Quyền Thần

Chương 754: Lòng vua



Ở sâu trong hoàng cung, trong cung Càn Tâm một mảnh yên tĩnh.

Hoàng đế vốn rất ít nghỉ tạm ở chỗ phi tần, tuy rằng vô cùng sủng ái Thục Phi, nhưng hiện giờ Thục Phi có thai trong người, Hoàng đế tự nhiên cũng sẽ không ngủ ở đó, tuy rằng gần đây thường xuyên qua thăm Thục Phi, nhưng đều trở lại cung Càn Tâm nghỉ ngơi. Đọc Truyện Online Tại TruyệnFULL.vn

Trong cung Càn Tâm, vô cùng im lặng, tiểu thái giám phiên trực đang cẩn thận thêm than trong lò đồng bên trong, bên ngoài gió tuyết đan xen, nhưng trong cung Càn Tâm lại ấm áp như xuân.

Trên long sàng của Hoàng đế, xanh vàng rực rỡ.

Quản sự thái giám phiên trực tối nay, đúng là thái giám Lăng Lỗi quan hệ không thấp với Hàn mạc, có Hàn Mạc ủng hộ, Lăng Lỗi ở trong cung tiêu bạc hối lộ, hơn nữa hắn rất biết cách làm người, nhân duyên ở trong cung rất tốt, hiện giờ cũng lăn lộn thành thái giám quản sự trong cung, có thể hầu hạ Hoàng đế bệ hạ.

Lăng Lỗi tuần tra một vòng chung quanh tẩm cung Hoàng đế ở rất cẩn thận, lúc này mới ra cửa, bên ngoài gió tuyết chưa ngừng, thái giám và võ sĩ giáp trụ thủ ở ngoài cửa đều yên lặng không tiếng động.

Lăng Lỗi kẹp phất trần trong tay dưới nách, hai tay đặt bên miệng thổi hơi nóng, khiến tay ấm áp một chút, lập tức ngẩng đầu nhìn màn trời, một đêm đã qua đi, sáng sớm sắp đến.

Hắn đang chuẩn bị trở lại trong phòng, đột nhiên nhìn thấy trên đường cẩm thạch phía trước điện, có một gã thái giám dẫn một quan viên vội vàng chạy về phía này, Lăng Lỗi lập tức tiến ra đón, mà các võ sĩ thủ vệ cung Càn Tâm, tay đặt ở chuôi đao cũng căng thẳng.

- Lăng công công… !

Thái giám dẫn đường kia tiến tới, đang muốn nói chuyện, quan viên bên người đã tiến lên trước, hấp tấp nói:

- Bản quan muốn gặp Thánh thượng, nhanh chóng thông báo!

Chỉ thấy quan viên này quần áo nhàu nát, búi tóc lộn xộn, ngay cả mũ quan cũng không đội, thần sắc trong mắt hoảng sợ lại phẫn nộ, nhưng phần lớn là lo lắng.

Lăng Lỗi nhíu mày, thản nhiên nói:

- Ngài là… !

Quan viên vội chắp tay nói:

- Hạ quan chính là Phủ doãn kinh đô Lưu Thanh Nguyên!

- Lưu đại nhân, Thánh thượng đang tạm nghỉ.

Lăng Lỗi thấp giọng nói:

- Gần đây Thánh thượng lo lắng quốc sự, thân thể vốn không khỏe, lần này vất vả ngủ được, đó là chuyện lớn, cũng không thể kinh động đến Thánh thượng chứ? Ngài hãy an tâm một chút chớ nóng vội, trời sáng, Thánh thượng tỉnh lại, chúng ta sẽ thông báo cho ngài!

Phủ doãn kinh đô Lưu Thanh Nguyên liên tục lắc đầu nói:

- Công công, thật sự phát sinh chuyện rất lớn, không thể đợi. Ngài mau thông báo Thánh thượng, có người tạo phản… !

- Tạo phản?

Lăng Lỗi biến sắc.

Lưu Thanh Nguyên căm giận nói:

- Hạ quan thấy tình hình không tốt, mười phần chết chín chạy tới, lúc trước còn trì hoãn ở cửa cung nửa ngày mới có thể tiến vào, hiện giờ chỉ sợ phản quân đã khống chế được khi thành đông.. Nơi đó có vô số mệnh quan triều đình!

