Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 668: Sùng bái của Giáo sư Đổng



- Giáo sư Đổng, Đoàn chuyên gia Hongkong đã đến huyện Vân Hồ được hai tháng chưa?

Rượu uống chưa say, Vưu Lợi Dân đặt chén rượu xuống mỉm cười hỏi.

- Vâng, Chủ tịch tỉnh Vưu, chúng tôi đến huyện Vân Hồ ở giữa tháng năm đã hai tháng rồi. Tuy nhiên, chỉ được một thời gian chúng tôi chống lũ nên công việc chậm trễ mười ngày, sớm đã định ra cuối tháng sáu hoàn thành đề tài điều tra nghiên cứu nhưng chậm rồi.

Đổng Toàn Khánh đáp rõ ràng.

Là người nghiên cứu chân chính nên phần lớn họ có tính cách như vậy.

- Giáo sư Đổng, đoàn chuyên gia nghiên cứu đã có thu hoạch được gì chưa? Đối với việc xây dựng nền kinh tế, đã đưa ra được đề nghị nào chưa?

Vưu Lợi Dân hứng thú hỏi thăm.

Đổng Toàn Khánh nghiêm túc nói:

- Chủ tịch tỉnh Vưu, đoàn chuyên gia đã là điều tra nghiên cứu sẽ đưa ra báo cáo tổng kết, cái đề tài này khá lớn, tạm thời có thể nói không rõ ràng được.

Vưu Lợi Dân khoát tay nói:

- Không quan hệ gì, Giáo sư Đổng, cứ xem như hiện tại chúng ta nói chuyện phím đi, không cần phải kể tỉ mỉ, chỉ cần Giáo sư Đổng nói sơ lược một chút là được.

Đổng Toàn Khánh ngẫm nghĩ một chút nói:

- Chủ tịch tỉnh Vưu, chúng tôi đã trải qua gần hai tháng khảo sát cho rằng quá trình xây dựng nền kinh tế ở huyện Vân Hồ, đã rút ra được có thể cần có ba điều cần chú ý. Thứ nhất, chức năng chính phủ và thị trường phải tương xứng, thứ hai xác định ngành công nghiệp chính để sản xuất và hỗ trợ, thứ ba cần có một biện pháp an sinh xã hội hoàn thiện hơn.

Vẻ mặt của Vưu Lợi Dân, Khâu Minh Sơn, Phạm Vệ Quốc đều trở nên nghiêm trọng, Vưu Lợi Dân nói:

- Xin lắng tai nghe.

Tưởng rằng, Đổng Toàn Khánh cùng Đoàn chuyên gia Hongkong sẽ đưa ra một vài đề nghị, không nghĩ đến "phương châm chính sách quan trọng", điều này khiến cho Vưu Lợi Dân và lãnh đạo khác có chút bất ngờ.

Đổng Toàn Khánh cười cười nói:

- Chủ tịch tỉnh Vưu, điều thứ nhất cũng là điều quan trọng nhất, kỳ thật chuyện này không phải Đoàn chuyên gia Hongkong nói ra mà là Chủ tịch huyện Phạm nói ra. Hắn ta dùng một ví dụ bình thường để so sánh, được gọi là " chính phủ nhỏ trong thị trường lớn". Chủ tịch tỉnh Vưu, tôi hiện giờ là cố vấn kinh tế cho Tập đoàn Lệnh thị, lúc trước tập đoàn Lệnh thị quyết định tiến đến tỉnh Thanh Sơn đầu tư, cũng đã có hỏi ý kiến tôi, không nói dối gì ngài, lúc đầu tôi không đồng tình.

- Hả? Vì sao?

Vưu Lợi Dân lập tức hỏi.

