Quỷ Nhân Diệp Gia Thôn

Chương 2404: Chân Tác Giả Thì (2)



Cuối cùng vẫn là lão Quách nói: “Ta thấy như vậy, ta tế luyện mấy viên thủy tinh, mặc kệ làm vòng cổ hay là nhẫn, dù sao cần đeo ở trên người, những thủy tinh này, đều làm phép tể luyện, chỉ cần ở trong phạm vi nhất định, chỉ cần dùng cường khí kích hoạt một cái trong đó, cái còn lại đều sẽ sáng, như vậy Thiếu Dương đệ lúc nhìn thấy chúng ta, chuyện thứ nhất chính là kích hoạt thủy tinh của đệ, nếu chúng ta cũng sáng, vậy không có vấn đề, không sáng mà nói, vậy khẳng định chính là câu hồn sứ giả.”

Diệp Thiếu Dương gãi đầu nói: “Biện pháp này thật phiền toái.”

“Vậy có biện pháp nào, tạm thời cứ như vậy đi, nếu nghĩ được biện pháp tốt hơn, lại đổi sau.”

Đoàn người đều cảm thấy khả thi. Lão Quách tỏ vẻ mình trở về bắt đầu tể luyện luôn, thời gian nhiều nhất cũng chỉ một ngày có thể xử lý xong, thứ này thật ra không tốn công, đặt ở nơi khác cũng vô dụng, nhưng dùng để ứng phó cục diện trước mắt vẫn là rất hữu hiệu.

Trương Tiểu Nhị nói: “Chờ chút, à, thứ này cần cương khí mới có thể kích hoạt phải không. Vậy Vũ Tình cùng Tinh Như bọn họ không có cường khí làm sao bây giờ?

Lão Quách nói: “Không cần các cô ấy kích hoạt, cũng không cần có kích hoạt, đây là cho Thiếu Dương dùng.”

Trường Tiểu Nhị nói: “Vậy nếu cầu hồn sứ giả biến thành bộ dáng sự phụ thì sao, chúng ta làm sao mà phân biệt.”

Lão Quách ngây ngốc nhìn cô, “Cô ngốc thế, bọn họ biến thành bộ dáng tiểu sư đệ làm gì, giết cô

sao, giết cô làm gì? Người hắn muốn giết là tiểu sư đệ!” “Cái này..” Trương Tiểu Nhị không thoải mái, “Chưa chắc muốn giết tôi đâu, chẳng may biến thành sư phụ, lừa tôi mở cửa, sau đó phi lễ tôi vân vân.”

Nói ra một câu khiến mọi người cạn lời.

Lão Quách nhếch miệng cười nói: “Nữ hiệp, người ta nếu muốn phi lễ cô, căn bản không cần biến thành bộ dáng sư phụ cô đã được rồi, chỉ cái công phu mèo ba chân đó của cô…”

“Anh ra đây!

Diệp Tiểu Manh muốn nói lại thôi, đột nhiên nói: “Chúng ta ở đây nói chuyện, hắn sẽ không nghe được chứ?”

Vừa nói ra, mọi người đều trở nên cảnh giác.

Diệp Thiếu Dương dứt khoát về mấy tấm linh phù, phân biệt dán lên cửa sổ, như vậy tuy không thể hoàn toàn ngăn cách không gian trong ngoài, đối với Đế Thính loại đó vô dụng, nhưng hắn tự tin tà vật bình thường tuyệt đối không có khả năng vượt qua linh phụ của mình mà không bị mình phát hiện.

“Em nói đi.”

“Em muốn nói… Chúng ta nhiều người như vậy, câu hồn sứ giả vì sao không xuống tay với chúng ta, ví dụ bắt cóc một ai trong chúng ta, dùng để áp chế anh? Lấy tính cách của ca ca, thực sự xảy ra loại chuyện này, nhất định rất khó xử.”

Một câu, khiến mọi người đều bắt đầu tự hỏi.

Đúng vậy, thật ra bản thân tất cả bọn họ đều biết, biện pháp tốt nhất đối phó Diệp Thiếu Dương, thật ra không phải như thế nào nhằm vào cá nhân hắn, mà là những người này bên cạnh hắn… Diệp Thiếu Dương trong tình nghĩa nhất, thậm chí thực ép đến một bước đó, lấy mạng đổi mạng hắn cũng làm.

