[Quyển 2][EDIT] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!

Chương 723



Chương 723: Trước đại chiến (10)

Vương Bảo Bảo nghe đám người nghị luận, trong lòng đắc ý, đồng thời cũng có chút chột dạ. Mặc dù cô ta năn nỉ cha mình đi tìm Đế thiếu nói như vậy, nhưng cha cô ta đã cảnh cáo cô ta chuyện chưa có thành, không thể nói lung tung.

Nhưng cô ta cảm thấy cha mình lo lắng quá rồi, ông dù sao cũng là lão nhân trong căn cứ, lúc trước cứu được Vân Hoán một mạng, còn cùng nhau xây dựng căn cứ Đế Đô.

Cho nên, chỉ cần cha cô ta đi nói, Đế thiếu nhất định sẽ cưới cô ta.

Vương Bảo Bảo không hiểu lấy tự tin ở đâu ra.

Vương Ổn Ổn nghe Vương Bảo Bảo ba hoa xém chút cười ra tiếng, Vương Bảo Bảo này sợ là muốn tìm đường chết, ở trước mặt vị hôn thê chính quy Tần Nhất mà nói mình sắp kết hôn với Vân Hoán.

Phốc, không được, để cô cười một lát đã.
Vương Ổn Ổn thật sự cười, nhưng nụ cười này trong mắt Vương Bảo Bảo rất chướng mắt: "Nè, cô lại dám cười nhạo tôi, tôi là vợ tương lai của Đế thiếu đấy. Tôi biết cô cũng thích Vân Hoán, nhưng cô xem lại bản thân chút đi, muốn nhan sắc không có nhan sắc, muốn dáng người không có dáng người, Vân Hoán sao có thể chọn cô."

Nụ cười của Vương Ổn Ổn tắt ngấm, cô ấy thực sự bị Vương Bảo Bảo làm cho sợ hãi: "Cô nói lung tung cái gì vậy, tôi với Vân Hoán không có quan hệ đó."

Vãi đạn, cô gái, cô mở to mắt ra một chút, Tần Nhất ở ngay đây đấy, cô nói lung tung cái gì vậy, bản thân ngu ngốc cũng không cần kéo cả cô ấy xuống nước cùng chứ.

Trên thực tế, không chỉ Vương Bảo Bảo cho rằng như vậy, trong căn cứ rất nhiều người đều cho rằng Vương Ổn Ổn và Vân Hoán sẽ thành một đôi, bởi vì cô ấy là một trong số ít người có thể ở bên cạnh Vân Hoán.
Vương Ổn Ổn dè dặt nhìn Tần Nhất, mặc dù cô biết Nhất Nhất khẳng định tin tưởng cô, nhưng cô vẫn có chút hoảng.

Khi trông thấy ánh mắt cười mà như không cười của Tần Nhất, Vương Ổn Ổn không khỏi lắc đầu, vì Vương Bảo Bảo mặc niệm mấy giây, cô gái, chúc cô may mắn.

"Cô nói, cô là vị hôn thê của Vân Hoán ?" Tần Nhất lành lạnh nhìn Vương Bảo Bảo, cánh môi tiên diễm câu lên.

Đến rồi đến rồi, Vương Ổn Ổn nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.

Vương Bảo Bảo căn bản không có cảm giác được nguy hiểm, mà đắc ý nhẹ gật đầu. Dung mạo của cô ta không dễ nhìn, nhưng vậy thì đã sao, cô ta thế nhưng có được Vân Hoán, ông xã hoàn mỹ trong lòng vô số thiếu nữ.

"Ồ, vậy à." Tần Nhất ngoài ý muốn không nói gì thêm.

Nhưng như vậy, Vương Ổn Ổn mới cảm thấy càng kinh khủng.

"Tốt, chúc cô cùng Vân Hoán trăm năm hòa hợp, Ổn Ổn, chúng ta về thôi."

Tần Nhất không nổi giận đùng đùng như Vương Ổn Ổn nghĩ, ngược lại vô cùng bình tĩnh.

"A, được." Không biết tại sao, Tần Nhất bình tĩnh như vậy mới càng khiến cho Vương Ổn Ổn cảm thấy đáng sợ.

Tần Nhất muốn đi, Vương Bảo Bảo cũng không có lý do gì ngăn hai người lại, mặc dù cô ta rất ghét Vương Ổn Ổn, nhưng cô ta biết, Vương Ổn Ổn không phải người cô ta có thể động.

Tần Nhất với Vương Ổn Ổn còn chưa đi được mấy bước, người xung quanh đã bắt đầu nghị luận xôn xao, nhưng lần này là thảo luận lúc nào Vương Bảo Bảo và Vân Hoán kết hôn.

Mặc dù Vương Bảo Bảo rất xấu, thế nhưng cuối cùng Đế thiếu cũng muốn kết hôn!

Chung thân đại sự của Đế thiếu Vân Hoán là chuyện lớn mà mỗi thành viên của căn cứ Đế Đô vô cùng quan tâm, đừng nói Vân Hoán muốn cưới Vương Bảo Bảo, ngay cả anh muốn cưới đàn ông, bọn họ cũng vui mừng vỗ tay.

"Cái kia, Nhất Nhất..." Vương Ổn Ổn nhìn Tần Nhất vẫn luôn cười nhạt, nội tâm xoắn xuýt.

"Cái gì, muốn đi dạo một vòng nữa sao?" Tần Nhất chợt nhớ tới Vương Ổn Ổn là muốn ra ngoài đi dạo.

"Không muốn không muốn, ai ya, tôi hơi đói bụng, chúng ta quay về đi." Lúc này Vương Ổn Ổn nào còn tâm tư đi dạo, vẫn nên trở về trước đã.

Lúc Tần Nhất cùng Vương Ổn Ổn trở về, Phượng Khuynh Ca và Trần Á Bình đi đi lại lại đã thấm mệt, đều ở trong phòng nghỉ ngơi, Trạch Ninh thì vừa ăn đồ ăn vặt vừa chờ Tần Nhất trở về.