- Đồng chí Lợi Dân, tôi và cậu cùng thương lượng chuyện này.
Lập tức Phó thủ tướng Hồng chuyển hướng qua Vưu Lợi Dân cười nói, giọng điệu tương đối nghiêm túc.
Vưu Lợi Dân rùng mình, vội nói:
- Phó thủ tướng Hồng xin cứ nói.
Khâu Minh Sơn và Phạm Hồng Vũ cũng chăm chú lắng nghe, Phó thủ tướng Hồng nói như có chuyện gì khác cần thương lượng, tuyệt không phải chuyện nhỏ.
Phó thủ tướng Hồng không vội nói chuyện, ánh mắt ngừng trên khuôn mặt Khâu Minh Sơn, chậm rãi nói:
- Đồng chí tiểu Phạm nói phương án đó, tôi khá đồng ý, việc quốc gia tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, điều này là khẩn cấp, chúng ta phải thực hiện càng nhanh càng tốt. Điều này thật sự không còn nghi ngờ gì nhưng làm thế nào để thay đổi, cứ để tự nhiên hay theo thứ tự kết quả, thật sự không giống nhau. Cậu ta có đề cập đến chuyện tài sản bị mất đi, quả thật phải thận trọng suy xét, phải chỉnh sửa điều này nhất định phải được thực hiện, điều đó không có nghi ngờ gì cả. Thành lập một cơ quan đầu mối như vậy rất quan trọng nhưng thật sự điều thiếu xót hiện nay là nhân lực..... Đồng chí Lợi Dân, cậu có ý kiến gì giúp không?
Vưu Lợi Dân sững sờ, ánh mắt ông ta nhìn trên mặt Khâu Minh Sơn cẩn thận nói:
- Xin thủ trưởng cứ chỉ thị, chúng tôi nhất định thực hiện theo chỉ thị của thủ trưởng.
- Ha ha, được. Tôi cũng không có ý gì, tôi chỉ muốn mượn người anh yêu quý thôi... Tôi muốn mời đồng chí Minh Sơn đến nơi của tôi công tác, chủ trì việc xây dựng lãnh đạo doanh nghiệp nhà nước khi thay đổi cơ cấu. Đồng chí Minh Sơn có học vấn cao, bản lĩnh lý luận thâm hậu, kinh nghiệm thực tiễn phong phú, điều quan trọng trước mắt chính là chỉ đạo doanh nghiệp cả nước thay đổi chế độ làm việc. Thế nào? Đồng chí Lợi Dân, đồng chí Minh Sơn, mọi người có ý kiến gì không?
Phó thủ tướng Hồng ngang nhiên thọc gậy bánh xe.
Dù Vưu Lợi Dân và Khâu Minh Sơn đã nghe Phó thủ tướng Hồng nói về vấn đề, nhưng vẫn có chút kinh ngạc.
Khâu Minh Sơn vội nói:
- Cảm ơn sự tín nhiệm của thủ trưởng đối với tôi, chỉ sợ tôi tài sơ học thiển, khó có thể đảm đương được trọng trách này....
Chuyện này có chút đột ngột, một người khôn ngoan như Khâu Minh Sơn không tài nào nghĩ đến được. Nhưng cũng theo thói quen khiêm tốn quan trường, nên cũng trả lời nhanh như vậy.
Vẻ mặt Vưu Lợi Dân có chút khó xử, trầm giọng nói:
- Phó thủ tướng Hồng, khi đồng chí Minh Sơn đảm nhiệm chức Bí thư Địa ủy thì mọi chuyện ở Ngạn Hoa lần lượt theo quỹ đạo. Hai năm qua, kinh tế phát triển với tốc độ cao, đội ngũ cán bộ cũng được xây dựng có hiệu quả.....Lúc này, để đồng chí Minh Sơn rời Ngạn Hoa, tạm thời thật sự khó tìm người để thay thế anh ta.
