Quỷ Nhân Diệp Gia Thôn

Chương 1587: Chân Tướng Sự Tình (1)



”Cái gì, ông ôm mục đích đi cua ả?” Diệp Thiếu Dương nhịn không được xen vào một câu.

Hạng Tiểu Vũ trả lời: “Không phải đâu, ta đường đường là thủ tịch đệ tử của Tam Thần Miếu, chẳng lẻ sẽ thích một Phi Cương sao.”

Ba người Diệp Thiếu Dương nhìn nhau, đều khiếp sợ không thôi, cớ sự này của hai người bọn họ đã bị điều tra qua điều tra lại mấy lần, nào nghĩ đến sẽ được biết một cái sự thật trái ngược một trăm tám mươi độ như thế này, lần này do chính miệng Hạng Tiểu Vũ nói, chắc chắn sẽ không sai.

Hóa ra Hạng Tiểu Vũ không hề thích Vương Mạn Tư… Không biết tại sao Diệp Thiếu Dương nghe được lời này lại cảm thấy có chút mất mát, nói: “Vương Mạn Tư vì ngươi mới điên cuồng, ý của ta là, mới đầu ả vì ngươi mà nguyện ý từ bỏ thân phận Thi Tộc.”

Hạng Tiểu Vũ nói: “Không tệ, nhưng vậy thì sao, Diệp Thiên Sư, sư phụ ngươi chẳng lẽ không nói với ngươi, thân là pháp sư trảm yêu trừ ma, mọi tà vật trên thế gian chỉ có thể giết không thể cứu!”

“Trảm yêu trừ ma là nhiệm vụ của ta, nhưng lời ngươi nói đúng là sư phụ ta chưa từng dạy ta, sư phụ ta dạy, vạn vật đều có linh, cho dù là một con cương thi thì chỉ cần mở linh trí liền có thể phân chia thiện ác, nào có thể quơ đũa cả nắm?”

Diệp Thiếu Dương bình tĩnh nhìn y, “Còn có, ta không cần bất kỳ kẻ nào tới dạy ta nên làm gì, ngươi càng không có tư cách.”

Hạng Tiểu Vũ bỗng nhiên cười lên, gật đầu nói: “Ngươi rất tự phụ, giống ta năm đó vậy.”

Rốt cuộc Tạ Vũ Tình không kìm nén được, lạnh lùng nói: “Hắn là Diệp Thiếu Dương, hắn không giống bất kỳ kẻ nào, cho dù là Đạo Phong cũng không có tư cách nói lời này, ngươi là cái thá gì mà dạy dỗ hắn!”

Hạng Tiểu Vũ không hề tức giận hỏi: “Đạo Phong là ai?”

Diệp Thiếu Dương trả lời: “Đừng nói linh tinh, nói chính sự tiếp đi.”

Hạng Tiểu Vũ trầm mặc đôi chút, mới nói tiếp: “Ta tiếp cận ả là vì muốn biết rõ thực lực và thủ đoạn công kích của ả, sau khi tìm hiểu rõ hơn ta mới biết, bằng sức mạnh của một mình ta căn bản không có cách nào thu phục ả, bởi vậy ta mới cùng sư muội Tang Tang tìm thêm mấy pháp sư, cùng nhau diễn luyện trận pháp, đồng thời, ta âm thần mang Ngũ Sắc Huyền Thạch từ trong tông môn tới…

Đây là một loại linh thạch của gới pháp thuật phương Tây, cực kỳ trân quý, nếu như không phải vì phòng ngừa Thi Tộc quấy phá nhân gian, tông môn sẽ không để ta lấy đi linh vật quý giá như vậy. Ta khắc đạo văn lên Ngũ Sắc Huyền Thạch, sơn vào các vị trí ngũ giác trong sân trường, ngày đêm hấp thu linh khí, chờ cho linh khí được hấp thu đầy đủ liền có thể khai trận tác pháp.

Tác dụng của trận pháp này chỉ có một, chính là có thể định trụ toàn bộ sân trường, tránh cho Vương Mạn Tư thi triển lực lượng của Thi Tộc, kéo trường học vào Thanh Minh Giới, ngươi có thể tìm được Địa Hồn của ta, khẳng định là đã đi qua chỗ kia, ngươi hẳn là đã chứng kiến thực lực của ả tại đó, căn bản là không có cách nào đối phó.

