Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 96: Đạo diễn lớn nhất



Lạc Thanh được đưa đến bệnh viện khẩn cấp, đoàn phim rối loạn một lúc rồi cũng dần dần lắng xuống, khung cảnh làm việc tưởng như bình thường lại tràn ngập không khí nặng nề áp lực.

Bộ phim đầu tiên của điện ảnh Nguyên Thái đầu tư rất nhiều tiền để đưa ra thị trường, tác phẩm đầu tay nên Lý Khinh Nam cố ý lấy tên thật để làm đạo diễn, công ty mới, đạo diễn mới, gần một nửa đoàn làm phim đều là lần đầu tiên tham gia vào làm phim điện ảnh. Các fan chờ mong siêu phẩm của Lý Khinh Nam, nhưng càng có nhiều người chờ được chế giễu, chờ đợi vui sướng khi hắn gặp họa, chờ bỏ đá xuống giếng.

Việc thay đổi ngoại cảnh lúc trước đã dẫn đến một loạt phản ứng không tốt, vất vả lắm mới tạm thời ổn định được tình hình mà khởi quay đúng hạn, nhưng nữ chính lại tái phát bệnh tim bẩm sinh, rất có thể không thể tiếp tục được những cảnh quay tiếp theo.

Rất nhiều lúc, bản thân những việc "bất ngờ" không đáng sợ lắm, nhưng nhiều sự việc "bất ngờ" cùng lúc xảy ra sẽ thúc đẩy các quân bài domino thì được gọi là "tai nạn".

"Lý Duật, hay là... hôm nay chúng ta kết thúc công việc ở đây đi?" Tuy là người từng trải, nhưng khi đối mặt với tình hình hiện tại, Triệu Dũng cũng than thở trong lòng.

Việc tìm kiếm và xây dựng lại "biệt thự nhà họ Tô" đã làm《Nguyệt Chi Âm》vượt qua kinh phí dự toán ban đầu, vì điều chỉnh lịch trình nên phải trả thêm cho các diễn viên phí động viên, còn đối với những tên tuổi lớn như Tang Khôn Tá không thể dùng tiền để điều chỉnh nên Lý Duật và Tang Khôn Tá đã ký thêm không ít điều khoản.

Những người không biết đã từng xem mấy bộ phim có doanh thu phòng vé hơn 100 triệu, 1 tỷ trong mấy năm gần đây, đều cho rằng làm phim điện ảnh thì lợi nhuận kếch xù, thực tế ở trong đó mới biết được, đây chắc chắn là một ngành sản xuất có rủi ro cao.

Phim điện ảnh một khi đã bắt đầu quay, chính là đốt tiền mỗi ngày, bất kỳ sự cố bất ngờ nào xảy ra làm nguồn vốn hao hụt, nếu nhà đầu tư thấy tình hình không ổn, có thể ra đi bất cứ lúc nào, rút vốn trước khi lỗ, nếu giai đoạn sau không xử lý kịp, tiền vốn đứt đoạn thì tất cả những tâm huyết trước đó coi như uổng phí.

Tuy rằng vấn đề kinh phí đối với bản thân Lý Duật không phải vấn đề lớn, nhưng nếu quá trình quay kéo dài, thêm phần hậu kỳ và tuyên truyền, cho dù doanh thu phòng vé có tốt cũng chưa chắc hoàn được vốn, với tính tình kiêu ngạo như Lý Duật, có chịu được đả kích này không?

lấy Lý Duật thân gia chính mình tục thượng tài chính cũng không thành vấn đề, nhưng nếu quay chụp nghiêm trọng siêu chi, hơn nữa hậu kỳ chế tác cùng tuyên phát, liền tính phòng bán vé không tầm thường cũng không nhất định có thể hồi bổn, cá tính kiêu ngạo như Lý Duật, chịu được cái loại này đả kích sao?

Không nói chuyện xa xăm như vậy, nói đến hiện tại, mới vừa bắt đầu quay đã phải đối mặt với nhiều tình huống như vậy, Lý Duật chịu đựng được không? Vừa nãy lúc Lạc Thanh ôm ngực ngã xuống, sắc mặt Lý Duật trắng như tuyết trắng trên nóc nhà.

"Lý Duật?" Thấy Lý Duật không phản ứng, Triệu Dũng lại kêu một tiếng nữa.

Chiếc áo khoác tây trang tối màu lịch sự tao nhã, áo sơ mi trắng với áo len mỏng màu xanh đậm đơn giản mà vô cùng thời trang, cho dù ở nhà hay ra ngoài, ở nơi riêng tư hay công cộng, trang phục và vẻ ngoài đẹp đẽ anh tuấn của Lý Duật giống như đang bổ sung cho nhau, tăng thêm sự tự tin phong độ của hắn, mỗi khi xuất hiện chắc chắn sẽ trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Nhưng lúc này, nhân viên xung quanh lại cố tình né tránh ánh mắt của hắn, tránh phải nhìn về phía của đạo diễn.

Nghi ngờ năng lực của Lý Duật, bọn họ đương nhiên có. Trong bọn họ rất nhiều người đều là tinh anh được Nguyên Thái ra giá cao mời từ những công ty khác đến, đã từng hợp tác với không ít đạo diễn nổi tiếng, kiêng kị nhất chính là phải nghe sự chỉ huy của những người ngoài nghề.

Từ khi chuẩn bị đến khi bắt đầu quay, tuy rằng biểu hiện của Lý Duật trước mặt mọi người rất thành thục, nhưng biến cố xuất hiện lần này hắn là đạo diễn kiêm nhà sản xuất, chắc chắn không thể trốn tránh trách nhiệm.

Chuyện này chỉ vừa mới bắt đầu, sau này làm sao bây giờ?

