Quỷ Nhân Diệp Gia Thôn

Chương 2680: Gặp Lại Người Yêu (1)



Diệp Thiếu Dương chu miệng thành hình chữ o: “An thật a?”

Tiêu Đồ quay đầu nhìn hắn một cái, nghiêng đầu, ngạo nghễ nói: “Ăn thịt người, còn đùa giỡn sao? Đúng rồi ồ, ngươi là chủ nhân của giao nhận công chúa kia chứ gì, ta lại muốn ăn cô ta, nhắn cô ta tắm rửa sạch sẽ chờ ta, ta có thời gian sẽ đi ăn cô ta!”

Tuy giọng nói của cô nghe có vẻ rất giống đang đùa giỡn, nhưng Diệp Thiếu Dương vừa nghe những lời này, vẻ mặt lập tức đanh lại, nói: “Ngươi muốn đùa cợt ta sao.”

“Ai đùa cợt với người chứ, long tộc ta cùng giao nhận thế bất lưỡng lập, sớm muộn gì cũng ăn cô

ta!"

Diệp Thiếu Dương sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói: “Vậy ngươi ăn ta trước đi?”

“Nhưng ta không thể ăn ngươi, ta thường không ăn nhân loại, lại càng không ăn nam nhân.”

Diệp Thiếu Dương cười lạnh, quay đầu nhìn Đạo Phong, nói: “Vậy là có ý gì?"

Đạo Phong không để ý đến hắn, quay đầu nói với Tiêu Đồ: “Ngươi có thể đi rồi.”

Tiêu Đồ bĩu môi, từ cửa sổ nhảy đi ra ngoài, giường cánh bay, lúc này xảy ra một màn kinh người: bầu trời vốn sáng sủa đột nhiên vang lên tiếng sấm sành đùng đùng, có tia chớp đánh xuống, rắc rắc đánh vào trên người cô, Tiêu Đồ lại không hề hấn gì, giống như tia chớp đó bị cô hấp thu vậy, trên người dường như được mạ thêm một tầng kim quang.

Diệp Thiếu Dương đột nhiên nghĩ đến điều gì, hỏi Đạo Phong: “Cô ấy thật sự là rồng?”

“Ngươi không cần lo cho chuyện của cô ấy, không quan hệ tới ngươi.”

“Ta mà thèm quan tâm cô ấy. Nhưng mà lúc nãy cô ấy nói, cô ấy là sư muội người, cái này...”

Đạo Phong hơi hơi cúi đầu, nói: “Người để ý điều này?”

“Đương nhiên, ta muốn hiểu rõ ràng có chuyện gì đã xảy ra.”

Đạo Phong nhìn thẳng hắn, nói: “Đều là chuyện quá khứ, mà nay, ta chỉ có một sự đệ là ngươi.”

Diệp Thiếu Dương mỉm cười nói: “Lời này ta thích nghe, nhưng, trong truyền thuyết rồng sinh chín Con, trong đó hình như có một người tên là Tiêu Đồ, chính là cô ấy?”

Đạo Phong gật đầu thừa nhận, tiện đà đổi đề tài, hỏi: “Người tìm ta tới làm gì?”

Tìm người?

“Ồ ồ đúng rồi, " Diệp Thiếu Dương vỗ ót, nhớ tới mình lúc nãy tùng kích hoạt tuyết hoa mã não giới, nhưng mà một thời gian dài không có hồi âm, thật ra đã quên chuyện này.

“Vốn là muốn tìm người hỏi thăm tình hình gần đây của Lãnh Ngọc, hiện tại tìm người muốn thương lượng một chuyện còn trọng yếu hơn.”

“Chuyện gì?” Đạo Phong hỏi.

“Trước tiên là nói về chuyện đầu tiên, Lãnh Ngọc hiện đang ở đâu, ở Phong Chi Cốc thế nào?”

“Chuyện này đợi nói sau, trước tiên hãy nói về chuyện thứ hai.”

Diệp Thiếu Dương không nói gì, nhưng nghe khẩu khí Đạo Phong cũng biết Lãnh Ngọc khẳng định không có chuyện gì, vì thế tác pháp dùng Mao Sơn bí thuật đem ngăn cách toàn bộ không gian trong phòng lại, tuyệt đối không có người khác nghe được, lúc này mới đem chuyện ban ngày gặp phụ thân kể một lượt từ đầu tới cuối, nói xong hắn phát hiện sắc mặt Đạo Phong cũng hơi hơi thay đổi.

