Quỷ Môn Độc Thánh

Chương 242: Bị đánh





Đúng lúc này, điện thoại của Diệp Viễn lại reo lên.

Thư ký của Liễu Khánh Phi đột nhiên gọi điện cho anh.

“Anh Diệp, anh mau đến công ty dược liệu Liễu Thị một chuyến đi, có người đến công ty ép chúng tôi giao đơn thuốc ra, đồng thời còn đánh anh Phạm và anh Thẩm bị thương”.

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Viễn lạnh lẽo.

“Nhà họ Tiêu, đây chính là do các người ép tôi!”

Sau khi cúp máy, Diệp Viễn liền chạy đến công ty dược liệu Liễu Thị.

Lúc này, cửa công ty dược liệu Liễu Thị đang có một đám người vây quanh.

Những người này phần lớn đều là người phụ trách các gia tộc lớn vùng bản địa Giang Châu.

Bọn họ cũng nhận được điện thoại thư ký của Liễu Khánh Phi gọi đến, lập tức tới tiếp viện cho Liễu Khánh Phi.

Dù sao những đơn thuốc Diệp Viễn điều chế đã dẫn đến phản ứng cực lớn trên thị trường, các gia tộc ở Giang Châu cũng ăn được tiền hoa hồng.

Bây giờ có người đến cướp đơn thuốc thần kỳ giúp bọn họ kiếm được bộn tiền, làm sao bọn họ có thể ngồi im không quan tâm chứ.

Trong đám người còn có một nam một nữ đứng ngạo nghễ.

Hai người này không ai khác chính là Tiêu Thiến Thiến và Thượng Quan Thiên Thần.

Lúc này, gia chủ nhà họ Ngô ở Giang Châu mặt đầy giận dữ nhìn chằm chằm Thượng Quan Thiên Thần và Tiêu Thiến Thiến.



“Hai vị, lần này các người đến muốn chúng tôi giao ra đơn thuốc, điều này có vẻ cũng không coi người Giang Châu chúng tôi ra gì!”

Một đám người thuộc các gia tộc lớn ở Giang Châu cũng phẫn nộ nhìn ba người.

Đối mặt với vây quanh bốn phía của các gia chủ nhà giàu ở Giang Châu, nếu là người bình thường, e rằng sớm đã bị dọa cho són đái.

Nhưng khi Thượng Quan Thiên Thần và Tiêu Thiến Thiến đối mặt với những người này, bọn họ giống như nhìn kiến hôi.

Gia chủ nhà họ Ngô vừa nói xong.

Chỉ nghe thấy ‘bốp’ một tiếng!

Một cái tát của Thượng Quan Thiên Thần giáng lên mặt gia chủ nhà họ Ngô.

Gia chủ nhà họ Ngô trực tiếp bị cái tát này đánh bay, ngã lăn xuống đất, phun ra một ngụm lớn máu tươi, kèm theo răng trắng đầy miệng.

Thượng Quan Thiên Thần mặt đầy kinh thường nói.

“Ông là cái thá gì mà dám uy hiếp tôi!”

Gia chủ nhà họ Ngô bị đánh, mặt xấu hổ kèm theo tức giận.

Người của gia tộc khác có mặt ở đây cũng giận dữ.

Thượng Quan Thiên Thần này tát vào mặt gia chủ nhà họ Ngô ngay trước mặt tất cả mọi người, chẳng khái nào cũng tát vào mặt bọn họ.

Nhìn thấy bọn họ giận dữ, Thượng Quan Thiên Thần cười lạnh.

“Sao hả? Muốn ra tay?”

Nói xong, khí thế trên người anh ta mở hết, ở đây đều là người bình thường, làm sao có thể chịu nổi sức mạnh võ giả của Thượng Quan Thiên Thần này.



Mọi người lập tức bị sức mạnh này ép cho mặt trắng bệch, cơ thể không tự chủ được liền quỳ xuống.

“Cậu Thượng Quan, cô Tiêu, cơn gió nào thổi hai người đến đây vậy?”

Lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền đến.

Liễu Khánh Phi đẩy đám người ra, mặt mày tươi cười bước vào.

Liễu Khánh Phi đang làm việc bên ngoài, đột nhiên nhận được điện thoại của thư ký.

Nói có người đến cửa gây chuyện, không chỉ đánh Thẩm Tư Phàm và Phạm Thống, lại còn uy hiếp bọn họ giao đơn thuốc ra.

Điều này khiến Liễu Khánh Phi rất khó chịu, có người dám đến cửa gây chuyện.

Ông ta liền chạy về, vốn dĩ tưởng rằng người tìm đến gây chuyện là nhân vật nhỏ nào đó.

Không ngờ rằng người này lại là Thượng Quan Thiên Thần nhà Thượng Quan và Tiêu Thiến Thiến nhà họ Tiêu.

Mặc dù Liễu Khánh Phi biết Thượng Quan Thiên Thần và Tiêu Thiến Thiến, nhưng hai người này lại không quen Liễu Khánh Phi.

“Ông là cái quái gì vậy?”, Thượng Quan Thiên Thần mặt đầy kiêu ngạo nói.

Bị Thượng Quan Thiên Thần mắng, Liễu Khánh Phi trong lòng hết sức khó chịu, nhưng ông ta ông dám bày tỏ ra ngoài mặt.

Mặc dù nhà họ Liễu bọn họ cũng có chút thực lực ở thủ đô, nhưng so sánh với thế gia cổ võ nhà Thượng Quan của Thượng Quan Thiên Thần, nhà họ Liễu bọn họ không đáng nhắc đến.

Huống chi bên cạnh còn có một người nhà họ Tiêu mạnh hơn, Tiêu Thiến Thiến.

Nhà họ Tiêu càng không phải gia tộc nhà họ Liễu có thể đắc tội nổi.