Nhưng cho tới nay, thật sự chưa có tà vật nào từng làm như vậy, Vương Mạn Tư bắt cóc Lãnh Ngọc, còn là vì Lãnh Ngọc tiếp xúc với cô ta, cũng là bất đắc dĩ mới làm.

“Chẳng lẽ chỉ số thông minh của những tà vật này đều không được, không nghĩ tới một điểm này?” Trương Tiểu Nhị lẩm bẩm.

Lão Quách nói: “Những tà vật này rất thông minh, không kém hơn nhân loại.”

“Nhưng đại bộ phận tà vật, trừ quỷ, bọn nó đều có một điểm không bằng nhân loại, đó là cảm tình…”

Thấy đoàn người không hiểu gì nhìn mình, Tiểu Cửu tiếp tục u ám nói: “Một điểm trung tâm, bọn chúng không tin, Thiếu Dương sẽ vì bằng hữu đi liều mạng, thậm chí trả giá sinh mệnh bản thân.”

“Bọn chúng không tin?” Diệp Thiếu Dương cau mày.

“Đúng vậy, trên người chính bọn chúng, không có loại tinh thần hy sinh này, bởi vậy cùng với thôi nhân, cảm thấy người khác cũng sẽ không, cho rằng cho dù là đem người bên cạnh anh giết sạch, anh cũng không có khả năng hy sinh, vì người khác ngược lại sẽ đem tới cho anh lực lượng của thù hận… Cho nên, vì sao phải làm như vậy, nếu không thành công, còn dễ bại lộ bản thân.”

Đoàn người nghe Tiểu Cửu nói chuyện, đều tự lâm vào suy nghĩ sâu xa.

Diệp Thiếu Dương nói: “Nhưng, tà vật cũng có kẻ hữu tình có nghĩa, sao có thể không lý giải được tình cảm nhân loại?”

Tiểu Cửu nói: “Ta vật cũng có hai loại chính tu và tà tu, có thể đối đầu với anh, đều là tà tu nhỉ. Ta tu, muốn tồn tại ở nhân gian, đều là hạng âm hiểm giả dối, bản thân chính là cá lớn nuốt cá bé, bọn chúng sao có thể lý giải tinh thần hiến thân của nhân loại.”

“Đúng đúng đúng, Tiểu Cửu nói có đạo lý.” Lão Quách tiếp nhận câu chuyện, nói: “Còn có một loại, chính là những tà vật này đều rất tự đại, tiểu sư đệ lại sở trường giả heo ăn lão hổ, bọn chúng luôn cảm thấy đệ một pháp sự nhân gian, cho dù lợi hại nữa, bọn chúng cũng có thể xử lý được đệ, căn bản khinh thường dùng loại thủ đoạn cấp thấp đó.”

Trương Tiểu Nhị kinh ngạc nói: “Nghe mọi người nói như vậy, sao em cảm thấy, nhân loại mới là sinh linh đáng

sợ nhất.”

“Con người vốn đã là đáng sợ nhất.” Diệp Thiếu Dương nói, “Lòng người đáng sợ nhất. Cũng chính là vì vậy, mặc kệ tà vật, hay là tổ chức nào, đều không chiếm lĩnh được nhân gian.”

Lâm Tam Sinh nói: “Nhưng mọi người vẫn cẩn thận một chút, tránh cho có điều ngoài ý muốn xảy ra.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nói với Tiểu Cửu: “Em về Thanh Khâu son đi. Bên đó càng cần em hơn nữa, mấy người cũng đều đi, dựa theo trước đó nói, đi sưu tập tình báo, ta bên này nếu có cần, lại gọi các ngươi tới đây.”

“Em là cần về, để điều tra tình huống Thi tộc bên kia, tương lai còn đi nghĩ cách cứu viện Lãnh Ngọc, nhưng… Một mình anh đối phó cấu hồn sứ giả, có được không?” Tiểu Cửu có chút lo lắng.

“Không thành vấn đề. Sóng to gió lớn nào anh chưa từng gặp, một câu hồn sứ giả, không giết nổi anh.”

Tiểu Cửu nhìn hắn gật gật đầu.

Lão Quách nói: “Các người đi trước đi, để lại một người là được, ta thấy Mỹ Hoa đi. Chờ ta tế luyện xong thủy tinh, bảo Mỹ Hoa qua đưa cho các ngươi, Mỹ Hoa cô đợi theo tôi về cửa hàng.”

