Rất Muốn Bị Anh Ấy Ịch Ịch

Chương 25: Mộng xuân (Thượng)



Tác giả: Bất Tiêu Hồn

Editor: Xoèi

***

Chương 25: Mộng xuân (Thượng)

(WARNING: Trương Nhai nằm mơ mọc hoa huyệt)

***

Yêu quái dựa vào linh khí thiên địa để sinh trưởng, nên thường sẽ tin số mệnh hơn so với nhân loại.

Chu Trạch An cảm thấy có lẽ mình đã vô tình tạo nghiệt gì đó, thì mới có thể gặp gỡ Trương Nhai, sau đó Trương Nhai đổ bộ vào cuộc sống của hắn, mang đến đủ loại phiền phức cho hắn.

Nghiệt duyên! Chờ hắn chữa khỏi vết thương, nhất định phải đi tìm yêu quái giỏi tính toán thiên mệnh bói một quẻ.

Trương Nhai không biết Chu Trạch An là yêu quái, cũng không biết những suy nghĩ rối bòng bong trong đầu hắn, Bây giờ trong mắt cậu Chu Trạch An đã hoàn toàn trở thành một người bị thần kinh. Lúc đầu tưởng đâu là một anh chàng lạnh lùng tinh anh, ai ngờ lại khó ở kỳ quái như thế, tâm tư cũng khó đoán, ít nói khó gần.

Trương Nhai mất hứng quay về nhà. Sau này phải đối xử thế nào với Chu Trạch An đây, coi như không thể yêu đương cùng anh ấy, chỉ pạch pạch pạch thôi thì cũng sướng... Tiếc là cây gậy mát xa hình người này sẽ không nghe theo sự chỉ đạo của cậu, không thể muốn dùng là dùng.

Nghĩ đến chuyện trên giường, Trương Nhai mới chợt phát hiện ra, hai ngày vừa rồi rối loạn rùm beng, cậu quên béng phải bảo dưỡng hậu huyệt của mình.

Tranh thủ hôm nay được nghỉ, Trương Nhai quyết định ngâm thuốc. Trong lúc đợi nước xả vào bồn cậu tranh thủ đi an ủi Tiểu Hắc bị lạnh nhạt ru rú trong nhà mấy hôm nay. Lúc đầu Tiểu Hắc đang nằm sấp trong ổ ngủ ngon lành, Trương Nhai vừa bước tới, nó lập tức nhảy dựng lên sủa ầm ĩ về phía cậu.

"Cẩu đần, sủa cái gì, không nhận ra papa hả?" Trương Nhai bị nó hung dữ sủa mà chẳng hiểu mô tê gì.

Tiểu Hắc ngẩn người, vểnh mũi lên hít hít, lại tiếp tục nhe răng về phía cậu. Trương Nhai đành phải đi lấy đồ ăn vặt dỗ nó, nghĩ bụng oắt con này còn biết quạu cơ đấy.

Bồn tắm được xả đầy nước, Trương Nhai đi lấy một bộ gậy ngọc chuyên dụng bảo dưỡng lỗ sau. Hồi trước khi ịch ịch với Chu Trạch An về, lỗ nhỏ sưng đỏ đến nỗi ngay cả gậy cỡ bé nhất nhét vào cũng đau. Nghĩ tới đây, Trương Nhai lại sờ soạng kiểm tra tình huống lỗ nhỏ bảo bối của mình, sau đó quả quyết lựa chọn gậy cỡ lớn nhất nhét vào mông.

Trương Nhai vừa làm vừa nghĩ, trừ lần đầu tiên huyệt nhỏ bị sưng tấy ra, những lần giao hợp sau này cậu hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác khó chịu nào, thậm chí còn không hề mệt mỏi. Hôm đó ở văn phòng cũng thế, hình như cậu càng làm càng khoẻ. Không chỉ tinh thần hăng hái, mà cơ thể cũng thật sự phấn khích.

Nghĩ về những chi tiết nhỏ khi ân ái với Chu Trạch An, Trương Nhai lại cảm thấy cơ thể bắt đầu nóng lên, lỗ thịt cũng ngứa ngáy. Không biết có phải do ngâm nước nóng hay không, cậu cảm thấy thân thể mình khô nóng bất thường, như thể nhiệt lượng toàn thân đều dồn về bụng dưới, sau đó ào ạt tuôn xuống.

Vốn dĩ gậy ngọc phải để lỗ nhỏ ngậm thì mới có dược hiệu, nhưng Trương Nhai không nhịn được vươn tay đâm rút nó không ngừng, tay kia cầm khí quan thanh tú của mình tuốt lấy tuốt để. Nhưng dù săn sóc cả trước cả sau, cậu vẫn cảm thấy không đủ, dường như dưới háng có một ngọn lửa quỷ quái đang thiêu đốt.

Trương Nhai buông cái tay đang khuấy động, sờ xuống túi trứng, nắn nắn thấy hai viên bi hơi bất thường, lại sờ đến chỗ mềm mại giữa bao tinh hoàn và lỗ nhỏ, thô lỗ xoa nắn.

Chính là nơi này.

Rốt cuộc cũng tìm được chỗ khô nóng nhất kia, Trương Nhai hết vò lại gãi chỗ đó, nhưng kiểu gì cũng thấy không đã. Nơi đó đã bị cậu làm cho đỏ bừng cả mảng, cứ tiếp tục như thế sẽ làm xước hỏng mất.

Trương Nhai buồn rầu không biết làm thế nào để dịu đi cảm giác khó chịu và nôn nao này, nhưng một giây sau... Trong nháy mắt, muộn phiền trong lòng biến thành hoảng loạn.

Trương Nhai sợ hãi phát hiện ra, làn da chỗ cậu vừa cào gãi không chỉ bị xước, mà thậm chí còn rách ra. Cậu vươn tay sờ thì thấy không còn là da thịt vốn có nữa, mà là một lỗ nhỏ trơn ướt dinh dính.

Thân dưới của cậu, vậy mà xuất hiện một bộ phận sinh dục vốn dĩ không thể nào ở trên người cậu.



Hết chương 25.