Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 62: Người Quấy Rối





Tất Vân Đào sửng sốt, nhìn thoáng qua Lục Duệ, đối với người trẻ tuổi này ông ta không biết vì sao có một loại cảnh giác bản năng, thật giống như trời sinh bát tự xung khắc, luôn cảm thấy người trẻ tuổi này nhìn qua vẻ mặt mỉm cười tựa như phía sau nụ cười cất dấu cái gì đó không thể cho ai biết.

Lúc này đột nhiên hỏi mình thực lực của công ty Billiton, khiến cho Tất Vân Đào đối với Lục Duệ quả thật có chút phản cảm.
Bất quá ông ta vẫn là tương đối trấn định gật đầu, thản nhiên nói: "Không sai, công ty Billiton lịch sử lâu đời, tài chính hùng hậu, là công ti lớn lừng danh quốc tế."
Thật ra ông ta căn bản cũng không biết lai lịch của công ty Billiton, bất quá nói như vậy mới nâng lên tầm quan trọng đầu tư của công ty Billiton, cũng tô đậm thân phận của mình mà thôi, lãnh đạo cán bộ các nơi rất nhiều người đều là như vậy, gặp phải một người ngoại thương, không quan tâm công ty người ta lớn hay nhỏ, tới trong miệng bọn họ tất cả đều biến trường lịch sử lâu đời, thực lực hùng hậu.

Hận không thể đem người ta khen thành một trong năm trăm công ty lớn nhất thế giới.
Bởi vì chỉ có làm như vậy, mới có thể nói lên một lãnh đạo như bản thân ông ta có năng lực, có thể hấp dẫn công ty cường đại như vậy tới đầu tư, năng lực lãnh đạo có thể thấy được.
Lục Duệ thấy Tất Vân Đào nói như vậy, vui vẻ gật đầu, trên mặt vừa đúng lộ ra một vẻ tôn kính mỉm cười nói: "Bí thư quả nhiên nhìn xa trông rộng, có thể hấp dẫn công ty lớn như vậy tới đầu tư, huyện ủy dưới sự lãnh đạo của bí thư nhất định làm rất nhiều công tác?"
Hơi có chút thoả mãn gật đầu, đối với Lục Duệ trong trường hợp nay nói ra lời kia, Tất Vân Đào vẫn là rất thoả mãn, vốn dĩ một chút hoài nghi đối với Lục Duệ thật ra đã giảm bớt không ít.

Mặc kệ thế nào, nhân việc hiểu được cho tâm tư lãnh đạo, đều được người thích.


Nhưng thật ra Hạ Tụ Bảo bên cạnh của Lục Duệ biến sắc, há mồm muốn nói.
Lục Duệ thấy thế lập tức giành trước Hạ Tụ Bảo nói tiếp: "Đã như vậy, vậy mời bí thư giới thiệu một chút về công ty Billiton đi, dù sao trấn Hạ Gia chúng ta muốn bán cho bọn họ mười năm quyền sử dụng của cả núi Thanh Vân.

Quần chúng cũng muốn lý giải một chút về công ty lớn của nước ngoài mà."
"Cái này.

.

."
Tất Vân Đào nhất thời nghẹn lời, bị nhất chiêu bất thình lình của Lục Duệ khiến cho có chút hoảng loạn.
Ông ta căn bản là không biết gì về công ty này, chỉ bất quá là một vị đại nhân vật giới thiệu tới mà thôi, hơn nữa đối phương coi như thức thời, biết “biểu thị” cho mình, Tất Vân Đào lúc này mới toàn lực ủng hộ bọn họ đầu tư tại núi Thanh Vân, tuy rằng ông trong lòng cũng rõ ràng bên trong khẳng định có vấn đề, bất quá nếu mình đã nhận tiền của người ta, hơn nữa có vị đại nhân vật trong tỉnhđảm bảo, đơn giản làm bộ không biết.

Lại không ngờ rằng, tại cái địa phương này bị Lục Duệ xỏ mũi.
Hung hăng trừng Lục Duệ, tiếng nói của Tất Vân Đào có chút phát khô, lắp bắp không nói gì.