Nếu là cán bộ bình thường Vưu Lợi Dân tuyệt đối không do liền dự đồng ý.
Không nể mặt Phó thủ tướng Hồng dễ dàng bác bỏ.
Điều mấu chốt là Khâu Minh Sơn là cán bộ cực kỳ có năng lực, dưới sự lãnh đạo của anh ta địa khu Ngạn Hoa đã có sự thay đổi rõ rệt, các công tác khác đều được triển khai tốt. Vưu Lợi Dân vô cùng nể trọng anh ta, anh ta vừa có năng lực, lại có tính chất của một cán bộ tốt, vị lãnh đạo nào lại không thích?
Đương nhiên, nói đi thì cũng nói lại, nếu Khâu Minh Sơn không có năng lực xuất chúng thì Phó thủ tướng Hồng cũng không "nhớ thương" hắn.
- Ha ha, điều này tôi biết, một cán bộ tốt ai không luyến tiếc. Tuy nhiên, việc tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước thật sự rất quan trọng, có làm tốt việc này hay không người lãnh đạo đóng vai trò vô cùng quan trọng. Địa khu Ngạn Hoa dù gì công việc cũng đi vào quỹ đạo, người kế nhiệm chỉ cần rập khuôn theo, cũng không quá nghiêm trọng khi rời đi. Việc tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước nhất định người lái phải thật tốt, cả nước có nhiều địa khu như vậy duy chỉ có địa khu Ngạn Hoa là thực hiện tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, kinh nghiêm này rất có giá trị. Tôi hy vọng có thể chia sẽ kinh nghiệm này khắp cả nước, đương nhiên sẽ bắt đầu từ Bí thư Cao. Tôi sẽ điện thoại cho anh ta mời anh ta ủng hộ nhiều hơn trong việc tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước.
Phó thủ tướng Hồng khẽ cười nói, giọng điệu cũng không thể nghi ngờ.
Lãnh đạo cơ quan nhà nước để điều chính cán bộ lãnh đạo thấp hơn của một khu vực, một tỉnh nói chung phải được cán bộ hỗ trợ cao nhất trong phạm vi nhất định, nó cũng phải được tiến hành trao đổi.
Phó thủ tướng Hồng thảo luận với Vưu Lợi Dân về điều này vì nể mặt Vưu Lợi Dân, dù sao ông ta cũng được mời đến đây là khách, nên giáp mặt thảo luận cho thỏa đáng, cho công bằng.
Như thế phù hợp với tính cách của Phó thủ tướng Hồng, trước sau như một.
- Đáng tiếc, đồng chí tiểu Phạm đã chuẩn bị đi huyện Vân Hồ làm Chủ tịch huyện, bằng không tôi đã có hai viên đại tướng rồi.
Vưu Lợi Dân cười nói:
- Phó thủ tướng Hồng, không nói dối gì anh, tôi có quyết định như vậy vì năm sáu tháng cuối năm sẽ mời đồng chí Minh Sơn đến tỉnh trợ giúp tôi chủ trì việc tái cơ cấu doanh nghiệp toàn tỉnh. Tôi chưa kịp hành động, đã bị người ra tay trước rồi.
Đây không phải là dịp thực hiện, Vưu Lợi Dân thật sự có ý đó.
Khâu Minh Sơn hơn bốn mươi tuổi, còn rất trẻ trung khỏe mạnh, kinh nghiệm lý lịch tốt, năng lực cá nhân cũng khá cao, lại được người tỉnh Thanh Sơn công nhận là "người có khả năng", Vưu Lợi Dân hết lòng tiến cử anh ta vào bộ máy tỉnh, là trợ thủ đắc lực của ông ta. Lúc này đang đề bạt bồi dưỡng cán bộ tuổi trẻ hóa tri thức, đang lúc thực hiện, khó khăn cũng không phải quá lớn.
