Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 183: Yêu nghiệt?



Phạm Hồng Vũ đối với Lệnh Hòa Phồn đánh giá khá cao, nhưng biểu hiện lúc này của Lệnh Hòa Phồn dường như không xứng với sự đánh giá của hắn.

Sáng hôm sau, văn phòng công ty Phồn Thịnh thật yên tĩnh. Mọi người làm việc rất cẩn thận, rón ra rón rén, thở mạnh cũng không dám thở, sợ làm ra nửa điểm tiếng vang.

Trong phòng làm việc rõ ràng có mười mấy người đang làm việc, nhưng nếu chợt đi vào, còn tưởng rằng hôm nay là ngày lễ nữa chứ.

Cửa phòng thao tác rộng mở. Lệnh Hòa Phồn yên lặng đứng ở nơi đó, tựa như một pho tượng. Chỉ có điều pho tượng này mắt đầy tơ máu, mặt mày xơ xác.

Lệnh tổng không ngờ không có cạo râu.

Công ty Phồn Thịnh từ lúc khai nghiệp tới nay, trước đó chưa từng có việc này. Lệnh Hòa Phồn tuổi tuy còn trẻ, nhưng rất coi trọng dung nhan của mình. Cho tới bây giờ đều là áo mũ chỉnh tề, tinh thần chấn hưng, phong độ lúc nào cũng có, chưa bao giờ chật vật như lúc này.

Nhưng mọi người cũng biết, đã xảy ra chuyện lớn.

Thị trường chứng khoán hôm nay đã bắt đầu phiên giao dịch, giảm lớn.

Chưa đến một giờ đã giảm hơn một trăm điểm.

Điềm báo sụp đổ đã hiện ra.

Ngày hôm qua, Lệnh tổng đã chỉ thị làm một hơi mua vào năm mươi ba. Điều này mọi người ai cũng biết.

Hiện tại cổ phiếu đã sụt giảm.

Cổ phiếu so với chỉ số hiện nay còn chạy nhanh hơn, đã giảm hơn hai trăm điểm rồi.

Thử hỏi trong tình huống này, ai dám lớn tiếng.

Cánh cửa bỗng nhiên có động tĩnh. Đám người Phạm Hồng Vũ đang cùng với Thang tiểu thư đi vào. Người nhân viên ngồi gần cửa nhất không kìm lòng nổi đứng dậy, nhìn Phạm Hồng Vũ, ánh mắt không che giấu sự kính sợ.

Chàng trai trẻ tuổi đến từ nội địa này ngày hôm qua đã thao tác đầy kho bán ra năm mươi ba.

Ngày hôm qua, gần như tất cả nhân viên đều âm thầm cười nhạo sau lưng, lắc đầu không ngừng.

Người nội địa không ngờ cũng dám đầu cơ cổ phiếu, hơn nữa lại còn dám bán ra đầy kho.

Quả thật là Thọ Tinh Công thắt cổ.

Nhưng hiện tại…

Giống như phản xạ có điều kiện, tất cả nhân viên đều lần lượt đứng lên, dùng ánh mắt thăm hỏi Phạm Hồng Vũ.

Đây là đầu óc gì vậy?

Hắn có thể khẳng định trăm phần trăm thị trường chứng khoán hôm nay nhất định giảm.

- Phạm tiên sinh, đến đây, xin chào!

Phạm Hồng Vũ bước đến phòng thao tác, Lệnh Hòa Phồn vốn không nhúc nhích, lập tức liền bước nhanh ra chào đón, vươn hai tay thật dài, bắt tay Phạm Hồng Vũ thật chặt.

- Lệnh tổng, xin chào, hiện tại tình huống thị trường chứng khoán như thế nào?

- Giảm lớn rồi, chỉ lệnh bình nhà kho căn bản chấp hành không được. Một phiếu mua vào đều không có.

Lệnh Hòa Phồn lập tức lo lắng nói.

