Quyền Thần

Chương 252: Người và hoa khoe sắc



Hàn Mạc thở dài nói:

- Công chúa điện hạ anh minh, đó là trời ban, người phàm không thể với tới.

Lời nói của hắn có vẻ hơi quá, nhưng hắn không thể không thừa nhận người phụ nữ này rất thông minh không thể coi thường.

Tú công chúa cười ha ha:

- Thì ra Hàn thính trưởng cũng biết nói những lời dễ nghe.

Mi mắt chớp chớp:

- Tiểu tử kia, ngươi thấy phòng tắm này có thể coi là mang phong cách riêng không?

Hàn Mạc gật đầu chân thành nói:

- Nếu ai đó dám nói nơi này không đẹp, thì hắn không bị mù thì cũng là đồ ngốc. Phòng tắm của công chúa, trong thiên hạ không thể tìm được cái thứ hai.

Tú công chúa thản nhiên cười nói:

- Vậy ngươi nói hoa đẹp hay người đẹp?

Người kiều diễm hơn hoa, hoa làm nổi bật vẻ đẹp của người!

- Hì hì… Hàn Mạc, hai lần trước gặp ngươi, ngươi đều rất lạnh lùng, ta còn tưởng ngươi là khúc gỗ cơ, không ngờ ngươi lại biết cách ăn nói hơn bất kỳ ai!

Tú công chúa ở trong bồn tắm cười như hoa nở:

- Ta khôngbiết ngươi nói thật lòng hay không, nhưng … ta thích nghe ngươi nói như vậy!

Hàn Mạc nhìn thấy Tú công chúa hơi nhô người lên, mơ hồ thấy phần ngực phía trước của nàng được phủ một lớp lụa mỏng màu hồng nhạt, mỗi lần nàng cười, đôi gò bồng đảo tuyệt mĩ lại rung rinh, như sóng gợn.

Hàn Mạc cụp mắt xuống không nói gì.

- Bồn tắm này ta đã nhờ Mặc gia đại sư tu bổ và chế tạo.

Tú công chúa chậm rãi nói:

- Kỹ thuật của mặc gia tinh xảo điêu luyện, cái bồn tắm này tự ông ấy, đương nhiên là không giống với những cái khác. Vòi nước ở xung quanh đều sửa lại rồi, có thể xả nước sạch vào, cũng có thể xả nước bẩn đi. Đây không phải là điều đặc biệt nhất, kỳ diệu nhất là ở bên dưới có đất hệ thống làm nóng. Tuy ta không biết ông ấy đã làm thế nào nhưng chỉ cần xả nước sạch vào, bật máy dưới lòng đất là nước ở trong bồn sẽ ngay lập tức trở nên ấm áp như mùa xuân!

Nàng nở nụ cười,

- Ngươi nhìn hoa tươi trong bồn tắm, đó chính là do cung của ta truyền giữ lại, đều có dược tính, tẩm vào nước tắm có thể dưỡng da, hơn nữa còn làm da trở sạch bóng và trắng ngần!

Lưng Hàn Mạc toát mồ hôi, Tú công chúa này sao lại nói mấy chuyện phụ nữ dưỡng da làm đẹp với mình.

- Đồ của công chúa luôn luôn là thứ tốt nhất!

Tú công chúa cười ha ha, bỗng nghe thấy tiếng nước xao động, từ dưới mặt nước phủ đầy cánh hoa, Tú công chúa từ từ nâng chân lên. Hàn mạc bỗng nhiên nhìn thấy cặp chân thon dài, trắng muốt dơ lên khỏi mặt nước.

Chân của Tú công chúa trắng muốt, đường cong tuyệt đẹp, hơn nữa còn bóng, không tỳ vết, dưới ánh sáng Dạ minh châu càng lộ rõ vẻ huyền bí.

Bọt nước trên đùi trắng bóng của Tú công chúa trôi xuống, trong suốt. Có thể từ dưới nước nâng cao chân được như vậy, Hàn Mạc nghĩ Tú công chúa chắc chắn có luyện qua nhu thuật.

Hắn lập tức vận Trường sinh kinh, đối mặt Tú công chúa, bất kể Tú công chúa có dùng mị pháp nào để quyến rũ hắn, hắn quyết không có chút phản ứng, thực sự không phải là một nam nhân bình thường

- Hàn Mạc, nước trong bồn còn ấm ngươi lại đây cùng ngâm với ta có được không?

Tú công chúa dừng lại nhìn Hàn Mạc khoé miệng nở nụ cười rất quyến rũ, giọng nói vô cùng ngọt ngào.

Hàn Mạc chỉ có thể nói:

- Bẩm công chúa trước khi vào cung thần đã tẩy trần rồi.

