Quyền Thần

Chương 710: Con sói trong hoàng tộc



Nước ao trong vắt, cá bơi lội tung tăng, tạo nên tầng tầng sóng lăn tăn trên mặt ao, một trận gió nhẹ thổi qua, hương hoa trong vườn ngập tràn trong không khí, tỏa hương thơm mát bốn phía, thấm vào lòng người.

Sau một hồi yên lặng, Thái tử rốt cục lại hỏi:

- Hàn Mạc, ngươi cho rằng, nước Yến ta có khả năng thống nhất thiên hạ hay không?

- Đương nhiên!

Hàn Mạc không chút do dự nói:

- Cuối cùng kẻ thống nhất thiên hạ, ắt là Đại Yến ta.

- Vì sao có thể khẳng định như thế?

Thái tử mỉm cười thản nhiên:

- Nước Khánh và nước Ngụy, cũng không phải là quốc gia dễ đối phó, nước Ngụy binh mạnh, nước Khánh rộng lớn… Nước Yến ta có cái gì?

- Có lòng thống nhất thiên ha!

Hàn Mạc bình tĩnh nói:

- Đại Yến từ già tới trẻ, chưa bao giờ quên nhiệm vụ thống nhất thiên hạ!

Thái tử giơ tay, vỗ nhẹ vào bả vai Hàn Mạc, vô cùng thân thiết:

- Nói không tồi, muốn thống nhất thiên hạ, thì phải có hùng tâm tráng chí. Chúng ta đều là người trẻ tuổi, so với người già, hùng tâm chí lớn càng manh hơn, thôi thúc hơn. Bọn họ nghĩ nhiều hơn, làm thì ít đi…!

Hàn Mạc chỉ cảm thấy trong lời nói của Thái tử có thâm ý, nhưng vẫn nói:

- Lời của điện hạ thực chí lý.

- Hàn Mạc, ngươi có nguyện cùng bản cung cùng làm nên nghiệp lớn không?

Đôi mắt Thái tử lóe những tia sáng lấp lánh, trong thời khắc này, toàn thân hắn từ trên xuống dưới đều bừng lên hưng phấn:

- Cùng bản cung lập ra một thời đại mới, thống nhất thiên hạ, vua của bốn biển?

Hàn Mạc há miệng thở dốc, không thốt ra được lời nào.

Thái tử nháy mắt lấy lại bình tĩnh, nói:

- Nước Ngụy có Tư Mã Kính Thiên, nước Khánh có Thương Chung Ly, bản cung thừa nhận, thực sự là nhờ có những danh tướng này, mà giúp hai quốc gia này chống đỡ được tới bây giờ. Nhưng…!

Ánh mắt của hắn trở lên lạnh lùng nghiêm nghị:

- Ngươi chẳng thừa nhận, đúng là bởi vì tồn tại những danh tướng này, mà đại nghiệp thống nhất thiên hạ đã không thực hiện được, bách tính khắp thiên hạ lâm vào cảnh khốn khổ, thật sự là tội nhân. Nếu chẳng có sự tồn tại của bọn họ, việc thống nhất thiên hạ có thể sớm được vài năm, con dân khắp thiên hạ cũng không phải lo lắng sẽ phát sinh thêm chiến tranh ... Những danh tướng này, đều là không nên làm ma quỷ tồn tại trong thế gian, họ vốn là không nên sống ở trên đời này… !

Hàn Mạc vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lại hoài nghi, Thái tử trong miệng nói "danh tướng đều là yêu ma" phải chăng bao hàm cả quân thần Tiêu Hoài Ngọc trong đó?

- Hàn Mạc, chỉ cần ngươi tương trợ bản cung, ngày sau thiên hạ này, nhất định sẽ nằm trong tay Đại Yến của ta.

Thái tử dừng lại nhìn Hàn Mạc, ngữ điệu thong thả:

- Dốc sức thống nhất thiên hạ, ngươi là người có công lao, bản cung … chắc chắn có thể cho Hàn gia của ngươi nhiều thế hệ được hưởng vinh hoa. Tên Hàn Mạc, nhất định lưu danh thiên cổ, nhận được sự ca ngợi cúng bái của mọi người … Ngươi có đồng ý hay không?

Hàn Mạc khom người nói:

- Thần thề sống chết nguyện trung thành cùng Đại Yến!

- Đại Yến không có nghĩa là bản cung, bản cung cũng không có nghĩa là Đại Yến!