Hắn có vẻ hơi kích động, nắm lấy tay Lăng Lỗi:

- Công công, hiện giờ chỉ có Thánh thượng mới có thể bình ổn phản loạn, nếu ngài không thông báo, sẽ phát sinh loạn lớn đó!

Lăng Lỗi nhìn thần sắc vô cùng lo lắng của Lưu Thanh Nguyên, rốt cục tin tưởng, thật sự có chuyện lớn xảy ra.

Hắn cũng biết, Lưu Thanh Nguyên Lưu đại nhân này thuộc loại quan viên khéo léo ở trong kinh, hơn nữa lá gan không lớn, bình thường chủ yếu phụ trách chuyện trị an Yến Kinh.

Một nhân vật xưa nay lấy "người khôn giữ mình" làm lời răn, lúc rạng sáng mạnh mẽ tiến cung, tất nhiên đã xảy ra chuyện cấp bách.

Hắn cũng không dám trì hoãn, vội hỏi:

- Lưu đại nhân đợi chút!

Hắn vội vàng trở lại trong viện, nhẹ nhàng tiến vào trong phòng ngủ của Hoàng đế, bên trong vẫn ấm áp như mùa xuân, đàn hương lượn lờ.

Hắn đi tới long sàng, được vài bước, nhìn bên trong lặng yên không tiếng động, biết Hoàng đế đang ngủ say, cũng do dự một chút.

- Bên ngoài phát sinh chuyện gì?

Đang lúc Lăng Lỗi do dự tiến thối lưỡng nan, bên trong long sàng truyền ra tiếng trầm thấp của Hoàng đế.

Lăng Lỗi vội vàng quỳ rạp xuống đất, bẩm:

- Hồi bẩm Thánh thượng, Phủ doãn phủ Yến Kinh Lưu Thanh Nguyên đang đêm vào cung nói có chuyện lớn muốn bẩm báo Thánh thượng, hiện giờ đang chờ ở ngoài điện!

- Lưu Thanh Nguyên?

Trướng rồng màu vàng bị xốc lên, Hoàng đế đứng dậy từ long sàng, ngồi cạnh giường, Lăng Lỗi cất bước lên phía trước, quỳ trên mặt đất, hầu hạ Hoàng đế đi giầy vào.

- Thánh thượng, hiện tại Lưu đại nhân chờ ở bên ngoài, có chuyện hắn vào hay không?

Lăng Lỗi cẩn thận hầu hạ Hoàng đế đi giầy vào, mới nhẹ giọng hỏi.

Tuy rằng thần sắc Hoàng đế bình tĩnh, nhưng mày hơi nhíu lại.

Thời điểm nay, phủ doãn Yến Kinh xưa nay nhát gan trên triều đường lại đang đêm vào cung, hiển nhiên đây là chuyện cực kỳ quỷ dị, Hoàng đế hơi do dự, mới hơi nâng tay:

- Để hắn vào đi!

Lăng Lỗi lập tức đi ra truyền gọi.

Mà lúc này sớm có cung nữ nâng bàn ngọc, hầu hạ Hoàng đế rửa ay, cũng có súp hoa lan tráng miệng, đợi Hoàng để mặc thêm quần áo, Lưu Thanh Nguyên vô cùng chật vật đã được Lăng Lỗi dẫn vào trong điện, xa xa quỳ xuống, cao giọng nói:

- Thần Lưu Thanh Nguyên tham kiến Thánh thượng!

Hoàng đế đi đến bên lò đồng, hai tay đặt bên lò đồng ấm áp, mới thản nhiên nói"

- Lưu Thanh Nguyên, ngươi đêm khuya vào cung là có chuyện gì?

- Hồi bẩm Thánh thượng, có… có người tạo phản!

Lưu Thanh Nguyên chổng mông không dám ngẩng đầu.

- Tạo phản?

Sắc mặt Hoàng đế đột nhiên thay đổi:

- Ai tạo phản?