Tú công chúa cười khúc khích nói:

- Không phải ta bảo ngươi tắm cùng, ta…chỉ ngâm một lúc thôi, ngươi nên biết, bồn nước này còn tốt hơn cả linh đan thần dược, ngâm trong nước này ngươi sẽ thấy cơ thể khoẻ hơn nhiều!

Thật lòng mà nói Hàn Mạc không ngại ngâm nước cùng một bồn với công chúa, từ kiếp trước tới kiếp này Hàn Mạc đều lớn hơn Tú công chúa không ít, hơn nữa lại cùng ngâm mình trong bồn tắm, e rằng đây là điều mà vô số đàn ông đều mong muốn.

Chỉ có điều vừa nhìn thấy bộ hồ sơ, Hàn Mạc thấy dường như công chúa đang có mưu đồ gì đó, trong lòng có chút e dè.

Tú công chúa thấy Hàn Mạc có vẻ do dự, khẽ thở dài nói:

- Ở đây chỉ có ta và ngươi… ngươi không cần coi ta là công chúa, hãy coi ta như một người phụ nữ được không?

Hàn Mạc thở dài bất cứ ai gặp công chúa đều quên thân phận của nàng!

Tú công chúa chớp chớp mắt:

- Vậy ngươi xuống đây cùng người ta…

- Hoàng cung này lớn quá, ta … ta luôn có cảm giác sợ hãi, nói chuyện cùng ngươi thì không thấy sợ nữa… Ngươi xuống đây, được không?

Lúc đó vị công chúa thiên kiều bá mị giống bao phụ nữ nhu nhược bình thường, giọng nói có chút cầu xin.

Hàn Mạc tưởng mình nghe nhầm, người phụ nữ cao quý mạnh mẽ như thế, giờ đây lại hạ giọng cầu xin mình, điều này có chút vớ vẩn? nhưng nhìn nhan sắc đẹp tuyệt trần của công chúa, dù sao cô ấy cũng là một phụ nữ!

Hàn Mạc cởi áo khoác ngoài, chỉ để lại chiếc áo lót, vừa mới chạm vào nước thấy ấm áp khác thường, giống như suối nước nóng vậy.

Hắn ngồi đầu bên này, Tú công chúa ngồi đầu bên kia, giữa hai người có chút khoảng cách, cứ như vậy nhìn nhau.

Tú công chúa khẽ cười:

- Ngươi không cảm thấy bồn tắm của ta đã từng có rất nhiều đàn ông hay sao?

Hàn Mạc ngẩn người ra, Tú công chúa hỏi thẳng như vậy khiến Hàn Mạc khó trả lời.

- Vậy ta nói cho ngươi biết, ngươi… ngươi là người đàn ông… đầu tiên bước và bồn tắm của ta!

Tú công chúa cười dịu dàng nói:

- Ngươi có tin không?

Hàn Mạc mỉm cười không chút do dự:

- Ta tin!

Tú công chúa cười quyến rũ, đột nhiên nói:

- Biết tại sao Đông Hoa thính lại án binh bất động không? Giọng nàng dịu dàng nhưng ánh mắt sắc sảo không tương hợp với gương mặt thiên kiều bá mị.

Hàn Mạc ung dung nói;

- Đại khái là công chúa đã thấy Tây Hoa thính chúng tôi cuốn vào chuyện này, vì vậy chắc là muốn cho Tây Hoa thính chúng tôi cơ hội tiến công lập nghiệp?

Tú công chúa thản nhiên cười, nói:

- Hàn Mạc, ngươi nghĩ rằng ta nhân từ như vậy sao? Tây Hoa thính trắng trợn triệu tập người cũ, thu nạp người mới, người ngoài không biết lẽ nào ta không biết? Tây Hoa thính của ngươi phát triển hùng mạnh, sẽ gây áp lực cho Đông Hoa thính của ta, ta dựa vào cái gì mà để Tây Hoa thính của ngươi lập nghiệp?

Hàn Mạc vẻ mặt bình tĩnh, nhìn Tú công chúa, nhoẻn miệng mỉm cười không nói gì.

- Ngươi có muốn biết nguyên nhân không?

Tú công chúa ngọt ngào hỏi.

- Nàng bằng lòng nói cho ta biết?

- Cũng không có gì đáng dấu diếm.

Tú công chúa dịu dàng cười.

Hàn Mạc lắc đầu nói:

- Điều này chưa chắc, chỉ e là công chúa đã quá đề cao ta.

Tú công chúa dịu dàng nói:

- Lúc ngươi vừa vào kinh, ta đã đánh giá thấp người, vì vậy… sau khi ngươi lấy đi ngân lượng của ta, ta thấy đề cao ngươi một chút thì tốt hơn…!