“Vì sao là tôi chứ!” Mỹ Hoa có chút không thoải mái.

Diệp Thiếu Dương cười nói: “Anh ta nhìn trúng cô rồi.”

Mỹ Hoa bĩu môi.

Diệp Thiếu Dương dặn đoàn người thêm một phen, sau đó bảo bọn họ lên đường. Tiểu Cửu tuy không nỡ đối với Diệp Thiếu Dương, nhưng lấy tính cách cô, cũng không nói nhiều, chỉ là đem Đông Hoàng Chung giao cho hắn.

“Em cầm là được, cho anh làm gì?

Tiểu Cửu cười nói: “Nó đã bị anh tể luyện, là pháp khí thuộc riêng về anh, em hiện tại đã không thể sử dụng.”

“Em… Không đúng nhỉ.” Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới cái gì, “Lúc trước ở Hiên Viên son… Em không phải muốn dùng nó đọ sức một lần với bọn Tinh Nguyệt Nô sao?”

“Đó chỉ là hù dọa bọn họ mà thôi, coi như là một ván bạc đi. Bọn họ không biết nội tình, Đông Hoàng Chung này, nay chỉ có một mình anh có thể sử dụng, chẳng qua… Lấy pháp lực của anh, chỉ sợ còn chưa thể khống chế nó, sử dụng một lần, thần thức nhất định sẽ chịu tổn thương không thể khôi phục, nhớ lấy, không đến tuyệt cảnh vạn bất đắc dĩ, tuyệt không được dùng!”

Diệp Thiếu Dương nhìn Đông Hoàng Chung trong tay, gật gật đầu, dặn cô vài câu, sau đó Tiểu Cửu xé rách hư không, mang theo Tiểu Thanh Tiểu Bạch bọn họ cùng nhau đi, chỉ có Qua Qua và Lâm Tam Sinh lưu lại, ngay cả Bánh Bao cũng bị Diệp Thiếu Dương đuổi đi, theo đoàn người đi Thanh Minh Giới lịch luyện một phen, cũng coi như bồi dưỡng một chút cảm tình giữa bọn họ, dù sao Bánh Bao trừ Qua Qua, cũng không thân quen với bọn họ. Cuối cùng vẫn là lão Quách nói: “Ta thấy như vậy, ta tế luyện mấy viên thủy tinh, mặc kệ làm vòng cổ hay là nhẫn, dù sao cần đeo ở trên người, những thủy tinh này, đều làm phép tể luyện, chỉ cần ở trong phạm vi nhất định, chỉ cần dùng cường khí kích hoạt một cái trong đó, cái còn lại đều sẽ sáng, như vậy Thiếu Dương đệ lúc nhìn thấy chúng ta, chuyện thứ nhất chính là kích hoạt thủy tinh của đệ, nếu chúng ta cũng sáng, vậy không có vấn đề, không sáng mà nói, vậy khẳng định chính là câu hồn sứ giả.”

Diệp Thiếu Dương gãi đầu nói: “Biện pháp này thật phiền toái.”

“Vậy có biện pháp nào, tạm thời cứ như vậy đi, nếu nghĩ được biện pháp tốt hơn, lại đổi sau.”

Đoàn người đều cảm thấy khả thi. Lão Quách tỏ vẻ mình trở về bắt đầu tể luyện luôn, thời gian nhiều nhất cũng chỉ một ngày có thể xử lý xong, thứ này thật ra không tốn công, đặt ở nơi khác cũng vô dụng, nhưng dùng để ứng phó cục diện trước mắt vẫn là rất hữu hiệu.

Trương Tiểu Nhị nói: “Chờ chút, à, thứ này cần cương khí mới có thể kích hoạt phải không. Vậy Vũ Tình cùng Tinh Như bọn họ không có cường khí làm sao bây giờ?

Lão Quách nói: “Không cần các cô ấy kích hoạt, cũng không cần có kích hoạt, đây là cho Thiếu Dương dùng.”

Trường Tiểu Nhị nói: “Vậy nếu cầu hồn sứ giả biến thành bộ dáng sự phụ thì sao, chúng ta làm sao mà phân biệt.”

