền trưởng, phát hiện ở đó có giá sách, có gương toàn thân, có bàn và thảm.
Thế mà vẫn đọc sách á, chẳng phải cô ta không kịp hấp thụ được số tri thức mà Hiền Giả Ẩn Dật trút vào sao… Klein buồn cười thầm nghĩ.
Lúc này, thấy cuộc đối thoại đã đi tới hồi kết, Frank Lee hào hứng chào hàng:
“Ngài Sparrow, anh có muốn một phần khoai tây nướng cho bữa ăn khuya không?
Nó có mùi giống mùi thịt bò, vị của nó cũng giống vị thịt bò, nhưng nó là khoai tây một trăm phần trăm.”
Liệu ăn vào có sinh bệnh không vậy… Klein lạnh lùng đáp:
“Tôi không ăn bữa khuya.”
“Vậy thì thôi.” Frank Lee nhún vai, định dẫn Klein tới phòng của hắn.
Ngay khi ấy, ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya suy nghĩ đôi chút rồi cất lời:
“Ngài Sparrow, hẳn anh săn được kha khá kẻ địch, gặt hái được nhiều chiến lợi phẩm nhỉ.
Chẳng hay anh còn lại bao nhiêu đặc tính phi phàm? Có lẽ anh có thể dùng nó để thế chấp số tiền đi thuyền còn lại.”
Klein suy tư một hồi, điềm nhiên đáp:
“Phần lớn đều bán hết rồi.
Còn lại “Người Thẩm Vấn”, “Nhà Cách Đấu” và “Tên Điên”.”
Hắn không đề cập tới Con Mắt Đen Kịt, cũng chẳng nhắc đến đặc tính phi phàm “Ác Mộng”.
Quả nhiên là nhà thám hiểm nổi tiếng nhất trong mấy tháng gần đây… Kể cả đã bán hết phần lớn thì vẫn còn những ba đặc tính phi phàm… Cattleya thầm than thở, trầm ngâm nói:
“Tôi muốn “Nhà Cách Đấu”.”
Cô có một cấp dưới là “Chiến Sĩ” đến từ Quần đảo Gargas đã đóng góp đủ công trạng, đã có thể xin thăng cấp.