(Quyển 2) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 288: Rời căn cứ XX



Editor: Đào Tử

________________________

Trong vòng một đêm, căn cứ XX bốc lên bảy con cảnh khuyển biết nói tiếng người.

Bọn nó theo sát bước chân lão đại Thanh Long, xác minh tài khoản đăng kí trên internet Thái Hạo, phủ tên tài khoản đội hình nhất trí.

【 Thần thú hộ giáo Bạch Liên Thánh Mẫu giáo Đầu Trọc 】

【 Thần thú hộ giáo Bạch Liên Thánh Mẫu giáo Mãnh Nam 】

【 Thần thú hộ giáo Bạch Liên Thánh Mẫu giáo Tổng Công 】

【 Thần thú hộ giáo Bạch Liên Thánh Mẫu giáo Đả Dã 】

...

【 Thần thú hộ giáo Bạch Liên Thánh Mẫu giáo Hoa Hoa 】

Bọn người Bùi Diệp dồn dập đăng bài hoan nghênh thành viên mới gia nhập tiểu đội người sống sót "Ngày hôm nay ra ngoài là ngày Zombie".

"Đội cảnh khuyển các em vớ đại đặt tên như thế bộ không ai kháng nghị phản đối à?"

Hướng Thụy Quân coi ba anh em "Thanh Long Yển Nguyệt Đao" đã tính kỳ hoa, không ngờ tên cảnh khuyển khác càng thêm không đành lòng nhìn thẳng.

Chỉ từ cái tên xem ra, có vẻ ba chó Thanh Long là bình thường nhất có văn hóa nhất.

May mắn đội trưởng đội cảnh khuyển thích xem « Tam Quốc Diễn Nghĩa », bằng không lấy tên chắc cũng trình độ này.

"Dù theo trào lưu, lấy tên Báo Đen, Lôi Điện, Truy Phong... Dường như cũng bình thường hơn tên các em bây giờ..."

Thanh Long đang nằm trong phòng khách rộng rãi nghỉ ngơi.

Nó cũng không ngẩng đầu lên nói, "Tên là số hiệu, biệt hiệu nhân loại trao cho thôi, đối với bọn em không có ý nghĩa đặc thù."

Những cái tên ý nghĩa ở chỗ phân biệt, thuận tiện xưng hô, chỉ thế thôi.

Nhân loại đặt tên cho động vật, thật tình không biết động vật cũng lấy cho nhân loại ít danh xưng.

Ví như "Chân thối", "Ăn khỏe", "Tên ngốc", "Nói lớn giọng", "Xẻng phân", nhân loại cũng có kháng nghị đâu.

Suy bụng ta ra bụng người, Thanh Long cảm thấy nhân loại lấy tên gì không đáng kể nha.

Khóe miệng Hướng Thụy Quân giật một cái, không dám nhìn tài khoản fan hâm mộ bình luận.

"Dọn dẹp một chút, chuẩn bị đi ra ngoài làm việc."

Một ngày làm việc hiệu quả nhất là vào sáng sớm, bọn Bùi Diệp lãng phí quá nhiều thời giờ quý báu.

Ngày hôm nay hoạt động, trừ đội viên "Ngày hôm nay ra ngoài là ngày Zombie" vốn có, còn tăng thêm sáu dị thú cảnh khuyển. Thể chất và năng lực hồi phục của dị thú kinh người, lại thêm Liễu Diệp Tiên tỉ mỉ trị liệu, nước linh tuyền, thương thế nặng hơn cũng có thể trong thời gian cực ngắn khỏi hẳn.

Nghỉ ngơi một đêm, nhóm cảnh khuyển đã khôi phục bảy tám phần.

Dị năng Hoa Hoa không có lực công kích, bản thân còn là sản phụ vừa sinh không lâu, ba con chó con còn cần nó chăm sóc.

Thời gian ngắn không cách nào làm việc làm Hoa Hoa hơi sầu lo.

Thanh Long ôn hòa trấn an nó.

"Không sao đâu, còn anh và những chiến hữu khác ở đây, em không cần lo lắng."

Thu nhập một con cẩu cẩu là nó đã có thể nuôi sống cả nhà, dị năng Hoa Hoa không thích hợp gϊếŧ Zombie, nhưng không có nghĩa không có giá trị.

Đợi thân thể nó tốt, nó có thể đi căn cứ mưu bát cơm nhà nước.

Đọc tâm nha, năng lực thẩm vấn tốt biết bao.

Bất luận là gián điệp hay bại hoại có mưu đồ khác, trước mặt nó đều không chỗ che thân.

Hoa Hoa nghe Thanh Long dự tính, cảm xúc rầu rĩ nôn nóng dịu đi nhiều.

Hai con cẩu cẩu không coi ai ra gì vung cẩu lương chính hiệu.

Cùng với việc người sống sót thành trấn phụ cận căn cứ XX ngày càng ít, một đoàn người Bùi Diệp đem mục tiêu nhắm ngay Zombie.

Một ngày đi ra ngoài bảy, tám vạn, gặp nhân khẩu dày đặc có thể một ngày một trăm đến hai trăm ngàn.

Ngày qua ngày, Bùi Diệp làm tiểu đội trưởng "Ngày hôm nay ra ngoài là ngày Zombie", cô bị cao tầng căn cứ XX hẹn nói chuyện.

Bị hẹn nói chuyện...

Hẹn nói chuyện...

Nói chuyện...

"Vì sao lại lấy lý do này mời cậu uống nước trà?"

Mấy người Liễu Diệp Tiên nghe tin tức này, dồn dập tỏ vẻ "Cậu đang đùa mình".

