Quyền Thần

Chương 323: Kiểm toán



Nha môn Thanh lại ti quận Hội Kê giống như quận Bột Châu lúc trước, chia ra làm tả hữu hai ti, về nguyên nhân tự nhiên là bởi vì trong quận tồn tại hai thế gia.

Nha môn Thanh lại ti, đó là cơ cấu cấp dưới của Hộ bộ, cùng cấp với Hộ bộ địa phương, phụ trách khoản thuế má kinh tế của địa phương, nói trắng ra đó là chỗ quản lý bạc của địa phương.

Ba huyện phía đông là do Nha môn Tả Thanh lại ti phụ trách, mà bốn huyện phía tây, còn lại do Nha môn Hữu Thanh lại ti phụ trách.

Lại bộ trong kinh phái Tô Khắc Ung sai người tới địa phương, mở đầu cuộc điều tra không thể nghi ngờ chính là muốn bắt đầu từ Nha môn Thanh lại ti, trước tiên muốn nhìn sổ sách địa phương nộp thuế trưng thu cùng với các khoản tiền công trình, tuy rằng ai cũng biết rằng Nha môn Thanh lại ti chắc chắn chuẩn bị tỉ mỉ ở các khoản, nhưng người trong nghề biết rõ, khoản hoàn thiện nhất cũng có lỗ hổng.

Thiên hạ này tuyệt đối không có chuyện hoàn mỹ, quá hoàn mỹ bản thân đã là lỗ hổng lớn nhất.

Lúc này Tô Khắc Ung tới tất nhiên là chuẩn bị tốt, ngoại trừ quan viên chấp sự Lại bộ, còn có không ít thầy tính toán chuyên môn thẩm tra đối chiếu các khoản, tinh thông con đường tính toán, một đám đều là hỏa nhãn kim tinh, chỉ cần có thể nhìn thấy một lỗ hổng, có thể chọc ra một lỗ thủng lớn từ lỗ hổng trên khoản đó.

Sáng sớm, Tô Khắc Ung liền dẫn một đám người vào Nha môn Tả Thanh lại ti.

Nha môn Tả Thanh lại ti vốn thiết lập ở thành Tân Nghĩa, nhưng lũ lụt vây thành, Nha môn Tả Thanh lại ti cũng là nha môn cực kỳ trọng yếu, tự nhiên chuyển hết các khoản mục dời đến huyện Tịch Xuân, ban bài ở một chỗ tại Nha môn huyện.

Đây là một viện lạc không lớn, kết cấu hình thức tạm hợp viện, ở giữa là phòng chứa các khoản mục, hai bên là chỗ của đám ban sai. Thanh lại ti là bộ phận quan trọng, từ trên xuống dưới, ngay cả người làm việc linh tinh cũng có hơn mấy chục người.

Đám thầy tính toán Tô Khắc Ung mang đến tay trái cầm bàn tính lớn, tay phải cầm lấy từng bản khoản mục chất đống, đọc nhanh như gió, lược bỏ bớt một số thứ, cẩn thận xem xét phần còn lại, có đôi khi gần nửa ngày vẫn nắm chặt một khoản mục suy tư tính toán, muốn nhìn ra môn đạo từ bên trong. Hơn mười người tụ tập dưới một mái nhà, bắt đầu từ sáng sớm không ngừng phát ra tiếng cách cách của các hạt bàn tính ở trong phòng kiểm toán bố trí chuyên môn cho họ, mà phần lớn quan viên Nha môn Thanh lại ti đều chờ ở bên ngoài phòng, chờ đợi mấy tên quan viên Lại bộ ở trong phòng gọi bất cứ lúc nào, đi vào kiểm kê chi tiết một số khoản nghi vấn.

Đám quan viên Nha môn Thanh lại ti tất nhiên cũng sớm có chuẩn bị, hai bên một hỏi một đáp, đều là hỏi cao minh đáp khéo léo, đấu hết tâm tư.

Nhìn như lời nói hòa khí, thực tế sát khí hiển hiện, hai bên đều rõ ràng mà nhận thức đối phương chính là kẻ thù, một là muốn tìm được chỗ sai của ngươi, dồn ngươi vào chỗ chết, mà người kia thì toàn lực che dấu, muốn ngươi tiêu tốn rất nhiều thời gian để tra một số khoản mục đã trải qua xử lý, toàn lực suy nghĩ đối sách, tuyệt đối không để ngươi cầm chuôi, thậm chí chờ thời cơ lấy thủ làm công.

