Chương 755: Cảm cúm? Trúng độc! (1)
Vân Hoán bị một tiếng "Hoán ca" này làm cho lòng mềm nhũn, bao lâu rồi anh không nghe được tiểu gia hỏa gọi anh như vậy, hiện tại đừng nói cái này, ngay cả muốn sao trên trời anh cũng nghĩ trăm phương ngàn kế lấy tới cho cô.
Tần Nhất ngọt ngào cười cười: "Trịnh Như Mộng, cô sẽ lái xe, chúng tôi cũng muốn đi căn cứ Kinh Đô, cô hẳn là biết đường nhỉ."
Trịnh Như Mộng hận nghiến răng, nhưng giận mà không dám nói gì, đành phải nghe lệnh lên phía trước lái xe.
Tần Nhất nửa dựa vào người Vân Hoán, thoải mái hưởng thụ mỹ nam phục vụ, thuận tiện nhìn dáng vẻ tức thở phì phò của người nào đó.
Cô híp mắt, những ngày tháng này thật là thoải mái, nếu như không có nhiều chuyện phiền lòng như vậy thì thật tốt.
Nghĩ như vậy, Tần Nhất chậm rãi ngủ thϊếp đi, gần đây không biết tại sao cô rất thèm ngủ, luôn cảm thấy ngủ không đủ giấc.
Giấc ngủ này thẳng đến chạng vạng tối cô mới tỉnh lại, bọn họ xuất phát từ Đế Đô đến Kinh Đô, khoảng chừng phải mất thời gian ba ngày.
Cũng may ba ngày này đều không có chuyện gì lớn xảy ra, dù cho có vài đợt Zombie triều quy mô nhỏ thì cũng bị Vân Hoán giải quyết hết. Có lẽ ba ngày này Vân Hoán vẫn luôn không để ý tới Trịnh Như Mộng, khiến cô ta tạm thời rất an phận.
Nhưng càng đến gần căn cứ Kinh Đô, Tần Nhất rõ ràng phát hiện, tâm tư Trịnh Như Mộng lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Không phải muốn Trịnh gia đến chuộc cô ta sao, giấy bán thân vẫn còn trên tay cô, chỉ cần cô không mở miệng, đừng nói người Trịnh gia, ngay cả căn cứ trưởng cũng không mang cô ta đi được.
"Cô Tần, đã đến Kinh Đô." Trịnh Như Mộng âm thầm đè xuống vui vẻ muốn nhảy cẫng lên trong lòng, nói với Tần Nhất.
Hừ, đồ ngu ngốc, đã đến căn cứ Kinh Đô, tôi ngược lại muốn xem cô còn có thể phách lối đến khi nào.
"Vân Hoán, Trần Triệt tới rồi sao?" Tần Nhất mềm nhũn làm ổ trong ngực Vân Hoán, không muốn nhúc nhích.
Trước khi bọn họ lên đường đã bảo người mang tin tức đưa cho Trần Triệt, anh ta hẳn phải biết hôm nay bọn họ sẽ tới nơi.
Trên thực tế, Trần Triệt quả thực đã đợi ở cửa căn cứ lúc lâu, anh ta biết hôm nay Vân Hoán sẽ tới, nhưng lại không biết tới lúc nào, cho nên sáng sớm đã đến đợi sẵn.
Giờ phút này nhìn thấy Vân Hoán xuống xe, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, vội vội vàng vàng tiến lên: "Anh nói này, thằng nhóc cậu làm sao lại tới trễ như vậy hả, chậm chút nữa là anh gọi người đi tìm cậu rồi đấy."
Lời này của Trần Triệt đương nhiên là nói đùa, nhưng cũng là thật lòng lo lắng cho Vân Hoán.
"Thằng nhóc cậu vẫn không đáng yêu như thế." Trần Triệt lườm Vân Hoán trắng mắt, nhưng trong lòng lại đầy tình cảm ấm áp.
"Mau đi thôi, ông nội biết cậu tới đây nên đã chờ từ sớm rồi. Cũng không biết hai người đang giận dỗi nhau cái gì, một người nhiều năm như vậy không chịu trở về, một người rõ ràng rất nhớ thương lại không chịu cúi đầu."
Trần Triệt cười trêu ghẹo Vân Hoán, sau đó anh ta nhìn xung quanh một vòng: "Tiểu Nhất Nhất đâu, không về với cậu sao?"
Đối với tâm tư với Tần Nhất, anh ta sớm đã nhận rõ, cô gái như thế có rất ít người có thể ngăn được lực hấp dẫn của cô, anh ta chỉ là một tục nhân, đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Thế nhưng anh ta tự hiểu, cô và Vân Hoán lưỡng tình tương duyệt, anh ta dù cầm thú như thế nào cũng không làm được loại chuyện đoạt vợ của anh em mình.
Cũng may loại cảm tình này chỉ mới vừa vặn nảy sinh đã bị anh ta kịp thời bóp chết.
Hiện tại Tần Nhất là em dâu của anh ta.
"Triệt gia tìm tôi à?" Tần Nhất chậm rãi ung dung xuống xe, một thân quần áo thể thao màu đen đơn giản tươi đẹp nhưng lại xinh đẹp đến khó tin.
Edit by Thanh tỷ
Chương 756: Cảm cúm? Trúng độc! (2)