Thái tử chậm rãi nói:

- Ngươi nguyện trung thành với Đại Yến, cũng không phải trung thành với bản cung. Bản cung hôm nay muốn hỏi ngươi. Ngươi là không đồng ý đi theo bản cung? Bản cung ngày sau nếu lúc dùng ngươi, ngươi không đồng ý lúc đó bản cung sai khiến thế nào? Tây Hoa Thính, Báo Đột Doanh trong tay ngươi, phải chăng cũng bằng lòng theo bản cung là từ ngươi?

Thái tử lúc này đã nói thẳng ra tất cả, không còn che dấu.

Có lẽ y cảm thấy úp úp mở mở nói nước đôi bây giờ không còn ý nghĩa gì nữa.

Đối mặt với ánh mắt sắc bén đó của Thái tử, Hàn Mạc trong lúc nhất thời cũng là không biết trả lời như thế nào. Hắn hiện tại đã hiểu vị Thái tử này tuyệt nhiên không giống lời đồn đại ở bên ngoài là ẩn sâu chốn thâm cung không màng việc thế sự. Thái tử này kỳ thực so với dã tâm của mọi người xem ra còn lớn hơn nhiều.

Nhưng trực giác của Hàn Mạc cũng nói cho hắn biết Thái tử không hoàn toàn nói thật.

Cái mà y gọi là thống nhất thiên hạ bốn biển một nhà tự nhiên là có ý tưởng như vậy, nhưng trước đây, nhất định còn hứa trước mặt rất nhiều người khác, muốn thống nhất thiên hạ, nói dễ hơn làm, muốn bốn biển một nhà, nói thì dễ làm mới khó làm sao.

Muốn bốn biển một nhà, vậy phải có một bậc minh vua chân chính, quân vương tràn đầy quyền lực!

Đây là chỗ còn khiếm khuyết của nước Yến.

Thái tử trước khi muốn thống nhất bốn biển một nhà, thì phải đạt tới một mục tiêu hàng đầu, chính là cần có một sự uy nghiêm của một bậc quân chủ, bất kể là bây giờ y chỉ là một điện hạ, hay là hắn ta là Đế Vương tương lai, đều cần có quyền lực cao nhất ở trong tay.

Quyền lực ở trong tay, đủ sức đàn áp thế gia.

Thái tử thu nạp mình, tự nhiên là lợi dùng thế lực của mình để y sử dụng, mà thế lực trong tay mình, hiện đang nắm giữ chính là Tây Hoa Thính và Báo Đột Doanh.

Nhưng đây là hai thế lực lớn, vốn là Hoàng đế ban tặng cho mình, Thái tử lợi dụng sức mạnh Hoàng đế ban tặng mình, điều này làm cho Hàn Mạc cảm thấy có chút hoang đường.

Nếu thật sự Thái tử muốn dùng, vì sao không trực tiếp đi tìm Hoàng đế, nói Hoàng đế thu hồi Tây Hoa Thính và Báo Đột Doanh giao lại cho Thái tử. Thái tử chẳng phải sẽ không phải tiêu phí tâm tư lôi kéo mình hay sao?

Hàn Mạc hiểu rõ thế cục chính trị của nước Yến, vốn không dám lên cao giọng quá mức, có lúc thậm chí sẽ ra sức làm cho mình cực kỳ khiêm tốn. Bởi vì hắn biết chỗ mình đứng không phải vùng đất bằng bẳng rộng lớn, mà là vũng bùn liền chỗ đầm lầy. Xét rất nhiều sự tình, hắn xem ra cũng hiểu rõ được, hôm nay Thái tử biểu hiện thái độ lôi kéo không che giấu, khiến Hàn Mạc gần như trong một lúc đã nhận thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề.

Việc làm của Thái tử, chỉ e là có bí mật đằng sau lưng Hoàng đế.

Cho dù không phải toàn bộ nhưng ít nhất có một phần lén lút sau lưng Hoàng đế, tỉ như việc thu nạp mình, ví như việc phải đưa Tây Hoa Thính và Báo Đột Doanh vào phạm vi thế lực của y, tất cả những việc này, rất có thể mới là đang âm thầm lừa gạt Hoàng đế.

Điều này khiến Hàn Mạc không thể nào không thấy kỳ lạ, Thái tử vì sao phải làm việc dối lừa Hoàng đế? Đằng nào chẳng là hậu duệ hoàng gia, kết cục là có chủ ý gì?