Tính tình Tô Khắc Ung tự nhiên là kích động cương trực, nhưng thật sự muốn xử lý công việc, cũng có được trái tim bình tĩnh, hiển nhiên hiểu được loại chuyện này tuyệt đối không gấp được, chỉ có kiên nhẫn đào lên từng chút một, mới có thể tìm được cửa đột phá.

Dưới tình thế hiện giờ, nếu muốn tìm được sơ hở của quan viên Nghi Xuân, từ đó tiến hành chèn ép quan viên Nghi Xuân, cũng chỉ có tìm cửa đột phá ở Nha môn Thanh lại ti.

Hắn biết, vặn ngã quan viên Hạ gia ở địa bàn Hạ gia rất khó khăn, cũng không phải người bên ngoài có thể tưởng tượng ra.

Hang ổ Hạ gia, đường đường một trong chin thế gia lớn, nếu một Hữu Thị lang Lại bộ Tô Khắc Ung có thể dễ dàng lay động căn cơ của bọn họ, đó quả thật là gặp quỷ.

Thật ran gay từ đầu Tô Khắc Ung cũng không thể hiểu Tô Quan Nhai, vì sao phái hắn tiến tới quận Nghi Xuân.

Tô Khắc Ung là người tự biết bản thân, hắn biết ưu thế của mình, là kiểm tra tuyển chọn quan viên, mà không am hiểu loại sửa trị tham quan ô lại đùa bỡn quyền thế này.

Nhưng nếu Tô Quan Nhai đã giao cho hắn chuyện xui xẻo này, hắn tự nhiên phải gắng sức làm tốt.

Tuy rằng tính tình hắn hơi kích động, nhưng cũng không phải người ngu dốt, dần dần hiểu được Tô Quan Nhai phái hắn tới, chưa chắc là coi trọng tài cán của hắn, có thể là có suy tính của mình.

Tuy rằng hắn không muốn dùng lòng dạ xấu xa phán đoán ý đồ của Tô Quan Nhai, nhưng có một số chuyện hắn cũng rất rõ ràng, nhất định Tô Quan Nhai muốn mượn cơ hội lần này mà chèn ép Hạ gia, từ đó suy yếu thực lực liên minh hai nhà Tiêu Hạ, chỉ có như vậy, Tô gia mới có thể ứng đối liên minh hai nhà Tiêu Tô hơn, giảm bớt toàn bộ áp ứng Tô thị gia tộc chịu đựng.

Cho nên Tô Khắc Ung cũng không nghĩ nhiều cuối cùng Tô Quan Nhai có ý đồ gì, hắn chỉ biết, mình phải dùng lực mà đạp, đạp vỡ cái vỏ cứng này, dù là tan xương nát thịt, cũng phải đạp vỡ ra một cái khe.

Bắt đầu từ sáng sớm, mãi đến sau giờ ngọ, Tô Khắc Ung vẫn ngồi ở đại sảnh, giống như một tảng đá, chỉ ngẫu nhiên uống trà cũng không thèm nhìn tới Thanh lại ti Hạ Đạt luôn ở bên người hắn.

Hạ Đạt là nhân vật nổi tiếng trong đệ tử thứ chi Hạ gia, giỏi về công tác thống kê phân phối tiền bạc, rất được Hạ Khánh Chi và Hạ Học Chi tín nhiệm, vị trí ở Thanh lại ti này cũng đã ngồi rất nhiều năm.

Hạ Đạt ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi, có lẽ suy nghĩ quá nhìn, nhìn qua trái lại giống người bốn mươi tuổi hơn, không ngờ trên đầu là có tóc trắng, xem ra quả thật làm lụng vất vả không ít, chỉ có điều cuối cùng là làm lụng vì dân hay là vất vả vì gia tộc mình, trong lòng hắn tất nhiên là rõ ràng hơn ai hết.

