[Quyển 2][EDIT] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!

Chương 759



Chương 759: Trùng (1)

Mẹ Trần không biết Tần Nhất, đương nhiên cũng không tin tưởng cô, bây giờ thấy cô không biết cho ông cụ Trần ăn thứ gì, bà dĩ nhiên tức giận.

"Mẹ, mẹ bình tĩnh, Nhất Nhất là con mời tới, có thể trị tốt bệnh cho ông nội." Trần Triệt cũng biết mẹ Trần như vậy chỉ là vì quá quan tâm tới ông nội, cho nên kiên nhẫn giải thích.

Tần Nhất cũng hiểu nguyên nhân, cho nên cô không có tức giận, chỉ là nhàn nhạt nhìn mẹ Trần: "Phu nhân hãy tin tưởng tôi, cho dù không tin tôi, hẳn là sẽ tin tưởng Vân Hoán, nếu như tôi hại ông cụ Trần, bây giờ chạy cũng không thoát."

Mẹ Trần thoáng tìm về một chút lý trí, bà lại nhìn Tần Nhất một lượt, lúc này mới phát hiện, người trước mắt là mỹ nhân khó gặp, nhưng khiến cho bà mắt lom lom không rời nổi là đôi mắt phượng vừa trong suốt lại thanh lãnh kia.
Đều nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn của một người, mẹ Trần cắn răng, cuối cùng vẫn đồng ý.

Tình huống của ông cụ Trần lại xấu đi cũng chỉ có thế, nếu như cô gái này thật sự có thể cứu ông cụ thì sao, hơn nữa, bà nên tin tưởng Vân Hoán.

"Cô gái, nếu như cô có thể cứu ông ấy, sau khi chuyện xong, tôi quỳ xuống xin lỗi đều được."

Đôi mắt đẹp của mẹ Trần hiện lên sự kiên định, bà là người hiền hòa rộng lượng, có lỗi bà sẽ thừa nhận.

Tần Nhất hòa hoãn: "Phu nhân không cần như thế, chuyện cấp bách, là tôi không nói rõ trước với phu nhân."

Nói xong cô hướng mẹ Trần xin lỗi, Tần Nhất đối với bà rất có thiện cảm, nói cho cùng, vẫn là do cô không nói rõ chuyện trước, không thể trách mẹ Trần.

Vân Hoán nhìn cô vợ nhỏ nhà mình tiến thối có độ, trong con ngươi đen nhánh hiện lên sự cưng chiều, nhưng đối với thái độ của mẹ Trần với tiểu gia hỏa nhà anh, anh vẫn có chút khó chịu thì phải làm sao bây giờ.
"Thất Thất, ông nội Trần thế nào rồi?" Vân Hoán đi tới vuốt đầu Tần Nhất, trên mặt tuấn mỹ vô song là nụ cười nhàn nhạt.

Mẹ Trần dừng một chút, ánh mắt nhìn Tần Nhất đã không giống trước đó, hành động của Vân Hoán rõ ràng là vô cùng tin tưởng cô gái này.

Mẹ Trần cũng nghĩ lại hành động của mình, cảm thấy bản thân vừa rồi quả thật có chút quá kích.

"Không sao, em đã cho ông ấy ăn chất lỏng của tiểu Mai Hoa, nhưng tiểu Mai Hoa nói đây không phải cảm cúm thông thường, mà là trúng độc."

Vân Hoán biết tới sự tồn tại của tiểu Mai Hoa, anh với Tần Nhất có nghĩ tới đây không phải bệnh cảm cúm bình thường, nhưng cũng không nghĩ tới là bị trúng độc.

"Nơi này gần đây có xảy ra chuyện gì dị thường không?"

Vân Hoán nghĩ nghĩ, hỏi.

Anh muốn biết, Vân Hiên đang có ý đồ gì.
"Chuyện dị thường?" Trần Triệt sờ cằm, tinh mâu sáng lên: "Có hai chuyện, một là vào buổi tối không lâu trước, bên ngoài căn cứ bỗng nhiên mọc rất nhiều cây bẫy kẹp, người trong căn cứ dọn dẹp rất lâu thế nhưng không biết tại sao xử lý không sạch được. Hai chính là trận bệnh cảm cúm này đột nhiên xuất hiện."

"Cây bẫy kẹp?" Tần Nhất theo bản năng cảm thấy không thích hợp, loại thực vật diệt trừ không sạch rất có khả năng là thực vật biến dị.

Tuy rằng bản thân cây bẫy kẹp không có độc, nhưng một khi biến dị, vậy liền khó mà nói.

"Tiểu Mai Hoa, ông cụ Trần trúng độc là thuộc về thực vật biến dị à?"

Tần Nhất ở trong lòng trao đổi với tiểu Mai Hoa, cùng là thực vật biến dị, bọn chúng sẽ hiểu rõ lẫn nhau hơn.

"Không phải, chủ nhân, độc ông ấy trúng không phải của thực vật biến dị, em có thể khẳng định." Tiểu Mai Hoa mềm giọng trả lời.

"Vậy à." Đôi lông mày thanh tú của Tần Nhất cau lại, không phải thực vật biến dị, vậy là cái gì?

"Chủ nhân chủ nhân, trong cơ thể ông ấy có cái gì đó, cái đó đang động!" Tiểu Mai Hoa đột nhiên lớn tiếng la lên.

Tần Nhất trong lòng giật mình: "Ở đâu?"

Edit by Thanh tỷ

Chương 760: Trùng (2)