“Từ Công lặp đi lặp lại hỏi cha ta có phải nghe được sự tình bạch y quỷ sứ cùng Chuyển Luân Vương nói chuyện với nhau không, cha ta tuy không thừa nhận, nhưng khẳng định là đã nghe thấy được, hơn nữa ta nghĩ, chuyện này nhất định có liên quan tới ta, cho nên cha ta mới có thể không để ý tất cả kể cho ta biết, nhưng ta lại cảm thấy rất kỳ quái a, loại tiểu nhân vật như ta... Đại đế như thế nào mà cố ý phái quỷ sứ đi tìm Chuyển Luân Vương nói chuyện của ta chứ, Đạo Phong người phân tích cho ta đi.”

Diệp Thiếu Dương nói ra nghi hoặc trong lòng, cuối cùng những phỏng đoán này, thật đúng là không phải khiêm tốn, mình tuy nhân gian vô địch, nhưng chung quy là một pháp sử nhân gian, ở trước mặt Đại Đế, thật sự chỉ là tiểu nhân vật mà thôi.

Đạo Phong trầm ngâm, không nói lời nào, trong lòng cũng nhanh chóng tự hỏi.

Diệp Thiếu Dương lắc lắc đầu, cảm khái nói: “Hắn là bạch y quỷ sứ, bạch y chủ tạng, khẳng định không phải là chuyện gì tốt đẹp, từ nay về sau, trong lòng ta hoang mang rối loạn, à, ta nói nhiều như vậy, ngươi cũng nói gì đi chứ.”

Đạo Phong lúc này mới ngẩng đầu nhìn hắn, nói: “Phụ thân người nói người tìm hai người bằng tuổi ngươi, sau khi tìm được, giết bọn họ?”

“Đúng vậy, ta hoàn toàn không hiểu gì hết.”

“Vậy nghe lời hắn, tìm được hai người kia, giết bọn họ.”

Diệp Thiếu Dương lập tức ngày người.

“Ngươi nói những lời này có ý gì, Đạo Phong, có phải người biết được điều gì hay không?”

Đạo Phong quay đầu đi, nói: “Ta cái gì cũng không biết. Chỉ là, người tin tưởng phụ thân người chứ?”

“Nói lời thừa, cha ta đương nhiên là muốn tốt cho ta rồi.”

“Những lời hắn nói, nhất định là muốn tốt cho người, không nói cho người biết chân tướng, tự nhiên Có nguyên nhân, người nghe lời hắn là xong.”

Diệp Thiếu Dương buông tay nói: “Nhưng mà hắn kêu ta giết người a, đó là chưa kể, cho dù ta nguyện ý giết, cũng phải cho ta lý do chứ, tại sao ta phải giết người ta?”

Đạo Phong trách mắng: “Ngươi hỏi tại sao làm gì nhiều vậy, cho dù ngươi không muốn giết, cũng đi trước tiên tìm được hai người kia, tìm được rồi quyết định mới đúng.”

“Đúng đó.”

Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, nhớ lại lời phụ thân.

“Hai người, cùng tuổi với ta, hoặc là pháp sư, hoặc là là tiền thiên linh thể... Phạm vi này quá lớn, đi đầu tìm a.”

Đạo Phong không nói lời nào, bởi vì hắn cũng không biết tìm như thế nào.

Đột nhiên, hắn nhớ tới cái gì, nói: “Chỉ có một biện pháp, tìm Thôi phủ quân, xem Sinh tử bộ.”

Trong Sinh tử bộ, ghi lại toàn bộ thời khắc người sinh hay chết, hơn nữa cực kỳ chuẩn xác, cho dù hộ tịch đăng ký sai thời gian, sinh tử bộ đều không có khả năng tính sai.

“Chuyện này... Phi thực tế quá.” Diệp Thiếu Dương đổ hít một hơi, “Đừng nói đây là vi phạm quy tắc, Thôi phủ quân không có khả năng hỗ trợ, cho dù hắn chịu làm, trong cùng một thời điểm có nhiều người được sinh ra như vậy, làm sao điều tra đây.”