Có Khâu Minh Sơn chủ trì việc tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, hoàn thành sớm chừng nào tốt chừng ấy về chế độ công hữu thay cho chế độ xí nghiệp, chuyện này rất quan trọng. Thanh Sơn vẫn là một tỉnh có nền nông nghiệp chiếm ưu thế, công thương nghiệp tương đối lạc hậu. Vưu Lợi Dân nghĩ muốn nền kinh tế Thanh Sơn phát triển thì tất nhiên phải phát triển công thương nghiệp, Khâu Minh Sơn là người được lựa chọn thích hợp nhất.
Phó thủ tướng Hồng khẽ mỉm cười vung tay lên nói:
- Đồng chí Minh Sơn đến nội các chính phủ phụ trách công việc này, cũng như có thể chiếu cố Thanh Sơn tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước.
Tỉnh Thanh Sơn cũng nằm dưới sự lãnh đạo của nội cát chính phủ.
Vưu Lợi Dân cười nói:
- Xem ra tôi không thể không từ bỏ những thứ yêu thích rồi, may mắn ngài còn giữ lại cạnh tôi một Phạm Hồng Vũ.
Lời này, cũng không khó hiểu khi để lộ sâu trong nội tâm ông ta rất xem trọng Phạm Hồng Vũ. Ngay sau khi Phó thủ tướng Hồng "vung đạo đoạt ái", Chủ tịch tỉnh Vưu càng xem trọng Chủ tịch huyện Pham hơn,
- Đồng chí Minh Sơn, cậu có ý kiến gì không?
Vưu Lợi Dân nói đùa một câu, chuyển hướng qua Khâu Minh Sơn hỏi.
Khâu Minh Sơn cũng là người vô cùng quyết đoán, mắt nhìn Phó thủ tướng Hồng tỏ ý quyết tâm, ưỡn ngực nói:
- Tôi xin làm theo sự bố trí của tổ chức..... Điều tôi lo lắng chính là trọng trách quá nặng, năng lực có hặn không thể đảm nhiệm được.
Lời nói này cũng được xem là hoàn toàn khiêm tốn, tuy rằng khi điều về nội cát chính phủ chỉ phụ trách một lĩnh vực công việc, nhưng đối mặt lại là dân chúng cả nước. Trong phạm vi cả nước, các xí nghiệp công hữu chiếm số lượng khá nhiều, không chỉ ngàn vạn lần. Phải thay đổi chế độ cơ cấu doanh nghiệp nhà nước được tốt khó khăn rất lớn. Dù Khâu Minh Sơn có năng lực xuất chúng thế nào, cũng không dám đảm bảo trăm phần trăm.
Việc thực hiện trong toàn quốc với việc thực hiện kinh doanh khu Ngạn Hoa theo trình tự vận mệnh hoàn toàn khác nhau.
Ở địa khu Vạn Hoa, Khâu Minh Sơn là Bí thư Địa ủy là nhân vật số một, một lời nói ra là "nhất ngôn cửu đỉnh", điều đó là thực tế. Một khi ở trong tay phải nắm lấy cơ hội, mặc kệ là việc gì, đều nằm trong lòng bàn tay của anh ta. Điều Khâu Minh Sơn lo lắng chính là khi đến nội cát chính phủ, những chuyện Phó thủ tướng Hồng giao cho toàn quyền, công việc này quyền chủ động cũng không có khả năng nắm trong tay anh ta".
Dính đến lợi ích của quá nhiều tầng lớp khác nhau.
Từ xưa đến nay, nhận tiền của dân, ngăn chặn sự tiến bộ của con người, thù giết cha, đoạt vợ những mối hận này không đội trời chung cho đến chết, thậm chí còn tồi tệ hơn. Khâu Minh Sơn rất rõ việc chủ trì công việc này là đăc tội với một biển người, hơn nữa có thể đắc tội với nhân vật quyền thế.