Bắt đầu từ khi quan viên Lại Bộ vào Nha môn Thanh lại ti, sắc mặt hắn vẫn đều rất khó nhìn, tuy rằng hắn đã chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng Tô Khắc Ung mang theo rất nhiều người tiến tới kiểm tra trướng mục Nha môn Thanh lại ti, khiến cho mỗi người của Nha môn Thanh lại ti đều hoảng sợ trong lòng, chuyện này luôn khiến người ta rất không thoải mái.

Càng khiến Hạ Đạt không thoải mái trong lòng, đó là từ đầu đến cuối Tô Khắc Ung này vẫn chưa nhìn hắn mấy lần, cho dù nhìn vào mắt, trong mắt cũng tràn đầy khinh thường, giống như coi Hạ Đạt trở thành đối đãi thẩm tra phạm nhân.

Hạ Đạt ở quận Nghi Xuân cũng được cho là nhân vật có uy tín danh dự, thái độ của Tô Khắc Ung như vậy, thật sự khiến hắn vô cùng oán hận trong lòng, cỗ lửa giận này trực tiếp biểu hiện trên mặt, chr có điều không tùy tiện phát tác mà thôi.

Qua giờ cơm, Thô Khắc Ung vẫn ngồi giống tảng đá như trước, Hạ Đạt dồn lửa giận xuống, tiến tới miễn cưỡng cười nói:

- Thị lang đại nhân, đã qua giữa trưa, đại nhân trước dùng cơm hay không? Để mọi người dùng cơm trưa xong lại làm việc chẳng phải rất tốt?

Tô Khắc Ung liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói:

- Hạ Đạt, như thế ngươi đã không kìm nổi sao? Ban quan ũng từng liên tục hai ngày chưa ăn một hạt thóc, một chút cơm, thật sự không coi là cái gì. Có một số việc, chỉ cần hơi ngừng lại một chút, chỉ sợ sẽ lưu lại chỗ hổng cho người ta.

Thần sắc Hạ Đạt khẽ biến, thu hồi nụ cười nói:

- Lời này của Thị lang đại nhân có ý gì? Hạ quan nghe có chút không hiểu, hạ quan là có ý tốt mà thôi!

- Ý tốt ý xấu, bản quan cũng không biết.

Tô Khắc Ung giọng điệu bức người:

- Tóm lại nếu bắt đầu tra khoản mục, thì không được nghỉ ngơi dừng tay, không tra ra ba bốn năm sáu, thì không thể xong!

Hạ Đạt cười lạnh lùng nói:

- Nghe ý tứ đại nhân, giống như Thanh lại ti ta tất có mưu mẹo, tất không sạch sẽ. Tốt lắm, Thị lang đại nhân nguyện ý tra, hạ quan tự nhiên hầu tiếp!

Tô Khắc Ung hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt tràn đầy hàn ý, quét qua người Hạ Đạt.

Hạ Đạt không chút sợ hãi, đối diện với Tô Khắc Ung, trong mắt cũng tràn đấy hàn khí, trong miệng lại nói:

- Thị lang đại nhân phụng chỉ tra rõ chuyện tìm cách thu tăng thuế má, hạ quan đã cố gắng phối hợp. Thị lang đại nhân cũng nên biết, hôm nay mọi người tra xét, đã liên quan đến nhiều loại thu thuế, thậm chí tra ra được chuyện rút ngân lượng, việc này cũng không nằm trong phạm vi quản hạt của Lại bộ… Ít nhất nên do người từ Hộ bộ phái tới kiểm tra đối chiếu sự thật, về phần địa phương rút các khoản mục của triều đình, cần có quan viên Công bộ tới thẩm tra đối chiếu… !

Tô Khắc Ung lộ ra vẻ mặt giận dữ, cười lạnh nói:

- Hạ Đạt, lời này của ngươi có ý gì? Là nói bản quan vượt quyền sao?

Hạ Đạt thản nhiên nói:

- Nếu thật sự muốn hạ quan nói, Thị lang đại nhân quả thật là vượt quyền… Thị lang đại nhân tự xưng là phụng chỉ điều tra, bắt đầu tra rõ khoản mục từ Nha môn Thanh lại ti chúng ta, hạ quan không thể không theo, chẳng qua cần nhắc nhở đại nhân, tất nhiên cũng phải nhắc nhở.