Một bên Hạ Tụ Bảo đang bực vì Lục Duệ đoạt lời mình muốn nói, lúc này ngắt lời nói: "Tất bí thư, ngài nếu nói công ty Billiton là công ty lớn của nước Mỹ, vậy dù sao cũng phải có chút chứng cứ chứ? Cũng không thể để mấy người nước ngoài đi tới chổ chúng tôi, chúng tôi liền đem đồ do tổ tông lưu lại bán cho người ta.

Vậy chẳng phải là thành trò cười cho người khác sao?"
Những lời này âm thanh rất lớn, dân chúng dưới đài cũng có người nghe được, nhất thời bắt đầu xôn xao lên, quần chúng đều hô: "Đúng vậy, đúng vậy, nói một chút đi!"
"Bí thư huyện uỷ cũng không thể nói mà không tính, nói một chút đi!"
Sắc Mặt Của Tất Vân Đào trong nháy mắt trở nên tái xanh, hận không thể một cái tát vỗ chết người khởi xướng Lục Duệ, nhìn hắn ra vẻ không liên quan đến mình, trong lòng âm thầm hối hận nói: "Sao lại quên? Mạc Trấn Hải nói qua, tên nhóc họ Lục này cũng là người đưa ra ý kiến ký hẹn ngày hôm nay ở chỗ này.

Quả nhiên là tên gian trá, lại có thể chơi xỏ cả bí thư huyện uỷ.
Lạnh lùng nhìn thoáng qua Lục Duệ, Tất Vân Đào bỗng nhiên từ trong cặp lấy ra một món đồ, đặt ở trước micro.
Thanh tiếng một chút nói, ông bình tĩnh nói: "Các vị hương thân phụ lão, Tất Vân Đào tôi thật xấu hổ, làm lãnh đạo nhiều năm như vậy, lại không thể làm chuyện gì vì trấn Hạ Gia chúng ta, lần này, chủ tịch của công ty Billiton Dennis tiên sinh ủy thác tôi, quyên tặng trấn Hạ Gia một trăm ngàn nhân dân tệ, dùng để xây dựng phương tiện công cộng trong trấn.

Sau đây, tôi xin đem chi phiếu một trăm ngàn này giao cho bí thư đảng ủy Hạ Tụ Bảo đồng chí của trấn Hạ Gia các người! Sau đó, mời ông ấy nói mấy câu cho mọi người."
Hạ Tụ Bảo thoáng cái ngây ngẩn cả người, cùng Lục Duệ liếc nhìn nhau, trong mắt của hai người đều có chút mê man, tuy rằng biết công ty Billiton không có ý tốt, thế nhưng ngày hôm nay Tất Vân Đào đây là muốn diễn trò gì hả? Tự nhiên lấy ra chi phiếu một trăm ngàn?

Không chỉ có là bọn họ, ngay cả Hoàng Hạo và Dennis cũng biến sắc, bọn họ tự nhiên biết một trăm ngàn kia là chuyện gì xảy ra, đó rõ ràng là lễ vật vừa đưa cho Tất Vân Đào, thế nhưng ngày hôm nay dĩ nhiên bị ông ta đem ra, không phải là vị bí thư huyện uỷ này, là một thanh quan hàng thật giá thật?
Hạ Tụ Bảo đứng nói chuyện, hơi có chút sững sờ, chuyện lúc này quả thật làm cho người ta có chút ngoài ý muốn, nhìn chi phiếu trong tay một chút, tâm của ông hơi có chút rung động, lẽ nào nói, những người nước ngoài này là thật tâm tới nơi này đầu tư?
Lão bí thư nói cái gì Lục Duệ căn bản không chú ý nghe, lúc này lực chú ý của hắn hoàn toàn bị hành động vừa rồi của Tất Vân Đào hấp dẫn.