Nhưng chỉ cần chặn được lực Thi Tộc của ả, buộc ả phải ra khỏi không gian thực để đối đầu với chúng ta, lúc này tái phát thần lực của đại trận ở lầu số năm, tuyệt đối có thể đánh bại ả… Rất đáng tiếc, lúc chúng ta chuẩn bị đến thời điểm cuối cùng thì Tang Tang hành động khác thường khiến cho Vương Mạn Tư hoài nghi, đến chất vấn ta.

Lúc chuyện sắp bại lộ, ta chỉ có thể sớm hành động, ngay lúc đó Ngũ Sắc HUyền Thạch còn chưa có hấp thu đầy đủ linh khí, không thể phát huy hết tác dụng, chúng ta dựa vào trận pháp lầu số năm để đại chiến với ả một trận, cuối cùng vẫn là để ả nắm lấy cơ hổi, thi triển lực Thi Tộc…

Chúng ta thất bại trong gang tấc, ta tận mắt thấy ả kéo toàn bộ trường học vào Thanh Minh Giới, tạo ra không gian luân hồi, đành phải thi triển DIS nguyền rủa để tăng cường pháp lực, thừa dịp bất ngờ nhốt ả vào trong không gian kia rồi phong ấn lại, cũng coi như là lưỡng bại câu thương, nhưng ta không cảm tử, chỉ có thể ở nhờ vào lực lượng nguyền rủa, mở hồn phách ra, thi thể cũng để cho Lý Tố Chân xử lý thật tốt, giữ hoàn chỉnh.

Bởi vì ta biết chỉ cần một khi không gian giam cầm còn tồn tại thì nó chính là một quả boom hẹn giờ, Vương Mạn Tư sớm muộn gì cũng sẽ đợi đến lúc để trở về chốn cũ. Mà ta bố trí hết thảy để chắc chắn rằng kẻ đến sau lúc điều tra sự việc nhất định sẽ tra tới ta, cuối cùng giúp ta phục sinh.”

Hạng Tiểu Vũ nói một hơi tới đây mới dừng lại, dùng giọng nói khí phác mà nói: “Ta muốn phục sinh là để tiêu diệt Vương Mạn Tư một cách triệt để, giải quyết toàn bộ nguyên nhân sự việc, chỉ có ta mới có thể mở Ngũ Sắc Huyền Thạch ra!”

Ba người Diệp Thiếu Dương nghe xong, trầm ngâm một lát, Diệp Thiếu Dương hơi nghi hoặc hỏi: “Vì sao Ngô Tang và Lý Tố Chân đều không nói gì với ta về việc của Ngũ Sắc Huyền Thạch, Lý Tố Chân thì không nói, nhưng Ngô Tang là sư muội của ngươi, chẳng lẽ bà ta không biết chuyện này?”

“Không biết, Tang Tang là người trọng tình cảm, nó và Vương Mạn Tư quá thân nhau, ta không dám nói cho nó biết, ngay cả động cơ ban đầu đến điều tra nó cũng không rõ ràng lắm. Tuy nhiên đến cuối vẫn là nó làm hỏng chuyện.”

Dừng lại một chút, Hạng Tiểu Vũ lại nói: “Việc của Ngũ Sắc Huyền Thạch ngoại trừ ta ra, không còn người thứ hai biết.”

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Nhưng mà chúng ta đã kiểm tra sân trường, không có phát hiện dị động nào.”

Hạng Tiểu Vũ cười trả lời: “Không phát hiện dị động là bởi vì hoàn toàn không có kích hoạt, ngay cả Vương Mạn Tư cũng không biết có nó tồn tại, cho nên, nó chính là đòn sát thủ của chúng ta, cũng là vũ khí bí mật, chỉ cần có thể kích hoạt Ngũ Sắc Huyền Thạch, định trụ không gian giam cầm, để ả dùng tu vi thật chiến đấu với chúng ta, đến lúc đó nếu như chúng ta còn không giết được ả thì Diệp Thiên Sư, vậy chúng ta đáng phải xuống Địa Ngục.”

Diệp Thiếu Dương cong cong khóe miệng, “Chỉ đơn giản như vậy?”