Lão Quách ngây ngốc nhìn cô, “Cô ngốc thế, bọn họ biến thành bộ dáng tiểu sư đệ làm gì, giết cô

sao, giết cô làm gì? Người hắn muốn giết là tiểu sư đệ!” “Cái này..” Trương Tiểu Nhị không thoải mái, “Chưa chắc muốn giết tôi đâu, chẳng may biến thành sư phụ, lừa tôi mở cửa, sau đó phi lễ tôi vân vân.”

Nói ra một câu khiến mọi người cạn lời.

Lão Quách nhếch miệng cười nói: “Nữ hiệp, người ta nếu muốn phi lễ cô, căn bản không cần biến thành bộ dáng sư phụ cô đã được rồi, chỉ cái công phu mèo ba chân đó của cô…”

“Anh ra đây!

Diệp Tiểu Manh muốn nói lại thôi, đột nhiên nói: “Chúng ta ở đây nói chuyện, hắn sẽ không nghe được chứ?”

Vừa nói ra, mọi người đều trở nên cảnh giác.

Diệp Thiếu Dương dứt khoát về mấy tấm linh phù, phân biệt dán lên cửa sổ, như vậy tuy không thể hoàn toàn ngăn cách không gian trong ngoài, đối với Đế Thính loại đó vô dụng, nhưng hắn tự tin tà vật bình thường tuyệt đối không có khả năng vượt qua linh phụ của mình mà không bị mình phát hiện.

“Em nói đi.”

“Em muốn nói… Chúng ta nhiều người như vậy, câu hồn sứ giả vì sao không xuống tay với chúng ta, ví dụ bắt cóc một ai trong chúng ta, dùng để áp chế anh? Lấy tính cách của ca ca, thực sự xảy ra loại chuyện này, nhất định rất khó xử.”

Một câu, khiến mọi người đều bắt đầu tự hỏi.

Đúng vậy, thật ra bản thân tất cả bọn họ đều biết, biện pháp tốt nhất đối phó Diệp Thiếu Dương, thật ra không phải như thế nào nhằm vào cá nhân hắn, mà là những người này bên cạnh hắn… Diệp Thiếu Dương trong tình nghĩa nhất, thậm chí thực ép đến một bước đó, lấy mạng đổi mạng hắn cũng làm.

Nhưng cho tới nay, thật sự chưa có tà vật nào từng làm như vậy, Vương Mạn Tư bắt cóc Lãnh Ngọc, còn là vì Lãnh Ngọc tiếp xúc với cô ta, cũng là bất đắc dĩ mới làm.

“Chẳng lẽ chỉ số thông minh của những tà vật này đều không được, không nghĩ tới một điểm này?” Trương Tiểu Nhị lẩm bẩm.

Lão Quách nói: “Những tà vật này rất thông minh, không kém hơn nhân loại.”

“Nhưng đại bộ phận tà vật, trừ quỷ, bọn nó đều có một điểm không bằng nhân loại, đó là cảm tình…”

Thấy đoàn người không hiểu gì nhìn mình, Tiểu Cửu tiếp tục u ám nói: “Một điểm trung tâm, bọn chúng không tin, Thiếu Dương sẽ vì bằng hữu đi liều mạng, thậm chí trả giá sinh mệnh bản thân.”

“Bọn chúng không tin?” Diệp Thiếu Dương cau mày.

“Đúng vậy, trên người chính bọn chúng, không có loại tinh thần hy sinh này, bởi vậy cùng với thôi nhân, cảm thấy người khác cũng sẽ không, cho rằng cho dù là đem người bên cạnh anh giết sạch, anh cũng không có khả năng hy sinh, vì người khác ngược lại sẽ đem tới cho anh lực lượng của thù hận… Cho nên, vì sao phải làm như vậy, nếu không thành công, còn dễ bại lộ bản thân.”

Đoàn người nghe Tiểu Cửu nói chuyện, đều tự lâm vào suy nghĩ sâu xa.

Diệp Thiếu Dương nói: “Nhưng, tà vật cũng có kẻ hữu tình có nghĩa, sao có thể không lý giải được tình cảm nhân loại?”

Tiểu Cửu nói: “Ta vật cũng có hai loại chính tu và tà tu, có thể đối đầu với anh, đều là tà tu nhỉ. Ta tu, muốn tồn tại ở nhân gian, đều là hạng âm hiểm giả dối, bản thân chính là cá lớn nuốt cá bé, bọn chúng sao có thể lý giải tinh thần hiến thân của nhân loại.”