“Trong vòng một tiếng đồng hồ, Hoa Hạ có hơn hai ngàn người ra đời, nếu có giờ phút cụ thể thì sẽ ít hơn, đại khái có thể thu nhỏ lại còn tầm mấy trăm người, Sinh tử bộ dựa theo thời khắc để sắp danh sách, chỉ cần tìm được ngay thời khắc người sinh ra, lật trước lật sai một chút, nhớ kỹ từng cái tên sẽ có manh mối.”

Diệp Thiếu Dương ngây ngốc suy nghĩ một hồi, cảm thấy biện pháp Đạo Phong đưa ra coi bộ có thể làm được.

Đơn vị âm ty dùng để đếm số là số đếm cổ đại, tức thời khắc, như buổi trưa canh ba, giờ mẹo lục khắc vân vân, “khắc trong cổ đại so với “khắc” hiện tại dùng theo tây phương giống nhau, đều là mười năm phút đồng hồ, nếu Đạo Phong nói không sai, một giờ có hơn hai ngàn người được sinh ra, như vậy mười năm phút đồng hồ, chính là ba trăm.

Mình chỉ cần nhớ kỹ tên của ba trăm người này, sau khi trở lại dương gian, có thể tìm Tạ Vũ Tình giúp mình thông qua hộ tịch hệ thống lọc bớt một ít, đem tính danh cùng sinh ra ngày đối chiếu, có

này, tuy nhiên trung gian cũng có khả năng để sót, nhưng có thể xem là biện pháp duy nhất.

“Vấn đề duy nhất chính là chỗ Thôi phủ quân, hắn sẽ không cho ta xem Sinh tử bộ.” Diệp Thiếu Dường nhìn Đạo Phong nói.

Đạo Phong trầm ngâm một chút, nói: “Vì không thể, cho nên, người chỉ còn cách nghĩ biện pháp khác.”

“Không cho xem, còn có thể có biện pháp gì?” Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, “Ngươi muốn nói... xem trộm.”

“Hoặc là người đánh thắng Thôi phủ quân, cướp đi sinh tử bộ.”

“Ngươi điên rồi a!” Diệp Thiếu Dương chu miệng thành hình chữ o: “An thật a?”

Tiêu Đồ quay đầu nhìn hắn một cái, nghiêng đầu, ngạo nghễ nói: “Ăn thịt người, còn đùa giỡn sao? Đúng rồi ồ, ngươi là chủ nhân của giao nhận công chúa kia chứ gì, ta lại muốn ăn cô ta, nhắn cô ta tắm rửa sạch sẽ chờ ta, ta có thời gian sẽ đi ăn cô ta!”

Tuy giọng nói của cô nghe có vẻ rất giống đang đùa giỡn, nhưng Diệp Thiếu Dương vừa nghe những lời này, vẻ mặt lập tức đanh lại, nói: “Ngươi muốn đùa cợt ta sao.”

“Ai đùa cợt với người chứ, long tộc ta cùng giao nhận thế bất lưỡng lập, sớm muộn gì cũng ăn cô

ta!"

Diệp Thiếu Dương sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói: “Vậy ngươi ăn ta trước đi?”

“Nhưng ta không thể ăn ngươi, ta thường không ăn nhân loại, lại càng không ăn nam nhân.”

Diệp Thiếu Dương cười lạnh, quay đầu nhìn Đạo Phong, nói: “Vậy là có ý gì?"

Đạo Phong không để ý đến hắn, quay đầu nói với Tiêu Đồ: “Ngươi có thể đi rồi.”

Tiêu Đồ bĩu môi, từ cửa sổ nhảy đi ra ngoài, giường cánh bay, lúc này xảy ra một màn kinh người: bầu trời vốn sáng sủa đột nhiên vang lên tiếng sấm sành đùng đùng, có tia chớp đánh xuống, rắc rắc đánh vào trên người cô, Tiêu Đồ lại không hề hấn gì, giống như tia chớp đó bị cô hấp thu vậy, trên người dường như được mạ thêm một tầng kim quang.

Diệp Thiếu Dương đột nhiên nghĩ đến điều gì, hỏi Đạo Phong: “Cô ấy thật sự là rồng?”