Lưu Thanh Nguyên vội nói:

- Là… Là Ngự lâm quân, là Tô Vũ Đình!

- Tô Vũ Đình?

Thân rồng Hoàng đế chấn động, lạnh lùng nói:

- Rốt cuộc là chuyện gì? Ngươi nhanh chóng nói.

Lưu Thanh Nguyên run giọng nói:

- Hồi bẩm Thánh thượng, hôm nay thần trắng đêm phá án, đêm khuya về phủ, nhưng lại nhìn thấy rất nhiều tướng sĩ Phượng Tường doanh tiến vào khu thành đông, hơn nữa vây quanh phủ đệ quan viên, thậm chí ra tay giết người. Thần phái người tìm hiểu, lại nghe nói Hỏa Sơn doanh của Đường Minh Ngô cũng tham gia phản loạn, Hỏa Sơn doanh hiện giờ đã khống chế Cửu Môn Yến Kinh, thần lại gặp được một đội binh sĩ Phượng Tường Doanh, bọn họ ra tay với thần, thần và bộ hạ liều chết phá vây, nhanh chóng cưỡi ngựa báo lại Thánh thượng!

Hoàng đế nắm chặt tay, lạnh lùng nói:

- Lời này của ngươi là thật?

- Thần không dám lừa gạt Thánh thượng!

Lưu Thanh Nguyên cúi đầu trả lời.

Lời này của hắn hơi chột dạ, thứ gọi là "trắng đêm phá án" là giả, đó là bao dưỡng nữ nhân khoái hoạt trong viện, chỉ có điều không dám ở ngoài cả đêm, cho nên đêm khuya trở về, mới gặp phải binh biến.

Đúng lúc này, tiếng bước chân vang lên ngoài điện, liền nghe được võ sĩ ngoài điện liên tục nói:

- Công chúa… Công chúa không thể… !

Đã thấy được Tú Công chúa cũng xông từ từ ngoài điện, vài tên hộ vệ trước điện đuổi theo, cũng không dám thật sự ngăn cản Tú Công chúa.

Tú Công chúa thần sắc lạnh lùng, đi thẳng tới, thấy Lưu Thanh Nguyên quỳ trên mặt đất, nhìn về phía Hoàng đế, thản nhiên nói:

- Tô Vũ Đình binh biến, Hoàng đế ca ca đã biết rồi!

Thân thể Hoàng đế hơi lung lay, Lăng Lỗi nhìn thấy, vội tiến đến đỡ lấy:

- Thánh thượng bảo trọng long thể!

- Hoàng đế ca ca, khu thành đông đã bị Phượng Tường doanh khống chế.

Tú Công chúa mặt không thay đổi nhìn Hoàng đế, chậm rãi nói:

- Hỏa Sơn doanh đã khống chế Cửu Môn, theo báo cáo, tất cả lại viên Tây Hoa Thính cũng bị triệu tập mơ hồ… Huynh chuẩn bị ứng đối như thế nào?

Hoàng đế chỉ vô cùng khiếp sợ mà đúng, hai mắt trừng lớn, sau một lúc lâu, liền thấy vị quân chủ Đại Yến này quát to một tiếng, khóe miệng tràn ra máu tươi, cả người ngã về phía sau.

Lăng Lỗi đỡ lại, cả kinh nói:

- Thánh thượng, Thánh thượng… !

Bên cạnh lập tức có vài tên thái giám tiến đến, nâng đỡ Hoàng đế, đặt lên long sàng, Lăng Lỗi đã phân phó:

- Nhanh đi bẩm báo Dịch Tổng quản, phái người mời thái y nhanh, mau mau… !

Hoàng đế lúc này, hàm răng cắn chặt, hai mắt nhắm nghiền, mặt không chút máu, đặt lên long sàng vẫn không nhúc nhích.

Phủ doãn Yến Kinh Lưu Thanh Nguyên vô cùng kinh hãi, há to miệng, mắt thấy Hoàng đế tức giận hôn mê, lại không biết thế nào cho phải.

Lúc này, đúng là thời điểm cần Hoàng đế quyết định.

