Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 131: Nội dung xấu hổ (Tùy Nhược Thủy - Hơi H)



Tên khốn khiếp! Biến thái! Tên háo sắc! Tự luyến cuồng!

Khi Dịch Dao trở lại khách sạn ở trấn cổ đã là 10 giờ tối, lúc ăn cơm tối cô có gọi điện thoại hỏi Tiền Tiến tình hình của đoàn phim, đêm nay không có sắp xếp cảnh quay nào hết, nhưng vì chiều nay cô vắng họp nên đoàn phim cũng tạm dừng công việc sau khi thu xếp một số cảnh quay khác, cũng may là khách sạn ở cổ trấn diện tích hạn chế, hầu hết cả đoàn phim ở một khách sạn khác, trên đường cô về phòng cũng không gặp được người nào khác, đỡ phải xấu hổ.

Dịch Dao đóng cửa phòng lại, cúi đầu trừng mắt nhìn cái hộp màu bạc trên tay, tức giận ném nó lên giường.

An Kinh Vĩ là một tên khốn khiếp!

Một ngày nào đó...... Một ngày nào đó cô sẽ dùng cái thứ này chơi cúc hoa của hắn! Hắn, hắn dùng cái thứ kỳ quái này tra tấn cô một buổi trưa chưa đủ, còn muốn cô đóng gói mang về! Hắn nói khi nào cô nhớ hắn có thể dùng nó để an ủi một chút --- an ủi cái đầu hắn! Nhớ hắn con khỉ! Khi kiểm tra an ninh ở sân bay, ánh mắt đầy ẩn ý của nhân viên an ninh khiến cô ước rằng chiếc hộp phát nổ tại chỗ!

"Đừng nghĩ vứt bỏ mấy thứ này, không chừng anh sẽ kiểm tra đó, để em chơi cho anh xem. Nếu em dám vứt đi..."

Nghĩ đến buổi chiều An Kinh Vĩ đã chỉnh gậy mát xa đến mức cao nhất, đồng thời hắn còn cuồng dã chọc vào tiểu h/uyệt nhạy cảm yếu ớt của cô, hai đầu gối của Dịch Dao lập tức mềm nhũn, cả người đau nhức, mật h/uyệt chảy ra d/âm dịch như phản xạ có điều kiện, rõ ràng song h/uyệt đã bị yêu thương cả ngày, bỗng trở nên trống rỗng nhồn nhột khó chịu từ sâu trong lòng.

Sắc mặt Dịch Dao biến đổi, cô bước nhanh đến mép giường mở chiếc hộp ra, ở tầng thứ hai hình như là dịch bôi trơn, nhìn dòng chữ tiếng Anh trên nhãn khiến mắt cô muốn phun lửa --- hèn gì trên đường đi cô lại cảm thấy có gì đó không ổn! Cái tên khốn kiếp kia không biết đọc tiếng Anh à? Dùng đồ lại không biết nhìn liều lượng trên hướng dẫn sao?

Không...... Cái tên khốn kiếp đó là cố ý!

Căm giận mà nhìn gậy mát xath/ô dài trong hộp, mô phỏng màu đỏ da thịt, hoa văn mạch máu dữ tợn, Q/uy đ/ầu to lớn giống như đúc với hung khí kiêu ngạo dưới thân An Kinh Vĩ, khiến cô chỉ muốn lấy dao cắt nó thành mấy miếng!

Ngoài ra còn có hai bộ silicon tình thú được sắp xếp chỉnh tề, các loại chấm bi, lông, gai, tưởng tượng đến mấy thứ này đã thay phiên nhau xoay tròn khuấy đảo trong thân thể mình cả một buổi chiều, khiến cô không ngừng run rẩy, cả người nóng bỏng tê dại cao trào không ngừng kêu rên, cô xấu hổ và giận dữ nhưng cũng có hơi chột dạ, dục vọng giống như là lửa đổ thêm dầu.

"Reng reng ——"

Dịch Dao cả người run lên, một dòng d/âm dịch đột nhiên trào ra khỏi hoa h/uyệt của cô, thấm ướt quần lót rồi trượt xuống bắp đùi, hoa h/uyệt lầy lội không chịu được, cho dù cả cây gậy mát xath/ô dài lập tức xâm nhập cũng không quá khó khăn.

"Chị Dịch Dao! Chị đã quay lại rồi sao?" Ngoài cửu truyền tới giọng nói của Tiền Tiến.

Dịch Dao hít sâu một hơi, từ từ thở ra, "Chị vừa mới về, ngại quá, chờ chị một chút." Dịch Dao nhanh chóng đóng hộp đưa vào vị trí cũ, rồi đi vào phòng tắm thu dọn chính mình một lát, sau đó mới mở cửa cho Tiền Tiến.