Thật sự anh ta không phải sợ đắc tội với người ta mà thực chất Khâu Minh Sơn, Phạm Hồng Vũ và Phó thủ tướng đều là những người giống tính cách nhau, trong người đều có máu chủ nghĩa anh hùng, thời điểm quan trọng cho dù "kẻ thù có ngàn binh vạn mã, hắn vẫn dũng cảm tiến lên" không hề sợ hãi. Điều anh ta lo chỉ là nếu chẳng mau công việc làm không tốt, phụ sự kỳ vọng và tin tưởng của Phó thủ tướng Hồng.
Phó thủ tướng Hồng khoát tay nói:
- Đồng chí Minh Sơn, không cần nói những lời khiêm tốn, cải cách mở cửa chính là muốn đánh trận đánh ác liệt. Tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước quan hệ đến huyết mạch quốc gia, quan hệ đến sự suy vong của dân tộc, chúng ta cần hoàn thành công việc của quốc gia. Thực hiện việc này khẳng định có lực cản, khó khăn không thể ngờ đến. Nhưng điều đó là cái gì? Chúng ta là những người được đảng tin tưởng, cho dù có khó khăn gì cũng không sợ, có khi dùng khó khăn này vượt qua khó khăn khác, phải vượt qua.
Khóe miệng Phạm Hồng Vũ cười.
Hóa ra đồng chí Phạm Hồng Vũ lại nghĩ đến đời sau chốn quan trường có câu nói dí dỏm - khó khăn hiện có lại tạo thêm khó khăn.
Trong trường hợp này lại có bầu không khí như vậy, đồng chí Phạm Hồng Vũ lại thể hiện chút hài hước, có thể thấy được đồng chí này là người có chút "tính cách lưu manh".
- Đồng chí Phạm Hồng Vũ, việc này không liên quan đến cậu thì đừng dây vào.
Ai ngờ trong nháy mắt Phó thủ tướng Hồng lại nhìn thấy, âm thầm cười trộm đồng chí Phạm.
Phạm Hồng Vũ vội vàng trấn tĩnh, thẳng ngực nhìn Phó thủ tướng Hồng, chờ đợi chỉ thị.
- Ở huyện Vân Hồ, nếu tỉnh xác định muốn tái cơ cấu chế độ làm thí điểm huyện, tôi sẽ giao cho cậu một nhiệm vụ. Từng quý một cậu phải viết báo cáo tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, trực tiếp đưa đến đây cho tôi, tôi cần xem qua.
Phó thủ tướng Hồng không vội vàng không hấp tấp, vẻ mặt uy nghiêm.
Phạm Hồng Vũ ngẩn ra, lập tức cao giọng nói:
- Vâng, thủ trưởng, kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ.
Phó thủ tướng gật gật đầu chuyển hướng qua Khâu Minh Sơn nói:
- Đồng chí Minh Sơn, tái cơ cấu nội cát chính phủ khi chưa tiến hành, hãy lãnh đạo cả nước tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, chắc hẳn không phải chỉ nói suông, làm thế nào để tạo thành và một số vai trò sau khi trở về cậu hãy nghiên cứu một chút, đưa ra một số phương án... Nửa tháng đi, tôi cho cậu nửa tháng, nửa tháng sau tôi muốn nhìn thấy phương án này. Đương nhiên công việc ở địa khu Ngạn Hoa cần được bàn giao đã, đồng chí Lợi Dân, hy vọng cậu và tỉnh ủy tỉnh Thanh Sơn hãy ủng hộ công việc của đồng chí Minh Sơn.
Ý của Phó thủ tướng Hồng đã quyết, Vưu Lợi Dân cũng không cần nói nhiều lời nữa, khom người nói:
- Được, Phó thủ tướng Hồng, chúng ta nhất định thực hiện quán triệt chỉ thị của thủ trưởng giao cho.
Dù có nói thế nào, Phó thủ tướng Hồng cũng bố trí chuyện này, đối với Khâu Minh Sơn mà nói không phải là chuyện xấu.