Cúi đầu, Lục Duệ nỗ lực suy nghĩ Tất Vân Đào vì sao phải làm như vậy, làm như vậy có thể mang đến chỗ tốt gì cho ông ta?
Nhìn đám người dưới đài bị một trăm ngàn quyên tặng làm cho có chút đả động, trong đầu của Lục Duệ bỗng nhiên hiện lên một ý niệm lớn mật, hắn cẩn thận đánh giá đám người Hoàng Hạo bên cạnh một chút, phát hiện mấy người nước ngoài dĩ nhiên lộ ra một biểu tình cổ quái, có hai người còn một mực thì thầm với nhau.
"Lẽ nào, tiền này không phải quyên tặng?"
Trong lòng toát ra ý nghĩ như vậy, Lục Duệ cảm thấy nội tâm của mình thật giống như cây cỏ dài quá không an phận, suy nghĩ nửa ngày, hắn vẫn là cười khổ lắc đầu, "Không phải là tiền này, còn có thể là họ Tất tự mình móc ra?"
Chờ một chút!
Lục Duệ bị chính suy nghĩ của hắn làm cho giật mình, lập tức toát ra một suy đoán có chút kỳ lạ: "Không phải là, Tất Vân Đào muốn mượn một trăm ngàn này để đem mình đi ra ngoài?"
Cẩn thận suy nghĩ, Lục Duệ càng ngày càng cảm thấy suy đoán của mình có đạo lý.

Lấy ra một trăm ngàn, mặc kệ Tất Vân Đào cùng đoàn người này có liên quan gì cũng tốt, chỉ cần không có qua lại trên kinh tế, cho dù là xảy ra vấn đề, tối đa cũng là bị ngoại thương giả mạo lừa gạt mà thôi, căn bản chưa nói tới xử phạt cái gì.

Phải biết rằng, hiện tại toàn quốc các nơi đều chiêu thương dẫn tư, người bị lừa rất nhiều, chưa thấy qua người cán bộ cấp xử nào vì vậy bị miễn chức.


Mà nếu như ký hẹn thành công, một chiêu này coi như là thay người nước ngoài thu mua nhân tâm, hồi báo nhận được khẳng định nhiều hơn so với cái này rất nhiều.
Cứ như vậy, mặc kệ có thể ký hẹn thành công hay không, Tất Vân Đào đều có lợi!
Cáo già!
Quả nhiên là cáo già!
Lục Duệ có chút cảm khái.

Hèn chi có thể làm được bí thư huyện uỷ, chiêu thức kim thiền thoát xác ấy, được xưng là cao minh.

Đồng dạng là làm cán bộ, Hạ Tụ Bảo không có trí tuệ chính trị cao như Tất Vân Đào, có lẽ là bởi vì vấn đề cách cục, dù sao nhãn giới của một người bí thư huyện uỷ thì bí thư đảng ủy trấn vô luận như thế nào đều không bằng.
Nghĩ tới đây, Lục Duệ mới đột nhiên phát hiện, suy nghĩ của mình xảy ra vấn đề, hắn chỉ là nghĩ làm sao ngăn cản ký hẹn, nhưng không có nghĩ tới, cái ký hẹn này rốt cục có thể ký hay không!
Ho khan một tiếng, Lục Duệ dùng cánh tay của mình nhẹ nhàng huých Hạ Tụ Bảo bên cạnh một chút, thấp giọng nói: "Lão bí thư, tuyên bố hội nghị kết thúc đi, tôi có biện pháp."
Hạ Tụ Bảo đã nói đến miệng khô lưỡi khô, ông ta nhớ kỹ yêu cầu của Lục Duệ, thẳng thắn ngậm miệng không nói chuyện đầu tư, nói trấn Hạ Gia từ trước giải phóng, nói tới ba năm thiên tai, lúc này vừa rồi nói đến chuyện bí thư thị ủy xuống nông thôn bọn họ, người bên cạnh cũng không dám cắt đứt, dù sao nói cũng là lãnh đạo thị ủy, không phải là bạn không tôn trọng đối với lãnh đạo? Cũng may một câu nói của Lục Duệ giải phóng mọi người, đợi khi Hạ Tụ Bảo cuối cùng nói ra: "Mọi người đi về trước đi, chúng tôi muốn thương nghị một chút chuyện đầu tư cùng khách nước ngoài.

Xin mọi người yên tâm, Hạ Tụ Bảo tôi dùng vài chục năm tính giai cấp đảm bảo, khẳng định sẽ không khiến cho trấn Hạ Gia có hại!" Bách tính quay chung quanh chỗ này lúc này mới tán đi.
Đi vào phòng làm việc chính phủ của trấn Hạ Gia, Tất Vân Đào nhìn thoáng qua Lục Duệ cùng Hạ Tụ Bảo ở phía sau nói nhỏ, ngồi xuống động tác đầu tiên cũng là vỗ bàn hỏi: "Hạ Tụ Bảo, Lục Duệ, các người rốt cuộc muốn làm gì?".