Cô và Tiền Tiến xác nhận kỹ càng chi tiết lại các công việc sau khi được điều chỉnh, tuy rằng thủ phạm dẫn đến một loại điều chỉnh này chính là nhà sản xuất của bộ phim, nhưng Dịch Dao vẫn cảm thấy có lỗi, cô nghĩ ngày mai chắc là cô nên mời mọi người ăn cái gì đó.

Gần cuối năm, ban đầu đoàn phim nhân đạo dự kiến cho bọn họ nghỉ lễ 3 ngày để dàn diễn viên và ekip ở gần đây có thể về nhà ăn một bữa cơm đoàn viên, lúc này chắc chắn mọi người đều không muốn có chuyện gì bất ngờ phá rối sự sắp xếp này.

"A! Đúng rồi, buổi sáng anh Tùy có gọi điện thoại tới hỏi địa chỉ ở đây, hình như là muốn đến thăm ban, em đã nói cho anh ấy biết, không sao đúng không?" Tiền Tiến hỏi.

Bởi vì trong lúc quay phim Dịch Dao không thể nhận điện thoại, cho nên cô đưa cho Tiền Tiến vài số điện thoại thân thiết, đồng thời cũng đem danh sách những người thân và bạn bè mà cô thường liên lạc cho Tiền Tiến, sáng nay anh Tùy gọi cho Tiền Tiến chính là số điện thoại trong danh sách bạn bè thân thiết. Hơn nữa địa điểm quay phim cũng không phải thông tin bảo mật gì nên cô liền nói thẳng với hắn.

"Anh Tùy? À, không sao." Tùy Nhược Thủy?

Sau khi tiễn Tiền Tiến đi, Dịch Dao hít thở gấp gáp nhanh chóng bấm số điện thoại của Tùy Nhược Thủy.

"Trở lại rồi à?"

Trong microphone truyền đến giọng nói siêu trầm của người đàn ông, lúc này Dịch Dao vừa nghe đã cảm thấy linh hồn bay bổng, thân thể không kiềm chế được mà run rẩy.

"Anh đang ở đâu?" Thì thầm hỏi.

"...... Anh sắp đến rồi."

"Mau đến đây, khách sạn Gia X, phòng 8603......" Giọng điệu vừa vội vàng yêu kiều còn mang theo tiếng khóc nỉ non.

"...... Anh hiểu rồi." Tiếng gầm của động cơ lập tức vang lên.

Năm phút đồng hồ...... Mười phút......

Dục vọng thiêu đốt, trong cơ thể dường như có ngàn vạn bàn tay nhỏ bé cào cấu, làn da ửng đỏ, đầu v* căng cứng nhô lên khiến áo ngủ màu trắng ngà dựng lên cực kỳ sắc tình.

Tiếng thở dốc trong miệng ngày càng dồn dập, hơi thở nóng như lửa, Dịch Dao lúc thì nhìn đồng hồ, không cam lòng liếc nhìn chiếc hộp màu bạc trên đầu giường. Lúc nãy cô học theo tiểu thuyết và TV dùng nước lạnh để hạ nhiệt, nhưng đáng chết, khi nước lạnh chạm vào làn da của cô, hạ thể bị kích thích khiến cô cảm thấy cực kỳ đau xót, thiếu chút nữa không kiềm chế được!

Cô không dám dùng tay của mình, tình huống trước mắt, tự bản thân cô sẽ không thỏa mãn được, ngược lại còn lửa cháy đổ thêm dầu! Nếu Tùy Nhược Thủy còn chưa tới, cô cũng chỉ có thể......

Chỉ mới tưởng tượng một chút, hoa h/uyệt càng co rút dữ dội hơn, d/âm thủy giàn giụa, khiến cô cũng không biết rốt cuộc mình sợ dùng hay là muốn dùng!

"Reng reng......" Tiếng chuông cửa mong chờ đã lâu rốt cuộc cũng vang lên, Dịch Dao từ trên giường nhảy xuống, chạy như bay đến mở cửa ——

"Nhược Thủy ——" gương mặt xinh đẹp lập tức cứng lại.

Bàn tay đặt trên chuông cửa của Lý Duật còn chưa rời đi, cả người cũng đứng thẳng bất động.

Mùi thơm cơ thể đặc biệt của cô hòa với mùi hương hắn cực kỳ quen thuộc, gương mặt đẹp ửng hồng gợi cảm quyến rũ, ánh mắt mơ màng chuyển từ vui mừng sang ngạc nhiên.

Nhược Thủy? Cái tên cực kỳ nữ tính, nhưng trực giác của Lý Duật cho biết nhất định cô đang chờ một người đàn ông. Cô động tình đến mức đang chờ đợi một người đàn ông! Nhưng người đàn ông này lại không phải là hắn! Cô vừa mới từ chỗ An Kinh Vĩ trở về đã gấp gáp đến mức gọi một người đàn ông khác tới thao cô rồi sao?

Lý Duật nghiến răng, không nói gì.

"Chào." Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông phía sau vang lên cùng với tiếng bước chân vững vàng.

