Quyến Rũ Đến Điên Dại

Chương 22: Chưa đủ thỏa mãn



Bộ phim mà Khương Nhã đảm nhiệm thể loại cung đấu, phục trang trên người cũng đều là những bộ y phục thời xưa, mang đậm phong cách lịch sử.

Theo lời nhận xét của đạo diễn lẫn người tạo hình, gương mặt của Khương Nhã rất xinh đẹp và xuất sắc. Muốn ngây thơ thanh thuần hay độc ác quyến rũ, tất cả đều có thể.

Vào vai diễn như này là một sự lựa chọn rất tốt.

Hình tượng nhân vật là Bạch Nhã Hiên, lúc đầu là một nữ nhân vật đơn thuần, ngây thơ và trong sáng. Thế nhưng dòng đời đưa đầy liền bước vào chốn thâm cung đầy rẫy. Từ đó bắt buộc nhân vật phải thay đổi, tính cách theo đó ảnh hưởng trở thành con người với những âm mưu và toan tính. Nhưng sau tất cả, nhân vật vẫn luôn giữ được cốt cách của bản thân.

Sau khi thay xong phục trang, chụp ảnh đơn liền chụp hình với nam chính diễn cùng cô.

Nam chính là một diễn viên rất có tiếng trong ngành tên là Trường Kiệt. Sở hữu trong tay khối tài nguyên lẫn phim ảnh lớn. Từ đầu đến cuối đều là một người rất hoàn hảo.

Hai người tạo dáng thân mật, các khớp tay nhỏ nhắn mềm mại của Khương Nhã chạm vào cằm người đàn ông. Đôi mắt hai người nhìn thẳng vào nhau, chỉ thấy trong đối phương thân ảnh của nhau. Giữa hai người lộ ra sự nhu tình của nhân vật.

Trường Kiệt biết Khương Nhã là diễn viên mới, anh cũng rất chủ động mà chạm vào vòng eo cô kéo lại gần, giọng điệu khuyên nhủ mà ấm áp.

“Đừng căng thẳng, nhìn vào tôi.”

Khương Nhã nheo mắt, lộ ra một chút khó hiểu. Cô nào có căng thẳng?

Đạo diễn lẫn tạo hình đứng bên cạnh thấy vậy cũng cười ầm lên, buông vài lời trêu ghẹo.

“Xem ra hai người rất hợp đôi đấy.”

Bức ảnh chụp hai người rất đẹp, nhìn rõ được các biểu cảm thân mật. Với khoảng cách gần gũi đều tạo cảm giác là hai kẻ đang thật sự yêu nhau.

Xong xuôi Khương Nhã liền bước trở về phòng nghỉ, An Ngọc cũng nâng chiếc váy có chút nặng trịch của cô lên, miệng không ngừng ngợi khen.

“Chị Khương Nhã thật sự rất xinh đẹp.”



Khương Nhã ngồi xuống chiếc ghế bên bàn trang điểm, bàn tay vớ lấy chiếc điện thoại mà xem tin tức.

Dòng tin nổi bật với những dòng chữ liên quan đến bộ phim Phong Hoa lúc trước do Khương Nhã đảm nhận.

Nội dung tin tức: Vai diễn nữ thứ bốn lúc trước đã do nữ diễn viên mới Khương Nhã đảm nhận. Thậm chí đã quay được vài phân cảnh dưới sự chứng kiến của các nhân viên trong đoàn. Nhưng bằng một cách nào đó nữ diễn viên đình đám Bạch Hân đã lấy đi vai diễn.

Dòng bình luận bên dưới hiện lên không ngừng. Từ đó cũng lục lại những vụ tai tiếng bê bối trước kia của Bạch Hân, không ít lời chỉ trích thậm tệ.

Khương Nhã nhìn dòng bình luận ngày một tăng, vẻ mặt hài lòng không giấu nổi, khóe môi kéo cao theo đó.

Chị Trân đẩy mắt ngó nhìn dòng tin tức, bàn tay cầm lấy điện thoại mà tắt đi.

“Tận hưởng niềm vui sau, còn chụp thêm mấy bức nữa không có thời gian đâu.”

Cùng lúc đó, ở nhà riêng của Bạch Hân. Bàn tay cô ta cầm đống tin tức, xúc cảm không ngừng run run, dường như có chút không tin.

Tại sao chuyện này còn lộ được cơ chứ? Rõ ràng đang rất yên ổn.

Trừ khi do kẻ nào dấy lại. Ngoài đám người đầu tư chung một thuyền ra, còn ai biết đến chuyện này nữa đâu.

Trong một khắc đó, cái tên Khương Nhã lập tức lóe lên.

Lúc trước đống tin tức Bạch Hân đăng về Khương Nhã không dìm được xuống, thậm chí đám nhà báo còn phải trả lại số tiền đã thuê.

Ngày hôm đó cô ta còn bị cha Bạch của mình mắng tới tấp vì đã đưa ra một tin tức làm hại thanh danh công ty như vậy.

Nhìn hàng bình luận, trong lòng không ngừng tóe lửa.

Bây giờ Khương Nhã quả thật có kẻ chống lưng, cô ta không đụng được.



Trừ khi hại cô ta rớt giá thôi!

Người đàn ông như Ôn thiếu, xung quanh biết bao nhiêu mỹ nữ, cho dù bây giờ có để ý, nhưng sau này làm gì có chuyện đó.



Đến lúc chụp xong thì đã vào ban chiều. Mọi người tất cả đều về hết.

Chị Trân cùng Khương Nhã vừa bước ra khỏi khu đã có một chiếc xe chặn lại.

Khương Nhã nhìn chiếc xe sang trọng, đáy mắt hơi rũ xuống, trong đầu liên tưởng đến người đàn ông kia.

“Chị về trước đi.”

Chiếc xe mất dạng ngay sau đó. Bên trong chỉ vỏn vẹn có hai người là trợ lý Quyết cùng Khương Nhã, bầu không khí có chút kì dị.

Trên xe, trợ lý Quyết vẫn liên tục thông qua chiếc gương chiếu hậu mà nhìn mọi biểu cảm của Khương Nhã, cuối cùng liền buông một câu.

“Cô Khương, ông chủ của tôi không phải là người cô có thể đụng. Đừng làm ngài ấy phật ý hay không hài lòng, nếu không kết cục sẽ chẳng mấy tốt đẹp.”

Khương Nhã nhìn hình ảnh phản chiếu của mình qua tấm cửa gương, giọng nói không mấy quan tâm.

“Dính dáng vào ông chủ của cậu, ngay từ đầu đã là định sẵn kết cục không tốt đẹp rồi.”

Càng về sau, âm điệu Khương Nhã cao hẳn, cô xoay người nhìn thẳng vào chiếc gương nở nụ cười yêu mị, đối diện tầm mắt của người trợ lý.

Ôn Thiệu Phong lại kiếm cô, xem ra dư âm đêm qua vẫn chưa đủ thỏa mãn lắm.

Trợ lý Quyết cau mày né tầm nhìn mà ho khan vài tiếng. Người phụ nữ này của ông chủ cũng không phải là người dễ đối phó gì. Nếu so với đám nữ nhân suốt ngày bám dính, cô gái này mới thật sự là vấn đề.