Hôm nay kết thúc công việc sớm, vậy ngày mai, ngày kia thì sao? Còn quay phim nữa không? Nữ chính bị hắn mắng tái phát bệnh tim, làm sao quay được nữa?

"Hoài nghi" là một loại cảm xúc không thể kiềm chế, có khi thậm chí mọi người cũng không cảm giác được mình đã biểu lộ cảm xúc "hoài nghi" ra bên ngoài, mà bên bị nghi ngờ, lại không thể nào từ chối tiếp thu nó.

Gương mặt tuấn tú luôn thong dong tự tin của hắn tối sầm lại, khóe miệng luôn luôn nhếch lên lúc này lại có chút chua xót.

"Kết thúc công việc."

Giống như vị tướng quân thừa nhận thất bại ra lệnh cho những tàn binh còn lại, giống như đại bàng đang bay lượn trên bầu trời bị bắn thủng đôi cánh...

Quả nhiên!

Nghe thấy Lý Duật nói ra bốn chữ "Kết thúc công việc", các nhân viên lâu năm trao nhau ánh mắt không cần nói cũng biết.

Dịch Dao nhìn quanh bốn phía, toàn bộ phim trường giống như một quả bóng bị xì hơi. Cô nhanh chóng nhớ lại kịch bản một chút ——

"Đạo diễn, nếu thuận tiện, bây giờ chúng ta có thể quay cảnh 23 và 42 được không? Tranh thủ lúc tuyết rơi, thời gian cũng còn sớm, mọi người đều có mặt."

Bông tuyết bay phất phơ, Dịch Dao lập tức đi về phía Lý Duật.

Trang điểm lộng lẫy theo phong cách cổ điển, áo khoác màu xanh anh tuấn đẹp đẽ, kết hợp với khí chất điềm đạm tự nhiên. Hình như cô luôn luôn như thế... cho dù đối mặt với ai, mặc kệ đối mặt với chuyện gì, cô đều có thể vô cùng bình tĩnh, giống như cô chỉ cần làm chuyện cô nên làm, bất kỳ ai cũng không thể xen vào cuộc sống của cô, cô cũng không thèm quan tâm đến lời chỉ trích của bất kỳ ai.

"Đạo diễn nói đã kết thúc công việc rồi." Một nhân viên công tác lẩm bẩm nói.

Dịch Dao nghe tiếng nhìn lại, "Đúng vậy, "đạo diễn" lớn nhất, "đạo diễn" định đoạt."

...... Đạo diễn lớn nhất.

"...... A!" Nhìn cô gái xinh đẹp cúi đầu đứng trước mặt hắn, Lý Duật đột nhiên lắc đầu cười khẽ. Hắn dùng thời gian chín năm để chuẩn bị, chính vì tích lũy đầy đủ tài nguyên và tự tin, để hắn có thể tự do xây dựng thế giới mà mình muốn. Hắn cho rằng mình đã chuẩn bị tốt mọi thứ, không ngờ hắn lại bỏ lỡ điều quan trọng cơ bản nhất là —— chính hắn.

Đạo diễn lớn nhất.

Cho dù gặp phải khó khăn gì, tình hình như thế nào, chỉ cần hắn không gục ngã, thì mọi chuyện vẫn sẽ tiếp diễn! Hoài nghi, ngoài ý muốn, kinh phí, diễn viên ngã bệnh... Lý Duật hắn là kiểu người cầu xin mọi chuyện thuận buồm xuôi gió sao? Lý Duật hắn là loại người gặp một chút thất bại thì sẽ nghi ngờ chính bản thân mình sao?

Sấm chớp chỉ nên tấu khải hoàn ca cho hắn thôi.

Còn cô ——

Lý Duật bước tới giơ tay ôm đầu Dịch Dao, nặng nề hôn lên trán cô, bỏ qua ánh mắt kinh ngạc xung quanh, hôn vài giây đến khi cô phản ứng kịp hắn mới buông ra.

"Cảnh 23 chuẩn bị!" Lý Duật cao giọng ra lệnh. Ngay sau đó là một loạt hướng dẫn chỉ đạo và tên người vang lên, làm đầu óc mọi người đang trong trạng thái trì trệ theo bản năng di chuyển theo mệnh lệnh của hắn.

Khi đoàn phim hoạt động trở lại trong thời gian ngắn nhất, Lý Duật nhìn Dịch Dao giận tái mặt quay đầu rời đi nhếch miệng cười, đôi mắt lại tràn đầy tự tin và kiêu ngạo.

Đêm đó khi hắn phát hiện tầm quan trọng của cô trong lòng hắn, quả thực hắn hơi đau lòng, đồng thời cũng rất hoảng loạn. Hắn sợ hắn tiếp cận đụng vào cô sẽ làm cô phản cảm hơn, hắn muốn hủy bỏ giao dịch để trả lại danh dự cho nên nhưng cũng sợ cô bỏ hắn lại cao chạy xa bay. Ở trước mặt cô, hắn không còn một chút tự tin của cao thủ tình trường nữa.

Cuối cùng hắn cũng đã hiểu vì sao thái độ của An Kinh Vĩ, Đàn Hoa đối với cô lại đặc biệt như vậy —— cô là người phụ nữ làm đàn ông đã nắm được rồi liền không thể buông tay.

Nếu đã không bỏ xuống được, hắn cần gì phải rối rắm? Cho dù có nhiều đối thủ cạnh tranh thì như thế nào? Chỉ cần trái tim cô còn chưa thuộc về ai, hắn có đủ kiên nhẫn có thể từ từ giăng lưới bắt được cô.

Nhìn đôi mắt đen khiếp người của An Kinh Vĩ cách đó không xa, Lý Duật lại sờ sờ môi mình, khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười khiêu khích.