[Quyển 2][EDIT] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!

Chương 751



Chương 751: Đến Kinh Đô (9)

Mặt sẹo nghe xong vui mừng không thôi, không muốn đồ ăn của bọn hắn là tốt nhất, như vậy hắn còn có thể tiết kiệm chút đỉnh.

Vân Hoán vô cùng nhanh chóng lấy ra các loại nguyên liệu nấu ăn, mặt sẹo nhìn hoa hết cả mắt.

CMN, đây không phải là gạo sao, còn có cái kia, cái kia không phải nấm hương ư, còn có còn có thật nhiều thức ăn hắn đã nhiều năm chưa từng nhìn thấy.

Giờ khắc này mặt sẹo mới biết được, hai người này tuyệt đối là người hắn không chọc nổi, chỉ bằng những đồ vật trân quý không khác gì gấu trúc mà bọn họ tùy tiện lấy ra, thân phận đối phương tuyệt đối không thấp.

Tần Nhất nhìn thấy nấm hương, đôi mày thanh tú nhăn lại, trong mắt phượng lộ rõ sự ghét bỏ: "Em không thích ăn nấm hương."

Vân Hoán lắc đầu, đưa cho Tần Nhất một hộp hoa quả cùng sữa bò đã chuẩn bị: "Không được kén ăn, ăn trước chút hoa quả lót dạ, đợi chốc lát liền có thể ăn cơm."
Ấn tượng đầu tiên Tần Nhất cho anh khắc quá sâu, dinh dưỡng không đầy đủ, vô cùng nhỏ gầy, cho nên Vân Hoán ngày thường rất chú ý đến việc ăn uống của Tần Nhất.

Mặt sẹo ở một bên liên tục nuốt nước miếng, hắn vô cùng muốn lớn tiếng nói, cô không thích ăn thì cho tôi, bao nhiêu tôi cũng có thể ăn được.

Dáng dấp Vân Hoán và Tần Nhất vô cùng đẹp, quần áo lại sạch sẽ, sắc mặt hồng nhuận, vừa nhìn là biết có thực lực.

Còn không phải sao, có người đã bắt đầu động tâm tư.

"Cầu xin anh, cứu tôi với, tôi là con gái nhỏ của Trịnh gia Kinh Đô Trịnh Như Mộng, nếu như anh cứu tôi trở về, tôi sẽ bảo anh trai tôi cho anh rất nhiều tinh hạch."

Một người phụ nữ bẩn thỉu đột nhiên bổ nhào tới trước mặt Vân Hoán, gương mặt thanh tú vô cùng đáng thương nhìn Vân Hoán, mềm yếu nhu nhược.
Ánh mắt đầu tiên của Trịnh Như Mộng khi nhìn thấy Vân Hoán chính là kinh diễm, thân là con gái Trịnh gia, cô ta cũng coi như gặp qua rất nhiều người, thế nhưng không có một ai giống người đàn ông trước mắt này có hương vị như thế.

Đúng vậy, có hương vị, lạnh lùng lãnh đạm, nhưng có lúc lại lộ ra từng tia dịu dàng, khiến cho người ta hoàn toàn không rời mắt nổi.

Nhưng, càng khiến cô ta để tâm là người đàn ông này có thể cứu cô ta, mang cô ta rời khỏi ổ thổ phỉ.

Trịnh Như Mộng, Tần Nhất trong lúc lơ đãng cười cười, thế giới này đúng là nhỏ bé, bọn họ đang chuẩn bị đi Kinh Đô thì cô con gái nhỏ của Trịnh gia Trịnh Như Mộng thế mà lại xuất hiện ở ngay trước mắt mình.


Nói đến Trịnh Như Mộng, cô liền nhớ đến anh trai của cô ta, Trịnh Trọng. Nhắc đến, cô đã rất lâu không nghĩ tới tên đàn ông này. Đời trước cô thích anh ta, không muốn xa rời anh ta, đời này chẳng qua cũng chỉ là người xa lạ mà thôi, thậm chí là kẻ địch.
Có điều, Trịnh Như Mộng cũng không phải người tốt lành gì. Cô còn nhớ rõ, khi đó Trịnh Trọng một mực theo đuổi Tần Kiều Kiều, Trịnh Như Mộng vì muốn gặp chị dâu tương lai của mình, cũng đến thành phố Z.

Thế nhưng không biết tại sao, cô ta vô cùng chán ghét Tần Kiều Kiều.

Về sau, cô (TN) với Trịnh Trọng ở bên nhau, Cao Tình với Tần Hàn Mạt thành một đôi, nhưng cô ta (TNM) cũng không thích Tần Kiều Kiều yếu ớt mảnh mai. Song, thế mà cô ta lại tìm người tới muốn làm nhục Tần Kiều Kiều, nhưng bị Tần Kiều Kiều phát hiện, sau đó cô ta (TKK) tương kế tựu kế, đem cô đẩy ra.

(Lúc này ngoài mặt thì Tần Nhất với Trịnh Trọng là một đôi, sau lưng Trịnh Trọng với Tần Kiều Kiều chim chuột với nhau, Trịnh Như Mộng tìm người bắt TKK nhưng bị TKK phát hiện, thế là TKK thuận theo kế hoạch của TNM, đẩy TN ra thế chỗ thay.)

Cô còn nhớ rõ, trong căn phòng đen như mực kia, một đám đàn ông dung tục bỉ ổi, cô cạn kiệt dị năng, giống như thịt cá mặc người xâu xé. Nếu không phải, nếu không phải sau đó dị năng của cô bỗng nhiên thăng cấp, cô, sớm đã bị đám người kia vấy bẩn.

Cô may mắn trốn thoát, nhưng quần áo không chỉnh tề, sau đó bị Trịnh Như Mộng không kiêng dè tuyên truyền khắp nơi, nói cô là đồ đê tiện, không chịu nổi tịch mịch đi tìm đàn ông.

Cô còn nhớ rõ, khi ấy Trịnh Như Mộng mặc một thân quần áo xinh đẹp, thanh tú đáng yêu, nhưng vẻ mặt hung hăng, vô cùng khinh thường nhìn cô, nói ra những lời ác độc nhất.

Bởi vì cô ta, thanh danh của cô ở thành phố Z triệt để bị hủy, tiếp theo đó Trịnh Trọng cũng đá cô, lập tức đến với Tần Kiều Kiều.

Cô, thành trò cười lớn nhất thành phố Z, cũng thành sỉ nhục lớn nhất.