Cuối cùng hai ông bà cũng vô cùng vui sướng khi nhìn thấy hai anh em này hài hòa ở chung, hơn nữa, đại khái cũng vì quan hệ Sở Từ, thái độ của Lục Tấn đối với ông bà cũng không giống như người xa lạ nữa, tóm lại là đã tiến thêm một bước.
Càng đừng nói về vấn đề bệnh tim của Sở Từ, mà về phương diện đấy Lục Tấn lại là chuyên gia.
Chỉ cần nói mấy câu khoa trương, liền khiến cho Sở mẫu giao hết sinh hoạt học tập của Sở Từ cho hắn.
Ăn xong bữa cơm, Sở phụ và Sở mẫu đều rất vừa lòng, mà Lục Tấn đã thành công xách tiểu cô nương về nhà nên cũng rất hài lòng, chỉ có Sở Từ trưng mặt ngơ ngác nhìn mấy người đang thương lượng hợp tác an bài sinh hoạt của chính mình.
Ngay sau khi rời khỏi, Lục Tấn liền dọn đồ đạc thuận lợi đi vào chung cư của tiểu cô nương.
Chờ đến khi kỳ nghỉ trôi qua, kết quả của cuộc khảo thí được thông báo, nhìn kết quả của Sở Từ mà mấy lão sư đều phát hỏa một phen.
Tuy rằng thành tích cũng không phải quá suất sắc, nhưng kết quả còn cao hơn hai mươi người ban nhất, với điểm số này hoàn toàn có thể nắm chắc trong tay trường đại học mong muốn, càng đừng nói thành tích trước kia của Sở Từ ở ban nhất vẫn luôn đếm ngược.
Lần này quả thực làm người ta chấn động vô cùng lớn.
Nhìn vào kết quả của Sở Từ, mặt Lý lão sư đều đen đi không ít, ngược lại, chủ nhiệm ban sáu cả ngày mặt đều nở hoa.
Từ lúc Sở Từ chuyển tới ban sáu, nghe nói là chơi thân được với Trương Tiêu bướng bỉnh kia, còn vô cùng an phận ngoan ngoãn.
Lúc này nhìn thành tích xuất sắc như vậy, làm Lý lão sư có chút áy náy khi lúc trước có ý nghĩ muốn chuyển Sở Từ vào ban sáu.
Vừa ngoan, lại cố gắng nỗ lực, một đứa trẻ như vậy đâu dễ tìm?
Sở Từ cầm bài thi cũng tỉ mỉ nhìn, bởi vì thời gian rất ngắn, có Trà Bạch hỗ trợ, cô cũng chỉ cần ôn lại kiến thức cao nhất cao nhị, liền có thể bắt được thành tích hiện tại.
Kế tiếp học kỳ 1 cao tam, thời gian không nhiều, đã trải qua mấy đợt kiểm tra, sau đó lại sắp nghênh đón một đợt thi lớn, là do thành phố tổ chức liên khảo, đây là liên khảo cực kỳ quan trọng, trường học đối với kỳ thi này cũng vô cùng coi trọng.
Đối với Sở Từ mà nói, mỗi lần kiểm tra này đều vô cùng bình thường, bởi cô đã học lại hết đến chương trình học cao tam, mấy cái viết bài luyện tập gì đó cũng không phải vấn đề khó.
Lục Tấn cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên khi thấy tiểu cô nương đột nhiên có hứng thú với học tập.
Kiểm tra xong, tiểu cô nương vẫn luôn ngồi trên sô pha ôm quyển sách chăm chú đọc, chính là không để ý tới hắn.
Thí nghiệm của Lục Tấn làm đã kết thúc thành công, hơn nữa hiện tại, ở bệnh viện hắn giống như một nhân vật lớn, nếu có sự tình không khó giải quyết thì sẽ không đi tìm hắn, vì thế thời gian rảnh rỗi lại tăng lên.
Hiện tại, Lục Tấn mặc bộ đồ ngủ màu xám, lười biếng cầm quyển sách về phương diện y học, nhưng căn bản hắn không để tâm tới, nghiêng con ngươi nhìn tiểu cô nương ngồi bên cạnh nghiêm túc đọc sách.
Nhìn nửa ngày nhưng Sở Từ cũng không hề có phản ứng gì, Lục Tấn vứt quyển sách sang một bên, cười một tiếng, đáy mắt mang theo âm u.