Quỷ Môn Độc Thánh

Chương 316



Chương 316

Phùng Tiêu Tiêu đương nhiên sẽ không nói cho mấy người này biết cô ta đang đi làm ở hộp đêm Hoàng Cung, nếu không thì những người này sẽ nghĩ mình thành cái dạng gì đây.

Ngay sau đó Từ Văn nhìn về phía Hồ Vĩ nói: “Anh họ, công ty giao đồ ăn Hoàng Thị có phải là của Hoàng Vạn Kim lần trước đến nhà anh tìm bố anh bàn chuyện không?”

Hồ Vĩ gật đầu.

“Đúng, là ông ta!”

“Vậy tốt quá, anh mau gọi cho Hoàng Vạn Kim kia đi, bảo ông ta sắp xếp cho Tiêu Tiêu một chức vị tốt!”

“Không gọi được đâu, hôm qua công ty giao đồ ăn Hoàng Thị phá sản rồi, cái tên Hoàng Vạn Kim kia đã bị bắt!”

“Cái gì? Bị phong sát, sao lại bị phong sát?”, Từ Văn có chút nghi ngờ.

Hồ Vĩ trả lời: “Bởi vì Hoàng Vạn Kim này hôm qua đã đắc tội với bạn học của anh, mà bạn học đó là nhân vật lớn ở thủ đô, một câu nói của bạn học đó cũng khiến người của tập đoàn Lâm Thị ra tay, khiến cho công ty giao đồ ăn Hoàng Thị phá sản!”

“Cái gì? Anh họ có người bạn lợi hại vậy, có thể huy động được cả tập đoàn Lâm Thị? Lúc nào giới thiệu cho em nhé?”, Từ Văn kinh hãi nói.

Hồ Vĩ nhàn nhạt nói: “Người ta là người của gia tộc lớn ở thủ đô, đương nhiên có thể chỉ huy được tập đoàn Lâm Thị, chờ sau này có thời gian sẽ dẫn em đi giới thiệu với anh ta!”

Nói xong, Hồ Vĩ nhìn về phía Phùng Tiêu Tiêu, muốn thấy vẻ khiếp sợ trên mặt cô ta.

Lần này không để Hồ Vĩ thất vọng, lúc này Phùng Tiêu Tiêu trợn tròn hai mắt, không dám tin nhìn anh ta.

“Nhóc con, lần này biết ông đây lợi hại thế nào rồi hả!”

Vẻ mặt của Phùng Tiêu Tiêu có thể khiến Hồ Vĩ rất sảng khoái trong lòng.

Nào ngờ, sở dĩ Phùng Tiêu Tiêu khiếp sợ là bởi vì cô ta cảm thấy lời này của Hồ Vĩ thật trơ trẽn.

Bởi vì cô ta là người trong cuộc đầu tiên của chuyện này, mà người chỉ huy tập đoàn Lâm Thị phong sát Hoàng Vạn Kim lúc này đang ngồi bên cạnh cô, điên cuồng quét sạch đồ ăn trên bàn.

Mà cái tên mặt dày vô liêm sỉ Hồ Vĩ này lại xuyên tạc câu chuyện, còn nói Diệp Viễn là bạn học của anh ta.

Loại mặt dày vô liêm sỉ này đúng là vô địch thiên hạ.

Từ Văn nhìn thấy dáng vẻ của Phùng Tiêu Tiêu, biết Phùng Tiêu Tiêu nhất định đã bị kinh động bởi thực lực của anh họ cô ta.

Cô ta vội vàng tranh thủ cướp lấy thời cơ: “Tiêu Tiêu à, công ty cậu đang làm đã bị phong sát rồi, cậu cũng sắp thất nghiệp, vậy thì cậu cứ đến công ty của anh họ tôi làm đi, để anh họ tôi sắp xếp cho cậu chức vị tốt hơn chút”.

“Đúng rồi, Tiêu Tiêu à, em đến công ty tôi, tôi sắp xếp cho em chức vị tổng giám đốc, lương tháng năm chục ngàn! Thế nào?”

Hồ Vĩ cảm thấy, bây giờ đưa giá tiền này ra, Phùng Tiêu Tiêu chắc chắn sẽ đồng ý.

Dù sao năm chục ngàn một tháng cũng là tiền lương vô cùng cao.

Chỉ cần Phùng Tiêu Tiêu đi đến công ty anh ta, đến lúc đó tùy tiện dùng chút tiền, ôm cô ta ngoan ngoãn nằm trên giường mình.

Lúc này, trong lòng Hồ Vĩ đã nghĩ xong, đến lúc đó nên chơi người đẹp Phùng Tiêu Tiêu này thế nào.

Nhưng điều khiến anh ta không ngờ đến chính là Phùng Tiêu Tiêu lại một lần nữa từ chối.