Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 186: Bà chủ Triệu



Thấy Phạm Hồng Vũ nói như vậy Lệnh Hòa Phồn cũng nửa tin nửa ngờ.

Thật sự Phạm Hồng Vũ đã chứng minh với Lệnh Hòa Phồn rằng hắn có tiền vốn.

Nếu là một cán bộ cỏn con đến từ nội địa mà có thể đoán trước được việc giá chứng khoán sụt giảm đột ngột một cách chẩn xác như vậy, và kiếm được một khoản lớn chẳng khách khí chút nào thì việc Phạm Hồng Vũ nói có thể đánh bại chuyên gia khai thác trò trơi Nintendo thì cũng không phải không có khả năng.

- Được, tôi đồng ý với phương án của Phạm tiên sinh, chúng ta hợp tác, tổng bộ công ty ở HongKong, nhà máy sản xuất xây dựng ở Giang Khẩu hoặc ở miền Nam…

Lệnh Hòa Phồn lập tức hạ quyết tâm.

Phạm Hồng Vũ khẽ xua tay, nói:

- Lệnh tổng, nhà máy nhất định phải được xây dựng ở thị trấn Phong Lâm.

Lệnh Hòa Phồn ngạc nhiên hỏi:

- Phạm tiên sinh, tôi biết anh là Phó Chủ tịch thị trấn Phong Lâm, nhưng việc hợp tác xây nhà máy của chúng ta, tất cả đều phải suy xét đến việc có lợi cho nhà máy. Ở Giang Khẩu rất tiện lợi, thị trấn Phong Lâm không bao giờ có thể so sánh được. Hơn nữa, ở gần Giang Khẩu cũng đang xây dựng một khu công nghiệp quy mô lớn, nơi cung ứng linh phụ kiện cũng dễ tìm hơn.

Phạm Hồng Vũ liền nói:

- Lệnh tổng, trước đó tôi đã nói với anh cơ sở của việc hợp tác giữa chúng ta. Tôi xây dựng nhà máy này, mục đích lớn nhất không phải là để kiếm tiền. Tôi là Phó Chủ tịch thị trấn Phong Lâm, nhất định phải suy xét đến việc phát triển kinh tế của thị trấn, nhất định phải đem lại lợi ích thiết thực cho người dân. Đây mới là công việc của tôi. Xây dựng nhà máy đề kiếm tiền thì chỉ là thứ yếu thôi. Điểm này, không thể thay đổi được. Hơn nữa, nơi cung ứng linh phụ kiện gần Giang Khẩu, điểm thuận tiện duy nhất chính là giao thông. Sự tiện lợi này chúng ta có thể không cần.

Lệnh Hòa Phồn lập tức nói:

- Phạm tiên sinh, tôi không thể đồng ý quan điểm này của anh. Tốc độ chính là hiệu suất, thời gian là vàng là bạc. Xin thứ lỗi, tôi là thương nhân, phải suy xét vấn đề như vậy.

- Lệnh tổng, tôi hoàn toàn đồng ý với quan điểm này của anh. Tốc độ chính là hiệu suất, thời gian là vàng. Cho nên, xin Lệnh tổng đừng quên, bộ phận nghiên cứu phát triển trò chơi càng gần với tôi thì tốc độ nghiên cứu phát triển trò chơi mới của họ sẽ càng nhanh. Tôi không thể mỗi tháng đều chạy đến Giang Khẩu để lên lớp cho nhân viên được.

Một lần nữa, Lệnh Hòa Phồn lại không nói gì.

Dường như Phạm Hồng Vũ đã nhận định, những nhân viên nghiên cứu phát triển trò trơi ưu tú nhất thế giới cũng nhất định phải nhận sự chỉ điểm của hắn.

Phạm Hồng Vũ nghiêm túc nói:

- Lệnh tổng nếu chúng ta hợp tác, công bằng và tin tưởng lẫn nhau chính là điều kiện tiên quyết. Nếu như anh lúc nào cũng nghi ngờ thái độ của tôi thì chúng ta làm sao có thể hợp tác được? Công ty này, cũng không phải để một mình Lệnh tổng đầu tư, tôi cũng muốn đầu tư mà. Nếu như không nắm chắc, thì tôi đâu có thể lấy tiền của mình ra để đùa giỡn như thế chứ?

Câu cuối cùng này, cực kỳ có sức thuyết phục.

Trong lòng Lệnh Hòa Phồn không kìm được thở phào một cái, khẽ vuốt cằm.

- Lệnh tổng, cái gọi là sự hình thành của vòng sản nghiệp, chủ yếu là dựa vào doanh nghiệp lớn kéo lên. Chỉ cần công ty trò chơi này có thể lớn mạnh nhanh chóng thì những công ty cung ứng linh phụ kiện cũng sẽ tự tìm đến tận nơi, ở xung quanh hình thành một vòng sản nghiệp đầy đủ.

Lệnh Hòa Phồn cười nói:

- Cứ như vậy, kinh tế thị trấn Phong Lâm sẽ phát triển lên rồi. Phạm tiên sinh cũng có chiến tích.