“Đúng đúng đúng, Tiểu Cửu nói có đạo lý.” Lão Quách tiếp nhận câu chuyện, nói: “Còn có một loại, chính là những tà vật này đều rất tự đại, tiểu sư đệ lại sở trường giả heo ăn lão hổ, bọn chúng luôn cảm thấy đệ một pháp sự nhân gian, cho dù lợi hại nữa, bọn chúng cũng có thể xử lý được đệ, căn bản khinh thường dùng loại thủ đoạn cấp thấp đó.”

Trương Tiểu Nhị kinh ngạc nói: “Nghe mọi người nói như vậy, sao em cảm thấy, nhân loại mới là sinh linh đáng

sợ nhất.”

“Con người vốn đã là đáng sợ nhất.” Diệp Thiếu Dương nói, “Lòng người đáng sợ nhất. Cũng chính là vì vậy, mặc kệ tà vật, hay là tổ chức nào, đều không chiếm lĩnh được nhân gian.”

Lâm Tam Sinh nói: “Nhưng mọi người vẫn cẩn thận một chút, tránh cho có điều ngoài ý muốn xảy ra.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nói với Tiểu Cửu: “Em về Thanh Khâu son đi. Bên đó càng cần em hơn nữa, mấy người cũng đều đi, dựa theo trước đó nói, đi sưu tập tình báo, ta bên này nếu có cần, lại gọi các ngươi tới đây.”

“Em là cần về, để điều tra tình huống Thi tộc bên kia, tương lai còn đi nghĩ cách cứu viện Lãnh Ngọc, nhưng… Một mình anh đối phó cấu hồn sứ giả, có được không?” Tiểu Cửu có chút lo lắng.

“Không thành vấn đề. Sóng to gió lớn nào anh chưa từng gặp, một câu hồn sứ giả, không giết nổi anh.”

Tiểu Cửu nhìn hắn gật gật đầu.

Lão Quách nói: “Các người đi trước đi, để lại một người là được, ta thấy Mỹ Hoa đi. Chờ ta tế luyện xong thủy tinh, bảo Mỹ Hoa qua đưa cho các ngươi, Mỹ Hoa cô đợi theo tôi về cửa hàng.”

“Vì sao là tôi chứ!” Mỹ Hoa có chút không thoải mái.

Diệp Thiếu Dương cười nói: “Anh ta nhìn trúng cô rồi.”

Mỹ Hoa bĩu môi.

Diệp Thiếu Dương dặn đoàn người thêm một phen, sau đó bảo bọn họ lên đường. Tiểu Cửu tuy không nỡ đối với Diệp Thiếu Dương, nhưng lấy tính cách cô, cũng không nói nhiều, chỉ là đem Đông Hoàng Chung giao cho hắn.

“Em cầm là được, cho anh làm gì?

Tiểu Cửu cười nói: “Nó đã bị anh tể luyện, là pháp khí thuộc riêng về anh, em hiện tại đã không thể sử dụng.”

“Em… Không đúng nhỉ.” Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới cái gì, “Lúc trước ở Hiên Viên son… Em không phải muốn dùng nó đọ sức một lần với bọn Tinh Nguyệt Nô sao?”

“Đó chỉ là hù dọa bọn họ mà thôi, coi như là một ván bạc đi. Bọn họ không biết nội tình, Đông Hoàng Chung này, nay chỉ có một mình anh có thể sử dụng, chẳng qua… Lấy pháp lực của anh, chỉ sợ còn chưa thể khống chế nó, sử dụng một lần, thần thức nhất định sẽ chịu tổn thương không thể khôi phục, nhớ lấy, không đến tuyệt cảnh vạn bất đắc dĩ, tuyệt không được dùng!”

Diệp Thiếu Dương nhìn Đông Hoàng Chung trong tay, gật gật đầu, dặn cô vài câu, sau đó Tiểu Cửu xé rách hư không, mang theo Tiểu Thanh Tiểu Bạch bọn họ cùng nhau đi, chỉ có Qua Qua và Lâm Tam Sinh lưu lại, ngay cả Bánh Bao cũng bị Diệp Thiếu Dương đuổi đi, theo đoàn người đi Thanh Minh Giới lịch luyện một phen, cũng coi như bồi dưỡng một chút cảm tình giữa bọn họ, dù sao Bánh Bao trừ Qua Qua, cũng không thân quen với bọn họ.