Dừng lại một lúc mới chậm rãi nói:

- Ta không nhúng tay vào là để xem rút cục âm mưu của Tây Môm Lôi Tàng hoàn mỹ đến mức nào, ngươi nên thừa nhận, lần này Tây Môn Lôi Tàng đối đầu với các đại thế gia là một vở kịch hay, mà việc ta thích nhất là xem kịnh…!

Hàn Mạc chùng xuống, Tú công chúa miêu tả sơ lược nhẹ nhàng nhưng bên trong vô cùng ác độc.

Hàn Mạc hiểu ý Tú công chúa, Đông Hoa thính chưa chắc không ra tay, nhưng nếu Tây Hoa thính không tham ra, Đông Hoa thính sẽ đợi các thế gia tổn thất rồi mới ra tay.

Tú công chúa sớm đã có tình báo về tình hình của Tây Môn Lôi Tàng, lại bí mật phong tỏa hơn nữa cũng không tiến hành xử lý trước, chính là đợi cơ hội các thế gia tiêu diệt lẫn nhau, một khi âm mưu cuả Tây Môn Lôi Tàng lộ ra, không những không thể làm hại tới các thế gia mà ngay cả dòng họ Tây Môn cũng không thể giải quyết được, trước khi việc ám sát không thành công, coi như Đông Hoa thính có được một vài chứng cớ, gia tộc Tây Môn cũng không thể phủ nhận hoàn toàn.

Đợi đến lúc việc ám sát xảy ra ở Tây Môn phủ đệ, cộng thêm chứng cớ trong tay Tú công chúa, chỉ cần Tây Môn động thủ, bất luận là thành công hay thất bại, tội danh xác thực, đối với gia tộc Tây Môn mà nói hậu quả sẽ ngập trong tai ương.

Nếu như Tây Hoa thính không nhúng tay vào, Đông Hoa thính đã gài bẫy xong, ngồi chờ Hắc kỳ ám sát, đương nhiên Tú công chúa sẽ không đợi viên quan trong thế gia chết hết mới ra tay, nhưng nếu có thể nhân cơ hội trừ khử một hai tên, không chỉ Tú công chúa ngay cả Hoàng tộc cũng sẵn sàng đợi.

Tâm địa thật ác độc!

- Vở kịch hay của công chúa dường như bị ta làm đảo lộn hết rồi.

Hàn Mạc thản nhiên nói:

- Ta có nên nhận lỗi với công chúa không?

Tú công chúa dịu dàng cười nói:

- Chỉ là tình tiết không giống, người đã diễn lại cho ta vở kịch mới mà thôi. Tây Hoa thính các ngươi nhúng tay vào việc này, vốn rất bí ẩn, chỉ là… buổi tối ngươi gặp thích khách, vì muốn dẫn mấy tên thích khách về Tây Hoa thính đã vội vàng cướp một cỗ xe ngựa!

Hàn Mạc kinh ngạc, lập tức nhớ lại buổi tối hôm đó, sau khi Bạch Dạ Lang, tên cao gầy và một số người đánh bại mấy tên thích khách, không có xe vì vậy đã cướp một cỗ xe để dùng, lúc đó công chúa nói ra Hàn Mạc mới biết đã phạm tội lớn.

Trời tối đen như mực hành động tuyệt đối không có sơ hở gì, lúc đó Hàn Mạc mới thấy đứng trước mặt cao thủ mờ ám mình thật sự còn rất non nớt.

- Ta thích gọi đó là trưng dụng…!

Hàn Mạc nói:

- Từ "cướp" nghe không hay!

- Vậy thi trưng dụng vậy. Tú côngchúa quay lưng lại, cánh tay ngà ngọc đặt lên thành bồn, nâng gối lên mặt nước, tấm lưng trắng như tuyết lộ ra trước mắt Hàn Mạc, một làn da nõn nà hồng hào từ sau ra nước hiển hiện trước mắt.

-Ngươi trưng dụng chiếc xe ngựa đó,, có mấy tên tuỳ tùng, trong đó có một tên… là người của Đông Hoa thính, ngươi cũng biết, người của ta thấy chuyên gì lạ là sẽ bẩm báo, Đông Hoa thính chúng ta cũng sẽ điều tra ra. Việc ngươi làm đêm hôm đó đúng là kỳ lạ, mà Đông Hoa thính muốn tìm một số việc cũng không phải là chuyện khó!

Việc gì Đông Hoa thính cũng nhúng tay vào!

Hàn Mạc đưa tay ra vớt một cánh hoa, dặt trước mũi ngửi ngửi rồi mới nói:

- Thì ra rất nhiều hành động của ta trong mắt công chúa chỉ là trẻ con gây chuyện, không có gì qua mắt được người!

- Nhưng những chuyện sau này ngươi làm đến ta cũng không thể tưởng tượng được. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

Tú công chúa buồn bã nói:

- Sau khi ta biết ngươi nhúng tay vào chuyện này, lại muốn biết Hàn thính trưởng có những bản lĩnh gì!

