[Quyển 2][EDIT] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!

Chương 673: Đế Thiếu, Quỳ Xuống - Chương 673



Chương 673: Ngươi, là ai? (2)

Tần Nhất không suy nghĩ nhiều, đứng dậy đi múc cháo cho Vân Hoán.

Tần Nhất vừa đi, Vân Hoán nhàn nhạt nhìn về phía Dư Mộng: " Thất Thất nhà tôi rất thích cô."

Dư Mộng sững sờ, không biết tại sao người đàn ông này lại bỗng nhiên nói như vậy.

Nhưng Dư Mộng thật sự không thể không cảm thán, giá trị nhan sắc của nhóm người này thật cao.

Vẻ đẹp của người đàn ông trước mắt này không giống Tần Nhất, lãnh khốc đạm mạc, cũng rất có lực hấp dẫn người khác, đây là một loại hấp dẫn đến từ đàn ông thành thục.

Có điều, Dư Mộng lại không có hứng thú với Vân Hoán.

"Ừ, Tần Nhất rất tốt." Dư Mộng không biết trả lời thế nào, thuận miệng đáp một câu.

"Ừ, tôi cũng cảm thấy Thất Thất nhà tôi rất tốt, cho nên, tôi tin tưởng cô có thể tiếp nhận chúng tôi, sẽ không giống như những người khác kỳ thị chúng tôi, có đúng không?" Vân Hoán nói.
Dư Mộng vẻ mặt mờ mịt, không kỳ thị cái gì?

Nhưng lập tức cô ấy kịp phản ứng, hóa ra hai người họ là loại quan hệ đó.

Trong lúc nhất thời Dư Mộng có chút giật mình, cô không nghĩ tới thiếu niên thông minh lanh lợi kia lại là đồng tính, nhưng mà tuy cô giật mình, lại không kỳ thị.

Nói như thế nào đây, biết Vân Hoán và Tần Nhất là một đôi, cô không hiểu sao cảm thấy hai người rất xứng đôi, lãnh khốc công cùng nhu thuận thụ, ôi, thật đẹp đôiii.

"Yên tâm, tôi không hề kỳ thị các cậu, tôi sẽ luôn ủng hộ các cậu." Ánh mắt Dư Mộng sáng rực, nói ra lời thề son sắt.

"Vậy thì tốt." Vân Hoán hơi cong khóe miệng.

Vương Ổn Ổn vừa ăn bánh trứng gà vừa nhìn Vân Hoán bất động thanh sắc giải quyết một tình địch tiềm ẩn, không thể không nói, cô thật muốn giơ ngón tay cái lên với Vân Hoán.
Khi Tần Nhất bưng bát chào quay lại, liền nghênh đón ánh mắt phát ra tia sáng có chút quỷ dị của Dư Mộng: "Tần Nhất, cố lên, chị Dư Mộng nhất định sẽ ủng hộ các cậu, yên tâm."

Tần Nhất không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, đợi sau khi Dư Mộng đi, Tần Nhất đưa bát cháo trong tay cho Vân Hoán: "Nói đi, anh lại làm gì rồi?"

Người này vừa rồi là cố ý gạt cô đi chỗ khác.

Vân Hoán cắn một miếng bánh trứng gà, động tác đơn giản lại ưu nhã tự phụ: "Không có gì, chỉ nói rõ quan hệ của hai chúng ta."


Tâm tư nhỏ của Vân Hoán Tần Nhất lập tức liền hiểu, nhưng cũng không nói gì.

Sau khi giải quyết xong bữa sáng, Tần Nhất chuẩn bị đi kiếm tiền, một đống lớn tinh hạch đang chờ cô ngoài kia, nghĩ đến đây thôi, Tần Nhất đã có hơi kích động.

Tần Nhất không gọi những người khác cùng đi, chỉ có cô và Vân Hoán hai người.
"Bầy Zombie này đúng là không ít đâu." Tần Nhất nhìn qua đại quân Zombie trước mắt, con ngươi phát sáng.

Hết cách, trong không gian có mấy gia hỏa quá biết ăn, hiện tại cô vừa thấy Zombie liền không hiểu sao kích động.

Vân Hoán quét mắt một vòng: "Quả thực có không ít, hơn nữa thực lực đều rất đồng đều, cấp bậc bình thường cũng trên cấp trung bình của nhân loại."

"Không có gì bất ngờ thì bầy Zombie này hẳn là do tiến sĩ Lâm làm ra, mục đích rất rõ ràng, không muốn để ai tới gần thành phố G." Tần Nhất nghe được ý trong lời nói của Vân Hoán.

"Cẩn thận chút, anh cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy. Tiến sĩ Lâm là người giảo hoạt, sao có thể lộ ra sơ hở lớn như thế, rất rõ ràng, hắn đang chờ chúng ta mắc câu."

Đôi mắt đào hoa của Vân Hoán khẽ híp lại, biết vị trí của Vân Hiên, anh dĩ nhiên rất vui mừng, nhưng sẽ không lơ là thiếu cảnh giác.
Tiến sĩ Lâm, là một tên khó chơi.

"Em biết, chỉ là bất kể như nào, chúng ta đều muốn tới nhìn một cái. Có điều, ai là cá ai là người câu cá, còn quá sớm để kết luận."

Tần Nhất khẽ cười, giống chú hồ ly nhỏ.

"Chỉ là bán thú nhân trên một số phương diện nhất định đúng là sẽ chiếm ưu thế, nếu như biết thú hình của tiến sĩ Lâm thì tốt, dù sao bán thú nhân ở một khía cạnh nào đó vẫn giữ lại nhược điểm của thú."