Lý Duật hơi nghiêng đầu, nhìn về phía người tới.

Tùy Nhược Thủy mặc một bộ đồ tây trang màu nâu của Anh, bờ vai rộng, vòng eo thon hẹp khiến vóc dáng thon dài mạnh mẽ của hắn trong bộ tây trang hiện lên cực kỳ hoàn mỹ, động tác ưu nhã cao quý, vẻ đẹp lai cùng với vẻ thờ ơ khiến người khác không thể tới gần, đôi mắt xanh lam trong veo sâu thẳm, mái tóc dài ngang vai màu nâu được nhuộm thành màu xanh khói, càng làm nổi bật những đường nét hoàn mỹ như điêu khắc trên làn da trắng sứ của hắn.

Đôi mắt Lý Duật nheo lại.

Điều kiện ngoại hình như thế này khi đứng giữa một đám nam thần tượng cũng cực kỳ nổi bật, khí chất ưu nhã cao quý toát ra từ trong xương cốt chắc chắn không thể xuất thân từ tầng lớp xã hội bình thường.

Cô đúng là... có con mắt chọn đàn ông rất tốt.

"Nhược Thủy, anh chờ một chút nha." Dịch Dao ngẩng đầu nhìn Lý Duật, ánh mắt có hơi né tránh, nuốt nước bọt để thông thuận cổ họng, vô thức mà liếm liếm môi, mới mở miệng nói, "Lý Duật, anh có chuyện gì à?"

"Không có việc gì... thì không thể tới tìm em sao?" Lý Duật rũ mắt nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng ướt át của cô, giọng nói trầm thấp gợi cảm đến chết người.

Thật là muốn chết mà, cô ngửi thấy mùi hormone nam tính trên người hắn. Dịch Dao liền vội vàng lui về phía sau nửa bước để kéo dãn khoảng cách.

"Em, bây giờ em và bạn có một số việc, ngại quá, hơn nữa bây giờ cũng muộn quá rồi, anh về nghỉ ngơi trước đi, ngày mai em đi tìm anh!" Dịch Dao nói xong liền thò người ra kéo Tùy Nhược Thủy vào phòng, vừa nói "ngại quá" vừa nhanh chóng đóng cửa phòng lại.

"......"

Có một số việc, ngại quá, muộn rồi, à!

Mỗi một từ mỗi một câu Dịch Dao nói đều như thuốc nổ ném vào đám cháy, ở ngoài cửa, khuôn mặt đẹp trai luôn bình tĩnh của Lý Duật nổi lên vẻ hung thần ác sát như Ma Vương!

"Làm sao vậy?" Nhìn thấy dáng vẻ của Dịch Dao, tuy rằng tất cả kinh nghiệm yêu đương của Tùy Nhược Thủy đều đến từ cô, nhưng hắn cũng nhanh chóng phát hiện cô bất thường.

Toàn thân đều bị dày vò khiến Dịch Dao không thể giải thích, cô cầm ống thuốc kích dục trên giường đưa cho Tùy Nhược Thủy. Tùy Nhược Thủy cầm ống thuốc lướt đọc, liền bật cười.

Tùy Nhược Thủy cởi áo khoác, cúi người thoải mái bế thân thể mềm mại của Dịch Dao ném lên giường, ngay sau đó liền đè lên thân thể nóng bỏng của cô, "Anh lái xe mấy tiếng đồng hồ, cho nên, em muốn bây giờ lên giường làm luôn hay là tắm xong rồi quay lại làm?"

Hắn vừa nói chuyện, đồng thời bàn tay ấm áp rắn chắc cũng đưa vào quần ngủ của cô liền thấy giữa hai chân của cô ướt đẫm.

"Anh biết rồi." Tùy Nhược Thủy nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đang cố gắng nhẫn nhịn của Dịch Dao, liền đứng dậy móc từ túi quần ra một hộp vuông nhỏ ném lên trên giường, sau đó lưu loát cởi hết quần áo, dưới ánh mắt khát vọng của Dịch Dao, cởi bỏ quần áo vướng bận trên người cô, cúi người ôn nhu cắn lên bầu ngực trắng như tuyết của cô, bàn tay phải nâng chân trái của cô lên, cự vật cương cứng không biết khi nào đã tiến sâu vào hoa h/uyệt lầy lội chật hẹp, khiến cô cực kỳ thỏa mãn.

Lui về sau một chút, lại tiến vào thật sâu, thẳng đến hoa tâm.

Sau một thời gian dài nhẫn nại rốt cuộc cũng đợi được kết quả tốt đẹp nhất, như nước lũ vỡ đê, như pháo hoa nở rộ.

"Ưm a......" Thuận thế ôm lấy bờ vai rộng lớn của Tùy Nhược Thủy, Dịch Dao chưa bao giờ nghĩ tới, cảm giác mê hồn đến chết như vậy, chỉ mới là bắt đầu.