[Quyển 2] Hệ Thống Cửu Vỹ 009: Phản Diện Là Của Ta

Chương 30: Tổng tài mặt lạnh nhưng tâm không lạnh (10)



Hôm nay cô phải cùng với Bùi Diễm đi gặp mặt đối tác sẽ hợp tác trong dự án sắp tới của Bùi thị. Đối tác mà bọn cô phải gặp mặt là người đại diện của tập đoàn Hoàng thị.

Bên họ hẹn hai người tới một nhà hàng sang trọng kiểu Pháp. Lúc đến, cô không nghĩ người đối tác này lại là người quen.

Hoàng Diệp mặc một chiếc áo sơ mi đen, quần tây, dáng vẻ lịch thiệp. So với trước khi tốt nghiệp có vài phần chững chạc hơn. Là một trạng thais đối lập với Bùi Diễm hôm nay khi anh hôm nay chỉ mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, quầu âu đen với vẻ ngoài nam tính, điển trai.

Cô ngồi ở bên cạnh Bùi Diễm. Thỉnh thoảng quan sát Hoàng Diệp. Quả nhiên là dân kinh tế, lúc nói chuyện rất có tầm nhìn hiểu biết.

Trước đó anh ta còn là đối tượng theo đuổi cô ở trường nhưng đều bị cô từ chối. Cũng chưa hề có ý định sẽ từ bỏ.

Bây giờ anh ta còn tiếp nhận công ty của ba mình. Lần hợp tác này diễn ra khá thuận lợi.

Cho đến khi...

Hoàng Diệp thấy cô sắp lên xe cùng Bùi Diễm ra về, anh ta nhanh chóng bắt lấy tay cô mà kéo lại. Ánh mắt chân thành cùng giọng nói trẩm khàn cất tiếng.

" Ninh Thư! Hãy cho anh một cơ hội. Anh nhất định sẽ khiến cho em trở thành người con gái hạnh phúc nhất! ".

Lúc này Bùi Diễm đang ngồi trên xe đợi cô lên. Tất nhiên những lời vừa rồi của Hoàng Diệp anh đều đã nghe rõ.

Bọn họ đứng gần sát cửa xe như vậy mà.

Lông mày Bùi Diễm hơi nhíu lại, nhưng không thể hiện quá rõ cảm xúc. Anh mở cửa xe, điểm tĩnh bước xuống xe.

Vòng qua đầu xe đi đến nhanh chóng kéo cô đưa vào trong xe. Còn tiện tay đóng cửa xe lại.

Khi chỉ còn là cuộc nói chuyện với hai người đàn ông với nhau, anh thẳng thừng tuyên bố với người kia.



" Cô ấy không cần anh khiến cô ấy hạnh phúc. Tôi chính là hạnh phúc của cô ấy ".

" Anh...nhưng anh là sếp của...". Cô ấy mà.

Lời còn chưa nói hết đã bị người kia chặn ngang. Giọng nói cứng rắn, đầy quyết đoán.

" Cô ấy không phải nhân viên của tôi. Tôi cũng không phải là sếp của cô ấy. Tôi là người đàn ông mà cô ấy có thể dựa dẫm cả đời ".

Nói xong những lời cần nói, Bùi Diễm không mảy may đến Hoàng Diệp còn chưa hết bàng hoàng ngơ ngác đứng đó. Anh lên xe khởi động lái xe rời đi.

Lần này Bùi Diễm triệt để dập tắt cái hi vọng của Hoàng Diệp luôn rồi. Sau lần hợp tác đó cũng không còn thấy

Hoàng Diệp ve vãn hay xuất hiện trước mặt cô nữa.

Cũng không biết là do anh ta thực sự đã từ bỏ, hay là nên nói uy lực của Bùi Diễm quá lấn át đi. Có thể khiến cho những " đối thủ " khác phải kiêng dè, không dám bước tới gần dù chỉ một bước. Càng không dám dành nữ nhân với anh.

Trường Lạc dựa vào khả năng của mình ở thế giới thực đã đưa ra những đề xuất vô cùng tuyệt vời cho công ty.

Không ai nghĩ một cô gái chỉ học chuyên ngành ngoại ngữ, lại có thể có đầu óc kinh doanh đến như vậy.

Rất nhang mọi người trong công ty đều không còn ai dám nghi ngờ thực lực của cô nữa.

Chỉ có duy nhất một người, từ đầu đến cuối đều không phục.

" Tôi khinh! Cũng chỉ là loại phụ nữ lẳng lơ suốt ngày chỉ biết quyến rũ đàn ông. Cùng lắm là được cái gương mặt đã muốn lên cao làm bà chủ! Loại phụ nữ đó, có gì tài giỏi chứ! ".

Dương Hi vốn đã có thành kiến với cô. Lại nói cô ta thích Bùi Diễm lâu như vậy. Bây giờ tất cả đều bị cô cướp đi.



Hào quang, đàn ông. Dĩ nhiên không thể chịu được mà ghen ghét, đố ky.

Có điều cô ta vẫn không nhìn lại xem mình đang ở đâu. Nói xấu cô cũng không biết chọn ngày. Vào lúc cô cùng với Bùi Diễm có việc đi qua bộ phận nhân sự. Lại để cho anh nghe được những lời này.

Kết quả sau đó, cô ta bị Bùi Diễm trực tiếp đuổi việc. Dương Hi chỉ biết ngậm đắng nuốt cay mà dọn đồ rời khỏi công ty.

Sau chuyện này, lời đồn trong công ty bắt đầu nổi lên như cồn. Có người nói tổng giám đốc lạnh lùng bao năm cuối cùng cũng có phụ nữ bên cạnh rồi! Cũng có người nói cô may mắn mới được anh nhìn trúng.

Nhưng bọn họ căn bản không biết, giữa cô và anh có một sợi dây liên kết cả về linh hồn lẫn thể xác. Căn bản không thể tách rời.

Một tuần sau đó, cô bất ngờ nghe hệ thống nói bố mẹ nam chính Bùi Thiệu Phong đã về nước. Bọn họ muốn con mình dần học cách tiếp quản công ty nên đã cho cậu ta đến công ty học hỏi những hôm được nghỉ không phải đi học.

Thành ra thỉnh thoảng cô lại có cơ hội đụng mặt Bùi Thiệu Phong hai ba lần.

" Cô...à không! Chị! Rốt cuộc tại sao chị không còn đến dạy tôi nữa! Chị có biết..tôi...tôi đã lo cho chị thế nào không? Chị...".

Bùi Thiệu Phong ép sát cô ở một góc cầu thang lên xuống. Giọng nói chất vấn nghe ra chút ngữ khí tức giận, lại vừa có chút...quan tâm.

Nhưng cô làm như không thấy, lười đáp lại.

" Làm sao? Tôi không thích thì nghỉ thôi. Cậu quản được tôi à? ".

"Tôi...". Bùi Thiệu Phong nhất thời bị làm cho nghẹn họng. Cậu ta siết chặt tay. Cuối cùng cũng lấy hết can đảm mà nói ra lời trong lòng.

" Tôi thích chị! Cho nên..làm bạn gái tôi nhé! ".

Ý nghĩ trong đầu Trường Lạc hiện ra lúc này chính là: Cậu nằm mơ à?