- Là như vầy, Chủ tịch tỉnh Vưu, thứ lỗi tôi nói thẳng, vì trước đó tôi hoàn toàn không hiểu chính sách hiện hành kinh tế Đại Lục. Nói chung, vì kế hoạch nền kinh tế có dính đến quốc kế dân sinh trong nhiều lĩnh vực, chỉ cần có kế hoạch có thể nhìn thấy được. Tập đoàn Lệnh thị đơn thuần chỉ tiến hành đầu tư nội địa, cũng không lo nghĩ nhiều, điều quan trọng muốn đầu tư xây dựng cải tạo đường cao tốc Hồng Nam. Điều này nhất định phải đặc biệt thận trọng, bởi vì điều này có ảnh hưởng đáng kể đến chính sách kinh tế, một khi có vấn đề gì phát sinh, rất khó thoát ra. Tuy nhiên Lệnh Đổng và Lệnh nhị thiếu gia tin tưởng chắc chắn đầu tư ở tỉnh Thanh Sơn có sẽ có được kết quả tốt, cuối cùng Ban giám đốc thông qua quyết định đầu tư. Lần này được Lệnh nhị thiếu gia ủy thác, nên cho tôi mang theo mười vị đồng nghiệp đi tới huyện Vân Hồ tiến hành điều tra khảo sát thị trường, lúc ấy tôi nghĩ Lệnh nhị thiếu gia làm lớn chuyện thôi...

Chỉ là một huyện Vân Hồ sao phải làm lớn chuyện như vậy?

Lời nói đó, Đổng Toàn Khánh nói ra điều này tuy không nói thẳng ra nhưng có ý rõ ràng như vậy.

Nhưng, khi đến huyện Vân Hồ gặp và nói chuyện với Chủ tịch huyện Phạm quan điểm của tôi có thay đổi vô cùng lớn. Chuyến đi này nếu đi sớm hơn một chút có thể có lợi lớn hơn nữa...

Nói đến đây, Đổng Toàn Khánh liền hướng Phạm Hồng Vũ giơ ngón tay cái lên, lộ ra cảm giác khâm phục.

Ông ta là người nghiên cứu học vấn, tuy nhiên lại làm cố vấn kinh tế cho Tập đoàn kinh tế Lệnh thị, cũng không phải là người không hiểu đạo lý đối nhân xử thế. Ở trước mặt Vưu Lợi Dân lại khen ngợi Phạm Hồng Vũ thật có chút khác người. Nếu thật sự Phạm Hồng Vũ không làm cho ông ta có sự thay đổi lớn, thì quyết không đến mức như thế.

Vưu Lợi Dân cười ha ha nói:

- Nói vậy Chủ tịch huyện Phạm đã chỉ cho Giáo sư Đổng nhiều thứ hả?

Trong mắt vừa có chút kinh ngạc lại vừa có chút trêu chọc.

Phạm Hồng Vũ thì vẫn là Phạm Hồng Vũ, mặc kệ là thế nào, đều làm cho người ta có bất ngờ lớn, Khâu Minh Sơn cũng thế, Vưu Lợi Dân cũng thế mà ngay cả giáo sư đại học đoàn chuyên gia Hongkong cũng không ngoại lệ.

Người thanh niên trẻ tuổi kia thật sự có chút bản lĩnh hơn người.

- Đúng đúng, Chủ tịch tỉnh Vưu nói rất chính xác, quả thật tôi đã học được nhiều điều từ Chủ tịch huyện Phạm, chẳng những là tôi mà các đồng nghiệp khác cũng có cảm giác như thế, Dư Bác Sĩ, cô có gì cứ nói đi?

Mặt Dư Bác Sĩ hồng lên, đẩy kính mắt chân thành gật đầu nói:

- Quả thật như thế, Chủ tịch huyện Phạm có nhiều quan điểm cho dù có đặt bất cứ đâu ở Hongkong hay trên phạm vi toàn thế giới đếu vô cùng tiên tiến, có thể làm cho người ta mở rộng tầm mắt, thấy được vùng đất mới.