“Không đơn giản chút nào đâu, kích hoạt Ngũ Sắc Huyền Thạch không dễ dàng như vậy, nếu không thì lúc trước làm sao lại không kịp thao tác.” Ngữ khí của Hạng Tiểu Vũ chậm lại, nộ ra một nỗi niềm khó nói.

Diệp Thiếu Dương thấy y như vậy nên không tiếp tục truy vấn nữa.

“Còn chuyện của Ma Tâm Thảo ở Địa Ngục là sao?” Diệp Thiếu Dương hỏi.

“Ta nghe người sư điệt kia nói, ta cũng không biết, năm đó Vương Mạn Tư không dùng thứ này để làm vũ khí.

Diệp Thiếu Dương kể lại Ma Tâm Thảo và ác linh mà Nữ Bạt lấy từ Địa Ngục lên cho Hạng Tiểu Vũ nghe, sau khi Hạng Tiểu Vũ nghe xong, sắc mặt cũng trầm trọng hẳn, nói: “Các ngươi có biết quan hệ giữa Vương Mạn Tư và Nữ Bạt này như thế nào không?”

“Nghe Ngô Tang nói, Vương Mạn Tư là em gái của Nữ Bạt?” Tạ Vũ Tình xen vào.

Hạng Tiểu Vũ nói: “Nữ Bạt không vào luân hồi, không xuống Địa Ngục, cũng không thể đẻ con, ở đâu ra em gái? Ta nghe Vương Mạn Tư nói, năm đó Nữ Bạt bị ba đại Thiên Sư của Huyền Không Quan liên thủ để trấn áp, trúng mai phục, trong lúc tình thế cấp bách, cắt thịt dưỡng linh, sáng tạo ra tam đại thân phân, Vương Mạn Tư chính là một trong số đó.

Nữ Bạt sáng tạo ra ba cái linh thân khác, vốn là muốn dựa vào bọn nó để cứu mình ra khỏi Vạn Yêu Tháp của Huyền Không Quan, tam đại linh thân này tu luyện rất nhiều năm, nhưng hiểu chỉ dựa vào lực lượng cá nhân thì không cách nào thành công, bởi vậy Vương Mạn Tư mới đi tới trường học này, muốn chiếm lấy âm sào quỷ huyệt của lầu số bốn, lập trận địa cho Thi Tộc ở nhân gian, từ từ mà mưu toan. ”Cái gì, ông ôm mục đích đi cua ả?” Diệp Thiếu Dương nhịn không được xen vào một câu.

Hạng Tiểu Vũ trả lời: “Không phải đâu, ta đường đường là thủ tịch đệ tử của Tam Thần Miếu, chẳng lẻ sẽ thích một Phi Cương sao.”

Ba người Diệp Thiếu Dương nhìn nhau, đều khiếp sợ không thôi, cớ sự này của hai người bọn họ đã bị điều tra qua điều tra lại mấy lần, nào nghĩ đến sẽ được biết một cái sự thật trái ngược một trăm tám mươi độ như thế này, lần này do chính miệng Hạng Tiểu Vũ nói, chắc chắn sẽ không sai.

Hóa ra Hạng Tiểu Vũ không hề thích Vương Mạn Tư… Không biết tại sao Diệp Thiếu Dương nghe được lời này lại cảm thấy có chút mất mát, nói: “Vương Mạn Tư vì ngươi mới điên cuồng, ý của ta là, mới đầu ả vì ngươi mà nguyện ý từ bỏ thân phận Thi Tộc.”

Hạng Tiểu Vũ nói: “Không tệ, nhưng vậy thì sao, Diệp Thiên Sư, sư phụ ngươi chẳng lẽ không nói với ngươi, thân là pháp sư trảm yêu trừ ma, mọi tà vật trên thế gian chỉ có thể giết không thể cứu!”

“Trảm yêu trừ ma là nhiệm vụ của ta, nhưng lời ngươi nói đúng là sư phụ ta chưa từng dạy ta, sư phụ ta dạy, vạn vật đều có linh, cho dù là một con cương thi thì chỉ cần mở linh trí liền có thể phân chia thiện ác, nào có thể quơ đũa cả nắm?”

Diệp Thiếu Dương bình tĩnh nhìn y, “Còn có, ta không cần bất kỳ kẻ nào tới dạy ta nên làm gì, ngươi càng không có tư cách.”

Hạng Tiểu Vũ bỗng nhiên cười lên, gật đầu nói: “Ngươi rất tự phụ, giống ta năm đó vậy.”