Phạm Hồng Vũ gật đầu, đây là chuyện trong dự liệu. Tối hôm qua thị trường chứng khoán Mỹ giảm lớn, toàn bộ thị trường chứng khoán thế giới cũng nhảy cầu theo. Thị trường chứng khoán Hongkong chén đĩa nhỏ, vả lại vị trí địa lý đặc biệt, thân phận đặc biệt nên ảnh hưởng càng thêm nghiêm trọng, cơ bản không có sức mạnh chống đỡ phiêu lưu.

- Tối hôm qua cổ phiếu giảm bao nhiêu?

- Năm trăm điểm, vượt quá biên độ giảm 20%.

Lệnh Hòa Phồn nói:

- May mắn là chúng ta bán ra được một ít nên vãn hồi được tổn thất một chút. Chỉ cần thị trường chứng khoán Hongkong có thể vững vàng trong vòng năm trăm điểm thì tổn thất của chúng tôi sẽ không quá lớn.

Phạm Hồng Vũ nhẹ nhàng lắc đầu.

Lệnh Hòa Phồn sắc mặt cũng trở nên ảm đạm vài phần.

Loại khả năng này tính không lớn, chỉ có điều hắn một bên tình nguyện thôi. Chứng khoán Mỹ đã giảm năm trăm điểm, thì chỉ số Hang Seng làm sao đứng vững ở mức năm trăm điểm được chứ? Hiện giờ Phạm Hồng Vũ lắc đầu, tâm của Lệnh Hòa Phồn liền chùng xuống.

Vô tình, Phạm Hồng Vũ trong suy nghĩ của Lệnh Hòa Phồn đã trở thành người phát ngôn của thị trường chứng khoán. Dường như chỉ cần Phạm Hồng Vũ nói một tiếng thị trường chứng khoán có thể đứng vững thì nó thật có thể đứng vững.

Phạm Hồng Vũ trầm ngâm nói:

- Lệnh tổng, thị trường chứng khoán Hongkong trong vòng một ngàn điểm khẳng định là không chịu được đâu. Tôi phỏng chừng trong khoảng thời gian ngắn không cách nào bình nhà kho, anh hãy chuẩn bị tâm lý đi. Tuy nhiên, bán ra hai mươi cổ phiếu ngày hôm qua, tối nay phải càng sớm càng tốt bình nhà kho. Tối hôm qua giảm rất lợi hại rồi, phải phòng nó bị kỹ thuật bắn ngược. Thực lực kinh tế của người Mỹ không thể xem thường, sẽ có người cứu nó đó.

- Ừ, tôi cũng nghĩ như vậy.

Lệnh Hòa Phồn thuận miệng phụ họa, đối với việc Phạm Hồng Vũ nói gần như là nói gì nghe nấy.

Chuyện phát sinh kế tiếp, gần như tất cả đều nằm trong dự liệu của Phạm Hồng Vũ. Liên tục hai ngày, thị trường chứng khoán toàn cầu giảm mạnh. Tài chính thế giới một mảnh sầu vân thu. Vô số công ty tài chính và người môi giới chuyên nghiệp đều bị phá sản.

Bốn ngày sau đó, tại văn phòng Tổng giám đốc công ty thương mại Phồn Thịnh, Lệnh Hòa Phồn ngồi dựa lưng vào ghế bành, ngẩng đầu nhìn Thang tiểu thư ngồi ở bàn làm việc đối diện, ngón tay thon dài cũng đốt một điếu thuốc lá.

- Lệnh tổng, chúng ta lỗ rồi.

Thang tiểu thư dò xét sắc mặt của Lệnh Hòa Phồn, cẩn thận nói.

- Ừ!

Lệnh Hòa Phồn hút một hơi thuốc, khẽ gật đầu.

- Mua vào năm mươi ba giá tăng, tạm thời còn chưa bình được nhà kho, nhưng chỉ số đã giảm hơn một ngàn năm trăm điểm rồi, chúng ta mỗi điểm lỗ bảy mươi bảy ngàn đô la Hongkong, tổng cộng lỗ bốn triệu. Hai mươi tra đan lợi nhuận hai trăm ngàn đô la Mỹ, cũng chống đỡ được một phần tổn thất. Chúng ta thực tế lỗ hai triệu bốn trăm ngàn đô la Hongkong. Còn đám người Phạm tiên sinh thì lời bốn triệu đô la Hongkong.