- Đúng, cái này gọi là cùng có lợi.

Lệnh Hòa Phồn trầm ngâm nói:

- Nếu như vậy, Phạm tiên sinh, chỗ này tôi lại có nghi vấn mới.

- Lệnh tổng, mời nói.

- Giống như công ty này, Phạm tiên sinh hoàn toàn có thể độc lập hoàn thành, tổng bộ xây dựng ở Giang Khẩu cũng tốt, hoặc trực tiếp xây dựng ở thị trấn Phong Lâm cũng được. Còn chuyện tiền nong, Phạm tiên sinh cũng có thể tự giải quyết, hình như không cần thiết phải tìm người để hợp tác…

Lệnh Hòa Phồn cũng biết, nói như vậy không đáng tin, có thể sẽ chọc giận Phạm Hồng Vũ, nhưng nếu chuẩn bị hợp tác, thì nhất định phải nói ra, trong lòng có nghi vấn thì nhất định phải nói.

Phạm Hồng Vũ cười ha hả, nói:

- Lệnh tổng, vấn đề này rất đơn giản, anh cần nguồn lao động giá rẻ, còn tôi thì cần một chỗ để tuyên truyền ra bên ngoài. Có lẽ Lệnh tổng không rõ, tôi không những là Phó Chủ tịch thị trấn, mà còn là chủ nhiệm văn phòng thu hút đầu tư. Tôi cũng cần phải có một số bạn bè bên ngoài để cùng nhau hợp tác.

- Qua mấy ngày tiếp xúc, tôi nhìn ra được, Lênh tổng cũng là người cẩn thận. Kết giao bằng hữu, đôi khi phải chú ý đến duyên phận nữa đấy.

Lệnh Hòa Phồn mỉm cười, khẽ lắc đầu.

Phạm Hồng Vũ này, còn trẻ hơn mình vậy mà lại có thể suy nghĩ chu đáo như thế.

Thảo nào hắn vừa tốt nghiệp không lâu đã lên làm Phó Chủ tịch thị trấn được rồi, đây quả nhiên đúng là một nhân vật.

- Phạm tiên sinh, anh cứ yên tâm, chỉ cần chúng ta hợp tác vui vẻ, thì tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp các anh thu hút đầu tư. Tôi có một số người bạn làm ngành chế tạo, thời điểm thích hợp tôi sẽ mời họ đến thị trấn Phong Lâm, để tìm cơ hội hợp tác.

Lệnh Hòa Phồn thật thà nói.

Nếu nhất định phải hợp tác với Phạm Hồng Vũ, xây dựng nhà máy ở thị trấn Phong Lâm, thị trấn Phong Lâm càng phồn hoa càng tốt, càng nhận được sự coi trọng của lãnh đạo cấp trên, thì những mặt ủng hộ khác cũng sẽ càng nhiều.

- Được, vậy tôi cảm ơn Lệnh tổng trước nhé.

- Đừng khách sáo.

- Lệnh tổng, tổng bộ công ty trò chơi này xây dựng ở HongKong, còn có một nguyên nhân quan trọng nữa.

- Mời Phạm tiên sinh chỉ giáo.

- Ha ha, chỉ giáo thì không dám nhận, mà mà cùng nghiên cứu thảo luận. Giai đoạn hiện nay, máy trò chơi chủ yếu là tiêu thụ ở thị trường nước ngoài, thị trường trong nước cần phải khai thác thêm. Hướng ra các nước Âu Mỹ, bên ngoài ghi là Made in HongKong sẽ tốt hơn.

Lệnh Hòa Phồn cười nói:

- Đúng là như thế.

HongKong là khu thương mại tự do, ký kết nhiều hiệp nghị với rất nhiều nước trên thế giới, sản phẩm do HongKong sản xuất càng dễ đánh vào thị trường.

- Còn có một điều nữa, chính là tài chính kế toán. Tôi cũng hy vọng là tiến hành ở HongKong. Lệnh tổng, không nói dối anh, một thời gian ngắn sau, thị trường tài chính còn rất rộng mở. Nếu Lệnh tổng có thể gom góp đủ tài chính thì tôi đề nghị anh nên tấn công vào. Ít nhất trong năm nay, thị trường chứng khoán HongKong rất khó phục hồi nguyên khí, còn tiếp tục giảm.

Phạm Hồng Vũ vẻ rất tùy tiện nói một câu.

Lệnh Hòa Phồn hơi híp mắt, nói:

- Phạm tiên sinh, anh có chắc không.

Phạm Hồng Vũ chỉ cười, mà không nói gì.

Hắn cho rằng không cần thiết trả lời câu hỏi này.

Không dám chắc mà dám nói lung tung sao?

Trời càng về đêm, từng trận gió mát mẻ thổi đến, Triệu Ca rúc vào người Phạm Hồng Vũ, mái tóc đen nhánh tung bay, phảng phất mùi thơm trên mái tóc cô.

