Chương 665: Thành phố G (7)
Bà Sở có chết cũng không nghĩ tới, tất cả những thứ này đều là lễ vật mà Tần Nhất và Phượng Khuynh Ca đưa cho các cô.
"Tử Nguyệt?" Bà Sở còn chưa nói hết một câu đã cảm giác bản thân bị người ta đẩy một cái, trước khi chết, bà ta trừng mắt dữ tợn nhìn bóng dáng Dương Tử Nguyệt càng ngày càng xa, bên tai còn nghe tiếng kêu thảm thiết của con gái mình.
Trong lòng bà Sở có hận, bà ta hoàn toàn không nghĩ tới một đứa hèn yếu như Dương Tử Nguyệt, thế mà lại ở thời điểm này đẩy mình một cái.
Thế nhưng cho dù bà ta có không cam tâm như thế nào, thì cũng chỉ có thể nhắm mắt xuôi tay, trở thành đồ ăn của Zombie.
Tình huống của ba người Sở Kiều Kiều ở bên này Tần Nhất không biết, nhóm bọn họ đang tiếp tục hành trình tới thành phố G, thế nhưng trên đường lại gặp một đám người cản đường, a không, phải nói là Zombie.
Zombie thành đàn phía trước chặn đứng con đường của bọn họ, con nào con nấy giương nanh múa vuốt như muốn nhào về phía bọn họ.
Hôm nay người lái xe là Dương Trình, Tần Nhất đang chuẩn bị xuống xe, ở trong mắt người khác Zombie là cơn ác mộng, ở trong mắt Tần Nhất lại là tài phú.
Cho nên cô không kịp chờ đợi liền muốn xuống xe, nhưng có người ngăn cản cô.
"Này, người anh em lái xe bên kia ơi, mau mau qua đây, không nên đánh nhau cùng bọn chúng, bọn chúng sẽ không công kích các anh đâu." Một giọng nữ hào sảng vang lên.
Xuyên qua cửa kính xe, Tần Nhất nhìn thấy cách đó không xa có một người phụ nữ, tóc ngắn lanh lợi, tư thế hiên ngang.
"Tần Nhất, làm sao giờ?" Dương Trình không tự tiện làm chủ, mà hỏi ý Tần Nhất.
Người khác sợ đại quân Zombie, nhưng Dương Trình lại không sợ. Tuy cấp bậc của hắn không cao, thế nhưng á, trên xe hiện đang có Tần Nhất biếи ŧɦái nha, hơn nữa Đế thiếu cũng không phải loại ăn chay.
Không sai, Dương Trình đã biết thân phận của Vân Hoán. Ngay lúc mới đầu biết được, hắn xém chút bị dọa cho quỳ xuống, thế nhưng sau đó ở chung mấy ngày mới phát hiện, Đế thiếu cũng không phải là loại gϊếŧ người như ngóe, lãnh khốc vô tình trong truyền thuyết.
Ít nhất, thời điểm có Tần Nhất ở đây, người đàn ông này cũng sẽ có một mặt nhu tình.
"Lái đến chỗ cô ấy." Tần Nhất bỗng nhiên thay đổi chủ ý, không ra tay với đại quân Zombie căn đường.
Đang lúc đại quân Zombie ngao ngao kêu to, bọn nó không nghĩ tới hôm nay vừa mới tránh được một kiếp, không có trở thành lương thực dự trữ của một vài "con" nào đó.
Dương Trình nghe lời lái xe qua đó, Tần Nhất từ trên xe bước xuống, nhìn khoảng cách gần, người phụ nữ trước mắt dáng dấp không tệ, mặc dù không phải khuynh quốc khuynh thành, nhưng lại thuộc loại nhìn một lần lại muốn nhìn lần hai lần ba.
Tóc ngắn hơi rối, đầu mày có chút anh khí, khuôn mặt trắng sạch, vóc người cao gầy, Tần Nhất trong nhóm nữ sinh được xem như cao ráo, thế nhưng cô gái trước mắt này so với cô còn cao hơn một chút.
Đối phương dường như cũng có chút kinh ngạc xuống xe lại là một thiếu niên, hơn nữa còn là một thiếu niên đẹp như tranh vẽ, trong mắt hiện lên từng tia kinh diễm cùng thưởng thức.
"Xin chào, tôi tên Dư Mộng, đại quân Zombie phía trước đã chặn ở chỗ này một khoảng thời gian ngắn rồi, nếu các cậu không công kích bọn chúng, bọn chúng cũng sẽ không công kích các cậu."
Nữ sinh anh khí lại có cái tên vô cùng nữ tính hóa, trên mặt Dư Mộng mang ý cười, hảo tâm nhắc nhở Tần Nhất.
Chủ yếu là do tuổi của Tần Nhất thoạt nhìn có vẻ nhỏ, tuổi đời cùng thực lực có đôi khi móc nối, nhìn Tần Nhất trẻ như vậy, cho nên từ ánh mắt đầu tiên luôn cho người ta cảm giác thực lực không mạnh.
Nhưng mà quần áo trên người sạch sẽ, sắc mặt hồng nhuận, xem ra là người có bối cảnh.
"Xin chào, tôi là Tần Nhất. Tôi muốn hỏi một chút, bầy Zombie này đã ở chỗ này bao lâu, tại sao sẽ không chủ động công kích nhân loại?"
Đây mới là vấn đề khiến Tần Nhất cảm thấy hứng thú, Zombie không chủ động công kích nhân loại, đúng là thú vị.