Bọn họ ra sức gϊếŧ Zombie không nên nhận khen thưởng à?

Chỉ nghe nói căn cứ quan phương ghét bỏ tiểu đội người sống sót quá vô dụng, chưa từng nghe nói căn cứ ngại người quá có khả năng làm.

Bùi Diệp lúng túng ho nhẹ một tiếng.

"Là thế này, thấy chúng ta quá anh dũng, Zombie phụ cận căn cứ XX bị dọn dẹp hơn chín phần. Căn cứ vệ tinh Thái Hạo giám sát, với mật độ Zombie hiện tại, quan phương đang thử tập kết binh lực thu hồi thành trấn bị Zombie chiếm lĩnh. Nếu dựa theo tình huống thông thường, thu hồi đất mất đi phải mất một hai năm. Quan phương có ý hi vọng chúng ta đi căn cứ quan phương khác hoạt động..."

Mỗi căn cứ quan phương diện tích có hạn, gần như đều trong trạng thái tiếp nhận người sống sót quá tải.

Vì làm dịu áp lực, thu hồi khu vực Zombie luân hãm là bắt buộc phải làm.

Thu hồi khu luân hãm, bước đầu tiên chính là thanh lý Zombie, tăng tỉ lệ lớn thu hồi đất đã mất, bước thứ hai mới phái người đi mảnh địa phương đó kiến tạo khu vực an toàn. Chờ khu vực an toàn có năng lực phòng ngự cơ bản, rồi từ từ thay đổi vị trí nhân khẩu, đem khu vực an toàn sát nhập vào căn cứ.

Từng chút từng bước xâm chiếm mở rộng phạm vi căn cứ.

Nhưng tiểu đội Bùi Diệp sức chiến đấu quá trâu, mỗi ngày đi ra ngoài đánh Zombie, nhiều lần dùng "Vạn" làm đơn vị.

Thái Hạo không nhắc nhở, căn cứ XX còn chưa ý thức bọn họ nên chuẩn bị phái binh thu đất.

_(:з)∠)_

Mật độ Zombie phụ cận thật sự thấp đủ cảm động!

Nhìn video ảnh vệ tinh gửi về, phố lớn ngõ nhỏ một mảnh trống rỗng, khắp nơi đều là thành ma không người.

Mật độ Zombie thấp như vậy, nếu căn cứ XX còn không thu đất về, bọn họ lấy cái chết tạ tội cho vừa.

Căn cứ quan phương trong đêm họp định kế hoạch thu đất.

Kế hoạch rất nhanh đã có hình thức sơ bộ, nhưng làm sao dàn xếp tiểu đội Bùi Diệp lại trở thành vấn đề lớn.

Tuân thủ nguyên tắc lấy thép tốt rèn lưỡi đao, căn cứ XX đề một câu trong nhóm chat đại lão quan phương, các căn cứ lớn tranh đoạt.

Cuối cùng, vẫn là đại lão cao tầng Hoa Quốc ra quyết định.

Đề cử tiểu đội "Ngày hôm nay ra ngoài là ngày Zombie" đi Lâm thị mật độ Zombie cao nhất, thuận tiện kéo một thanh người sống sót căn cứ thành phố kia lên.

Không phải mỗi căn cứ người sống sót đều thoải mái giống căn cứ XX, có vài căn cứ trôi qua rất đắng.

Người sống sót ít, dị năng giả ít, sức chiến đấu không cao, mỗi ngày bị Zombie dán cổng đánh.

Nếu không phải căn cứ lắp đặt máy nhiễu Zombie, đoán chừng nhiều căn cứ quan phương quy mô nhỏ đã không đỡ nổi.

Nghe Bùi Diệp thuật lại, thành viên tiểu đội dồn dập đưa mắt về phía Bùi Diệp.

Bùi Diệp mới là tác chiến chủ lực, hoàn toàn xứng đáng đùi thô cốt lõi, cô lựa chọn thế nào, bọn họ liền làm thế đó.

"Ý của mình là rời căn cứ XX, đi căn cứ kế tiếp." Bùi Diệp một mặt ghét bỏ nói, "Mấy ngày gần đây đi ra ngoài tìm Zombie đúng là khó khăn, một ngày ích lợi từ đỉnh cao hai mươi hai vạn hạ thấp thung lũng bốn mươi ngàn. Cho nên, mình dự định đổi chỗ."

Địa phương này đã thu hoạch gần hết Zombie, còn lại tôm tép để cho dị năng giả khác ổn rồi.

Cả ngày bọn họ bá chiếm Zombie, ăn thịt cá cũng phải chừa người khác uống một ngụm canh.

Tốc độ hành động của Zombie khá chậm, Zombie ở địa phương càng xa muốn du đãng đến thành trấn gần đây còn không biết mất bao lâu.

Bùi Diệp lười nhác lãng phí nhiều thời gian như vậy tìm Zombie, còn không bằng thay chỗ phì nhiêu.

Liễu Diệp Tiên nói, "Mình không có ý kiến."

Hướng Thụy Quân vẫn như cũ lạnh lùng, "Tôi cũng không có ý kiến."

Tề Thiên Thạc người vô hình cũng không có ý kiến.

Tuân Minh Viễn sớm bị cao tầng căn cứ hẹn nói chuyện, cũng ngầm biết quyết định này, cho nên không có gì đáng kinh ngạc.

Nhóm cảnh khuyển kiên định đi theo chân Bùi Diệp.

【 Tiểu Tú V 】: Căn cứ XX hẹn gặp lại, nhân tiện @ Căn cứ YY, phiền chừa cho chúng tôi ba bộ phòng thuê lớn một chút, cảm ơn.