Lòng Hàn Mạc như điện giật, trên mặt tuy rằng lộ vẻ bình tĩnh, nhưng trong đôi mắt xuất hiện một chút vẻ do dự, không ngờ rất rõ ràng đã rơi vào trong tầm mắt của Thái tử.

Thái tử trên mặt lộ vẻ không vui.

- Thần thề sống chết nguyện trung thành với hoàng tộc, Tây Hoa Thính và Báo Đột Doanh, cũng nguyện có trách nhiệm bảo vệ hoàng tộc.

Hàn Mạc chắp tay, thanh âm rất bình tĩnh:

- Bất kể ai dám đối với hoàng tộc bất lợi, Báo Đột Doanh và Tây Hoa Thính tất nhiên sẽ bảo vệ điện hạ, diệt trừ gian thần!

Thái tử nghe vậy, thần sắc có hơi ôn hòa hơn một chút.

Hàn Mạc cũng không dám trả lời dứt khoát, Thái tử trong lòng cũng rất hiểu, nếu Hàn Mạc một mực đồng ý, ngược lại sẽ có chút không đúng sự thật, thậm chí có thể là giả dối.

Trả lời như vậy, đã khiến Thái tử rất lấy làm hài lòng.

- Bản cung cần những điều ngươi đã trả lời, cho nên khiến ngươi phải trả lời ngay, cũng là làm khó cho ngươi.

Thái tử bình tĩnh nói:

- Mỗi người đều có chí hướng riêng của mình, bản cung không thể miễn cưỡng ngươi. Nơi này chỉ có hai chúng ta, có nói một chút, bản cung cũng không thể nói thẳng ra mọi điều. Tranh giành trong đời, chính là mầm tai họa của Đại Yến ta, cứ kéo dài mãi, nước Yến ta sức mạnh giảm sút, đến lúc đó chẳng nói tới thống nhất thiên hạ, chỉ sợ là địch mạnh quân nhiều nước Yên ta bị hạ rồi.

Dừng một chút, lại chậm rãi nói:

- Hàn Mạc, ngươi là người thông minh, đương nhiên biết được đại cục cái gì là quan trọng. Bản cung hôm nay cùng ngươi nói chuyện trong lòng, cũng chính là bởi vì biết rằng ngươi không phải là người có cái nhìn nông cạn... Người nước Yến thế hệ trước chưa thể hoàn thành nghiệp lớn, bản cung hy vọng đại nghiệp này có thể được hoàn thành trong tay chúng ta…!

Hàn Mạc chỉ yên lặng mà nghe, cũng không có phản ứng gì quá lớn.

Rời khỏi cung Trường Xuân, Hàn Mạc lên xe ngựa, xe ngựa chạy, hắn hãy còn nghiền ngẫm những lời Thái tử nói.

Hắn đương nhiên sẽ không suy nghĩ việc Thái tử đòi hỏi lòng trung thành của hắn, chỉ có điều hắn cố gắng muốn từ trong những điều Thái tử đã nói, tìm thấy một chút thông tin có ích.

Thái tử quả nhiên là che giấu chân tướng rất giỏi.

Nếu không phải Thái tử ra sức lôi kéo hắn, thì có lẽ đến giờ hắn cũng không biết, ở nơi tối tăm triều Đại Yên, còn có thế lực hoạt động bí mật như vậy của Thái tử, lặng yên không một tiếng động, không một dấu vết.

Cả triều đình, dường như đều không để vị Thái tử "thân ở thâm cung" này trong lòng, cái này cũng thể hiện rõ vị Thái tử điện hạ này thực là có chút thủ đoạn.

Thái tử trong tay đã nắm giữ Hỏa Sơn Doanh, nếu quả thực không có việc ngoài ý muốn xảy ra, Phượng Tường Doanh của Tô Vũ Đình cũng đã nằm trong phạm vi thế lực của Thái tử. Đã có được hai doanh trại lớn của Ngự lâm quân, Thái tử vẫn còn lôi kéo Tây Hoa Thính và Báo Đột Doanh của mình. Hơn nữa toàn bộ việc làm này đều dấu giếm Hoàng đế, điều này khiến cho trong lòng Hàn Mạc mơ hồ sinh ra một chút bất an.

Hắn mơ hồ cảm thấy, vị Thái tử kỳ lạ này của nước Yến, dường như có mưu đồ bí mật gì đó.