“Ngươi không cần lo cho chuyện của cô ấy, không quan hệ tới ngươi.”

“Ta mà thèm quan tâm cô ấy. Nhưng mà lúc nãy cô ấy nói, cô ấy là sư muội người, cái này...”

Đạo Phong hơi hơi cúi đầu, nói: “Người để ý điều này?”

“Đương nhiên, ta muốn hiểu rõ ràng có chuyện gì đã xảy ra.”

Đạo Phong nhìn thẳng hắn, nói: “Đều là chuyện quá khứ, mà nay, ta chỉ có một sự đệ là ngươi.”

Diệp Thiếu Dương mỉm cười nói: “Lời này ta thích nghe, nhưng, trong truyền thuyết rồng sinh chín Con, trong đó hình như có một người tên là Tiêu Đồ, chính là cô ấy?”

Đạo Phong gật đầu thừa nhận, tiện đà đổi đề tài, hỏi: “Người tìm ta tới làm gì?”

Tìm người?

“Ồ ồ đúng rồi, " Diệp Thiếu Dương vỗ ót, nhớ tới mình lúc nãy tùng kích hoạt tuyết hoa mã não giới, nhưng mà một thời gian dài không có hồi âm, thật ra đã quên chuyện này.

“Vốn là muốn tìm người hỏi thăm tình hình gần đây của Lãnh Ngọc, hiện tại tìm người muốn thương lượng một chuyện còn trọng yếu hơn.”

“Chuyện gì?” Đạo Phong hỏi.

“Trước tiên là nói về chuyện đầu tiên, Lãnh Ngọc hiện đang ở đâu, ở Phong Chi Cốc thế nào?”

“Chuyện này đợi nói sau, trước tiên hãy nói về chuyện thứ hai.”

Diệp Thiếu Dương không nói gì, nhưng nghe khẩu khí Đạo Phong cũng biết Lãnh Ngọc khẳng định không có chuyện gì, vì thế tác pháp dùng Mao Sơn bí thuật đem ngăn cách toàn bộ không gian trong phòng lại, tuyệt đối không có người khác nghe được, lúc này mới đem chuyện ban ngày gặp phụ thân kể một lượt từ đầu tới cuối, nói xong hắn phát hiện sắc mặt Đạo Phong cũng hơi hơi thay đổi.

“Từ Công lặp đi lặp lại hỏi cha ta có phải nghe được sự tình bạch y quỷ sứ cùng Chuyển Luân Vương nói chuyện với nhau không, cha ta tuy không thừa nhận, nhưng khẳng định là đã nghe thấy được, hơn nữa ta nghĩ, chuyện này nhất định có liên quan tới ta, cho nên cha ta mới có thể không để ý tất cả kể cho ta biết, nhưng ta lại cảm thấy rất kỳ quái a, loại tiểu nhân vật như ta... Đại đế như thế nào mà cố ý phái quỷ sứ đi tìm Chuyển Luân Vương nói chuyện của ta chứ, Đạo Phong người phân tích cho ta đi.”

Diệp Thiếu Dương nói ra nghi hoặc trong lòng, cuối cùng những phỏng đoán này, thật đúng là không phải khiêm tốn, mình tuy nhân gian vô địch, nhưng chung quy là một pháp sử nhân gian, ở trước mặt Đại Đế, thật sự chỉ là tiểu nhân vật mà thôi.

Đạo Phong trầm ngâm, không nói lời nào, trong lòng cũng nhanh chóng tự hỏi.

Diệp Thiếu Dương lắc lắc đầu, cảm khái nói: “Hắn là bạch y quỷ sứ, bạch y chủ tạng, khẳng định không phải là chuyện gì tốt đẹp, từ nay về sau, trong lòng ta hoang mang rối loạn, à, ta nói nhiều như vậy, ngươi cũng nói gì đi chứ.”

Đạo Phong lúc này mới ngẩng đầu nhìn hắn, nói: “Phụ thân người nói người tìm hai người bằng tuổi ngươi, sau khi tìm được, giết bọn họ?”

“Đúng vậy, ta hoàn toàn không hiểu gì hết.”

“Vậy nghe lời hắn, tìm được hai người kia, giết bọn họ.”

Diệp Thiếu Dương lập tức ngày người.