Rốt cuộc Tạ Vũ Tình không kìm nén được, lạnh lùng nói: “Hắn là Diệp Thiếu Dương, hắn không giống bất kỳ kẻ nào, cho dù là Đạo Phong cũng không có tư cách nói lời này, ngươi là cái thá gì mà dạy dỗ hắn!”

Hạng Tiểu Vũ không hề tức giận hỏi: “Đạo Phong là ai?”

Diệp Thiếu Dương trả lời: “Đừng nói linh tinh, nói chính sự tiếp đi.”

Hạng Tiểu Vũ trầm mặc đôi chút, mới nói tiếp: “Ta tiếp cận ả là vì muốn biết rõ thực lực và thủ đoạn công kích của ả, sau khi tìm hiểu rõ hơn ta mới biết, bằng sức mạnh của một mình ta căn bản không có cách nào thu phục ả, bởi vậy ta mới cùng sư muội Tang Tang tìm thêm mấy pháp sư, cùng nhau diễn luyện trận pháp, đồng thời, ta âm thần mang Ngũ Sắc Huyền Thạch từ trong tông môn tới…

Đây là một loại linh thạch của gới pháp thuật phương Tây, cực kỳ trân quý, nếu như không phải vì phòng ngừa Thi Tộc quấy phá nhân gian, tông môn sẽ không để ta lấy đi linh vật quý giá như vậy. Ta khắc đạo văn lên Ngũ Sắc Huyền Thạch, sơn vào các vị trí ngũ giác trong sân trường, ngày đêm hấp thu linh khí, chờ cho linh khí được hấp thu đầy đủ liền có thể khai trận tác pháp.

Tác dụng của trận pháp này chỉ có một, chính là có thể định trụ toàn bộ sân trường, tránh cho Vương Mạn Tư thi triển lực lượng của Thi Tộc, kéo trường học vào Thanh Minh Giới, ngươi có thể tìm được Địa Hồn của ta, khẳng định là đã đi qua chỗ kia, ngươi hẳn là đã chứng kiến thực lực của ả tại đó, căn bản là không có cách nào đối phó.

Nhưng chỉ cần chặn được lực Thi Tộc của ả, buộc ả phải ra khỏi không gian thực để đối đầu với chúng ta, lúc này tái phát thần lực của đại trận ở lầu số năm, tuyệt đối có thể đánh bại ả… Rất đáng tiếc, lúc chúng ta chuẩn bị đến thời điểm cuối cùng thì Tang Tang hành động khác thường khiến cho Vương Mạn Tư hoài nghi, đến chất vấn ta.

Lúc chuyện sắp bại lộ, ta chỉ có thể sớm hành động, ngay lúc đó Ngũ Sắc HUyền Thạch còn chưa có hấp thu đầy đủ linh khí, không thể phát huy hết tác dụng, chúng ta dựa vào trận pháp lầu số năm để đại chiến với ả một trận, cuối cùng vẫn là để ả nắm lấy cơ hổi, thi triển lực Thi Tộc…

Chúng ta thất bại trong gang tấc, ta tận mắt thấy ả kéo toàn bộ trường học vào Thanh Minh Giới, tạo ra không gian luân hồi, đành phải thi triển DIS nguyền rủa để tăng cường pháp lực, thừa dịp bất ngờ nhốt ả vào trong không gian kia rồi phong ấn lại, cũng coi như là lưỡng bại câu thương, nhưng ta không cảm tử, chỉ có thể ở nhờ vào lực lượng nguyền rủa, mở hồn phách ra, thi thể cũng để cho Lý Tố Chân xử lý thật tốt, giữ hoàn chỉnh.

Bởi vì ta biết chỉ cần một khi không gian giam cầm còn tồn tại thì nó chính là một quả boom hẹn giờ, Vương Mạn Tư sớm muộn gì cũng sẽ đợi đến lúc để trở về chốn cũ. Mà ta bố trí hết thảy để chắc chắn rằng kẻ đến sau lúc điều tra sự việc nhất định sẽ tra tới ta, cuối cùng giúp ta phục sinh.”

Hạng Tiểu Vũ nói một hơi tới đây mới dừng lại, dùng giọng nói khí phác mà nói: “Ta muốn phục sinh là để tiêu diệt Vương Mạn Tư một cách triệt để, giải quyết toàn bộ nguyên nhân sự việc, chỉ có ta mới có thể mở Ngũ Sắc Huyền Thạch ra!”