Không lộ hình không lộ tướng.

Nhưng việc này ngược lại làm cho người ta có cảm giác bị khủng bố.

Hàn Mạc nhắm mắt lại, ngồi dựa vào trong xe ngựa, tai nghe âm thanh phát ra do bánh xe và tảng đá chạm vào nhau, lòng như điện giật, hắn không biết những mưu mô của Thái tử có nguy hiểm tới an nguy của Hàn gia không.

Nắm nắm tay, lập tức chậm rãi buông ra, vén bức rèm lên, chỉ thấy xe ngựa từ từ đi ở dưới chân thành, Hàn Mạc bỗng nhiên kêu lên:

- Quay lại, đến cung Tú Xuân!

Không lâu sau, xe ngựa đã tới cung Tú Xuân. Dừng lại ở ngoài cung, nữ võ sĩ thân mặc áo giáp đỏ tiến vào cung bẩm báo, rất nhanh thì trở ra mời Hàn Mạc đi vào.

Hàn Mạc đến cung Tú Xuân nhiều lần, đối với khung cảnh của nơi này thật ra biết chút ít, dưới sự dẫn dắt của các cung nữ, đi hết hành lang qua sân, dẫn tới một nơi lầu gác rất u tĩnh, cung nữ nói:

- Hàn tướng quân, Công chúa chờ bên trong!

Hàn Mạc gật gật đầu.

Đã hơn hai tháng không gặp Tú Công chúa, sau lần gần nhất gặp lại, là ở trong một nhà dân ở ngoài cung, nhiều ngày không gặp, lại không biết Tú Công chúa còn phong thái như trước hay không?

Hàn Mạc ở tận sâu trong lòng, còn quan tâm tới tung tích của Sương nhi.

Hắn hộ tống đoàn cầu thân giúp đỡ Sương nhi thoát thân, mọi chuyện sau đó đều là do Tú công chúa sắp xếp. Cho đến hôm nay, Hàn Mạc cũng không biết tình hình gì của Sương nhi, hôm nay vừa mới tiến cung, nếu có cơ hội, cũng muốn hỏi thăm một chút. Text được lấy tại http://truyenfull.vn

Càng quan trọng hơn, hắn là muôn nhìn xem có thể từ phía Tú công chúa này lấy được một chút tin tức, hắn rất muốn biết, Tú công chúa phải chăng cũng đã gia nhập vào phạm vi thế lực của Thái tử.

Nếu nói Tú công chúa và Thái tử cùng một hội, như vậy thế lực của Thái tử đương nhiên rất hùng mạnh, nếu nói Thái tử và Tú công chúa cùng nhau mưu đồ chuyện gì bí mật, hơn nữa còn lén lút thực hiện sau lưng Hoàng đế, như vậy nhất định là một âm mưu kinh người có thể chấn động nước Yến.

Tú công chúa nắm Đông Hoa Thính, nắm quốc khố, lại là người con gái vô cùng trí tuệ, nàng nếu là đồng đảng của Thái tử, Hàn Mạc thật sự khó có thể tưởng tượng thế lực của Thái tử hiện giờ hùng mạnh tới mức độ nào.

Hàn Mạc đứng ở phía trước nhã các, cũng không có tiến lên ngay, nhìn cánh cửa khép hờ, không biết vì sao, trong lòng hắn, không ngờ nảy sinh một cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt.

Thế gia xưa nay tuy rằng chưa bao giờ xem nhẹ hoàng tộc, nhưng đối với việc chú ý thế lực của hoàng tộc, cũng chủ yếu tập trung vào bên mình Hoàng đế và Xương Đức Hầu Tào Ân. Tuy rằng không thiếu những chú ý vào thế lực ở bên cạnh Tú công chúa, nhưng Tú công chúa chính là thủ lĩnh của tổ chức hắc ám, muốn tìm hiểu tin tình báo và bí mật từ Tú công chúa, đó thực sự là việc vô cùng khó khăn.

Nhưng gần như không ai chú ý tới những thế lực ở bên Thái tử.

Mà Thái tử bị mọi người bỏ qua, lại vô tình ở giữa, trở thành một trung tâm ẩn nấp của lực lượng khủng bố.

Thế gia có lẽ không có mấy người biết, ở góc tối của hoàng tộc, một con sói độc ác đang nhe nanh, sớm dùng một đôi mắt xanh mượt, nhìn chăm chú vào các góc của triều đình.