“Ngươi nói những lời này có ý gì, Đạo Phong, có phải người biết được điều gì hay không?”

Đạo Phong quay đầu đi, nói: “Ta cái gì cũng không biết. Chỉ là, người tin tưởng phụ thân người chứ?”

“Nói lời thừa, cha ta đương nhiên là muốn tốt cho ta rồi.”

“Những lời hắn nói, nhất định là muốn tốt cho người, không nói cho người biết chân tướng, tự nhiên Có nguyên nhân, người nghe lời hắn là xong.”

Diệp Thiếu Dương buông tay nói: “Nhưng mà hắn kêu ta giết người a, đó là chưa kể, cho dù ta nguyện ý giết, cũng phải cho ta lý do chứ, tại sao ta phải giết người ta?”

Đạo Phong trách mắng: “Ngươi hỏi tại sao làm gì nhiều vậy, cho dù ngươi không muốn giết, cũng đi trước tiên tìm được hai người kia, tìm được rồi quyết định mới đúng.”

“Đúng đó.”

Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, nhớ lại lời phụ thân.

“Hai người, cùng tuổi với ta, hoặc là pháp sư, hoặc là là tiền thiên linh thể... Phạm vi này quá lớn, đi đầu tìm a.”

Đạo Phong không nói lời nào, bởi vì hắn cũng không biết tìm như thế nào.

Đột nhiên, hắn nhớ tới cái gì, nói: “Chỉ có một biện pháp, tìm Thôi phủ quân, xem Sinh tử bộ.”

Trong Sinh tử bộ, ghi lại toàn bộ thời khắc người sinh hay chết, hơn nữa cực kỳ chuẩn xác, cho dù hộ tịch đăng ký sai thời gian, sinh tử bộ đều không có khả năng tính sai.

“Chuyện này... Phi thực tế quá.” Diệp Thiếu Dương đổ hít một hơi, “Đừng nói đây là vi phạm quy tắc, Thôi phủ quân không có khả năng hỗ trợ, cho dù hắn chịu làm, trong cùng một thời điểm có nhiều người được sinh ra như vậy, làm sao điều tra đây.”

“Trong vòng một tiếng đồng hồ, Hoa Hạ có hơn hai ngàn người ra đời, nếu có giờ phút cụ thể thì sẽ ít hơn, đại khái có thể thu nhỏ lại còn tầm mấy trăm người, Sinh tử bộ dựa theo thời khắc để sắp danh sách, chỉ cần tìm được ngay thời khắc người sinh ra, lật trước lật sai một chút, nhớ kỹ từng cái tên sẽ có manh mối.”

Diệp Thiếu Dương ngây ngốc suy nghĩ một hồi, cảm thấy biện pháp Đạo Phong đưa ra coi bộ có thể làm được.

Đơn vị âm ty dùng để đếm số là số đếm cổ đại, tức thời khắc, như buổi trưa canh ba, giờ mẹo lục khắc vân vân, “khắc trong cổ đại so với “khắc” hiện tại dùng theo tây phương giống nhau, đều là mười năm phút đồng hồ, nếu Đạo Phong nói không sai, một giờ có hơn hai ngàn người được sinh ra, như vậy mười năm phút đồng hồ, chính là ba trăm.

Mình chỉ cần nhớ kỹ tên của ba trăm người này, sau khi trở lại dương gian, có thể tìm Tạ Vũ Tình giúp mình thông qua hộ tịch hệ thống lọc bớt một ít, đem tính danh cùng sinh ra ngày đối chiếu, có

này, tuy nhiên trung gian cũng có khả năng để sót, nhưng có thể xem là biện pháp duy nhất.

“Vấn đề duy nhất chính là chỗ Thôi phủ quân, hắn sẽ không cho ta xem Sinh tử bộ.” Diệp Thiếu Dường nhìn Đạo Phong nói.

Đạo Phong trầm ngâm một chút, nói: “Vì không thể, cho nên, người chỉ còn cách nghĩ biện pháp khác.”

“Không cho xem, còn có thể có biện pháp gì?” Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, “Ngươi muốn nói... xem trộm.”

“Hoặc là người đánh thắng Thôi phủ quân, cướp đi sinh tử bộ.”

“Ngươi điên rồi a!”