Tuy rằng Phượng Tường doanh và Hỏa Sơn doanh binh biến, nhưng trong tay Hoàng đế còn có Long Tường doanh, còn có Lang Giáp doanh của Tào Ân, ngoài ra, một đạo ý chỉ của Hoàng đế hạ xuống, đám nha sai của Đại Lý Tự, Hình bộ và phủ Yến Kinh sẽ phối hợp làm việc, huống chi còn có Đông Hoa Thính của Tú Công chúa, dưới tình huống không biết kịch biến phát sinh ở Tây Hoa Thính, Lưu Thanh Nguyên còn cảm thấy trong tay Hoàng đế còn có Tây Hoa Thính.

Mỗ cỗ thế lực này, tuyệt đối không kém gì Ngự lâm quân phản loạn.

Chỉ cần xử lý thích đáng, thậm chí Lưu Thanh Nguyên cảm thấy binh biến sẽ bị bình ổn rất nhanh.

Nhưng lúc quan trọng này, Hoàng đế lại hôn mê, điều này khiến Lưu Thanh Nguyên cảm thấy vô cùng kinh hãi, nếu lúc này Hoàng đế không đưa ra mệnh lệnh truyền đạt ý chỉ, như vậy phản quân sẽ khống chế được nhiều địa phương rất nhanh, cũng sẽ có nhiều người bị phản quân khống chế, tới lúc đó, cho dù Hoàng đế muốn trấn áp phản quân, cũng sẽ trở nên vô cùng khó khăn.

Hắn chỉ có thể nhìn về phía Tú Công chúa.

Mà Tú Công chúa, lúc này cũn vô cùng lạnh lùng nhìn Hoàng đế vẫn không nhúc nhích trên long sàng, nàng quần trắng áo trắng, giờ phút này trông có vẻ vô cùng lãnh diễm, nhìn Hoàng đế tức giận hôn mê, vị em gái ruột của Hoàng đế này cũng không lộ vẻ quan tâm gì, sâu trong đôi mắt nàng mơ hồ lộ ra vẻ chán ghét.

- Công chúa, hiện giờ quân tình khẩn cấp, còn xin Công chúa cho biết, thần nên làm như thế nào?

Lưu Thanh Nguyên bất đắc dĩ mà nhìn Tú Công chúa.

Hoàng đế hôn mê, hiện giờ ngoài hoàng cung binh biến như lửa, chỉ có thể để Tú Công chúa xử lý.

Tú Công chúa liếc nhìn Lưu Thanh Nguyên, thản nhiên nói:

- Trở lại phủ nha Yến Kinh của ngươi, triệu tập người của ngươi, trước khi Hoàng đế ca ca không truyền đạt mệnh lệnh, người của ngươi chỉ cần trông coi tù phạm trong nhà giam phủ Yến Kinh là được, thứ khác… không cần để ý tới!

- Không cần để ý?

Lưu Thanh Nguyên giật mình.

Hắn tuyệt đối không thể tưởng được, không ngờ Tú Công chúa đưa ra phương pháp xử lý như vậy, bên ngoài quân tình như lửa, Tú Công chúa lại phân phó không cần để ý tới, Lưu Thanh Nguyên chỉ cảm thấy cô cùng vớ vẩn trong lòng.

Nhưng hắn cũng không dám nói gì thêm.

Trước mắt hắn, không chỉ là một vị Công chúa, còn là một cô gái có quyền thế nhất Đại Yến, hắn tuyệt đối không dám làm trái lời phân phó của cô gái này.

- Thần… tuân lệnh!

Lưu Thanh Nguyên bất đắc dĩ, chỉ có thể đứng dậy, khom người lui xuống.

Tú Công chúa chậm rãi đi tới bên giường, nhìn Hoàng đế hôn mê, nhìn đám thái giam gấp đến dậm chân, khuôn mặt xinh đẹp vẫn không gợn sóng sợ hãi như cũ, ghé sát bên tai Hoàng đế, giọng cực nhỏ:

- Hoàng đế ca ca, huynh muốn mượn đao giết người, cũng biết đao giết người, bất cứ lúc nào cũng có thể làm thương mình!

Hoàng đế vẫn không nhúc nhích, nhưng tay trong áo lại hơi động.

— QUẢNG CÁO —