Ở thế giới kia, Phạm Hồng Vũ không phải là chuyên gia kinh tế, nhưng với tri thức được "dự trữ" hơn hai mươi năm đâu phải là nhỏ. Đối với thế hệ sau này thì không có gì mới cả nhưng lúc này vẫn là phương hướng mới. Hơn nữa, đám người Đổng Toàn Khánh cùng Dư Bác Sĩ lại là chuyên gia chân chính, chỉ cần Phạm Hồng Vũ nói ra vài ý lập tức họ liền tự mình nghiên cứu, với tri thức đã có họ hiểu được đạo lý mà Phạm Hồng Vũ nói là rất quan trọng.

Lập tức có bốn ánh mắt nhìn vào Phạm Hồng Vũ, có phần đang nghiền ngẫm đánh giá.

Không hỏi cũng biết là Vưu Lợi Dân và Khâu Minh Sơn.

Hai mắt Phạm Vệ Quốc cũng sáng ngời.

Đứa con trai ông ta lại được chuyên gia Hongkong tôn sùng, hơn nữa lại khen trước mặt Vưu Lợi Dân và Khâu Minh Sơn, nên Phạm Vệ Quốc đương nhiên tự hào rồi.

Phạm Hồng Vũ cười thẹn thùng, liên tục xua tay nói:

- Giáo sư Đổng, Dư Bác Sĩ hai vị quá khen, hai vị nên nói đến chuyện đoàn chuyên gia điều tra kết luận, bỏ qua tôi đi. Nếu không tôi sẽ trở thành một con quái vật.

Hắn nói một phen làm mọi người cười ha hả.

Đổng Toàn Khánh cười nói:

- Được, Chủ tịch tỉnh Vưu, Bí thư Khâu, chúng ta nói đến chuyện chức năng và thị trường cân xứng.Với điều kiện và cơ sở kinh tế cũng không có gì đặc biệt, bên trong huyện không có điều gì khác biệt, càng không có ưu thế đáng nói. huyện Vân Hồ có tám trăm ngàn nhân khẩu, để kinh tế phát triển nhanh điều quan trọng chính là phải có cơ chế khích lệ hoàn toàn mới. Phải cổ vũ tám trăm ngàn người trong dân cư có nhân tài nổi bật xuất hiện chủ động làm kinh tế thị trường. Mặc kệ bọn họ làm kinh doanh buốn bán, hay mở nhà xưởng, hay các phương pháp khác, chỉ cần hợp pháp huyện chính phủ nên ủng hộ mạnh mẽ. Việc ủng hộ này phải bao gồm hai phương diện, thứ nhất là chính sách cổ vũ, đối với một số luật và chính sách không có văn bản rõ ràng ở khu vực dự án, không nên cấm họ tiến hành thử nghiệm, cần buông lỏng một ít. Thứ hai, hỗ trợ cụ thể về tài chính, đương nhiên huyện chính phủ không phải vì lợi nhuận đơn vị, thân mình cũng không có quá nhiều tiền để hỗ trợ cho kinh tế tư nhân phát triển. Tuy nhiên huyện chính phủ có thể áp dụng những phương án khác, như tận dụng tiềm lực của hộ cá thể hoặc người dân xây xí nghiệp bằng cách đầu tư vốn, hơn nữa, thông tin thị trường luôn được cập nhật đó cũng là điều quan trọng. Với điểm này, không cần nói ở nội địa cho dù đó là Hongkong hay các quốc gia phát triển khác, Địa Khu cũng thật sự chưa được xem trọng. Trên thực tế, tin tức mới nhất thị trường có được thường quyết định sự kinh doanh thành bại, thậm chí có thể quyết định sự hưng thịnh của doanh nghiệp.

- Ha ha, nói đến đây tôi lại không kìm được muốn lấy một thí dụ rồi.

Đổng Toàn Khánh nhìn về phía Phạm Hồng Vũ.

- Giáo sư Đổng cứ nói.

