Tất cả cảnh sát trong sở đều được triệu tập ở phòng họp lớn, trên màn hình to Châu Khởi Đồng bắt đầu chiếu lên đó một đoạn video được quay từ con đường lớn gần cảng biển, cả đám người tập trung ngước đầu xem.
Trong video có ghi hình một chiếc xe Cadillac màu đen từ nãy cứ đỗ mãi ở con hẻm nhỏ u tối, vài phút sau một chiếc xe cùng hiệu cũng chạy đến, trong xe một người đàn ông đeo kính râm bước xuống, đi đến bên cửa sau của chiếc kia cúi đầu nói chuyện với ai đó, dù có xem thế nào cũng không thể nhìn rõ người trong xe bên kia là ai, lúc này bọn họ vẫn chưa biết người đang đứng là A Trạch.
“ Cảnh sát Châu, không thể nhìn rõ được mặt người trong xe “, một cảnh sát ngồi gần màn hình lên tiếng.
Tất cả bọn họ đều khó chịu nhìn nhau, dù có là người ngồi gần nhất cũng không thể nhìn ra được, hơn nữa trời lúc đó vô cùng tối còn có sương mù, chỉ thấy thấp thoáng, mở ảo người đàn ông đang đứng bên ngoài.
Châu Khởi Đồng phóng to hết cỡ màn hình ra chăm chú thật kỹ nhinc qua vài phút cũng không thể thấy rõ được, ông ta bất lực buông điều khiển ngồi xuống.
“ Này có thể thấy biển số xe đó, là chiếc bên ngoài “, một cảnh sat khác reo lên, giọng hớn hở, chỉ chỉ tay về phía màn hình. Một đám người đều đưa mắt nhìn lên, Châu Khởi Đồng một lần nữa điều chỉnh video, ông ta liền đứng bật dậy đi đến gần hơn.
“ Mau kiểm tra “, Châu KHởi Đồng hét lên.
Một cảnh sát ngồi gần chỗ ông ta liền cúi đầu gõ gõ chiếc máy tính trước mặt mình, nhìn màn hình lớn kia từng con số rồi hai tay nhanh như chớp trên bàn phím máy tính, sự căng thẳng bao trùm cả căn phòng lớn, mọi sựu chú đều tập trung vào anh ta.
Hai phút sau
Anh ta thở hắc một tiếng mạnh, từ từ ngước nhìn bọn họ, giọng nhẹ hắn: “ Là biển số giả, cả hai xe đều dùng biển giả “.
Một tiếng thở dài thật lớn từ tất cả những người khác, gương mặt ai cũng thất vọng thấy rõ, Châu Khởi Đồng ngã người xuống ghế tay siết chặt cái điều khiển.
Bạch Viêm từ ngoài đi vào, vẻ mặt anh ta bình thản lạ thường đi đến chỗ Châu Khởi Đồng nói khẽ vào tai ông ta rồi cả hai cùng nhau rời đi, để lại bọn người ngơ ngác nhìn theo, rồi cùng lần lượt đứng lên.
Về phòng làm việc của Châu Khởi Đồng, Bạch Viem đưa một tập tài liệu gì dó cho ông ta, tập trung xem vài phút rồi nhướng mày.
“ Tập đoàn Tinh Châu,… ý cậu là Bùi Mặc có liên quan đến vụ điều tra của chúng ta“ , Châu Khởi Đồng cất giọng không ta cũng không quá nhỏ, ngờ vực.
“ Tinh Châu này rõ là tập đoàn về trang sức nhưng lại có không ít hoạt động không mấy liên quan đến lĩnh vực, giống như chỉ là để che mắt người mà thôi, Bùi Mặc này làm sao có thể trong vài năm khiến Tinh Châu trở thành một con quái vật trên thương trường càng không thể một vài năm tạo dựng danh tiếng vững chắc như vậy, trong khi những hoạt động bọn họ đề ra đều không liên quan đến lĩnh vực kinh doanh của họ “, Bạch Viêm vẫn giữ nguyên nét bình thản.
Trước khi được điều sang sở thành phố Châu Thành, anh ta làm việc ở sở cảnh sát quôc tế và mục tiêu điều tra cũng chính là tên trùm ma túy Đông Nam Á, mấy năm qua cũng điều tra được không ít thông tin liên quan đến Bùi Mặc chỉ là vẫn chưa có bằng chứng xác thực hoàn toàn, nhưng chắc chắn Bùi Mặc là diện tình nghi đầu tiên cũng là quan trọng nhất.
Lần đầu tiên gặp Bùi Mặc, anh ta có ánh mắt lạ cũng chính là vì như vậy, càng không ngờ bạn gái của mình lại có quen biết gián tiếp với Bùi Mặc, điều này càng khiến Bạch Viêm như thể vớ được vang, em gái kẻ thù lại là bạn thân của bạn gái đây chẳng khác nào là ông trời tự tay dâng cơ hội đến.
Châu Khởi Đồng suy nghĩ một lâu rồi xem lại tập tài liệu trên tay, ông ta nhếch môi cười như không cười.
Nghĩ đến cậu con trai của mình, ông ta điều tra bao nhiêu năm không một manh mối vậy mà Châu Tuấn chỉ vài ba lần đã có thể khẳng định Bùi Mặc có liên quan, đây gọi là con hơn cha là nhà có phước, cậu con trai này quả là thiên bẩm trở thành một cảnh sát, hơn thế còn mang về cho ông một con ác chủ bài là Vận Nhi, cô là em gái của Bùi Mặc, Vận Nhi sẽ là một con cờ tốt cho nhiệm vụ lần này của ông ta, bất giác cười tà.
Nhìn lên Bạch Viêm, lạnh lùng nói: “ Tôi hiểu rồi, từ bây giờ chỉ cần tập trung vào Bùi Mặc, hơn nữa ở chỗ tôi còn đang giữ một người, con bé chính là điểm yếu trí mạng của hắn, nhiệm vụ lần này chỉ có thành công “.
Bạch Viêm nghe thấy cũng hiểu ra người ông ta nói đến là Vận Nhi, chỉ là hơi thấy khó hiểu tại sao cô lại ở chỗ ông ta được nhưng rồi cũng gật đầu cười khẽ, quay người rời đi.
Khi anh ta quay lại trên tay còn có hai ly café, kính cẩn mời Châu Khởi Đồng một ly hai người nhìn nhau cười rồi uống lấy.