- Hay cho không thể không theo.

Tô Khắc Ung vỗ mạnh bàn, một tiếng "phanh" vang lên, chén trà trên bản đều nhảy lên, nước trà từ trong chén bắn ra mặt bàn, hắn chỉ Hạ Đạt nói:

- Nếu ngươi thật sự nghe bản quan phân phó, biếtvậy hãy thành thật nói cho ta biết chuyện nghĩ cách thu thêm thuế, bản quan nhất định nói ngọt trước mặt Thánh Thượng cho ngươi, xử lý nhẹ đi!

Hạ Đạt thản nhiên cười nói:

- Thị lang đại nhân, chớ trách hạ quan không có nhắc nhở ngài, hiện giờ Giám sát sứ Lăng đại nhân đang ở tạm ngay tại Xuân Viện, ngài không có chứng cớ gì, mở miệng nói xấu hạ quan cùng với đồng nghiệp của hạ quan, Giám sát sứ đại nhân cũng phụng ý chí của Thánh Thương, cần phải hỏi tới việc này.

Tô Khắc Ung đứng lên tức giận nói:

- Ngươi muốn lấy Lăng Lũy ra dọa ta sao? Bản quan làm việc, không sợ hãi bất cứ trở ngại gì.

Hạ Đạt không khoan nhượng:

- Hạ quan tự thấy trong sạch, cũng không sợ bất cứ kẻ nào vu tội!

Hai người đều lớn tiếng, không ít quan viên ngoài cửa nghe được, đều ló đầu nhìn về phía này.

Cửa lớn kia chưa đóng, không ít người thấy được rõ ràng, ngón tay Tô Khắc Ung chỉ Hạ Đạt, nước miếng tung bay, bộ dáng cực kỳ cứng rắn. Đám quan viên ngơ ngác nhìn nhau, đều không thể tưởng được tính khí Tô Khắc Ung lớn như vậy, càng không thể tưởng được Tô Khắc Ung kích động như thế, chỉ vào mũi Hạ Đạt răn dạy, đám quan viên này đều là quan viên lớn nhỏ của Nha môn Thanh lại ti, thấy thế đều sinh oán giận trong lòng.

Có người không kìm nổi thấp giọng nói:

- Tô thị lang vô lễ với Thanh lại ti đại nhân như vậy, không ra thể thống gì, nếu thật sự bị hắn nắm được nhược điểm gì, chỉ sợ chúng ta sẽ vạn kiếp bất phục!

Mọi người bốn phía rất đồng tình, nhìn gian phòng kia, vẻ mặt không khỏi âm trầm và oán giận.

Sau một lát, chỉ thấy Hạ Đạt nổi giận đùng đùng đi ra khỏi căn phòng kia, vẻ mặt tức giận, vào trong viện, quay đầu lại liếc nhìn căn phòng kia một cái, trong đôi mắt tràn đầy vẻ oán độc.

Sớm có vài tên quan viên vây lại khuyên giải, Hạ Đạt chỉ cười lạnh nói:

- Quan trong kinh là quan, người hầu phía dưới chúng ta lại không phải quan sao? Chúng ta cẩn trọng tận trung vì nước, nhưng cũng bị khi nhục như thế, quan này không làm cũng thế… !

Bên cạnh lập tức có người thấp giọng khuyên nhủ: Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn

- Đại nhân bớt giận, chỉ cần bọn họ không tìm thấy chứng cứ, cũng không dám làm gì chúng ta… Đại nhân đừng tức mà hại bản thân, không nên chấp nhặt với hắn, người kia chính là một tảng đá trong nhà xí, vừa thối lại vừa cứng!

- Đúng vậy. Đại nhân bớt giận, nếu hắn làm xằng làm bậy, chúng ta còn có Quận thủ đại nhân, còn có Đại lão gia, còn có Giám sát sứ đại nhân, cũng sẽ không để hắn lật trời!

Hạ Đạt cười lạnh, trong con mắt hiện ra sát ý, thấp giọng nói:

- Ở trên đất của chúng ta còn kiêu ngạo thế, người này quả thật là… không sợ chết!

Đám Nha môn Thanh lại ti quay lại nhìn nhau, cũng đều nắm chặt tay.

— QUẢNG CÁO —