Bàn tay của Phạm Hồng Vũ đặt ở bên hông Triệu Ca.

Hai người ghé vào lan can ngoài ban công, ngắm cảnh đêm ở cảng Victoria.

- Ca Nhi, đẹp không?

Phạm Hồng Vũ cười hỏi.

- Vâng, rất đẹp…

Triệu Ca khẽ gật đầu, giọng nói rất dịu dàng.

Trong khoảng thời gian này, cô được làm quen với rất nhiều cái mới. Trước kia ở huyện Vũ Dương, Triệu Ca có nằm mơ cũng không nghĩ đến sẽ có một ngày cô được ở trong một khách sạn sang trọng nhất HongKong, dựa vào lan can để ngắm cảnh đẹp thơ mộng.

- Vậy về sau em ở lại đây đi.

Phạm Hồng Vũ thuận miệng nói.

- Ở đây? Ở tại HongKong?

Vẻ mặt Triệu Ca kinh ngạc nói.

- Đúng, anh đã nói chuyện với Lệnh Hòa Phồn, việc hợp tác của chúng ta, sẽ xây dựng một công ty, tổng bộ đặt ở HongKong. Người đại diện pháp lý của công ty này chính là em. Thế nào, Tổng giám đốc Triệu ( Triệu tổng)?

Phạm Hồng Vũ quay người, nhìn vào Triệu Ca nói.

- Em?

Triệu Ca càng giật mình.

- Em đâu phải người HongKong?

Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói:

- Cái này không sao, Lý Xuân Vũ đã nói sẽ giải quyết việc này, hơn nữa ở đây còn có Lệnh Hòa Phồn hỗ trợ, không lâu nữa đồng chí Triệu Ca sẽ trở thành bà chủ Triệu rồi.

- Nhưng, nhưng mà…

Sự tình xảy ra quá đột ngột, Triệu Ca tạm thời chưa thể tiêu hóa hết được.

Trước khi đến Giang Khẩu, Triệu Ca tuyệt đối không nghĩ sẽ có chuyện thế này.

Phạm Hồng Vũ vươn cánh tay rộng rãi, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, dùng sức một chút, thân thể mềm mại của cô tiến sát vào thân thể tráng kiện của hắn.

Trời nóng nực, mọi người mặc khá mỏng, sức nóng của hai cơ thể rất nhanh xuyên thấu qua lớp quần áo mỏng manh kia để giao hòa cùng một chỗ.

Triệu Ca không kìm nổi lòng, đưa tay ôm lấy Phạm Hồng Vũ, hạ giọng nói:

- Hồng Vũ, em, em vẫn còn sợ…em không biết làm công ty.

Làm kinh doanh công trái có Hạ Ngôn, tiểu La giúp đỡ, miễn cưỡng có thể ứng phó được. Hơn nữa, chuyện đó làm đơn giản, Triệu Ca cũng không phải quá sợ hãu. Hiện giờ thì khác, Phạm Hồng Vũ sẽ biến cô thành người HongKng, ở HongKong mở công ty, Triệu Ca không có sự chuẩn bị tâm lý nào, cho nên thấy rất lo lắng.

- Cái này không sao, công tác chuẩn bị Lệnh Hòa Phồn sẽ phụ trách xử lý. Anh đã nói với anh ấy rồi, sẽ sắp xếp cho em một thư ký giỏi, để hành trình với em. Em cũng không cần phát biểu ý kiến gì, chỉ cần chú ý quan sát, học hỏi. Đợi khi công ty đi lên, thì toàn bộ quy trình em cũng đã hiểu tương đối rồi. Về việc quản lý công ty sau này cũng là vừa nhìn vừa học, cũng không phức tạp lắm đâu, em đừng sự, chỉ cần dụng tâm một chút là có thể học được rất nhanh. Còn nữa, trong khoảng thời gian này, em phải đọc sách nhiều, tận dụng kiến thức về kinh tế/ ngày mai, anh sẽ đi cùng em đến hiệu sách mua sách…

- Vậy…Hạ Ngôn thì sao? Cậu ấy sẽ làm gì?

- Cậu ấy sẽ đi Quỳnh Hải, đem cả đám tiểu La đi. Bên đó phát triển, nên cũng có thể kiếm được. Ca Nhi, thế giới này phát triển rất nhanh, chúng ta phải cố gắng, nếu không sẽ bị đào thải.

Triệu Ca gật đầu.

Đối với bất kỳ điều gì mà Phạm Hồng Vũ nói, Triệu Ca đều rất đồng tình.

- Hồng Vũ… em ở HongKong, anh có đến thăm em không?

Một lúc sau, Triệu Ca nhỏ giọng nói, hai tay càng ôm chặt lấy Phạm Hồng Vũ.

Đây mới là nguyên nhân khiến cô do dự.

HongKong cách Ngạn Hoa quả thực rất xa.

Phạm Hồng Vũ không nói gì, hơi nghiêng đầu, khẽ hôn lên má cô, hai tay cũng ôm lấy cô chặt hơn.[/CHARGE]