Ba người Diệp Thiếu Dương nghe xong, trầm ngâm một lát, Diệp Thiếu Dương hơi nghi hoặc hỏi: “Vì sao Ngô Tang và Lý Tố Chân đều không nói gì với ta về việc của Ngũ Sắc Huyền Thạch, Lý Tố Chân thì không nói, nhưng Ngô Tang là sư muội của ngươi, chẳng lẽ bà ta không biết chuyện này?”

“Không biết, Tang Tang là người trọng tình cảm, nó và Vương Mạn Tư quá thân nhau, ta không dám nói cho nó biết, ngay cả động cơ ban đầu đến điều tra nó cũng không rõ ràng lắm. Tuy nhiên đến cuối vẫn là nó làm hỏng chuyện.”

Dừng lại một chút, Hạng Tiểu Vũ lại nói: “Việc của Ngũ Sắc Huyền Thạch ngoại trừ ta ra, không còn người thứ hai biết.”

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Nhưng mà chúng ta đã kiểm tra sân trường, không có phát hiện dị động nào.”

Hạng Tiểu Vũ cười trả lời: “Không phát hiện dị động là bởi vì hoàn toàn không có kích hoạt, ngay cả Vương Mạn Tư cũng không biết có nó tồn tại, cho nên, nó chính là đòn sát thủ của chúng ta, cũng là vũ khí bí mật, chỉ cần có thể kích hoạt Ngũ Sắc Huyền Thạch, định trụ không gian giam cầm, để ả dùng tu vi thật chiến đấu với chúng ta, đến lúc đó nếu như chúng ta còn không giết được ả thì Diệp Thiên Sư, vậy chúng ta đáng phải xuống Địa Ngục.”

Diệp Thiếu Dương cong cong khóe miệng, “Chỉ đơn giản như vậy?”

“Không đơn giản chút nào đâu, kích hoạt Ngũ Sắc Huyền Thạch không dễ dàng như vậy, nếu không thì lúc trước làm sao lại không kịp thao tác.” Ngữ khí của Hạng Tiểu Vũ chậm lại, nộ ra một nỗi niềm khó nói.

Diệp Thiếu Dương thấy y như vậy nên không tiếp tục truy vấn nữa.

“Còn chuyện của Ma Tâm Thảo ở Địa Ngục là sao?” Diệp Thiếu Dương hỏi.

“Ta nghe người sư điệt kia nói, ta cũng không biết, năm đó Vương Mạn Tư không dùng thứ này để làm vũ khí.

Diệp Thiếu Dương kể lại Ma Tâm Thảo và ác linh mà Nữ Bạt lấy từ Địa Ngục lên cho Hạng Tiểu Vũ nghe, sau khi Hạng Tiểu Vũ nghe xong, sắc mặt cũng trầm trọng hẳn, nói: “Các ngươi có biết quan hệ giữa Vương Mạn Tư và Nữ Bạt này như thế nào không?”

“Nghe Ngô Tang nói, Vương Mạn Tư là em gái của Nữ Bạt?” Tạ Vũ Tình xen vào.

Hạng Tiểu Vũ nói: “Nữ Bạt không vào luân hồi, không xuống Địa Ngục, cũng không thể đẻ con, ở đâu ra em gái? Ta nghe Vương Mạn Tư nói, năm đó Nữ Bạt bị ba đại Thiên Sư của Huyền Không Quan liên thủ để trấn áp, trúng mai phục, trong lúc tình thế cấp bách, cắt thịt dưỡng linh, sáng tạo ra tam đại thân phân, Vương Mạn Tư chính là một trong số đó.

Nữ Bạt sáng tạo ra ba cái linh thân khác, vốn là muốn dựa vào bọn nó để cứu mình ra khỏi Vạn Yêu Tháp của Huyền Không Quan, tam đại linh thân này tu luyện rất nhiều năm, nhưng hiểu chỉ dựa vào lực lượng cá nhân thì không cách nào thành công, bởi vậy Vương Mạn Tư mới đi tới trường học này, muốn chiếm lấy âm sào quỷ huyệt của lầu số bốn, lập trận địa cho Thi Tộc ở nhân gian, từ từ mà mưu toan.