Vưu Lợi Dân nghe rất chân thành vội nói.

- Ví dụ này cũng liên quan đến Chủ tịch huyện Phạm, Công ty thương mại Phồn Thịnh của Lệnh Nhị thiếu gia hợp tác cùng Điện tử Thiên ca, cho ra đời máy chơi game cầm tay đó chính là chiến thắng kinh điển trong vấn đề thông tin. Chúng tôi nghiên cứu sau đó kỳ thật công ty Nintendo nghiên cứu cho ra máy chơi game mini trước chúng ta, với những gì chúng tôi tích lũy được đã đánh bại. Toàn diện đẩy dời máy chơi game cầm tay, phát triển phần mềm trò chơi khác đó là điều quan trọng. Chúng ta lên trước Nintendo, trao quyền cho Tetris mới, thắng được cục diện này. Theo Lệnh nhị thiếu gia nói tất cả đều do Chủ tịch huyện Phạm tìm cách, anh ta thậm chí còn không có ý theo nghiệp sản xuất máy chơi game cầm tay, có thể thấy được tin tức kinh tế thị trường quan trọng thế nào. Bởi vậy chúng tôi đề nghị chính phủ huyện Vân Hồ thành lập một trung tâm truyền tin, có thể thu thập tin tức quan trọng trong tỉnh cũng như trên toàn cầu kịp thời đúng lúc, tin tức mới nhất của các ngành các nghề. Theo định kỳ có thể thông báo cho thương gia cũng như các xí nghiệp, làm cho họ hiểu biết về các nghành sản xuất thay đổi mới nhất, để có thể ứng phó kịp thời. Trong giai đoạn kinh tế cá thể và kinh tế tư nhân vẫn còn đang ở giai đoạn khởi đầu, mức độ phổ biến nhỏ, tài chính căn bản chưa được hùng hậu, nếu tin tức không đáng tin được lan truyền sẽ tạo thành mối uy hiếp lớn. Nói cách khác, sẽ có nhiều người ngóc đầu lên nổi.. Thiệt hại một lần, có thể không hồi phục được.

Phạm Vệ Quốc không kìm được gật gật đầu nói:

- Là như vậy, nếu là buôn bán nhỏ, tiền vốn nhất định vay mượn khắp nơi, nếu thua lỗ, khó có thể xoay sở được. Nếu như có người cung cấp thông tin chính xác đối với họ như vậy đã trợ giúp lớn rồi.

- Chủ tịch Địa Khu Phạm nói đúng, đấy cũng là lời của Lệnh công tử nói ra thị trường lớn, chính phủ nhỏ. Chủ tịch huyện Phạm kiên quyết cho rằng, chính phủ không nên thứ gì cũng quản, nên buông lỏng tay, công tác thị trường thì cứ giao cho thị trường, chính phủ chỉ hậu cần giúp đỡ để công tác thị trường phát triển. Có thể tưởng tượng huyện Vân Hồ là xí nghiệp có tám trăm ngàn công nhân thì thật khó để phát triển. Không có bất kỳ doanh nghiệp nào có thể sử dùn tám trăm ngàn lao động, nếu đưa ra kế hoạch cũng thấy khá nhiều lỗ hổng. Hiện tại, các xí nghiệp lớn đều thực hiện phân chia theo chế độ khác nhau, đó chính là ý này. Công ty tổng chỉ đưa ra phương hướng phát triển, giao công việc cụ thể với nguồn lực tương xứng để hoàn thành trách nhiệm được giao. Công ty phụ trách cung cấp tài nguyên, những viện trợ cuối cùng là nghiệm thu thành quả, thu hoạch lợi nhuận. Tôi cho rằng, quan điểm của Chủ tịch huyện Phạm là hoàn toàn chính xác, trong một huyện cũng muốn làm đơn vị kinh doanh nhưng hệ thống khác nhau, thật sự là sáng kiến, khâm phục khâm phục...