Lệnh Hòa Phồn gật đầu một cái. Lỗ này vốn y đã sớm chuẩn bị rồi.

- Lệnh tổng, tập đoàn bên kia đã chặn đứng tiền cung ứng cho chúng ta.

Thang tiểu thư lại tăng cường nhắc nhở một câu, sắc mặt lo lắng.

Vốn tưởng rằng lão Đậu chỉ là uy hiếp, không ngờ thật sự chặt đứt cung ứng tài chính. Đối với đứa con của mình cũng ra tay như vậy, đây là ném đá xuống giếng.

Lệnh Hòa Phồn cười lạnh một tiếng nói:

- Lão nhân đây là bắt buộc anh phải kết hôn.

Thang tiểu thư đôi mi thanh tú nhíu chặt, hạ giọng nói:

- Lệnh tổng, em nghĩ hay là anh trở về đi, nói chuyện với bác cho rõ ràng. Bất kể thế nào cũng là cha con, không cần phải căng thẳng như vậy.

- Đừng nói nữa, anh không bao giờ cúi đầu đâu.

Lệnh Hòa Phồn bực bội vung tay lên, thô lỗ cắt ngang lời của Thang tiểu thư.

Thang tiểu thư liền cúi đầu xuống, khẽ cắn chặt bờ môi của mình.

Thấy bộ dạng như vậy, Lệnh Hòa Phồn giọng điệu hòa hoãn một chút:

- A Mẫn, em đừng lo, anh sẽ có biện pháp ứng đối. Hai triệu thôi mà, còn bức không chết người.

Thang tiểu thư nhẹ nhàng gật đầu, nước mắt vòng quanh hốc mắt.

Người đàn ông này kiêu ngạo đến bực nào?

- A Mẫn, em cảm thấy Phạm Hồng Vũ người này như thế nào?

Lệnh Hòa Phồn đột nhiên chuyển đề tài.

- Rất lợi hại!

Thang tiểu thư nói:

- Em thật không nghĩ tới, một người nội địa mà lại tinh thông thị trường chứng khoán như vậy. Chẳng những tinh thông thị trường chứng khoán Hongkong mà ngày cả thị trường Mỹ cũng nghiên cứu được. Thật không biết anh ta như thế nào mà có được kiến thức đó. Thông tin ở nội địa chẳng lẽ phát triển đến như vậy sao?

Thang tiểu thư nói xong, trên mặt lộ ra vẻ mặt mơ hồ đến cực độ.

Lệnh Hòa Phồn khoát tay nói:

- Lợi hại thì không cần phải nói, chúng ta đều thấy được. Anh nói, em cảm giác người này làm người như thế nào?

- Làm người? Lệnh tổng, cái này thì không thể nói, bởi vì tiếp xúc không nhiều.

- Ừ, người này anh nhất định phải nói chuyện. Anh ta thật sự là có bản lĩnh, chẳng những thao tác tài chính tinh thông, mà lại còn là bạn tốt của Lý Xuân Vũ. Thật không đơn giản!

Lệnh Hòa Phồn vừa nói vừa ngồi thẳng người, đưa tay gạt mẫu thuốc vào trong gạt tàn, có vẻ đăm chiêu nói.

- Đúng vậy, em nghe nói, Lý thiếu là người của Lý gia, lại là con cháu dòng chính. Phạm Hồng Vũ nếu thật là một cán bộ nội địa bình thường, anh ta như thế nào lại trở thành bạn của Lý thiếu chứ? Nhìn qua, Lý thiếu đối với anh ta rất khách khí, chút cũng không thấy khinh.

Thang tiểu thư thoáng chút suy nghĩ, rồi gật đầu, đối với lời nói của Lệnh Hòa Phồn hoàn toàn đồng ý.

- Như vậy, em hãy lập tức đặt cơm ở khách sạn Peninsula, trưa nay anh mời bọn họ dùng cơm. Mặt khác, đặt ở khách sạn Peninsula mấy gian phòng sang trọng, trưa nay mời bọn họ qua đó ở.

Lệnh Hòa Phồn trầm ngâm một chút, rồi như hạ quyết tâm, phất tay nói.