Nàng liếc mắt nhìn Hàn Mạc, khẽ thở dài nói:

- Chỉ có điều ta thực sự không nghĩ tới Hàn thính trưởng đã đi sâu vào hang hùm và cùng với Hắc kỳ giáo, ta càng không thể ngờ, Hắc kỳ không nhận ra thân phận của ngươi!

Hàn Mạc chỉ cười, đối với thân phận của Thanh Ưng, hắn không thể để lộ chút manh mối nào, đương kim thiên hạ, biết rõ Ngân chất tứ ưng tồn tại, có lẽ chỉ còn hắn với Bùi Anh.

- Có lẽ Hắc kỳ quá ngốc! Hàn Mạc thản nhiên cười nói.

- Hắc Kỳ là tổ chức mật!

Gương mặt quyến rũ của công chúa đột nhiên trở nên nghiêm nghị:

- Nếu không phải thực mạnh thì sao dám cùng Tiết Công Nhan ngang tài ngang sức. Hắc kỳ giáo, ngươi tuyệt nhiên không thể coi thường được.

Dừng lại một lúc rồi lại khẽ cười:

- Ta biết mấy tiền bối của Tây Hoa thính rất có tài nhưng các ngươi âm thầm xâm nhập vào đội Hắc kỳ, không có tin tức gì khiến ta hoảng sợ… nhưng hôm qua ngươi đến Đông Hoa thính mang thi hài đi, ta rút cục cũng hiểu Kiền tự đội Hắc kỳ giáo đó có quan hệ với Tây Hoa thính!

Hàn Mạc mỉm cười.

Ngay từ lúc đầu, hắn đã biết, tự mình đến lấy xác Thanh Ưng sẽ khiến một số kẻ khôn khéo lộ ra điều gì đó, thậm chí có thể gây phiền phức cho chính mình.

Mang xác Thanh Ưng đi, về mặt đạo nghĩa mà nói, Hàn Mạc hài lòng về bản thân, nhưng theo quy tắc của tổ chức mật thì Hàn Mạc đã sai lầm.

Tú côngchúa chớp mắt, ánh mắt rất đẹp, đôi môi nở nụ cười quyến rũ, dịu dàng nói:

- Ngươi có thể nói cho ta, Hắc kỳ giáo kia… rút cục là ai? Có quan hệ gì với ngươi không?

Hàn Mạc vội lắc đầu nói:

- Đó là bí mật của ta, cũng có quy tắc…cũng giống như nếu ta hỏi công chúa những điều bí mật, công chúa sẽ không trả lời!

- Ta là công chúa ta hạ chỉ bắt ngươi nói ra!

Tú công chúa chớp mắt nói.

Hàn Mạc nhún vai:

- Công chúa từng nói ở đây chỉ có công chúa và ta, vì vậy không có công chúa và thần tử, chỉ có một nam và một nữ, giờ ta chỉ nhìn thấy một phụ nữ đẹp thôi!

Tú công chúa cười khanh khách, đột nhiên từ từ lặn xuống nước, cả người chìm trong nước. Hàn Mạc nhíu mày, nhìn cánh hoa dập dờn, đột nhiên thấy trên mặt nước, nước bắn tung toé, Tú công chúa giống như người cá ngoi từ mặt nước lên.

Hàn Mạc thở một hơi thật sâu.

Ào ào tiếng nước, lúcHàn Mạc chỉ cách nữa mét, Tú công chúa giống như hoa sen mới nở, từ trong mặt nước đứng dậy như một khối tuyết trắng kỳ diệu gần ngay trước mặt.

Những đường cong tuyệt mỹ, điều khó nhất là một người ở độ tuổi như vậy, lại có làn da dẹp mềm mại, lại có khả năng quyến rũ rất thành thục.

Làn da nàng mịn màng, trắng hồng,

Ngực nàng chỉ thắt tấm lụa hồng mỏng, bị nước làm ướt sũng, tấm lụa mỏng dán lên cặp nhũ hoa trắng muốt, tròn căng, đầy đặn, giống như hai bát ngọc, vun cao, đầu nhũ màu hồng hồng, hai bên vun cao lên tựa một đóa hoa mới nở, tràn đầy sức sống, như một thiếu nữ.

Eo nàng nhỏ mà mềm mại, giống rắn nước, tuy từ phần eo trở xuống đều ngâm trong nước, nhưng chỉ cần lộ ra phần bên trên trắng như tuyết đã đủ để khiến mạch máu trong người bất cứ một người đàn ông nào cuộn chảy.

Làn da nàng gợi cảm, trên người đầy những cánh hoa, mùi thơm của hoa và mùi thơm trên cơ thể nàng kết hợp với nhau, làm thơm nức mũi.

— QUẢNG CÁO —