- Khách sạn Peninsula?

Thang tiểu thư giật mình kinh hãi.

Khách sạn Peninsula là một trong những khách sạn sang trọng nhất ở Hongkong, và là khách sạn nổi tiếng lâu đời nhất trong lịch sử Hongkong. Từ khi thành lập cho tới nay đã có hơn sáu mươi năm lịch sử, là khách sạn quý tộc, nhiều lần có tên trong danh sách mười khách sạn tốt nhất thế giới. Giá cả phòng ở thuộc loại đắt nhất Hongkong. Sau khi được xây dựng thì thường dùng để tiếp đãi vô số giới thương nhân cùng giới giải trí nổi tiếng thế gới. Ngay cả Nữ hoàng nước Anh cũng đã từng ngụ lại khách sạn Peninsula.

Tuy rằng Hongkong là một xã hội dân chủ, nhưng trong đầu của Thang tiểu thư vẫn bảo tồn khái niệm tôn ti cao thấp. Phạm Hồng Vũ tuy lợi hại, nhưng vẫn là người nội địa, dường như không cần bỏ ra khoản tiền lớn để tiếp đãi.

- Đúng, chính là khách sạn Peninsula. Em hãy lập tức đi xử lý đi. Đãi khách thì phải có thành ý. Anh còn lo lắng, Phạm Hồng Vũ không nhất định sẽ nhận lời. Nghe nói mấy ngày nay bọn họ đều đi du lịch?

Lệnh Hòa Phồn nói xong, trên mặt lại hiện lên chút thần sắc quái dị.

Mặc dù mấy ngày hôm trước, thị trường chứng khoán giảm mạnh, Phạm Hồng Vũ làm chính là bán ra, đã sớm đoạt được cục diện thắng lợi. Nhưng mấy ngày nay một cái liếc mắt vào tình hình thị trường chứng khoán cũng không, lại nhàn nhạ đi chơi. Đây rốt cuộc là tự tin mức độ nào vậy? Thật sự là không kết luận được.

Lệnh Hòa Phồn tự nhận mình không điềm tĩnh được như thế.

Bốn năm ngày nay, y ban ngày thì xử lý công việc ở công ty, tối thì chăm chăm vào thị trường chứng khoán Mỹ, thời gian nghỉ ngơi không bao nhiêu, thậm chí còn thức suốt một đêm.

Y vốn cho rằng tâm trí mình luôn kiên cố, nhưng so sánh với Phạm Hồng Vũ thì chênh lệch rất rõ ràng.

Thang tiểu thư lên tiếng:

- Nghe nói Phạm Hồng Vũ và Triệu tiểu thư là người yêu. Còn Hạ tiên sinh và Lưu tiểu thư cũng là người yêu của nhau.

- À, thật ra kiếm tiền du lịch không sai mà.

- Đúng vậy, vị Phạm tiên sinh này tuy tuổi còn trẻ nhưng thật là biết cách để bình tĩnh.

- Anh ta càng biết cách bình tĩnh, càng thuyết minh anh ta chính là nhân vật lợi hại, đáng để kết giao bạn bè. Có lẽ, sau này chúng ta muốn mở rộng thị trường đại lục, còn cần nhờ tới đám người này, A Mẫn, chỉ cần thị trường đại lục mở ra, nghiệp vụ của chúng ta sẽ tăng lên gấp bội. Thị trường đó là một thị trường khổng lồ.

Lệnh Hòa Phồn nói, thần sắc có chút phấn chấn.

- Đúng, Hongkong cạnh tranh rất khốc liệu, thị trường sớm bị chia cắt nhiều mảnh, chỉ có mau chóng mở ra thị trường đại lục thì mới có triển vọng thật lớn. Tuy rằng bọn họ vẫn còn tương đối nghèo, nhưng nhân khẩu lại quá lớn, là một thị trường tiềm năng. Hơn nữa, kinh tế còn đang không ngừng phát triển…

- Chính là như vậy, em lập tức xử lý ngay đi.

Lệnh Hòa Phồn khẽ mỉm cười nói. [/CHARGE]